"A, đừng có náo loạn. . . Ha ha. . . Người ta đau bụng đau mà. . ."
Tiếng cười của Tư Vũ rất lớn, nhưng biểu tình lại cực kỳ đau khổ. Vạt áo
thể thao bằng bông bị lật đến tận ngực, chiếc áo lót che ngực màu da
với đường viền hoa cùng màu, lộ ra ở trong không khí, vùng bụng dưới
tuyết trắng căng đầy run rẩy kịch liệt, vừa gợi cảm vừa đáng yêu!
"Ai
bảo em gạt anh, em có biết rằng đối với đàn ông mà nói, bị như vậy có
biết bao nhiêu đau khổ không? Hơn nữa, điều này cũng không có lợi cho
sức khỏe của thân thể? Có dục vọng mà không thể phát tiết, điều này quả
thực là một chuyện cực kỳ tàn ác đó!" Bùi Tạp Tư vì bản thân gặp chuyện
bất công mà ra sức bày tỏ kháng nghị mãnh liệt và bất mãn đối với Tư Vũ!
"Em
đã sai rồi, về sau em sẽ không dám nữa!" .Sức lực không đánh lại anh,
đành chịu bị động để cho người ta bắt nạt, Tư Vũ không khẩn trương thừa
nhận sai lầm, thì còn có thể thế nào được đây?
"Sai, chỉ là nói
sai là xong rồi sao? Em nói đi, em nên làm thế nào để bù lại tổn thất
của anh bây giờ?" Anh lôi cô lại, hai tay chặt chẽ nhốt chặt lấy cô,
thuận tiện cố định cô ở trên đùi của mình!
Tư Vũ lắc đầu, nhìn
thấy dục vọng phục thù sâu đậm ở trong hai tròng mắt của anh, lập tức cô
nổi lên sự nơm nớp lo sợ." Anh nói đi, anh muốn em phải bồi thường anh
thế nào, em sẽ bồi thường anh như thế!"
Bùi Tạp Tư ghé sát đôi môi mỏng ở bên tai Tư Vũ nói nhỏ, không biết anh đã nói cái gì! diễn-đàn-lê-quý-đôn
Nhưng
mà, đôi má Tư Vũ lại càng ngày càng đỏ rực lên, sau cùng ngay cả cổ
cũng đã chuyển thành màu cà chua chín, ánh mắt khó xử giống như một đầm
nước xuân chảy róc rách, nhộn nhạo gợn lên tầng tầng lớp sóng. Cô giơ
cánh tay lên, ra sức đấm vào lồng ngực của anh."Anh quả thật là rất xấu
xa, suốt ngày trong lòng chỉ nghĩ đến chuyện này, tư tưởng của anh không
đàng hoàng như vậy làm sao thích hợp với chức ba ba được đây? Em thực
lo lắng, để cho anh tiếp cận con gái, vạn nhất anh làm hư con gái thì em
biết làm sao bây giờ ?"
Bùi Tạp Tư cầm bàn tay Tư Vũ lớn tiếng
nói ai oán: "Em nói gì vậy, cho dù anh thế nào cũng sẽ không thể dạy con
gái mình hư hỏng được. Hơn nữa, anh có làm chuyện gì xấu đâu?"
"Anh
lại vẫn còn không biết xấu hổ mà hỏi em sao, vừa rồi anh đã nói với em
những lời gì vậy, anh còn dám nói anh có làm chuyện xấu gì nữa hay
không?" Hai gò má Tư Vũ càng đỏ rực hơn chỉ trích anh... thật đúng là,
anh vẫn không biết xấu hổ lại còn hỏi cô nữa chứ?
Bùi Tạp Tư đắc ý
dương dương cười rộ lên, dõng dạc tiếp tục hỏi: "Anh cũng không có nói
rằng anh không hư hỏng. Nói đi nói lại, nếu như anh chẳng hư hỏng đối
với em như vậy, làm sao có thể có Hoan Hoan được đây? Nếu khắp thiên hạ
đàn ông mà không đối với phụ nữ hư hỏng như thế, cuộc sống nhân loại làm
sao kéo dài được chứ? Ài, em nói vậy, rốt cuộc em đã nghĩ anh hẹp hòi
như thế, giống như là chỉ biết chiếu cố mình vui vẻ trước mắt thôi. Kỳ
thật anh làm như vậy, còn không phải đã khuấy động xã hội loài người
không ngừng rảo bước tiến lên phía trước hay sao?"
Xem ra công
sức của Tư Vũ đối với anh là vô ích rồi. Anh vậy mà lại đem chuyện anh
'Háo sắc' mà nói được thành những lời cao quý, ba hoa chích choè như
vậy!
Nhìn thấy cô á khẩu không trả lời được, bộ dáng không có
năng lực để cãi cọ nữa, trong lòng Bùi Tạp Tư đã khua chiêng gõ trống để
chúc mừng thắng lợi của mình rồi."Ai ôi, ngẫm lại
Bọn em làm phụ nữ, anh làm đàn ông, thật sự không thể không nói mấy câu!”
“Anh còn nói? Tiện nghi đã bị anh chiếm hết, anh lại vẫn còn không biết xấu hổ mà nói như thế?” Tư Vũ tức giận nói!
“Em
xem, cái anh nghĩ muốn nói chính là cái này.” Bùi Tạp Tư nheo ánh mắt
lại, nhìn chằm chằm đôi má Tư Vũ xinh đẹp tinh tế, như hoa như ngọc nói:
“Em lại còn dám nói với anh nữa sao, mỗi lần khi anh đụng chạm vào em,
em là không có cảm giác à?”
“Có chứ, rất đau!” Tư Vũ cực kỳ nể tình, rất phối hợp nói!
Bùi
Tạp Tư nhéo nhéo cái mũi của cô, anh nắm chặt khiến cô cực kỳ đau, phát
ra tiếng kêu sợ hãi đau đớn. “Ưm, buông em ra đi, đau quá. . .”
Lúc
này, anh mới thỏa mãn buông lỏng tay ra. “Ai bảo em không nói thật ra?
Đây là sự trừng phạt đối với em! Em nói, nếu như lúc anh đụng chạm vào
em, em không có cảm giác, vậy thì tại sao ở bệnh viện tối hôm đó, làm
sao em có thể nhanh chóng đạt được sự vui sướng như vậy. Nếu như anh nhớ
không lầm, sau cùng em cũng đã hưng phấn đến rơi nước mắt. . .”
Bùi Tạp Tư tuyệt không cho Tư Vũ chút mặt mũi nào, ra sức lôi ra nội tình của cô!
Tư
Vũ mặt đỏ như muốn vỡ tung, cô chỉ muốn tìm một cái lỗ lập tức chui vào
mà cũng không muốn thò mặt ra nữa. Thật sự rất dọa người, thật sự là cô
đã bị mất mặt quá nhiều rồi! Sớm biết rằng người đàn ông này nhỏ nhen
thế, làm sao cô dám để lộ ra cảm xúc chân thực trước mặt anh như thế
được chứ? Sai lầm này của cô thật sự là quá nặng rồi!
“Em thử nói
một chút xem, rõ ràng phụ nữ bọn em cũng đạt được khoái cảm, nhưng sau
đó lại đem những chuyện không vui đó đổ toàn bộ tiếng xấu lên người đàn
ông bọn anh, cứ như đàn ông bọn anh chỉ nghĩ đến việc làm những chuyện
xấu xa không thể tha thứ được vậy! Những chuyện này đối với đàn ông bọn
anh mà nói, chẳng phải là cực kỳ không công bằng sao?” Bùi Tạp Tư nói
đầy ai oán!
“Được rồi, em không thể nói bắt bẻ nổi anh, không
phân tích nữa. . . em xem chừng anh có thể nói mình thành anh hùng dân
tộc được đấy. Nếu trên thế giới này không có anh, xã hội loài người sẽ
không thể phát triển đến ngày hôm nay được rồi!” Tư Vũ thè lưỡi, nói móc
anh!
“Vậy thì cứ chiếu theo lời của em nói đi, sự thật đúng là
như vậy!” Bùi Tạp Tư ra sức gật đầu, lần này bày tỏ cực kỳ đồng ý với
lời nói của Tư Vũ!
Cô nhìn anh, không nhịn được tiếng thở dài,
lắc đầu. Anh, Bùi Tạp Tư, quả thật là nói mà không biết ngượng, chỉ sợ
rằng anh, cả đời này cũng không biết hai chữ ‘Xấu hổ’ được viết như thế
nào!
Bùi Tạp Tư đối với biểu tình Tư Vũ tỏ ý bất mãn, càng ra sức
ôm cô vào ngực: “Vì sao em lại vẫn không phục vậy, lại có vẻ muốn nghi
ngờ anh sao? Bây giờ chúng ta hãy hồi tưởng lại thật cẩn thận chuyện tối
hôm đó, lúc ở trong toilet phòng bệnh ấy. . .”
“Dừng ngay. . . .”
“Không thể dừng được. . . .” Anh phải tìm cách làm cho chuyện này được rõ ràng. . .!
“Ong ong ong. . . .” Chiếc điện thoại Tư Vũ đặt ở trên bàn rung lên, đồng thời tiếng nhạc chuông cũng vang lên dồn dập!
Mà việc này giải cứu thành công!
Bùi Tạp Tư không hể không buông cô ra để cô nghe điện thoại!
“A lô, anh cả, lúc này anh gọi điện thoại tới là có chuyện gì vậy?” Tư Vũ hỏi thăm xong đó chờ bên kia trả lời.
Mà
Tư Vũ sau khi nghe tiếng điện thoại đầu bên kia thần sắc càng ngày càng
trở nên khẩn trương, sau cùng há hốc miệng. “A. . . , a. . . , được rồi
anh cả, chúng em đến ngay lập tức, anh đừng có gấp nhé. . . !”
Sau
khi kết thúc cuộc trò chuyện, Bùi Tạp Tư lập tức dò hỏi: “Có chuyện gì
xảy ra sao? Nhìn biểu tình của em quá kỳ quái, vừa muốn khóc vừa muốn
cười!”
Tư Vũ túm lấy cổ áo của anh, hai mắt mở to đầy hưng phấn
kêu to: “Tạp Tư, chúng đi bệnh viện nhanh lên, chị dâu sắp sinh rồi!
Đúng rồi, bây giờ đẻ em đánh thức Hoan Hoan, con bé này vẫn kiên quyết
yêu cầu, muốn nhìn thấy cục cưng nhỏ ở đó trước tiên!”
“Nhanh như
vậy sao? Nói sinh là sinh liền rồi hả?” Bùi Tạp Tư kinh ngạc hỏi, lập
tức trong lòng có chút không thoải mái, Lạc Ngạo Kiệt kia thật lợi hại,
vậy mà lại được làm cha nữa rồi!
Nhưng dưới tình huống khẩn
trương thế này, đương nhiên không ai để ý đến anh, lại càng không có ai
trả lời anh về vấn đề gần như ngốc nghếch này!
Dưa đã chín, trời đã định ngày cục cưng ra đời, đương nhiên phải ra để gặp mặt với mọi người thôi!