Nhất Thế Triêu Hoa

Chương 18: Bụi hoa




"Phái Nhi, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ thế nào cũng phải có chuyện ngươi mới có thể chết tâm sao? Đừng quên, đứa bé này của Hạo Nguyệt, đối với ngươi quan trọng cỡ nào!"

Thật sự là bị ma quỷ ám ảnh rồi, xem ra kế sách của nàng là chính xác , Tàn Nguyệt là tai họa, không thể lưu!

"Mẫu phi, người biết rõ, ta không phải ý này "

Thái Tử đi đến bên tai Lâm Quý Phi, nhẹ giọng nói nhỏ vài câu, Lâm Quý Phi ánh mắt sáng ngời, không hiểu nói:

"Ngươi nói được, ngươi đã đáp ứng nàng, có thể giữ nàng một mạng, nhưng Tàn Nguyệt"

"Mẫu phi, ta cam đoan, một lần cuối cùng. Về sau, ta cùng nàng nhất đao lưỡng đoạn, không còn liên quan."

Thái Tử giơ tay lên, vội vàng cam đoan nói

"Được, đây chính ngươi nói? Bổn cung có thể nghĩ cách bảo vệ một mạng của nàng, nhưng ngươi cũng đừng quên ngươi đã nói gì. Nếu không, Bổn cung tùy thời sẽ thu lại lời nói!"

Lâm Quý Phi khó xử nhìn Thái Tử, Thái Tử vội vàng gật đầu, hắn biết, chỉ cần mẫu phi nguyện ý thả người, luôn có cách cứu Tàn Nguyệt.

******

"Hoàng Thượng, đêm cũng dài, ngài nên nghỉ ngơi"

Nhìn Hoàng Thượng nhíu mày suy ngẫm, Lâm Quý Phi ôn nhu cười, Hoàng Thượng nặng thán một tiếng:

"Ninh Nhi thế nào, vẫn không dùng bữa sao?"

Lâm Quý Phi lắc đầu, trong mắt tràn đầy thương yêu:

"Năm ngày rồi, không ăn không uống, giường đều hạ không được nữa Hoàng Thượng, có người nói chỉ cần ba ngày là nguy hiểm rồi, vậy phải làm sao bây giờ ?"

Ninh Nhi là công chúa Hoàng Thượng thích nhất, hồn nhiên hoạt bát. Mọi người trong cung cũng rất thích nàng.

"Rót!"

Ánh mắt Hoàng Thượng lạnh lùng, trong mắt hiện lên một tia đau lòng:

"Sao nàng không chịu hiểu cho trẫm? Nàng là công chúa, trẫm nuôi các nàng làm cái gì? Không phải là vì muốn"

Hoàng Thượng bỗng nhiên dừng lại, thở dài:

"Thôi, trẫm đi qua thăm nàng!"

Tẩm cung hoa lệ, giường lớn tinh mỹ, chăn phủ gấm màu hồng nhạt, màn màu trắng nhẹ, ấm áp. Đây là tẩm cung của Trữ công chúa, cũng là công chúa duy nhất không chịu xuất giá.

"Ninh Nhi"

Tiếng nói êm ái truyền đến. Trên giường, một người khó khăn mở mắt ra, nhìn bóng dáng màu vàng càng ngày càng gần, khàn khàn nói :

"Phụ hoàng"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.