Nhất Thế Thành Danh

Chương 236




Coverter:   

Editor: May

Vì vậy, Thẩm Chanh xóa một cái, Thi Vực liền gửi tới một cái.

Đầu tiên là bà xã, bảo bối, sau đó là phụ nữ, phụ nữ ngốc, phụ nữ ngu xuẩn, linh tinh....

Thẩm Chanh cũng lười xóa, trực tiếp để điện thoại qua một bên không có ý định để ý.

Điện thoại còn đang không ngừng chấn động, tin nhắn một cái tiếp một cái.

Thẩm Chanh buồn phiền, lấy di động qua muốn tắt máy.

Nhưng đột nhiên nghĩ đến gì đó, nheo mắt lại, khóe môi dâng lên một nụ cười quỷ quyệt.

Mở tất cả tin nhắn chưa đọc ra, sau khi xem từng cái, mở ra cho Thi Vực một chat video.

Chat webcam rất nhanh tiếp thông, trên màn hình điện thoại di động xuất hiện hai hình ảnh.

Thi Vực xuất hiện ở hình ảnh phía trên, anh đang đứng cạnh cửa sổ sát đất trong phòng sách, ngón giữa kẹp một điếu xì gà.

Chat videp vừa tiếp thông, anh đưa xì gà vào trong miệng hút một hơi, sau đó chậm rãi phun ra một vòng khói trước camera.

Tư thái như vậy, lười biếng lại quyến rũ, như là đang cố ý quyến rũ cô gái nhỏ nào đó.

Thẩm Chanh không phủ nhận anh rất gợi cảm, nhưng....

So gợi cảm, cô thua sao?

Cô dời di động đến trước mặt, đặc tả đôi môi đỏ mọng ướt át kiều diễm.

Sau đó lè lưỡi, chậm rãi liếm từ khóe môi bên này đến bên kia.

Nhìn người đàn ông trong video giương nhẹ môi, cười đến tác phong không đúng đắn, cô lại lặp lại động tác đối với bất kỳ đàn ông nào cũng là một loại tra tấn chọc người đó.

Nhưng không ngờ, Thi Vực lại không có phản ứng.

Anh duy trì động tác lúc đầu, lười nhác nghiêng dựa vào ở trên cửa sổ sát đất, không nhanh không chậm hút thuốc.

Ánh mắt thâm thúy dừng ở trên môi đỏ mọng trong video, nheo mắt lại, nhưng lại không có phản ứng dư thừa nào.

Có người nói, càng không có được món đồ càng muốn lấy được, càng chinh phục không được đàn ông, dục vọng muốn chinh phục anh ta càng lớn hơn.

Điểm này, Thẩm Chanh không phủ nhận.

Cảm giác trêu chọc thất bại nho nhỏ càng thêm kích khởi hứng thú của cô.

Đưa điện thoại di động xuống dưới, dừng lại ở trước ngực, tay kia cởi hai cái nút áo phía trên, ngón tay xanh nhạt chậm rãi mơn trớn từ chỗ xương đòn vai.

Làn da trắng nõn, động tác mê người, hấp dẫn đến cực điểm.

Chỉ cởi hai nút áo, cổ áo khẽ rộng mở, lộ ra đai an toàn của áo ngực màu đen, như ẩn như hiện, có mặt đúng lúc.

Đáng chết.

Khi Thi Vực nhìn thấy màn này, trong lòng khẽ nguyền rủa một tiếng.

Có trời mới biết, đối với người phụ nữ này, anh chưa bao giờ tự chủ đáng nói.

Thẩm Chanh thấy được nóng rực từ trong đôi mắt thăm sâu kia, liền không nhịn được vểnh môi.

Dời điện thoại di động xuống, đưa tay tiếp tục cởi nút trên áo.

Lại cởi một viên, vẫn không thấy được bộ phận nhạy cảm trước ngực cô, nhưng chỉ làn da trắng nõn mềm nhẵn này của cô, cũng đã đủ khiến người ta nhiệt huyết phun trào.

"Không cho phép cởi nữa!"

Cuối cùng Thi Vực mở miệng, lửa trong máu bắt đầu tuôn ra ngoài một cổ lại một cổ.

Thế nhưng, người phụ nữ nào đó không chịu ngoan ngoãn nghe lời, trong lúc cởi nút, còn dùng giọng điệu mờ ám khiêu khích anh: "Em muốn cởi quần áo ra để ngủ.... ưm.... Anh có muốn ngủ với em không?"

Một chữ ưm, hoàn toàn phá hủy phòng tuyến cuối cùng của Thi Vực.

Da trên người bắt đầu nóng lên, khô nóng mãnh liệt giống như muốn phá tan mạch máu, không chịu nổi đến cực điểm.

"Nói lại lời vừa rồi lần nữa xem."

Giọng nói sâu lắng, mang theo dục vọng khó có thể khắc chế.

"Em nói em mệt nhọc muốn ngủ, hỏi anh có muốn ngủ với em không."

Bàn tay nhỏ bé không an phận, cuối cùng cởi xuống ngực, cởi cái nút áo từ vị trí rốn trở lên kia, lập tức lộ ra một mảng lớn gợi cảm.

Một kiện áo ngực màu đen, bao bọc tốt đẹp của cô, hấp dẫn trí mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.