Nhất Phẩm Thiên Kim

Chương 1: Đến đây là kết thúc!




Lan liếc mắt nhìn toàn thể hội trường môt lúc sau lại quay đầu ra hiệu cho người dẫn chương trình do cô chuẩn bị trước tiến lên, cùng lúc đó Quân và Huy ở dưới cũng tiến lên khán đài.

Mọi người không hiểu chuyện gì, cả ba mẹ Quân cũng không hiểu chuyện gì

“Kính thưa quý vị, dưới sự ủy thác của cô Takahashi, tôi xin được tiếp tục chương trình ngày hôm nay. Theo như chúng ta được nghe, hôn sự của cô Shin từ hôm nay sẽ do tộc Ta quản lý, và cô Ta đã suy đi tính lại rất kỹ, ngày hôm nay quyết định tác thành cho đôi uyên ương cô Shin và cậu Trần Nhật Huy (Chẳng nhớ họ tên lúc trước của anh này là gì nữa!)…”

“Theo như tôi được biết, năm xưa cô shin nợ cô Ta một món nợ ân tình, sau đó một thời gian, cậu Trần lại ngẫu nhiên cứu cô Ta một lần xém đuối nước, trước giờ cô Ta vẫn áy náy không biết làm gì để trả ơn, lần này được biết cô Shin và cậu Trần tình cảm thắm thiết lại bị chia cắt bởi sự ngu muội của tộc Shin, cô Ta bèn sử dụng quyền hạn của mình ngăn cản cuộc hôn nhân không tốt đẹp này, đồng thời muốn đưa đôi uyên ương mệnh khổ đến với nhau, cũng muốn báo đáp ân tình ngày xưa”

Nghe xong toàn thể mọi người ồ lên một tiếng, sau đó tấm tắc vài câu “Thì ra là vậy!”

Đứng bên cạnh Lan, Quân không khỏi cười thầm, trình độ bịa chuyện của Lan lain lên rồi, Huy cứu cô khi nào kia chứ? Nhưng dù gì cô cũng dùng tài năng của mình vào việc tốt, đáng tuyên dương!

Nghe tiếng cười bên cạnh, Lan liền mắt nhìn Quân một cái rồi tiến sát vào cậu, bàn tay tai quái lần mò đến eo của Quân rồi hung hăng nhéo một cái thật đau. Quân đau đến nỗi muốn hét lên nhưng mà cậu vẫn cố giữ nụ cười tươi tắn trên môi, bọn người dưới kia đang nhìn bọn họ, đang nhìn từng biểu hiện của bọn họ, cũng không thể để mất mặt như thế. Quân chỉ có thể đau khổ xoa xoa chỗ bị đau, một lúc lại lườm Lan một cái sắc bén, trong khi đó nụ cười trên môi Lan càng sâu, nhìn bộ dáng đau không thể phát tác kia của Quân trong lòng cô cảm thấy thật sảng khoái a

“Chúng tôi còn muốn thông báo đến mọi người, ngày hôm nay tập đoàn IT sẽ cùng với tộc Takahashi kết thành thông gia, gia đình hai bên cũng đã đồng ý và chúc phúc cho đôi nhỏ. Ngày hôm nay quả thật là một ngày vui, song hỉ lâm môn, chúng ta hay cùng chúc phúc cho hai đôi bạn trẻ, Cậu Huy cùng cô Lam, Cậu Quân cùng cô Sakura!”

Người dẫn chương trình hồ hởi giới thiệu, trong khi đó ở phía dưới mẹ Quân đã sa sầm mặt mày, đầu đã muốn bốc hỏi. Con trai bà đính hôn còn chưa hỏi ý kiến của bà, còn muốn thông cáo với thiên hạ rằng bà đã đồng ý, đây là cái lý lẽ gì? Một người đã trải qua nửa đời người còn bị đám trẻ ranh này dắt mũi đi hay sao?

Ba Quân lại chẳng có phản ứng gì thái quá, ông chỉ cười nhẹ một cái, ông không bốc đồng, cũng không quá phiến diện như mẹ Quân. Từ lần đầu gặp mặt Lan, ông đã cảm thấy ở cô bé này có cái gì đó đặc biệt, lúc Quân bị thương nhập viện, cô bé bị mù đó đã khóc như mưa, tình cảm đối với Quân cũng không phải ít, bị vợ ông vũ nhục nhưng cũng bình tĩnh mà rời khỏi. Sau đó chứng kiến Quỳnh như người tâm thần lúc tỉnh lúc mơ, vốn không có khả năng lo cho bọn nhỏ, vậy nhưng cô bé đó cùng anh của mình đã có thể kiên cường chống chọi lại cuộc sống khắc nghiệt, vừa lo cho mẹ, vừa chăm sóc em nhỏ, phải nói bọn họ có bao nhiêu nghị lực, đó còn chưa nói đến một cô bé chỉ mới mười mấy tuổi đầu đã có thể lãnh đạo một tập đoàn lớn, tuổi trẻ tài cao.

Đối với Lan ông chỉ có ngưỡng mộ, thành kiến thì không nhiều, đối với việc Quân bị thương ông tự nhiên hiểu, con trai ông cũng không phải kẻ yếu ớt gì, nó toàn đánh người ta, cũng không có để người ta đánh, lần đó bị đánh đến bầm dập như vậy chắc hẳn là vì bảo vệ cô gái này, tình cảm của thằng bé lúc đó ông tự nhiên đoán ra, cũng không quá hà khắc như mẹ Quân, nếu đã yêu thì phải cố hết sức bảo vệ người mình yêu a. Còn đối với Thư và Tuyết, ông cũng cho điều tra qua, quả thật cách làm của Lan có chút quá đáng nhưng mà Thư và Tuyết là người sai đầu tiên, lại muốn giết người, cũng chẳng trách ai được

Việc đính hôn hay kết hôn này ông cũng đã đoán biết trước sẽ xảy ra, cũng biết hai đứa trẻ kia chẳng màn đến ý kiến của người lớn, vậy nên ông cũng chẳng ý kiến gì mấy, ngược lại còn muốn chúc mừng cho bọn nhỏ

Ba Quân không nói gì không có nghĩa mẹ Quân cũng vậy, ba toan đứng lên vạch trần lời nói dối của Lan nhưng ngay lập tức đã bị ba Quân ấn xuống, ông còn nói nhỏ bên tai bà

“Bà muốn đối đầu với tộc Takahashi? Chúng ta đủ khả năng sao?”

Bà Hoa nghĩ nghĩ gì đó lại thôi, đúng là bà không đủ khả năng để chống đối lại gia tộc mạnh lớn kia, chỉ sợ bà đứng lên chống đối sẽ ngay lập tức nhận được lời phỉ nhổ của người khác. Cuối cùng bà Hoa đành yên lặng, tất nhiên bà sẽ không cam tâm chấp nhận đứa con dâu này!

Ba Quân lắc đầu cười nhẹ, xem ra con đường tình yêu của Quân và Lan còn khắc khổ lắm!

Buổi đính hôn diễn ra suôn sẻ, cũng không có vấn đề gì bất trắc gì xảy ra giữa các gia tộc, việc ba mẹ Quân không có ý kiến cũng đã nằm trong tính toán của Lan, danh tiếng của tộc Takahashi quả nhiên có thể áp đảo quần hùng ở đây! Từ trước đến giờ cô chưa bao giờ muốn đem thân phận của mình ra thị uy, nhưng lần này là bất đắc dĩ, nếu không mang tộc Ta ra dằn mặt bọn họ, vậy tộc Shin có chịu buông tha dễ dàng như thế không? ba mẹ Quân có ngồi yên như thế không?

Ai, Quyền lực vẫn là trên hết, kẻ mạnh dẫm nát kẻ yếu, kẻ yếu phải quỳ rộp dưới chân kẻ mạnh, nguyên tắc này vẫn trường tồn mãi mãi với thời gian a!

Mệt mỏi chết mất!

Lan tạm lui vào sau cánh gà nghỉ ngơi một lát, cô đã bay mấy tiếng đồng hồ, lại phải chuẩn bị mọi thứ, một giây nghỉ ngơi cũng không có, giờ đây người cô đã mỏi nhừ rồi

Lan đưa tay xoa bóp cổ và vai của mình, bỗng dưng trên vai cô lại xuất hiện một lực đạo vừa phải, nhẹ nhàng xoa bóp từng chỗ trên vai cô. Thật thoái mái a!

“Anh không tiếp khách sao? Ngoài kia có một số ít là người quen của ba mẹ anh đấy!”

Quân bĩu môi, trước giờ cậu cũng chẳng coi trọng mấy cái buổi tiệc này, người biết cậu cũng có bao nhiêu đâu! Không cần phiền phức như thế!

“Bà xã anh vẫn quan trọng nhất!”

“Ai là bà xã của anh chứ? Nhiều lắm cũng là vợ sắp cưới thôi!”

Lan cười nhẹ, trong lòng không ngừng mắng miệng lưỡi Quân càng ngày càng dẻo!

“Rồi em cũng là bà xã của anh thôi, tranh thủ quyền lợi thực hành ngay từ bây giờ!”

Quân cúi người thủ thỉ bên tai Lan, sau đó nhân lúc Lan không để ý còn hôn trộm cô một cái, vẻ mặt tràn ngập vẻ thỏa mãn. Lan lớn miệng hô lớn một tiếng “Sắc Lang!” sau lại quay người đối diện với Quân

“Chúng ta đâm sau lưng ba mẹ anh như thế, anh không sợ họ giận anh sao?”

Cô gái nhỏ này…lại bắt đầu lo lắng!

Quân không đồng tình, cánh tay vung ra liền kéo Lan sát vào người mình. Thân thể hai người hầu như dán chặt vào nhau, hơi thở ấm áp phả lên mặt nhau, bỗng dưng mặt Lan đỏ bừng lên, cô thật muốn giấu mặt đi nhưng làm thế nào cũng không khỏi bàn tay đang tác oai tác quái của Quân

“Anh nói rồi, việc của anh chưa đến lượt họ quản! Em lấy anh, không phải lấy bọn họ”

“Nhưng nếu ba mẹ anh kiên quyết phản đối?”

Nghĩ đến đây Lan lại cụp đôi mắt xuống, nếu ba mẹ Quân kiên quyết phản đối, bọn họ cũng không thể làm lơ chuyện này mãi, con cái làm sao có thể cắt đứt, không quan tâm đến ba mẹ được

“Chúng ta sẽ ra ngoài sống riêng, không dựa vào ba mẹ, cuộc sống của chúng ta trước giờ cũng chưa cần đến họ, anh có bản lĩnh của em, còn có tập đoàn SK của em, còn sợ chết đói được sao?”

Ý cô không phải vậy! Một khi đã cưới nhau, ít nhất cô cũng mong muốn có được một chút tình cảm của ba mẹ chồng a. Có phải cô quá tham lam rồi không?

“Đừng nghĩ nữa, em đúng là một cô chủ độc ác, phải để cho bộ não của em nghỉ ngơi chứ!”

Lan ngẩn người ra một hồi lâu rồi cười lớn! Cái anh này…

Quân còn muốn tình cảm với Lan một chút nữa nhưng là có kẻ lại phá đám. Lâm thò đầu từ ngoài vào vẫy tay gọi Quân

“Cậu còn ở đây làm gì? Ba mẹ cậu tìm cậu đó, có một vài vị khách muốn gặp cậu!”

Quân không tình nguyện, trong lòng thầm mắng rắc rối nhưng rồi cũng rời đi Lan, trước khi đi còn vụng hôn Lan thêm một cái, nhẹ nhàng nói

“Nghỉ ngơi một lát! Anh luôn bên cạnh em mà, nếu anh không ở cạnh em, chỉ cần nhìn nhẫn sẽ nhìn thấy anh a ”

rồi mới quay lưng rời khỏi

Lan nhìn theo bóng lưng kia không khỏi cười nhẹ một cái, trong lòng một luồng nhiệt ấm chảy qua làm cho cả người cô thấy ấm áp hẳn lên. Lan trầm ngâm nhìn chiếc nhẫn sáng bóng trên tay một lúc rồi khoan khoái vươn vai

cô nghỉ ngơi vậy đã đủ rồi, dù gì cũng là lần đầu tiên ra mắt với thân phận tộc Takahashi, cô cũng phải đi tiếp vài vị có máu mặt thôi!

Lan vừa bước ra phía cửa, một bóng dáng đã thu hút lấy cô. Là mẹ của Quân kia mà, nhưng người đi phía trước bà ta…chẳng phải bà Lệ sao?

Lan không nén khỏi tò mò cũng đi theo, hai người kia cứ theo hướng WC mà đi, bọn họ vẫn không phát hiện ra Lan đang đi theo phía sau.

“Chết tiệt, con nhỏ đó lại là người của tộc Takahashi, vậy chẳng lẽ mụ Quỳnh kia cũng là người của tộc Takahashi?”

Giọng bà Lệ đanh thép vang lên, tiếp đó chính là giọng có chút đay nghiến của bà Hoa mẹ Quân, hai người vừa tung vừa hứng thật hợp nhau

“Biết thế năm xưa chúng ta từ từ rồi giết chết con ả đó, để ả ta với ông Sơn ở một chỗ rồi từ từ rút hết tài sản của gia tộc đó, làm bại hoại gia tộc đó, để bây giờ bọn họ không còn phải lên mặt như thế nữa! Năm xưa chúng ta cũng quá không cẩn thận mới để mấy mẹ con bọn họ sống đến giờ, để con nhỏ Lan đó phá hoại gia đình chúng ta!”

“Này Hoa, cậu mau bảo Quân nhanh chóng kết hôn đi, con My ở Mỹ đang muốn về rồi đấy, cả thằng nhóc Minh cũng muốn về luôn, dù gì thì Quân cũng đã bỏ mẹ con nó ở Mỹ một năm rồi, ngay cả thằng Minh sinh ra người làm cha như nó cũng không sang nhìn một chút, cháu tôi cũng khổ lắm rồi! Nếu chẳng phải để nó làm nội ứng trong tộc Takahashi kia, ba tôi cũng không dễ dàng bỏ qua như thế đâu! Làm thế nào đó làm, con My về mọi chuyện phải xong hết, tài sản gì của tộc kia đều vơ vét cả đi”

Bà Lệ nghiến răng nghiến lợi nói ra, tựa như thù hận mà bà ta giành cho Lan và mẹ Lan, cả với gia tộc Takahashi còn cao hơn cả núi thái sơn

“Phịch!” một tiếng, Lan như sắp ngã xuống, cô vịn lấy tường, men theo bờ tường mà đi.

Bà Hoa có liên quan đến hỏa hoạn năm xưa, là người hại gia đình cô tan vỡ

Quân không yêu thương cô

Quân đã có vợ, còn có cả con!

Con đã lừa cô

Quan trọng hơn, anh đang lợi dụng cô để lật đổ tộc Takahashi!

Lan không tin vào những điều mình vừa nhìn thấy, càng không tin Quân lại có thể đối xử với cô nhẫn tâm như vậy.

Lan đi đến một phòng trống trong nhà hàng rồi khóa trái cửa, cô gục xuống trên mặt đất, ôm mặt khóc nức nở.

Mối tình 10 năm mà Quân nói cũng chỉ là tham muốn tiền tài và quyền lực mà thôi! Đồ lừa đảo, hắn xuất hiện trong đời cô làm gì để rồi cho cô một cú sốc như thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.