Nhất Lộ Thải Hồng

Chương 46: Sinh đứa bé




Đối mặt Thái Thượng Thiên là cường giả bán thần của Linh Hư tộc, nếu như đổi thành Võ Tiên khác chỉ sợ lập tức quya đầu bỏ chạy thục mạng, nhưng mà Mộ Hàn lại chủ động khởi xướng thế công cường đại.

- Nghiệp chướng, muốn chết! Lão hổ không phát uy, thực cho rằng lão phu là con mèo bệnh sao!

Thái Thượng Thiên giận không kềm được, hai tay một trảo trực tiếp chấn vỡ lôi vực, thân hình của hắn thoáng cái xuất hiện trước mặt Mộ Hàn.

- Hô!

Thái Thượng Thiên đấm ra một quyền, mỗi khi nắm đấm đánh ra một thì quyền ảnh bành trướng một phần, tử khí đậm đặc bạo phát ra ngoài, quyền ảnh phô thiên cái địa nện thẳng vào Mộ Hàn, khí tức bàng bạc áp bách tới như ngọn núi.

Trong khoảng khắc nắm đấm đã bành trướng thành hai mét nện vào người Mộ Hàn giống như là một viên lôi cầu lớn, khí tức cuồng bạo như muốn đánh nát người Mộ Hàn ra.

- Vô Tương Lôi Quyền?

Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, "Vô Tương Lôi Quyền" là công pháp tuyệt học của Linh Hư tộc, ngay cả giới bích hư vô cũng có thể một quyền đánh tan.

Rống!

Trong lúc mơ hồ giống như tiếng long ngâm bạo phát, Mộ Hàn lập tức thi triển "Lôi Long Phá Giáp Quyền" ra, ba vạn anh lôi chi lực ngưng tụ thành cự long nghênh tiếp một quyền này.

Một chiêu "Vô Tương Lôi Quyền ", một "Lôi Long Phá Giáp Quyền" ...

Đều là vô kiên bất tồi, uy lực vô cùng!

Oanh!

Trong thời gian cực ngắn lôi cầu và lôi long không ngừng va chạm mạnh mẽ với nhau.

Giờ khắc này giống như thuốc nổ ngàn tấn cùng nổ mạnh ở một chỗ, khí tức khủng bố chồng chất ở bốn phía. Chỉ khí kình bạo phát như vòi rồng cấp mười hai tàn phá bừa bãi, hư không vỡ vụn, một hố đen cực lớn sinh ra ở vị trí hai quyền va chạm với nhau.

Hô!

Hô!

Trong nháy mắt hào quang bạo phát ra chung quanh, hai đạo thân ảnh cùng lui ra phía sau, sau khi lui thẳng ra mấy ngàn thước mới dừng lại được.

Giao phong lần này hai người thực lực ngang nhau.

- Thật là nghiệp chướng...

Trong mắt Thái Thượng Thiên hiện ra thần thái khiếp sợ.

Thời điểm hắn phát hiện Mộ Hàn thôn phệ Sinh Tử Tiên Vực của mình thì giật mình rồi.

Mộ Hàn có được Tử Hư Thần Cung từ Linh Hư tộc truyền thừa vô số năm, hơn nữa Tử Hư Thần Cung sớm sinh ra linh tính rồi, hơn nữa đã cô đọng ra thần lực. Lúc này khắc chế Sinh Tử Tiên Vực của hắn sâu sắc, việc này rất khó tin và hắn không thể tiếp nhận được.

Cho nên hắn quyết định thật nhanh bỏ qua bộ phận tiên vực chi lực. Tạm thời lui bước không đi giằng co với Mộ Hàn chính là tránh tổn thất thêm tiên vực chi lực.

Trong mắt Thái Thượng Thiên xem ra thì dùng thực lực của mình. Cho dù không dùng Sinh Tử Tiên Vực đối phó Mộ Hàn, dùng thủ đoạn khác cũng có thể áp chế Mộ Hàn rồi.

Nhưng kết quả cuối cùng vượt qua dự kiến của hắn...

Dùng thực lực cường giả bán thần của hắn ngày hôm nay thi triển Vô Tương Lôi Quyền vô kiên bất tồi, không có gì không phá chẳng những không có áp chế Mộ Hàn, thậm chí bị Mộ Hàn dùng "Lôi Long Phá Giáp Quyền" trùng kích khiến đầu cánh tay của hắn đau đớn. Xương cốt vang lên "Răng rắc".

Phải biết rằng đây không phải so đấu tiên vực, mà là thực lực chỉnh thể va chạm với nhau! Mộ Hàn chỉ là Thái Vi Võ Tiên, thực lực không thua gì cường giả bán thần?

- Cường giả bán thần quả nhiên không phải Thiên Nhân Vũ Tiên có thể so sánh.

Ở hư không cách đó mười dặm. Trong lòng Mộ Hàn sinh ra thần sắc kinh dị, vừa rồi Thái Thượng Thiên thi triển "Vô Tương Lôi Quyền" bạo phát khí kình cường hãn khiến hắn có cảm giác cánh tay và nắm đấm vỡ tan nát, cánh tay hiện giờ đã mất đi tri giác.

- May mắn có ‘ ma tâm thần hỏa ’ của Cái Thế!

Nếu không phải hấp thu "Ma tâm thần hỏa " của Cái Thế rèn luyện thân thể tới mức tận cùng, một quyền vừa rồi Mộ Hàn đoán chừng mình sẽ bị thương.

Nhưng mf thông qua giao phong lần này Mộ Hàn xác định một sự thật.

Mặc dù hắn còn chưa có đột phá lên Thiên Nhân Cảnh, nhưng đối mặt Thái Thượng Thiên là Thái Hoàng của Linh Hư tộc hoàn toàn có thực lực liều mạng.

- Lôi thần phụ thể!

Mộ Hàn hào hứng bừng bừng, thân hình bành trướng tới trăm mét, hét lớn một tiếng:

- Lão già kia, lại đến!

Lúc này lôi âm lại bạo phát ra bốn phương tám hướng, người trong phạm vi ngàn dặm đều nghe rõ ràng, tâm thần tu sĩ ở phạm vi này đều chấn động.

Vèo!

Sau khi tiếng nói vang lên thì Mộ Hàn bước tới một bước, một bước này xuyên qua mười dặm, trực tiếp đá vào người Thái Thượng Thiên. Mặc dù không có thi triển bất cứ công pháp nào nhưng từ một cước của hắn có thể phiên giang đảo hải.

Thấy Mộ Hàn hùng hổ công tới, sắc mặt Thái Thượng Thiên càng âm trầm.

Thân hình lập loè, khó khăn lắm mới tránh được một cước của Mộ Hàn đánh tới, Thái Thượng Thiên ngay sau đó trong miệng nổi giận gầm lên một tiếng, đúng là liên tiếp oanh ra ba quyền, nhanh chóng như lưu tinh.

Hô! Hô! Hô!

Ba lôi cầu to lớn hiện ra, dùng tốc độ nhanh không thể tưởng tượng bay thẳng vào ngực Mộ Hàn, đột nhiên nổ tung, chỉ nghe "Phanh", tiếng nổ vang vọng các nơi, thân hình to lớn của Mộ Hàn bay ngược ra phía sau, hắn đâm vào một ngọn núi cao vạn mét và ngọn núi tan vỡ.

Nhưng rất nhanh Mộ Hàn cũng từ đống tro bụi đứng lên, hoàn hảo không tổn hao gì lao tới.

- Lão già kia, tiếp ta một đao!

Mộ Hàn cất tiếng cười to, "Cửu Long Lôi Vương Đao" xoáy một vòng trên hư không, kêu to lao về phía trước, vô số lôi điện tư thân đao bắn ra ngoài, lập tức ngưng tụ thành một đạo bắn thẳng vào người Thái Thượng Thiên, hào quang đi qua nơi nào thì hư không nói đó bị xé rách.

- Tử Lôi Đao Quyết? Vạn Lôi Quy Tông?

Cho dù Thái Thượng Thiên không có tu luyện qua "Tử Lôi Đao Quyết ", nhưng vẫn nhận ra công pháp Mộ Hàn thi triển là cái gì, mặt sắc đột biến, thân ảnh quỷ dị không ngừng chớp động trên hư không, chợt trái chợt phải, chợt trước chợt sau, chợt cao chợt thấp, phiêu hốt bất định, khó có thể nắm lấy.

Vèo! Vèo...

Không ngừng biến ảo vị trí mấy chục lần, Thái Thượng Thiên mới khó khăn lắm tránh đi, đạo lôi điện to lớn này rơi xuống đất và tạo thành một cái hố to trong sơn cốc, vô số cát đất bị trùng kích và kình đạo tỏa ra các nơi.

Hô!

Thái Thượng Thiên vừa thở ra một hơi, tiếng rít điếc tai xuất hiện trên đỉnh đầu, khí tức khủng bố không có dấu hiệu hiện ra trên không trung.

Vô ý thức giương mắt nhìn qua, một cái mâm tròn màu trắng hiện ra trước mặt của hắn.

- Thái Vi Tinh Bàn?

Thái Thượng Thiên cắn răng thầm hận, tuyệt phẩm đạo khí này vốn thuộc về hắn, mấy chục năm trước hắn mang "Thái Vi Tinh Bàn" giao cho Thái Thần An và ba người truy tra hạ lạc của Thái Thanh, lại không nghĩ tới chẳng những đám người Thái Thần An không quay về, tuyệt phẩm đạo khí này cũng rơi vào tay Mộ Hàn.

Nhưng mà mặc dù phân biệt ra lai lịch của tuyệt phẩm đạo khí này nhưng nó tới quá đột ngột, Thái Thượng Thiên nhìn thấy nó thì còn cách không tới một mét.

Vội vàng không kịp chuẩn bị nên Thái Thượng Thiên đánh mạnh ra một quyền, đáng tiếc là một quyền này còn chư ngưng tụ lôi cầu đã bị "Thái Vi Tinh Bàn" nghiền áp tới.

Phanh!

Thái Thượng Thiên bị một kích đánh thẳng vào người, giống như thiên thạch rơi thẳng xuống đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.