Nhất Lộ Thải Hồng

Chương 16: "Người" ngoài cửa




Nhưng mà tốc độ Mộ Hàn cực nhanh, vượt xa dự đoán của đám người này. Vào lúc thân thể bọn họ vừa động thì Mộ Hàn đã hạ xuống rồi.

Dưới cát bụi mông lung là một cái hố to vài chục thước.

Lúc "Động Huyền Thiên Hồn đài" bắn lên thì thân ảnh của Liễu Viên hiển lộ ra ngoài, mặc dù còn hơi thở sót lại nhưng mà toàn thân máu tươi đầm đìa giống như lệ quỷ. Mộ Hàn vỗ chưởng vào trán của nàng ta, phong bế chân nguyên xong sau đó thu nàng vào trong "Tử Hư Thần Cung" .

Nhìn thấy một màn này lão giả áo xám và hai cường giả Vạn Lưu Cảnh hoảng sợ biến sắc.

Thời điểm Liễu Viên ra tay bọn họ còn mỉm cười bàng quang, trong nội tâm suy đoán tên gia hỏa Vạn Lưu tứ trọng thiên này có thể ngăn cản bao lâu, nhưng mà không bao giờ nghĩ tới sau hai ba hô hấp thực lực Liễu Viên mạnh nhất bị đối phương thu vào tâm cung.

Tu sĩ Vạn Lưu lục trọng thiên chống lại tu sĩ Vạn Lưu tứ trọng thiên có xe thế nghiền áp không cần nói cũng biết, loại tình cảnh không thể tưởng tượng này khiến ba người chấn động không thôi.

Vèo!

Động tác của Mộ Hàn mau lẹ không có chậm chút nào, qua một lát liền lại phóng lên trời, "Viêm Long Phá Thiên Kích" lập loè bay ra và "Vu Minh Phù Ba Đao ", "Động Huyền Thiên Hồn đài" phân biệt nhanh như thiểm điện bắn thẳng và ba người còn lại, trong lúc nhất thời kình khí ngang trời, thiên địa kích động.

- Ngươi là người nào?

Lão giả áo xám nghiêm nghị, quát to một câu, đồng thời trong tay xuất hiện trường côn màu đen, lập tức huyễn hóa côn ảnh trùng trùng điệp điệp, tầng tầng lớp lớp địa nện thẳng vào "Vu Minh Phù Ba Đao" đang bay tới. Khí tức màu đen bao phủ thiên địa, phạm vi mấy ngàn thước biến thành nơi không có ánh sáng.

Cùng thời khắc đó trước người nam tử trẻ tuổi xuất hiện cổ đỉnh, trên thân đỉnh hàng tỉ đạo hào quang bắn ra ngoài. "Động Huyền Thiên Hồn đài" lao tới và hắn nổi giận gầm lên một tiếng, chân cự đỉnh to vài chục thước từ trên đập xuống.

Nam tử trẻ tuổi sắc mặt âm trầm như nước.

Lúc này một kiện đạo khí sáng ngời như bọt nước bắn ra nghênh đón "Viêm Long Phá Thiên Kích", lúc xuyên qua hư không tốc độ tăng nhanh, trong khoảng khắc bọt nước biến thành sóng lớn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Trong nháy mắt sau đó ba kiện cao phẩm đạo khí điên cuồng va chạm với nhau. Tiếng nổ đinh tai nhức óc kinh thiên động địa truyền xa hơn mười dặm. Mà hư không phạm vi mấy ngàn mét biến thành hỗn loạn. Khí kình tàn sát bừa bãi nhấc lên phong bạo mạnh mẽ.

Mặt đất bên dưới giống như bị nhiều thanh đao không ngừng tàn phá, từng tần bùn đất bắn lên cao.

Trong thiên địa đã bị bóng tối bao phủ.

Phanh!

Trong nháy mắt này một thân ảnh đột nhiên bắn ra ngoài. Chính là nam tử trẻ tuổi, sắc mặt của hắn tái nhợt. Trong miệng không ngừng phun máu tươi, mà đạo khí bọt nước của hắn biến mất triệt để.

"Viêm Long Phá Thiên Kích" của Mộ Hàn là pháp lực hỏa thuộc tính rèn luyện thành đạo khí, bọt nước của hắn là thủy thuộc tính, vốn khắc chế lẫn nhau nhưng mà phẩm chất đạo khí có khác, hơn nữa đạo khí của Mộ Hàn càng dùng "Diệu Long Chân Hỏa" thúc dục cho nên bọt nước không cách nào ngăn cản được.

Đạo khí của đối thủ tan nát, "Viêm Long Phá Thiên Kích" của Mộ Hàn tỏa ra nhiệt độ mạnh mẽ khiến đối thủ bị trọng thương, tiếp theo là truy đuổi không bỏ.

Sắc mặt nam tử trẻ tuổi biến hóa, trong mắt hiện ra thần sức kinh hoàng, phút chốc kêu to và chân nguyên mạnh mẽ tràn ra ngoài, hóa thành khí kình cường đại bao phủ bản thân. Nhưng mà "Viêm Long Phá Thiên Kích" giống như không bị ngăn cản, thế đi như chẻ tre.

Ngay sau đó thân thể nam tử trẻ tuổi kia bị xuyên thủng.

- Ah!

Nam tử trẻ tuổi kia đột nhiên cúi đầu xuống nhìn chằm chằm vào lỗ máu ở bụng, đôi mắt của hắn mở to ra, cuối cùng phát ra tiếng thét tê tâm liệt phế. Với cường giả Vạn Lưu Cảnh mà nói thân thể bị thương cũng không đáng sợ, nhưng hắn sợ hãi như vậy chính là chân nguyên của hắn không ngừng bị thiêu đốt.

Nhưng mà không chờ hắn triệt để sợ hãi thì lực lượng tinh thần của Mộ Hàn ngưng tụ thành cự chưởng bay tới bắt hắn ném vào trong tâm cung.

Thân kích như giao long lượn vòng quay về, cũng bị Mộ Hàn thu hồi.

"Diệu Long Chân Hỏa" có năng lực thiêu đốt chân nguyên nhưng mà còn chưa đủ mạnh, nó lúc trước không ngừng hấp thu Phần Thiên Kiếp Hỏa của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng, Mộ Hàn cũng không muốn quá mức quấy nhiễu tốc độ hấp thu của nó, "Viêm Long Phá Thiên Kích" tự nhiên vận dụng thời gian càng ngắn càng tốt.

Đồng bạn kêu thảm thiết cũng ảnh hưởng tới hai người còn lại.

Rống!

Nam tử cao lớn thoáng cái bạo lên như đầu sư tử mạnh mẽ, hai mắt đầy tức giận, cự đỉnh trong tay dùng thế lôi đình vạn quân lần lượt đánh về phía Mộ Hàn, lại bị Mộ Hàn dùng "Động Huyền Thiên Hồn đài" chặn đường, tiếng va chạm rầm rầm vang lên không dứt bên tai, mà hắn càng táo bạo như điên cuồng.

- Mộ Hàn, ngươi rốt cuộc là ai?

Tuy côn ảnh bao phủ hư không ngưng thế công của lão giả áo xám không ngừng suy giảm, tâm thần hoảng sợ rung động càng ngoài mạnh trong yếu kêu to lên.

- Ngươi đánh chết năm tên đệ tử Kiếm Thần tông thì cũng bỏ đi, không ngờ dám bắt trưởng lão Kiếm Thần tông, ngươi sẽ không sợ Kiếm Thần đại nhân tức giận hay sao?

Giao thủ đến bây giờ lão giả áo xám càng sợ hãi.

Mộ Hàn này chỉ là tu sĩ Vạn Lưu tứ trọng thiên nhưng hắn có thực lực quá mạnh mẽ, trong chớp mắt đã đánh trọng thương và bắt hai người rồi. Hắn thậm chí ẩn ẩn có dự cảm tiếp tục chiến đấu nữa chính mình sợ rằng toàn quân biệt diệt, bốn người không ai thoát.

Nếu như Mộ Hàn chỉ cường đại thì bỏ đi, càng làm cho hắn kinh nghi chính là lai lịch của Mộ Hàn.

Đại Hạc Thiên Vực lúc nào xuất hiện một tu sĩ Vạn Lưu Cảnh lợi hại như vậy? Phải biết rằng tại Đại Hạc Thiên Vực tất cả tu sĩ đột phá tới Vạn Lưu Cảnh đều chủ động đi báo cáo với Kiếm Thần tông, không chủ động báo cáo bị phát giác sẽ bioj toàn bộ trưởng lão Kiếm Thần tông liên thủ đánh chết.

- Kiếm Thần đại nhân là cái gì?

Mộ Hàn xùy cười một tiếng, sau đó chuyển dời lực chú ý ra khỏi tâm cung, "Mặc Tâm Thần Thủy" bốc lên kịch liệt mà "Vu Minh Phù Ba Đao" giống như ăn thuốc kích thích không ngừng nhắc lên thủy triều màu đen, thoáng cái đột phá côn ảnh trùng điệp.

Đinh!

Cự đao giống như tấm lụa chém thẳng xuống.

Thân hình lão giả áo xám run rẩy dữ dội, đạo khí suýt nữa bay ra khỏi tay, mà lúc này "Vu Minh Phù Ba Đao" cũng chém ngang, lưỡi đao có hào quang màu tím như ẩn như hiện giống như lúc đánh nát đạo khí Liễu Viên lúc trước, tâm thần kinh hãi, thân hình nhanh lùi lại, cả kinh kêu lên.

- Mạc Không, chạy mau! Người này không phải chúng ta...

Nói còn chưa dứt lời giọng của lão giả áo xám này dừng lại, đạo hào quang màu tím thoát ly thân đao phóng lớn trong mắt của hắn.

Phanh!

Ngay sau đó hào quang màu tím này nện vào ngực của hắn, thậm chí còn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì thì thân đao cực lớn của "Vu Minh Phù Ba Đao" đã bay thẳng tới trước, tiếng xương cốt "Răng rắc ", "Răng rắc" không ngừng vang vọng, hắn rơi xuống đất như diều dứt dây : Chết càng thống khoái một chút Hô!

Lại ngưng tụ tâm thần thành bàn tay sau đó bắt qua, lập tức lảo giả áo xám cũng theo gót hai tên cường giả Vạn Lưu Cảnh khác.

- Mạc Không?

Ánh mắt Mộ Hàn nhìn qua người có thân hình cao lớn kia, ý niệm trong đầu khẽ động, "Vu Minh Phù Ba Đao" lập tức cuốn dòng thác lũ mây đen kia trở về, tiếp theo giống như thác nước từ chín tầng trời nện thẳng vào tên Mạc Không kia.

- Mộ Hàn, ngươi phải chết không có chỗ chôn!

Giống như biết mình chạy trời không khỏi nắng, Mặc Không lúc này cười lên dữ tợn, khàn giọng kêu lên.

- Ngươi cho rằng giải quyết bốn người chúng ta là an toàn sao? Cả Kiếm Thần tông trưởng lão Vạn Lưu Cảnh như chúng ta có gần trăm người, trên trưởng lão Vạn Lưu Cảnh còn có hai thái thượng trưởng lão nửa bước Linh Trì Cảnh, còn có Kiếm Thần đại nhân đã sớm vượt qua Linh Trì Cảnh, ngươi chỉ là một tu sĩ Vạn Lưu tứ trọng thiên cũng dám chống lại Kiếm Thần tông chúng ta thật sự là kiến càng lay cây, không biết tự lượng sức mình. Chờ xem, không boa lâu ngươi sẽ tới tìm chúng ta.

- Tốt, ta chờ bọn chúng tới!

Mộ Hàn cười cười, trong lòng càng kinh ngạc thực lực của Kiếm Thần tông này, không nghĩ tới Kiếm Thần trong tông lại có cường giả Linh Trì Cảnh. Nếu như trước khi tiến vào Sâm La Giới thì Mộ Hàn có lẽ còn có chút bận tâm, hiện nay cường giả Linh Trì Cảnh đã khó khiến nội tâm Mộ Hàn chấn động quá lớn.

Lúc này thấy hai kiện siêu phẩm đạo khí của Mộ Hàn phá không bay tới, Mạc Không phát ra tiếng cười thê lương, cự đỉnh cực lớn quay về, mà chính hắn thì thả người bay vào. Tiếp theo cái đỉnh này xoay tròn điên cuồng, rung động kịch liệt.

Ngay sau đó là khí kình bạng bạc hiện ra, trong đỉnh gương mặt Mạc Không hiện ra thần sắc quyết tuyệt, khí tức linh hồn chấn động gấp mấy lần mang theo khí tức cuồng bạo tỏa ra ngoài, tràn ngập cả tòa cổ đỉnh.

- Ân? Còn muốn thiêu đốt linh hồn, tự bạo tâm cung?

Mộ Hàn lập tức phát hiện dị trạng của Mạc Không. Trong nội tâm cười lạnh một tiếng, "Mặc Tâm Thần Thủy" cùng "Vô Gian Hậu Thổ" lao thẳng vào tâm cung, trực tiếp dung nhập vào "Vu Minh Phù Ba Đao" cùng "Động Huyền Thiên Hồn đài". Hai kiện siêu phẩm đạo khí uy lực tăng vọt, khí thế như cầu vồng, như thiểm điện lao thẳng vào cổ đỉnh.

Oanh! Oanh!

Trong tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc cổ đỉnh kia lập tức nổ tung. Hóa thành vô số mảnh vỡ, mà hai kiện siêu phẩm đạo khí lập tức lap ra khỏi đám mảnh vỡ này, điên cuồng xâm nhập vào cơ thể Mạc Không. Sau một lát ý đinh thiêu đốt linh hồn, tự bạo tâm cung của hắn ngâm nước nóng.

Mộ Hàn thân như lưu quang, thời điểm Mạc Không chưa kịp phản ứng thì bàn tay đập vào trán của hắn, tinh thần lực khổng lồ chặt đứt liên hệ giữa tâm thần và chân nguyên của Mạc Không. Rồi sau đó Mộ Hàn bắt lấy thân thể Mạc Không sau đó bay thẳng tới chỗ lão giả áo xám.

- Cộng thêm Lê Qua thì có năm tâm cung.

Than khẽ một hơi, Mộ Hàn mỉm cười, lại đặt hai gia hỏa kia cạnh nhau.

Liễu Viên, Mạc Không bốn người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hiện ra nét sầu thảm. Trước đó bọn họ còn cười đùa vui vẻ, nghị luận nên xử trí gia hỏa đánh chết đệ tử Kiếm Thần tông như thế nào, thật không nghĩ đến sau một khắc bốn người biến thành cá nắm trên thớt, mặc cho người ta chém giết.

Nếu như bắt bọn họ là cường giả Vạn Lưu thất trọng thiên thì trong lòng bọn họ còn dễ dàng một chút, Nhưng đối với gia hỏa có tu vị Vạn Lưu tứ trọng thiên lại làm được thì cả đám Vạn Lưu lục trọng thiên, ba Vạn Lưu ngũ trọng thiên không có chút hoàn thủ nào cả.

Tuy bọn họ không cam lòng cực độ, trong lòng còn có một tia may mắn gia hỏa Mộ Hàn này sẽ không giết bọn họ. Có lẽ còn cố kỵ thế lực Kiếm Thần tông to lớn,nếu không bốn người bọn họ khó giữ mạng.

- Bốn vị bằng hữu, ta có vấn đề muốn hỏi một chút.

Con mắt đảo từ Liễu Viên qua Mạc không, Mộ Hàn nhìn chằm chằm vào người lão giả áo xám.

- Ngươi có biết ‘ Thiên Lôi Tuyệt Vực ’ nằm ở vị trí này không?

- Thiên Lôi Tuyệt Vực?

Bốn người đều giật mình lên, giống như không nghĩ tới Mộ Hàn hỏi vấn đề này.

Một lát qua đi lão giả áo xám thở sâu, cắn răng nói:

- ‘ Thiên Lôi Tuyệt Vực ’ đương nhiên chúng ta biết rõ rồi, nhưng mà nói cho ngươi biết có chỗ tốt gì?

- Chỗ tốt đương nhiên là có.

Mộ Hàn cười nhạt một tiếng.

Nghe được Mộ Hàn nói lời này con mắt đám người lão giả áo xám sáng ngời, đáy lòng chờ mong càng đậm, âm thầm đoán Mộ Hàn này quả nhiên không dám giết chúng ta, hắn vậy mà không biết vấn đề dù là con lừa trong toàn bộ tu sĩ Vạn Lưu Cảnh ở Đại Hạc Thiên Vực đều biết.

Nhưng mà ngươi cho rằng buông tha chúng ta, người của Kiếm Thần tông sẽ buông tha cho ngươi sao/

Thật sự là mơ mộng hão huyền!

Nhưng mà thời điểm sắc mặt bọn họ biến hóa thì Mộ Hàn nói thêm:

- Chỗ tốt chính là cho bốn người các ngươi được thống khoái một chút.

- Cái gì?

Bốn người nghe vậy sắc mặt đại biến, hy vọng vừa hiện ra đã tan vỡ, nội tâm lập tức lạnh như băng.

- Mộ Hàn, ngươi khinh người quá đáng!

Hai mắt Liễu Viên trợn lên, nghiến răng nghiến lợi nhìn i Mộ Hàn, giọng đầy câm phẫn quát:s

- Ngươi mơ tưởng từ trong miệng chúng ta biết được đáp án.

- Đúng vậy, Mộ Hàn, ngươi chết tâm này đi.

- Muốn biết vị trí của Thiên Lôi Tuyệt Vực thì kiêp sau tìm!

"..."

Ba người còn lại chửi ầm lên.

- Ah?

Mộ Hàn không có một chút tức giận, cười tủm tỉm nhìn qua lão giả áo xám.

- Vị bằng hữu này, ngươi hạ quyết tâm có chết cũng không nói sao?

Lão giả áo xám hừ lạnh một tiếng, nhìn hằm hằm vào Mộ Hàn, không có lên tiếng.

- Rất tốt, ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Mộ Hàn tán thưởng cười lên, nói vừa xong tay phải điểm vào cái trán của lão giả áo xám, chợt một đạo hấp lực mạnh mẽ khiến người ta run sợ hiện ra.

- Ah!

Giống như tao ngộ chuyện vô cùng khủng bố, lão giả áo xám lập tức hét lên tê tâm liệt phế, gương mặt run rẩy, ngũ quan vặn vẹo, đôi mắt của hắn trợn ngược lên. Nhìn thấy bộ dạng của đồng bạn biến thành như vậy đám người Liễu Viên cùng Mạc Không bên cạnh hoảng sợ.

- Mộ Hàn, ngươi làm gì Lâu Chinh trưởng lão đó?

Liễu Viên nghiêm nghị thét lên, sau khi nháy mắt xong bọn họ nhìn thấy khí tức như sương mù ngón tay Mộ Hàn điểm vào mi tâm của lão giả áo xám.

- Tâm cung! Ngươi đang hấp thu tâm cung của Lâu Chinh trưởng lão.

Liễu Viên khàn giọng kêu to lên, thoán chốc mặt không còn chút máu, Mạc Không và nam tử trẻ tuổi sắc mặt biến thành khó coi. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới gia hỏa Mộ Hàn trước mặt thực lực rất kinh người, còn có loại năng lực không tưởng tượng này.

Tu sĩ có được năng lực này bọn họ chưa từng nghe qua bao giờ.

Hô!

Lại ngưng tụ tâm thần thành bàn tay sau đó bắt qua, lập tức lảo giả áo xám cũng theo gót hai tên cường giả Vạn Lưu Cảnh khác.

- Mạc Không?

Ánh mắt Mộ Hàn nhìn qua người có thân hình cao lớn kia, ý niệm trong đầu khẽ động, "Vu Minh Phù Ba Đao" lập tức cuốn dòng thác lũ mây đen kia trở về, tiếp theo giống như thác nước từ chín tầng trời nện thẳng vào tên Mạc Không kia.

- Mộ Hàn, ngươi phải chết không có chỗ chôn!

Giống như biết mình chạy trời không khỏi nắng, Mặc Không lúc này cười lên dữ tợn, khàn giọng kêu lên.

- Ngươi cho rằng giải quyết bốn người chúng ta là an toàn sao? Cả Kiếm Thần tông trưởng lão Vạn Lưu Cảnh như chúng ta có gần trăm người, trên trưởng lão Vạn Lưu Cảnh còn có hai thái thượng trưởng lão nửa bước Linh Trì Cảnh, còn có Kiếm Thần đại nhân đã sớm vượt qua Linh Trì Cảnh, ngươi chỉ là một tu sĩ Vạn Lưu tứ trọng thiên cũng dám chống lại Kiếm Thần tông chúng ta thật sự là kiến càng lay cây, không biết tự lượng sức mình. Chờ xem, không boa lâu ngươi sẽ tới tìm chúng ta.

- Tốt, ta chờ bọn chúng tới!

Mộ Hàn cười cười, trong lòng càng kinh ngạc thực lực của Kiếm Thần tông này, không nghĩ tới Kiếm Thần trong tông lại có cường giả Linh Trì Cảnh. Nếu như trước khi tiến vào Sâm La Giới thì Mộ Hàn có lẽ còn có chút bận tâm, hiện nay cường giả Linh Trì Cảnh đã khó khiến nội tâm Mộ Hàn chấn động quá lớn.

Lúc này thấy hai kiện siêu phẩm đạo khí của Mộ Hàn phá không bay tới, Mạc Không phát ra tiếng cười thê lương, cự đỉnh cực lớn quay về, mà chính hắn thì thả người bay vào. Tiếp theo cái đỉnh này xoay tròn điên cuồng, rung động kịch liệt.

Ngay sau đó là khí kình bạng bạc hiện ra, trong đỉnh gương mặt Mạc Không hiện ra thần sắc quyết tuyệt, khí tức linh hồn chấn động gấp mấy lần mang theo khí tức cuồng bạo tỏa ra ngoài, tràn ngập cả tòa cổ đỉnh.

- Ân? Còn muốn thiêu đốt linh hồn, tự bạo tâm cung?

Mộ Hàn lập tức phát hiện dị trạng của Mạc Không. Trong nội tâm cười lạnh một tiếng, "Mặc Tâm Thần Thủy" cùng "Vô Gian Hậu Thổ" lao thẳng vào tâm cung, trực tiếp dung nhập vào "Vu Minh Phù Ba Đao" cùng "Động Huyền Thiên Hồn đài". Hai kiện siêu phẩm đạo khí uy lực tăng vọt, khí thế như cầu vồng, như thiểm điện lao thẳng vào cổ đỉnh.

Oanh! Oanh!

Trong tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc cổ đỉnh kia lập tức nổ tung. Hóa thành vô số mảnh vỡ, mà hai kiện siêu phẩm đạo khí lập tức lap ra khỏi đám mảnh vỡ này, điên cuồng xâm nhập vào cơ thể Mạc Không. Sau một lát ý đinh thiêu đốt linh hồn, tự bạo tâm cung của hắn ngâm nước nóng.

Mộ Hàn thân như lưu quang, thời điểm Mạc Không chưa kịp phản ứng thì bàn tay đập vào trán của hắn, tinh thần lực khổng lồ chặt đứt liên hệ giữa tâm thần và chân nguyên của Mạc Không. Rồi sau đó Mộ Hàn bắt lấy thân thể Mạc Không sau đó bay thẳng tới chỗ lão giả áo xám.

- Cộng thêm Lê Qua thì có năm tâm cung.

Than khẽ một hơi, Mộ Hàn mỉm cười, lại đặt hai gia hỏa kia cạnh nhau.

Liễu Viên, Mạc Không bốn người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hiện ra nét sầu thảm. Trước đó bọn họ còn cười đùa vui vẻ, nghị luận nên xử trí gia hỏa đánh chết đệ tử Kiếm Thần tông như thế nào, thật không nghĩ đến sau một khắc bốn người biến thành cá nắm trên thớt, mặc cho người ta chém giết.

Nếu như bắt bọn họ là cường giả Vạn Lưu thất trọng thiên thì trong lòng bọn họ còn dễ dàng một chút, Nhưng đối với gia hỏa có tu vị Vạn Lưu tứ trọng thiên lại làm được thì cả đám Vạn Lưu lục trọng thiên, ba Vạn Lưu ngũ trọng thiên không có chút hoàn thủ nào cả.

Tuy bọn họ không cam lòng cực độ, trong lòng còn có một tia may mắn gia hỏa Mộ Hàn này sẽ không giết bọn họ. Có lẽ còn cố kỵ thế lực Kiếm Thần tông to lớn,nếu không bốn người bọn họ khó giữ mạng.

- Bốn vị bằng hữu, ta có vấn đề muốn hỏi một chút.

Con mắt đảo từ Liễu Viên qua Mạc không, Mộ Hàn nhìn chằm chằm vào người lão giả áo xám.

- Ngươi có biết ‘ Thiên Lôi Tuyệt Vực ’ nằm ở vị trí này không?

- Thiên Lôi Tuyệt Vực?

Bốn người đều giật mình lên, giống như không nghĩ tới Mộ Hàn hỏi vấn đề này.

Một lát qua đi lão giả áo xám thở sâu, cắn răng nói:

- ‘ Thiên Lôi Tuyệt Vực ’ đương nhiên chúng ta biết rõ rồi, nhưng mà nói cho ngươi biết có chỗ tốt gì?

- Chỗ tốt đương nhiên là có.

Mộ Hàn cười nhạt một tiếng.

Nghe được Mộ Hàn nói lời này con mắt đám người lão giả áo xám sáng ngời, đáy lòng chờ mong càng đậm, âm thầm đoán Mộ Hàn này quả nhiên không dám giết chúng ta, hắn vậy mà không biết vấn đề dù là con lừa trong toàn bộ tu sĩ Vạn Lưu Cảnh ở Đại Hạc Thiên Vực đều biết.

Nhưng mà ngươi cho rằng buông tha chúng ta, người của Kiếm Thần tông sẽ buông tha cho ngươi sao/

Thật sự là mơ mộng hão huyền!

Nhưng mà thời điểm sắc mặt bọn họ biến hóa thì Mộ Hàn nói thêm:

- Chỗ tốt chính là cho bốn người các ngươi được thống khoái một chút.

- Cái gì?

Bốn người nghe vậy sắc mặt đại biến, hy vọng vừa hiện ra đã tan vỡ, nội tâm lập tức lạnh như băng.

- Mộ Hàn, ngươi khinh người quá đáng!

Hai mắt Liễu Viên trợn lên, nghiến răng nghiến lợi nhìn i Mộ Hàn, giọng đầy câm phẫn quát:s

- Ngươi mơ tưởng từ trong miệng chúng ta biết được đáp án.

- Đúng vậy, Mộ Hàn, ngươi chết tâm này đi.

- Muốn biết vị trí của Thiên Lôi Tuyệt Vực thì kiêp sau tìm!

"..."

Ba người còn lại chửi ầm lên.

- Ah?

Mộ Hàn không có một chút tức giận, cười tủm tỉm nhìn qua lão giả áo xám.

- Vị bằng hữu này, ngươi hạ quyết tâm có chết cũng không nói sao?

Lão giả áo xám hừ lạnh một tiếng, nhìn hằm hằm vào Mộ Hàn, không có lên tiếng.

- Rất tốt, ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Mộ Hàn tán thưởng cười lên, nói vừa xong tay phải điểm vào cái trán của lão giả áo xám, chợt một đạo hấp lực mạnh mẽ khiến người ta run sợ hiện ra.

- Ah!

Giống như tao ngộ chuyện vô cùng khủng bố, lão giả áo xám lập tức hét lên tê tâm liệt phế, gương mặt run rẩy, ngũ quan vặn vẹo, đôi mắt của hắn trợn ngược lên. Nhìn thấy bộ dạng của đồng bạn biến thành như vậy đám người Liễu Viên cùng Mạc Không bên cạnh hoảng sợ.

- Mộ Hàn, ngươi làm gì Lâu Chinh trưởng lão đó?

Liễu Viên nghiêm nghị thét lên, sau khi nháy mắt xong bọn họ nhìn thấy khí tức như sương mù ngón tay Mộ Hàn điểm vào mi tâm của lão giả áo xám.

- Tâm cung! Ngươi đang hấp thu tâm cung của Lâu Chinh trưởng lão.

Liễu Viên khàn giọng kêu to lên, thoán chốc mặt không còn chút máu, Mạc Không và nam tử trẻ tuổi sắc mặt biến thành khó coi. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới gia hỏa Mộ Hàn trước mặt thực lực rất kinh người, còn có loại năng lực không tưởng tượng này.

Tu sĩ có được năng lực này bọn họ chưa từng nghe qua bao giờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.