Nhật Ký Tương Tư Của Đạo Sĩ Và Oan Hồn

Chương 5: Hạt vừng. Bình hoa




Xế chiều, cô và Viên Viên lái xe tới A.L Studio để chọn dạ phục và trang điểm. Vừa bước vào đã có hai nhân viên nữ dẫn cả hai người vào khu trang phục dạ tiệc. Sau một hồi loay hoay tìm kiếm, hai người vẫn không chọn được trang phục cho mình vì bộ nào cũng đều đẹp hết và đều là do các nhà thiết kế nổi tiếng trên thế giới tạo ra khiến họ băn khoăn. Bí quá, cô quay sang hỏi Viên Viên:

- Viên Viên, cậu tìm được trang phục cho mình chưa?

Viên Viên nhìn cô lắc đầu. Chợt, một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô. Cô cười tươi rói rồi vội nói với Viên Viên

- Viên Viên, mình vừa có một ý hay. Mình sẽ chọn trang phục cho còn cậu thì chọn cho mình. Thế nào?

- Ok, ý kiến hay

Thế là, hai người rất nhanh đã tìm được bộ đồ phù hợp với bạn mình. Mặc xong trang phục, hai người được làm tóc và trang điểm. Xong xuôi, cô nhìn đồng hồ đã 7 rưỡi, nóng vội giục Viên Viên

- Viên Viên, muộn rồi! Chúng ta mau đi thôi!

Hai người nhanh chóng kéo nhau lên xe tới khách sạn.

_ Tại một khách sạn vô cùng sang xa hoa_

Không khí ở đây vô cùng náo nhiệt. Từng tốp người ăn mặc sang trọng cười nói với nhau. Điều đặc biệt, ánh mắt của tất cả các vị thiên kim tiểu thư, thậm chí là các vị phu nhân đều đổ dồn vào hai người nam nhân vô cùng nổi bật đang đứng đối diện với gia đình Kiều tổng. Kiều Minh Khang nở nụ cười, niềm nở lên tiếng:

- Diệp tổng, Vương tổng, cảm ơn các ngài đã bỏ chút thời gian đến dự tiệc sinh thần của con gái tôi.

Diệp Thuần Phong lơ đãng nhìn quanh, tìm kiếm bóng dáng nhỏ xinh mà anh mong nhớ. Sau khi sai người điều tra, anh bất ngờ khi biết rằng cô là nhị tiểu thư của Kiều thị, vừa hay anh được mời tới dự tiệc sinh thần của đại tiểu thư Kiều thị nên vô cùng mong chờ được gặp cô. Nhưng nhìn khắp nơi vẫn không thấy người con gái anh cần tìm. Thấy anh không tập trung, Kiều Minh Khang quan tâm hỏi

- Diệp tổng, ngài cần tìm ai sao?

- Tôi nghe nói ngài còn có một cô con gái nữa. Không biết cô ấy có đến dự không?_ Diệp Thuần Phong mong chờ hỏi

Kiều Minh Khang quay đầu nhìn vợ đang đứng ở bên cạnh. Lý Ngọc trừng mắt nhìn chồng với ý " Ông mà làm lộ bí mật thì lát nữa tôi thịt ông". Ông Khang toát mồ hôi, gượng cười nói với Diệp Thuần Phong

- Diệp tổng, thật tiếc, con bé hôm nay không tới dự được

- Vậy à_ Gương mặt Diệp Thuần Phong tràn đầy thất vọng

Đúng lúc này một giọng nói ngọt ngào vang lên

- Cô, chú

Một người con gái xinh đẹp khoác tay một người đàn ông ngoài 50, bên cạnh ông ta còn có một người phụ nữ trung niên khá xinh đẹp đang mỉm cười tiến tới gần chỗ của bọn họ. Người đàn ông trung niên có vẻ ngoài khá nghiêm nghị. Người phụ nữ trung niên bên cạnh mặc một bộ đầm dạ màu vàng nhạt, bà ta nhìn có vẻ ôn hòa nhưng đôi mắt luôn ẩn chứa sự tính toán. Chắc chắn chẳng là người tốt đẹp gì. Người con gái kia có dáng người mảnh mai. Trên người mặc bộ váy cúp ngực dài tới mắt cá chân màu trắng. Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt đen láy. Mái tóc đen bóng được vấn lên gọn gàng. Đây chính là nữ chủ- Lý Uyển Nhu.

- Yên nhi, chúc mừng sinh nhật_ Cô ta thấy hai nam nhân kia thì mắt sáng ngời lên nhưng vẫn giả vờ tới trước mặt người con gái mặc váy màu lam với mái tóc dài tết hờ, khuôn mặt xinh đẹp nhưng tạo cho người khác cảm giác nhu nhược, mềm yếu đang đứng cạnh Kiều tổng. Đó là nữ phụ- Kiều Như Yên. Như Yên nhỏ nhẹ đáp:

- Cảm ơn chị họ

Lúc bấy giờ cô ta mới quay sang "làm quen" với hai nam nhân, ngọt ngào cười nói

- Anh Thuần Phong, anh Lâm Hàn, em là Lý Uyển Nhu. Thật may mắn khi được gặp các anh ở đây

Thuần Phong đánh giá cô ta xong thì phán một câu xanh rờn trong lòng: " Không bằng 1/10 của Bảo nhi nhà anh. Quá giả tạo!". Nhắc tới Bảo nhi, anh lại chìm đắm trong sự thất vọng và quên béng là vừa có người bắt chuyện với anh.

Thấy Thuần Phong không trả lời, trong đáy mắt cô ta xẹt qua một tia không cam lòng rồi rất nhanh biến mất. Có lẽ, cô ta không biết rằng ánh mắt này đã bị người đàn ông bên cạnh Thuần Phong nhìn thấy. Lúc đầu, Vương Lâm Hàn thấy khá thích thú với cô gái này vì cô không nhào vào người anh như bao cô gái khác. Nhưng khi bắt gặp ánh mắt kia, hứng thú ban đầu liền biến mất: " Muốn chơi trò 'lạt mềm buộc chặt' với tôi. Cô còn non lắm". Anh lạnh lùng không nói, còn tặng cho cô ta một ánh mắt khinh bỉ.

Vừa xấu hổ, vừa tức giận khiến khuôn mặt cô ta vặn vẹo, bàn tay nắm chặt lấy gấu váy. Bộ dáng bây giờ của cô ta trông vô cùng khó coi. Nhất thời mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ. Đặc biệt, đám thiên kim tiểu thư vô cùng hả hê với bộ dạng của cô ta. Còn những người khác thì chỉ trỏ, xì xào, bàn tán. Lý tổng- Lý Đức khuôn mặt khó coi, vội vàng kéo cô con gái về phía mình, cúi đầu xin lỗi

- Mong Diệp tổng và Vương tổng bỏ qua cho sự thất lễ của con gái tôi

- Không có gì đâu, Lý tổng_ Lâm Hàn nhếch miệng lạnh lùng lên tiếng

Lúc này ông ta mới ngẩng đầu, thở phào nhẹ nhõm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.