Nhật Ký Trưởng Thành Của Bảo Mẫu

Quyển 2 - Chương 12: Gả thú miễn đề




Tây Võ Đế Quốc chính là quốc gia của bọn hắn, cha mẹ của bọn hắn, thê tử nhi nữ đều ở trên mảnh thổ địa này sinh tồn, nếu như Tây Võ Đế Quốc bị Nam Man quốc công phá, Tây Võ Đế Quốc tất nhiên sẽ kinh nghiệm một hồi huyết tinh thanh tẩy, tánh mạng của bọn hắn cùng người nhà có thể bảo toàn hay không cũng là một vấn đề, nhưng mà hiện tại, Tây Võ Đế Quốc bọn hắn đã có Diệp Thần một tuyệt thế cao thủ như vậy, Nam Man quốc muốn diệt Tây Võ Đế Quốc trên căn bản là không có khả năng!

Trước kia, ở trong suy nghĩ bọn hắn, Minh Võ Đại Đế là Chiến Thần thủ hộ đế quốc, mà bây giờ, Diệp Thần cường đại thật sâu ánh vào trong đầu của bọn hắn, hôm nay là Diệp Thần cứu được bọn hắn, cứu vãn Tây Võ Đế Quốc, tuy bọn hắn đối với cái từ Yêu Vương này không có khái niệm gì, nhưng mà vừa rồi, Diệp Thần là một đao một cái, một chưởng một cái đuổi giết Nam Man quốc năm Thiên Tôn cao thủ!

Tồn tại như vậy, so với Minh Võ Đại Đế, đoán chừng cũng là mạnh không biết bao nhiêu.

Diệp đại sư cái danh xưng này, sớm đã ở bên trong Vũ Lâm Kim Giáp truyền lưu thật lâu, chỉ là cho tới bây giờ, bọn hắn mới biết được, nguyên lai Diệp Thần là mạnh mẽ như vậy.

Một đám Vũ Lâm Kim Giáp đem những Địa Tôn cao thủ Nam Man quốc trói buộc, kéo tới trước mặt Diệp Thần, trừ vừa rồi chết mất những cái kia, còn thừa lại mười hai người.

- Chiến Thần!

- Chiến Thần!

Những Vũ Lâm Kim Giáp kia giơ lên cao trường thương, cao giọng rống to, cái thanh âm đều nhịp kia tựa hồ muốn bay thẳn đến chân trời.

Cái từ Chiến Thần này, tại Tây Võ Đế Quốc, là xưng hô cao nhất! Những Vũ Lâm Kim Giáp này, dùng phương thức như vậy biểu đạt kính ý trong lòng bọn hắn.

Thần hồn Diệp Thần hướng xa xa truy tung mà đi, phát hiện Tiểu Dực, Nhiếp Thanh Vân, Minh Võ Đại Đế đang vây công hai người Tà Đao Tà Kiếm. Tà Đao cùng Tà Kiếm tuy đều là Huyền Tôn sơ kỳ cao thủ, nhưng gặp Tiểu Dực, chỉ có thể nói bọn hắn không may, Nhiếp Thanh Vân cùng Minh Võ Đại Đế vừa mới tấn chức Huyền Tôn sơ kỳ. Tuy hai người vừa mới tấn giai, tu vi so sánh với Tà Đao Tà Kiếm chênh lệch đi một tí, nhưng mà hai cái đánh một, khẳng định cũng là có thể đánh thắng được.

Biết rõ bên kia không có vấn đề gì, ánh mắt Diệp Thần lạnh lùng quét về phía những Địa Tôn cao thủ của Nam Man quốc. Tùy tiện chỉ một người nói:

- Mở trói cho hắn, đám người còn lại phong bế tu vi, khóa vào địa lao.

- Vâng!

Một đám Vũ Lâm Kim Giáp nhao nhao đáp.

Nam Man quốc Địa Tôn cao thủ bị nới lỏng kia rất có nghi kị đứng im, hắn không rõ Diệp Thần vì cái gì chỉ mở trói cho một mình hắn, mà đem những người khác nhốt, chẳng lẽ là muốn giết hắn? Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ánh mắt Diệp Thần lạnh lùng quét đi qua, lập tức sợ tới mức run rẩy một cái.

- Tôn quý đại nhân, tiểu nhân chỉ là tuân quốc chủ chỉ lệnh...

Địa Tôn kia rung giọng nói.

Sát phạt chi khí trên người Diệp Thần làm hai chân hắn không ngừng phát run, trước kia cho dù đối mặt Thiên Tôn Huyền Tôn cấp cao thủ, hắn cũng không có không chịu nổi qua như hôm nay vậy.

- Ngươi trở về nhắn cho Nam Man quốc chủ, bổn vương không muốn chen vào hai nước chinh chiến, nhưng nếu hắn còn muốn tiếp tục đánh Tây Võ Đế Quốc, cũng đừng trách bổn vương vô tình, diệt hắn cửu tộc, tàn sát sạch người Nam Man quốc!

Diệp Thần lạnh giọng nói ra.

Nghe được Diệp Thần nói, trong long cao thủ Địa Tôn kia sợ hãi. Cho dù Nam Man quốc tiến công Tây Võ Đế Quốc, cũng sẽ không nói đem một quốc gia chi nhân toàn bộ giết sạch, nhưng mà hiện tại, hắn rõ ràng tuyệt không hoài nghi Diệp Thần nói .

- Vâng, ta nhất định chuyển cáo quốc chủ chúng ta!

Biết rõ có thể còn sống trở về, Địa Tôn cao thủ kia thầm nghĩ may mắn, lau mồ hôi lạnh trên trán.

- Cút đi.

Diệp Thần trầm giọng nói.

- Vâng.

Địa Tôn cao thủ kia tranh thủ thời gian quỳ xuống, dập đầu mấy cái cho Diệp Thần, sau đó mấy cái bay vút, biến mất trong tầm mắt mọi người.

- Sư tôn, để cho ngài lo lắng hãi hùng rồi. Ngài trước về nghỉ ngơi đi.

Diệp Thần thần hồn khẽ động, thu Kim Giáp binh sĩ, nhìn về phía Hiên Dật Dược Tôn khiêm cung nói.

Nhưng Hiên Dật Dược Tôn lại lắc đầu cười khổ một cái nói:

- Không nghĩ tới điện hạ là một Yêu Vương, lão hủ nào có tư cách làm sư tôn của điện hạ.

Thần sắc Diệp Thần có chút dừng lại nói:

- Mặc kệ ta là thân phận gì, ngài vẫn luôn là sư tôn của ta, một ngày vi sư, chung thân vi phụ.

Bất kể thế nào nói, Diệp Thần đi vào đế đô, ở phương diện đan đạo, nhận lấy Hiên Dật Dược Tôn dốc lòng chỉ điểm, mặt khác Hiên Dật Dược Tôn làm người, cũng làm cho Diệp Thần kính trọng, Diệp Thần cũng không có biện pháp giải thích Kim Giáp binh sĩ tồn tại.

Hiên Dật Dược Tôn nhìn xem Diệp Thần hồi lâu, hắn nhìn ra, Diệp Thần là chân thành, lúc này mới gật đầu nói:

- Vậy được rồi, cái kia vi sư liền vô lễ rồi.

Hiên Dật Dược Tôn ở dưới mấy Địa Tôn cao thủ hộ tống, về một chỗ biệt viện trong hoàng cung.

Xa xa, Tiểu Dực, Nhiếp Thanh Vân cùng Minh Võ Đại Đế cùng Tà Đao Tà Kiếm đang kịch liệt đánh nhau, Tà Đao Tà Kiếm e sợ cho Diệp Thần theo tới, vô tâm ham chiến, một bên đánh một bên chạy, vô số lần muốn thoát khỏi Tiểu Dực, Nhiếp Thanh Vân cùng Minh Võ Đại Đế, nhưng đều bị bọn hắn gắt gao ngăn chặn.

Dùng tốc độ hai người Tà Kiếm Tà Đao, Nhiếp Thanh Vân cùng Minh Võ Đại Đế là căn bản đuổi không kịp, nhưng mà tốc độ Tiểu Dực di chuyển quá nhanh, là khắc tinh của hai người Tà Kiếm Tà Đao, thường xuyên xông lên là một quyền, làm cho hai người bọn họ không thể không trở lại phản kích. Hai người bọn họ cũng không dám tách ra chạy trốn, e sợ cho bị tiêu diệt từng bộ phận.

- Ăn ta một quyền!

Tiểu Dực nhào lên, đối với Tà Đao là một quyền vào đầu.

Trải qua thời gian dài như vậy tu luyện, Tiểu Dực không giống như trước kia, chỉ biết dùng nhục quyền công kích, thời điểm ra quyền chung quanh nắm đấm Hắc Hỏa điểm một chút, quanh quẩn lấy ma khí nồng đậm.

Tà Đao cảm giác được một cổ quyền phong lăng lệ ác liệt tập đến, tranh thủ thời gian trở lại, quỷ đầu đao trong tay mạnh mẽ một đao hướng Tiểu Dực trảm tới.

Tiểu Dực chứng kiến quỷ đầu đao của Tà Đao hướng mình chém tới, ngược lại là không tránh không né, nhào đầu đi lên.

- Chết!

Tà Đao lạnh quát to một tiếng, thế gian này rõ ràng có người đần như vậy, cầm đầu tới chống đỡ vũ khí hạng nặng của đối thủ, quả thực là không biết sống chết.

Bành!

Quỷ đầu đao rắn rắn chắc chắc trảm ở trên đầu Tiểu Dực, nhưng mà, cùng Tà Đao tưởng tượng không giống, Tiểu Dực rõ ràng không có bị quỷ đầu đao chém thành hai khúc, càng làm hắn hoảng sợ chính là, quỷ đầu đao trong tay hắn rõ ràng xuất hiện một lổ hổng lớn cỡ nắm tay.

Cái thanh quỷ đầu đao này, là Tứ phẩm Linh Bảo cấp vũ khí a!

Mặt Tà Đao đều nhanh bóp méo, đây là có chuyện gì?

Lúc này nắm đấm của Tiểu Dực đã đối với đầu Tà Đao một quyền rơi xuống, "bành" một tiếng, lực lượng cường đại oanh kích ở trên đầu Tà Đao, Tà Đao đã trúng một quyền này, cả người không tự chủ được bay ngược ra ngoài, oanh một tiếng, rơi trên mặt đất, giơ lên tro bụi đầy trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.