Nhật Ký Tình Nhân

Chương 57: Vạch trần sự thật của cô ta




- Hóa ra là như thế!

Trong Hư Hải Linh Điện, Tử Mộc Đại Đế nhìn hành động của Triệu Phong, cùng với đoàn nguyên hồn bị đóng đinh trong hư không kia, lẩm bẩm một tiếng.

Khó trách, uy thế tự bạo của Tử Vong Đại Đế vừa rồi cũng không có lớn như trong tưởng tượng của hắn.

Hư Thần Cảnh, là cấp bậc linh hồn lột xác, nhất là Hư Thần Đại Đế, đã đạt tới đại viên mãn.

Giống như Tử Vong Đại Đế loại này, nội tình tiền vốn lớn nhất, chính là linh hồn.

Chẳng qua, gặp phải Triệu Phong, cũng coi như hắn không may.

Huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong cũng là Linh Hồn hệ, mà lại còn nắm giữ Tỏa Thiên Cung.

Một mũi tên đóng đinh nguyên hồn của Tử Vong Đại Đế xong, Triệu Phong vẫn như cũ không có khinh thường.

- Chủ nhân!

Bán Thần Ấu Đồng đột nhiên xuất hiện.

Triệu Phong nghi hoặc nhìn về phía Bán Thần Ấu Đồng. Tiểu gia hỏa này, có đề nghị gì đây?

- Tử Vong Chi Mâu của Tử Vong Đại Đế có thể thông qua linh hồn tiến hành truyền thừa. Chủ nhân, có thể giúp ta cướp đoạt loại huyết mạch nhãn đồng này hay không?

Bán Thần Ấu Đồng ngo ngoe muốn động nói.

Hắn đi con đường luyện thể, phương diện Hồn đạo chính là uy hiếp lớn nhất của hắn.

Nhưng nếu, Bán Thần Ấu Đồng có thể đạt được Tử Vong Chi Mâu thuộc linh hồn hệ, phối hợp với Kim Khôn Thánh Thể của hắn, như vậy có thể nói là tổ hợp hoàn mỹ.

- Tử Vong Chi Mâu sao?

Triệu Phong cảm giác huyết mạch nhãn đồng của chính mình cũng mơ hồ nhảy lên, tựa hồ có một tia bộ dáng hưng phấn.

Trong hư không, trên đoàn nguyên hồn bị quang tiễn tỏa hồn cố định kia, có một đôi đồng tử tối đen, xen lẫn giữa linh hồn cùng thực thể.

Loại hình thái này giống như Thần Mâu Xuất Thể của Triệu Phong vậy.

Hắn mơ hồ có một loại trực giác, cái Tử Vong Chi Mâu này, đối với chính mình hẳn là cũng có tác dụng.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu lúc này cũng nhảy ra, huy động miêu trảo, đối với Triệu Phong nói cái gì đó.

- Đầu tặc miêu này…

Bán Thần Ấu Đồng cắn răng nghiến lợi. Tiểu Tặc Miêu chính là khuyên bảo Triệu Phong không nên đem Tử Vong Chi Mâu tặng cho Bán Thần Côn Vân.

Tiểu Tặc Miêu đề nghị chính là, lập tức diệt sát Tử Vong Đại Đế!

- Triệu Phong, nếu như ta chết đi, ngươi cũng không sống được!

Đoàn nguyên hồn đang bị quang tiễn tỏa hồn cố định kia, bỗng nhiên bốc cháy lên, dẫn động một cỗ lực lượng tử vong to lớn kinh thiên.

- Không tốt!

Mấy người Triệu Phong đang ở gần đó, sắc mặt đồng thời đại biến, nhất tề cảm thấy một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Phải biết rằng, linh hồn của Tử Vong Đại Đế trong các Đại Đế chính là tồn tại vô địch, chỉ luận tạo nghệ Hồn đạo, hắn còn cao hơn một ít Thánh Chủ bình thường nữa.

Tiểu Tặc Miêu phản ứng cực nhanh, lập tức tiến vào Cổ Thiết Giới Chỉ của Triệu Phong.

Trong lòng Bán Thần Ấu Đồng vẫn đang đánh chủ ý với Tử Vong Chi Mâu, hoàn toàn là bất ngờ không kịp phòng bị.

Ầm…

Khắp thiên địa lâm vào một mảnh hắc ám, bị một loại lực lượng tử vong cùng loại với Tử Vong Lực Trường bao phủ.

Khác nhau ở chỗ, cỗ lực lượng này càng thêm trọng điểm vào linh hồn.

- A!

Bán Thần Ấu Đồng kêu thảm một tiếng, linh hồn khí tức giống như ngọn đèn bị thổi tắt, thân thể từ giữa không trung rơi vào hư không vụ hải.

Thế giới hồn hải của Triệu Phong cũng chớp lên một trận, lọt vào linh hồn tự bạo phản phệ cấp Đại Đế.

Cái loại lực phản phệ này, hoàn toàn có thể đánh trọng thương linh hồn Huyền Quang Cảnh Thánh Chủ bình thường.

Linh hồn cường đại như Triệu Phong, cũng phải kêu rên một tiếng.

Thần Linh Nhãn của hắn mặc dù có khả năng miễn dịch công kích linh hồn cường đại, thế nhưng cũng chỉ là tương đối.

Nếu như là công kích linh hồn quá mức cường đại, Thần Linh Nhãn cũng không thể miễn dịch tuyệt đối.

- Tiểu Tặc Miêu, Bán Thần Ấu Đồng…

Triệu Phong hô nhỏ một tiếng.

Tiểu Tặc Miêu phản ứng khá nhanh, tránh thoát được một kiếp.

Trốn vào giới chỉ cổ thiết, tương đương ở trong một cái không gian khác, còn có linh hồn của Triệu Phong che chở.

Về phần Bán Thần Ấu Đồng, Triệu Phong đã cảm thụ không được khí tức linh hồn của hắn nữa.

Một đôi đồng tử tối đen, hóa thành một đạo hư ảnh mơ hồ đang nhảy lên, xuất hiện ở ngoài ngàn dặm.

- Tử Vong Chi Mâu cùng ý chí Tử Vong!

Sắc mặt Triệu Phong trầm xuống.

Hắn không nghĩ tới, Tử Vong Đại Đế còn có một chiêu Kim Thiền Thoát Xác như vậy.

Linh hồn lực lượng của Tử Vong Đại Đế, gần chín thành cũng bị hủy diệt trong tràng tự bạo vừa rồi.

Thế nhưng, trung tâm ý chí Tử Vong cùng ý thức trí nhớ của hắn, lại được gởi vào bên trong Tử Vong Chi Mâu.

Tử Vong Chi Mâu kia, tốc độ phi hành cực nhanh, xen vào giữa linh hồn cùng vật chất, so với Lôi Dực Thiểm Không của Triệu Phong còn nhanh hơn không ít.

Bởi vì, bình thường tốc độ nguyên hồn độn đi, chính là gấp chục lần phi hành bình thường trở lên.

Tử Vong Đại Đế ở loại trạng thái này, tốc độ cũng là gấp ba đến năm lần tình huống bình thường.

- Xem ngươi có thể kiên trì bao lâu?

Triệu Phong quyết định, không thể tha thứ cho Tử Vong Đại Đế.

Trực tiếp giết chết hắn, như vậy cũng quá tiện nghi cho hắn rồi.

- Lôi Dực Thiểm Không!

Sau lưng Triệu Phong triển khai một đôi quang dực xích kim, mỗi một lần thiểm không đều vượt qua khoảng cách ngàn dặm.

Hắn cũng không lo lắng Tử Vong Đại Đế có thể trốn khỏi truy tung của bản thân.

Bởi vì, chín thành năm linh hồn lực lượng của Tử Vong Đại Đế trở lên cũng đã bị hủy diệt trong tự bạo, không thể kéo dài phi hành quá lâu được.

- Tử Vong Đại Đế, chỉ còn một cái sinh lộ duy nhất!

Trong lòng Triệu Phong hoàn toàn tỉnh táo.

Thân thể bị hủy diệt, linh hồn lực lượng tán loạn, sinh lộ duy nhất của Tử Vong Đại Đế chính là đoạt xá trọng sinh.

Trên thực tế, Tử Vong Đại Đế đã từng có hai lần đoạt xá trọng sinh, kinh nghiệm rất phong phú.

Nhưng lần này đây, khó khăn khá lớn, xác xuất thành công rất thấp.

- Linh hồn tự bạo cũng không mang đến thương tổn quá lớn cho Triệu Phong! Huyết mạch nhãn đồng của hắn lại am hiểu truy tung, tốc độ cũng ngạo thị thiên địa!

Ý chí của Tử Vong Đại Đế âm thầm kêu khổ.

Đổi lại là Thánh Chủ bình thường, trong hai lần tự bạo Kim Thiền Thoát Xác trước đây, cũng đều để cho Tử Vong Đại Đế thực hiện được ý định.

Tử Thần Chi Ảnh phối hợp với hai lần tự bạo, cũng đủ để cho Thánh Chủ bình thường chịu thiệt thòi.

Chỉ tiếc, ưu thế phương diện linh hồn của Tử Vong Đại Đế lại bị Triệu Phong khắc chế gắt gao.

Nửa canh giờ sau, Tử Vong Chi Mâu đã kéo dài khoảng cách cùng với Triệu Phong.

Lúc này, ý chí đồng lực của hắn đã tiêu hao hơn phân nửa, hướng tới một nội đảo đại vực mật độ nhân khẩu cao mà bay đi.

- Đoạt xá trọng sinh thành công, ta còn có thể Đông Sơn tái khởi!

Tử Vong Đại Đế nhìn thấy được ánh sáng sinh lộ.

Hắn mang theo Tử Vong Chi Mâu cùng tiến hành đoạt xá trọng sinh, không cần quá lo lắng vấn đề tư chất.

o0o

Một lát sau, trong một đảo vực nội, trong Hoàng cung một cái Đại quốc, một đạo hư tuyến đen tối, chợt lóe lên rồi biến mất.

Tu vi chưa đạt tới Đan Nguyên Cảnh, căn bản khó có thể bắt giữ được tồn tại này.

- Tốt lắm! Lần này đoạt xá một tên Vương tử Hoàng thất!

Tử Vong Đại Đế thoáng có một tia mừng thầm.

Thực lực Đại quốc này, cùng Đại quốc Thiên Bồng tương đương nhau, không dễ dàng bị phát hiện.

Nếu như là Tông phái Nhất Tinh, Nhị Tinh, như vậy thì có chút phiêu lưu rồi.

Nhưng thân phận một gã Vương tử Hoàng thất cũng là một cái ván cầu không tệ, ngày sau có thể tiến vào tông phái Nhất Tinh, Nhị Tinh, lúc đó tài nguyên tu luyện sẽ cuồn cuộn không dứt.

Không uổng một phen chọn lựa!

Tử Vong Đại Đế thành công đoạt xá một gã Vương tử bị Quốc quân ghẻ lạnh, xác thực mà nói, là một Vương tử con riêng.

- Chậc chậc… cho dù là phế vật, ta cũng sẽ giúp cho ngươi nghịch thiên mà đi!

Tử Vong Đại Đế sau khi đoạt xá trọng sinh xong, liền bắt đầu dung hợp linh hồn trí nhớ của khối thân thể này.

Đồng thời, hắn thúc giục một ít bí thuật, thu liễm khí tức trên người mình lại.

Vì phòng ngừa vạn nhất, Tử Vong Đại Đế đi ra Hoàng cung, ngồi lên xe ngựa, tiến vào một khu rừng rậm hẻo lánh yên tĩnh.

Đột nhiên, thân hình Tử Vong Đại Đế chợt cứng ngắc lại.

Trong rừng rậm, đang ngồi xếp bằng một gã thanh niên tóc tím, cùng một đầu tặc miêu bên cạnh nướng thịt lợn rừng.

Con lợn rừng khô vàng kia phát ra mùi vị thịt nướng thơm phức, khiến khối thân thể đói khát này của Tử Vong Đại Đế theo bản năng nuốt xuống một ngụm nước miếng.

- Triệu Phong, có thể tha được thì hãy tha!

Tử Vong Đại Đế hô hấp gấp gáp, trong lúc tuyệt vọng, trong mắt cũng là một mảnh âm lệ.

Hắn vừa mới đoạt xá trọng sinh, ngoại trừ ý chí cường đại, chỉ sợ ngay cả một tên Chân Linh Cảnh bình thường cũng không phải là đối thủ.

Vẻ mặt Triệu Phong không chút biểu tình, cắn nhẹ một ngụm thịt nướng, từ trên xuống dưới dò xét khối thân thể mới này của Tử Vong Đại Đế.

Một khi đạt tới tu vi Vương giả Hư Thần Cảnh, đoạt xá trọng sinh sẽ trở nên rất đơn giản.

Mắt trái Triệu Phong mở ra, một cỗ hàn ý băng phách bao phủ thân thể linh hồn Tử Vong Đại Đế.

Triệu Phong quả thật cảm thấy rất hứng thú đối với bí thuật Hồn đạo cùng với Tử Vong Chi Mâu của Tử Vong Đại Đế.

- Triệu Phong, nếu như ta chết đi, ngươi cũng sẽ không chết tử tế! Bởi vì ta đã sớm lập xuống Vong Ngữ Trớ Chú rồi!

Vẻ mặt Tử Vong Đại Đế âm trầm, tràn ngập ý tứ uy hiếp.

Dù sao, hắn ở trước mặt Triệu Phong, căn bản là không có lực phản kháng.

Nếu như nhất định phải chết, hắn cũng sẽ không để Triệu Phong sống khá giả.

- Vong Ngữ Trớ Chú?

Cặp mày Triệu Phong khẽ nhíu lại. Hắn từng nghiên cứu qua Tử Vong Bí Điển, đối với sự đáng sợ của Vong Ngữ Trớ Chú, hắn cũng từng thoáng đọc lướt qua.

Vong Ngữ Trớ Chú, là một loại trớ chú đáng sợ, rất khó có thể phá giải.

Bởi vì, loại trớ chú này chính là cần lấy tử vong làm đại giới để phát động!

- Khởi nguyên của Vong Ngữ Trớ Chú, chính là đến từ một cái chủng tộc Cấm kỵ diệt tuyệt man hoang trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, Cổ Vu Tộc! Bài danh của chủng tộc này còn trên cả Thiên Cơ Tộc, chỉ thua mỗi Thái Cổ Tộc mà thôi!

Lãnh ý trên mặt Tử Vong Đại Đế dần dần dày đặc lên.

Sắc mặt Triệu Phong khẽ biến, nhưng trong mắt hắn, ý định giết chết Tử Vong Đại Đế, một chút cũng không thay đổi.

Hắn chẳng những muốn giết chết Tử Vong Đại Đế, còn muốn tra tấn hắn, cướp đoạt Tử Vong Chi Mâu cùng linh hồn trí nhớ của hắn.

- Ha ha ha…

Tử Vong Đại Đế trong lúc tuyệt vọng, tiếng cười phát ra thảm thiết, thúc giục ý chí, dẫn động tâm thần ý thức cùng linh hồn bạo liệt.

Đối thủ của hắn, không ngờ lại lãnh khốc kiên định như thế, ngay cả Vong Ngữ Trớ Chú cũng đều không thể dọa lui.

- Không tốt!

Triệu Phong muốn ngăn cản, đã không kịp nữa.

Hắn không nghĩ tới, Tử Vong Đại Đế tại thời điểm này lại lựa chọn tự sát.

- Lấy tử vong của ta làm đại giới, khiến cho kẻ mà ta oán hận muốn báo thù, lưu lại ác mộng héo rũ vô tận, suy yếu tử vong vô tận…

Một cái thanh âm trong minh minh, xuyên thấu cả thiên địa luân hồi vang lên.

Một khắc trước đó, Tử Vong Đại Đế đã tử vong.

Cùng nhau hủy diệt, không chỉ có linh hồn ý thức của Tử Vong Đại Đế còn có Tử Vong Chi Mâu nữa!

Lấy tử vong làm vật dẫn, thực lực càng mạnh, uy lực sẽ càng lớn.

Từ trong lý thuyết mà nói, lực lượng của Vong Ngữ Trớ Chú, đối với cường giả cường đại hơn chính mình trong vòng hai đại giai bậc, cũng đều có uy lực không thể nghịch chuyển.

Cái này cũng là nguyên nhân vì sao ngay cả một ít Thánh Chủ bình thường cũng không dễ dàng trêu chọc tới Tử Vong Đại Đế, vị Đại Đế nắm giữ đủ các loại bí thuật Cấm kỵ cổ lão này.

Bùm!

Cỗ thi thể mà Tử Vong Đại Đế đoạt xá kia, ngã sấp trên mặt đất.

- Hít…

Triệu Phong kêu rên một tiếng, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng âm trầm không thể lý giải quấn quanh toàn thân, thẩm thấu đến tận linh hồn.

Một cỗ cảm giác vừa đau lại vừa ngứa chui thẳng vào trong nội tâm Triệu Phong.

Mở ra Thần Linh Nhãn, Triệu Phong mới miễn cưỡng nhìn thấu triệt được một chùm tia quang tuyến hắc huyết vô hình rót vào từng cái tế bào trong cơ thể chính mình, thậm chí là cả ăn mòn đến phương diện linh hồn.

Nguồn gốc của đám quang tuyến hắc huyết này căn bản không thể giải thích nổi.

Hình thức tồn tại của nó, cũng không thể giải thích!

Loại lực lượng này, cùng lực lượng Quỷ thi trớ chú có vài phần tương tự, nhưng lại cao hơn không biết bao nhiêu cấp bậc.

- Vong Ngữ Trớ Chú, loại Vu thuật Cấm kỵ này, dĩ nhiên là tồn tại…

Triệu Phong khẽ hít sâu một hơi.

Trong nháy mắt trúng thuật, hắn liền có một loại cảm giác ghê tởm giống như bị sâu mọt bò loạn, đục khoét toàn thân vậy.

Lúc này, Triệu Phong cảm giác linh hồn, khí lực sinh mệnh, chân nguyên tu vi của chính mình cũng từng chút một héo rũ rút lui xuống.

Cũng may, huyết mạch thể phách Huyền Băng Lân Tộc, cùng với Thần Linh Nhãn của hắn, đối với Vong Ngữ Trớ Chú, cũng đều có sức chống cự nhất định.

Đổi lại là Vương giả bình thường, tốc độ linh hồn tu vi rút lui kia, chỉ sợ sẽ gấp chục lần, mấy chục lần so với Triệu Phong hiện tại.

Ngồi xếp bằng suốt nửa ngày, Triệu Phong đối với Vong Ngữ Trớ Chú cũng không thể làm gì được.

Hình thức tồn tại của lực lượng trớ chú kia chính là không thể giải thích, hệ thống lực lượng tự thân của hắn rất khó có thể can thiệp ảnh hưởng.

- Vong Ngữ Trớ Chú này, ta hoàn toàn không biết! Không bằng về Thanh Hoa Vực một chuyến, có lẽ Lục Vu Trí giả bên kia có thể cho ta một ít gợi ý nào đó!

Triệu Phong trong lúc ý niệm xoay chuyển, đã có quyết định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.