Nhật Ký Sa Tăng

Chương 17: Nhìn nhau




Edit: Aya Shinta

Để ngày hôm sau có thể đến sớm một chút, Lăng Vu Đề lên giường ngủ rất sớm.

Ngày hôm sau, không đúng, phải nói là rạng sáng bốn giờ, Phó Thời Sâm liền gõ cửa phòng Lăng Vu Đề.

Chỉ gõ hai tiếng, Lăng Vu Đề liền từ trên giường ngồi dậy. Lúc này không có mở điện, chỉ có 8 giờ tối căn cứ mới có thể mở điện. Mà khu người giàu có này, muộn nhất thì cũng đến hai giờ sẽ phải cắt điện.

Mấy giờ mở điện đối với mạt thế mà nói đã là rất xa xỉ, trước mắt nơi có thể mở điện, cũng chỉ có tứ đại căn cứ mới có.

Duy nhất 24 giờ không ngừng điện, là tường thành căn cứ, nơi đó cần phải chiếu sáng để canh gác.

Lăng Vu Đề quên mất trên tủ đầu giường mình có một cái đèn bàn nhỏ sạc điện, sờ soạng đi mở cửa phòng.

Sau đó cô liền nhìn thấy Phó Thời Sâm cầm đèn pin đứng ở cửa, mỉm cười nhìn cô: "Buổi sáng tốt lành, Tiểu Vu!"

Lăng Vu Đề vốn đang còn buồn ngủ lập tức liền lên tinh thần, bởi vì cô nhớ mình muốn đi cùng Phó Thời Sâm tới đội ngũ dị năng giả!

"Thời Sâm ca anh chờ em năm phút đồng hồ ha, nhanh thôi!" Nói xong cô lập tức chạy vào toilet.

......

"Loảng xoảng ——"

"Ai da ~" toilet truyền đến tiếng Lăng Vu Đề hô đau, trong lòng Phó Thời Sâm căng thẳng, vội vàng đi đến cửa toilet.

"Tiểu Vu, em không sao chứ? Có bị thương đến chỗ nào hay không?" Phó Thời Sâm khẩn trương đập cửa toilet.

Lăng Vu Đề bên trong xoa đầu gối, đau đến nhe răng trợn mắt. Chủ yếu là bốn giờ còn chưa có hừng đông, toilet quá tối, cho nên cô mới có thể đụng phải.

"Không có việc gì, em không có việc gì! Thời Sâm ca anh ở bên ngoài chờ em thì được rồi!"

Đơn giản xả nước rửa mặt một chút, Lăng Vu Đề trở lại phòng ngủ, Phó Thời Sâm đã rời khỏi phòng, còn cẩn thận đóng cửa phòng lại.

Lăng Vu Đề mở đèn bàn nhỏ trên tủ đầu giường, trong phòng mới sáng lên một ít.

Mở tủ quần áo, bên trong treo đầy phục sức giày dép mà Phó Thời Sâm đã mang về cho cô trong một tuần này.

Đều mới, khi anh ra căn cứ làm nhiệm vụ, sẽ đi ngang qua cửa hàng trang phục gì đó, liền mang về cho cô.

Không thể không nói, Phó Thời Sâm cùng Sâm mụ mụ rất tốt với Lăng Vu Đề đến mức không chê được. Rõ ràng mới quen biết một tuần mà thôi, Lăng Vu Đề thật sự có chút không hiểu được, cuối cùng cũng chỉ có thể là suy đoán là cô khiến cho người ta thích, khiến Sâm mụ mụ coi cô trở thành "con gái", Phó Thời Sâm coi cô thành "em gái".

Nghĩ mình đã một tuần không có thấy An Vũ Trạch, Lăng Vu Đề cố ý chọn một cái váy bồng màu hồng nhạt quá đầu gối, có nơ con bướm ở tay áo, cập eo, đi với giày da màu trắng mà ngày hôm qua Phó Thời Sâm mang về cho cô.

Vào hai ngày trước thì Sâm mụ mụ mang cô đi tìm một thợ cắt tóc, cắt đầu tóc có chút so le không đồng đều thành sóng vai, vốn dĩ lớn lên đã trẻ hơn tuổi, lại cắt cái mái bằng, thoạt nhìn càng thêm giống một em gái vị thành niên.

Tuy có chút không tình nguyện, nhưng Sâm mụ mụ cùng Phó Thời Sâm đều nói dễ nhìn, vậy cô liền tạm chấp nhận đi. Không hài lòng cũng không được nha, tóc mái lại cắt nữa liền khó coi.

Cặp thêm một cái cặp tóc, cười cười vừa lòng với bản thân trong gương.

Đối với tướng mạo mình, cô vẫn rất vừa lòng! Nguyên thân cũng có chút tương tự với thực thể giả thuyết của cô, phải biết rằng bộ dáng của thực thể giả thuyết hoàn toàn là dựa theo ý tưởng cá nhân của cô mà hình thành, cho nên đương nhiên cô cũng vừa lòng diện mạo nguyên thân này!

Đóng đèn bàn, Lăng Vu Đề mới chạy chậm mở ra cửa phòng đi ra ngoài.

"Xin lỗi Thời Sâm ca, để anh chờ lâu như vậy, hẳn là sẽ không đến trễ đi?" Lăng Vu Đề kéo cánh tay Phó Thời Sâm, kéo anh xuống dưới lầu.

Phó Thời Sâm kinh diễm nhìn Lăng Vu Đề, anh biết Lăng Vu Đề thật xinh đẹp, ngày thường không trang điểm cô ấy cũng đã rất xinh đẹp, chính là Lăng Vu Đề trang điểm xong lại càng thêm xinh đẹp.

Anh thích, đồng thời, trong lòng cũng chua xót, cô ấy tỉ mỉ trang điểm, là vì, An Vũ Trạch sao?

Giáo trường của đội ngũ năng giả gần phía đông nam tường thành, vẫn có chút khoảng cách với khu người giàu có.

Ngồi ở sau xe đạp, trời vẫn tối om om, Lăng Vu Đề gắt gao túm lấy vải dệt bên hông Phó Thời Sâm.

"Thời Sâm ca, anh có thể đến trễ hay không nha?" Lăng Vu Đề nghiêng đầu, lại lần nữa lo lắng hỏi.

Ngày thường coi rửa mặt thật sự chỉ cần năm phút đồng hồ, nhưng, hôm nay cô hơi trang điểm một chút, cho nên liền dùng hơn mười phút.

Nếu cô hại Phó Thời Sâm đến muộn liền không tốt, rốt cuộc Phó Thời Sâm là tiểu đội trưởng đấy!

Phó Thời Sâm nghiêng đầu cười cười với Lăng Vu Đề: "Không sao, sẽ không đến trễ. Trước năm giờ rưỡi thì không có sao, đến lúc đó chúng ta liền ăn bữa sáng ở trong đội, chẳng qua bữa sáng không dễ ăn lắm nha!"

Lăng Vu Đề gật gật đầu: "Không sao cả, em không kén ăn!"

Gió sớm quét ở trên mặt cùng cẳng chân, mang đến một chút lạnh lẽo.

Lăng Vu Đề cúi đầu tránh ở phía sau Phó Thời Sâm một ít gió, cô không có nói nữa.

Nghĩ đến có thể nhanh chóng gặp lại An Vũ Trạch, cô, thế nhưng có chút khẩn trương.

Cũng không biết An Vũ Trạch có nhớ cô hay không, a ~ một tuần này nguyên bản bảy mươi điểm hảo cảm không có gia tăng, cũng không có trừ đi, trong lòng Lăng Vu Đề có chút không yên.

Đạp xe đại khái hai mươi phút mới đến giáo trường, ngày thường Phó Thời Sâm tự mình đi chỉ cần mười phút liền đến.

Chỉ là hôm nay anh không muốn đến giáo trường nhanh như vậy, cho nên anh giảm tốc độ.

Chờ tới khi tới giáo trường, đã là 5 giờ.

Giáo trường cũng có một ít dị năng giả lục tục tới, mỗi người nhìn thấy Phó Thời Sâm đều cười hì hì chào hỏi, sau đó tò mò đánh giá Lăng Vu Đề đang nắm tay anh.

Lăng Vu Đề cũng không có để ý tay mình đang ở trong lòng bàn tay Phó Thời Sâm, cô vừa đến giáo trường thì vẫn luôn nhìn ở khắp nơi, hy vọng tìm được bóng người An Vũ Trạch.

Mà Phó Thời Sâm thấy Lăng Vu Đề cũng không có cự tuyệt mình, tươi cười trên mặt xán lạn không ít. Anh thậm chí tự an ủi rằng Lăng Vu Đề tới tìm An Vũ Trạch, có lẽ chỉ là bạn bè bình thường với cậu ta mà thôi!

"Sâm đội trưởng, buổi sáng tốt lành! Nha ~ quần áo này có chút quen mắt nha! À ~ vị này chính là tẩu tử tương lai đi!"

Một nam nhân trẻ tuổi diện mạo trung thượng cười tủm tỉm đi ngừng ở trước mặt Phó Thời Sâm cùng Lăng Vu Đề.

Anh ta sở dĩ nói quần áo quen mắt, là bởi vì khi Phó Thời Sâm thu quần áo anh ta liền ở bên cạnh nhìn.

Hỏi Phó Thời Sâm có phải mang về cho cô gái mình thích hay không, Phó Thời Sâm cũng chỉ cười mà không nói cam chịu, cho nên trong đội đều đang truyền rằng Phó Thời Sâm có một người bạn gái thần bí, còn ồn ào mỗi ngày đòi Phó Thời Sâm đưa tới trong đội để mọi người trông thấy, không nghĩ tới hôm nay Phó Thời Sâm thật sự mang người đến.

Tẩu tử tương lai?!

Lăng Vu Đề nhìn nam nhân thoạt nhìn trạc tuổi với Phó Thời Sâm, muốn mở miệng, vừa mới muốn giải thích, cô liền thấy được một bóng người cao gầy đang đi vào giáo trường.

Aya: Trời mưa, tay lạnh cóng, đánh chữ chậm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.