Nhật Ký Lẩn Trốn Biển Sâu

Chương 47: Hợp Tác




Nhìn kỹ hai tên Độ Kiếp Lục Chuyển sẽ thấy rất rõ ràng, trên người bọn hắn đang chi chít những vết thương do kiếm khí gây ra cũng như những mảng cháy sém. Dưới sự liên thủ của hai người, tuy đỡ được một kiếm Liệu Nguyên của Dương Thiên nhưng vẫn khiến bọn họ bị thương không nhẹ. Điều khiến bọn hắn kinh hãi là, Dương Thiên trải qua trận chiến với Long Thần Khôi Lỗi, sau đó tiếp tục thi triển đại chiêu bậc này nhưng khí tức trên người hắn vẫn không hề thay đổi, linh lực sung mãn như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Quân đội của bọn họ còn rất đông, nếu tiếp tục sử dụng những bí pháp0 chiến đấu khác thì chưa chắc sẽ thua, bất quá thiệt hại nghiêm trọng là điều khó có thể tránh khỏi. Đây là kết quả mà không có bất kỳ ai muốn nhìn thấy.

Nam nhân trầm trọng nói:

- Ta có thể để ngươi giải cứu bọn hắn, có điều trước tiên phải để cho bọn ta rời đi.

Dương Thiên thản nhiên:

- Ngay từ đầu ta đã nói rõ ràng, mục đích của ta đến đây là để giải cứu ngũ tộc, những chuyện còn lại không liên quan gì đến ta.

Nam nhân gật đầu, truyền âm cho nữ nhân. Nữ nhân có chút căm tức nhìn Dương Thiên, nàng vẫn cho rằng nếu sử dụng toàn bộ sức mạnh của Long Tộc, bọn họ chắc chắn sẽ không thua. Bất quá vì nghĩ cho đại cực, nàng cũng chỉ còn cách đè nén cơn giận này xuống.

Nam nhân khai mở một vết nứt không gian khổng lồ, 30 tên Độ Kiếp kỳ hợp lực, dựng lên vầng sáng rực rỡ màu sắc bao bọc lấy toàn bộ, sau đó bay về phía vết nứt kia. Sau trận chiến với Dương Thiên, 30 tên Độ Kiếp kỳ đều đã tiêu hao rất lớn, dựng ra vầng sáng này đã là cố hết sức. Hai tên Độ Kiếp Lục Chuyển phóng ra hai luồng linh lực trắng và hồng, gia trì sức mạnh cho vầng sáng, chia sẻ bớt gánh nặng cho bọn hắn.

Đang lúc tất cả chuẩn bị tiến vào vết nứt không gian, Dương Thiên đột nhiên lên tiếng:

- Khoan đã.

Nữ nhân phẫn nộ quay lại:

- Bọn ta đã đồng ý nhượng bộ, ngươi còn muốn gì nữa?

Dương Thiên mỉm cười, đánh mắt về phía Long Vân:

- Ta và tên kia có chút ân oán, cũng không tính là chuyện gì nghiêm trọng, nhưng để cho hắn đi dễ dàng như vậy không phải là phong cách của ta. Để hắn tiếp của ta một kiếm, cho dù kết quả thế nào ta cũng không tiếp tục làm khó các ngươi.

- Lời lẽ ngông cuồng, lẽ nào ngươi thực sự cho rằng bọn ta sợ ngươi?

Nữ nhân phẫn nộ mắng to. Long Vân lắc đầu, thở ra một hơi rồi bước lên phía trước:

- Từ lần trước để ngươi trốn thoát, ta đã ẩn ẩn cảm thấy ngày này sớm muộn cũng sẽ xảy ra, thật không ngờ lại nhanh như vậy. Một kiếm thì tính là gì, cho dù mười kiếm ta cũng sẽ tiếp được.

Nghe được lời này, Dương Thiên cũng nở nụ cười:

- A, ít nhất cũng phải như vậy. Nếu ngươi run sợ hay bỏ chạy, cho dù có tiếp một kiếm này hay không cũng không có ý nghĩa gì. Yên tâm đi, ta đã nói một kiếm tức là một kiếm. Đây không phải thù oán cá nhân. Chỉ là lần trước ngươi có vẻ rất xem thường một kiếm này của ta, vì vậy ta muốn ngươi tự lấy thân mình ra trải nghiệm uy lực thật sự của nó.

Chín kiếm này là do Dương Thiên đích thân sáng tạo, đây là thần thông đáng tự hào nhất của hắn. Bị kẻ khác khinh thường hắn tất nhiên không dễ chịu. Còn về phần Long Vân có tiếp được hay không Dương Thiên cũng chẳng bận tâm. Hắn đưa cao Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, thản nhiên nói:

- Kiếm này gọi là Hoành Không. Lần trước ngươi chỉ cần dùng một tay liền bóp nát được nó. Chỉ là lần này không giống, tiếp lấy đi.

Hoành Không chém xuống, thiên không mất đi ánh sáng. Khoảng không trước mặt Long Vân chỉ còn bóng tối của một kiếm này bao trùm lên. Tình trạng của Long Vân không tệ như Long Uyên, trên người hắn không có thương thế, chẳng qua là thiếu hụt tinh huyết nên suy yếu một chút mà thôi.

Thân là Độ Kiếp Ngũ Chuyển, lại là lão quái vật sống qua hàng chục vạn năm, Long Vân so với Độ Kiếp Ngũ Chuyển thông thường mạnh hơn rất nhiều. Bản thể là Hắc Long, một chủng tộc cực kỳ hiếm gặp của Long Tộc, bản thân Long Vân có những thiên phú đặc thù mà những nhánh Long Tộc khác không có. Cho dù vậy, đối mặt với một kiếm này, Long Vân cũng không quá tự tin rằng mình có thể đỡ được. Mới vừa rồi, không phải Long Thần Khôi Lỗi cũng bị một kiếm này chém thành tro bụi hay sao?

Biết mình không có thời gian để do dự, Long Vân cắn răng, quyết định sử dụng ra thần thông mạnh nhất. Đây không phải thần thông bình thường mà là thiên phú chỉ riêng Hắc Long bọn hắn mới có thể sử dụng được, gọi là Bản Mệnh Tuyệt Kỹ cũng không sai.

Chỉ thấy toàn thân Long Vân phát ra hắc mang dữ dội, hóa thành một con Hắc Long thật lớn. Ám Diệu Lực trong cơ thể hắn hoàn toàn phóng ra, bao trùm lấy thân ảnh của hắn. Thiên không xuất hiện một vòng xoáy cực lớn. Từ bên trong vòng xoáy, một cái long thủ màu đen đưa ra. Khoảnh khắc nó xuất hiện, một uy áp khủng bố bắt đầu bao trùm lên không gian nơi này.

Đứng từ phía đằng xa nhìn lại, nữ nhân không khỏi than thở:

- Hắc Long quả nhiên cường đại đến mức khó có thể hình dung. Đáng tiếc, bọn hắn độ kiếp so với Long Tộc bình thường còn khó hơn rất nhiều lần.

Nam nhân cũng khẽ gật đầu:

- Nhớ năm đó, khi tu vị chúng ta chỉ là Độ Kiếp Nhị Chuyển, Long Vân đã là Độ Kiếp Tứ Chuyển. Sau hàng chục vạn năm, chúng ta đều đã bước vào Độ Kiếp Lục Chuyển, hắn vẫn chỉ tiến thêm được một bước, đạt đến Độ Kiếp Ngũ Chuyển mà thôi. Thiên đạo công bằng, chủng tộc càng cường hãn, độ kiếp càng khó khăn. Độ kiếp thành công, lợi ích thu được càng lớn.

Nữ nhân nhìn sang nam nhân, tò mò hỏi:

- Long Hình, nếu đổi lại là ngươi có mấy phần nắm chắc đỡ được thần thông mạnh nhất này của Long Vân?

Hai mắt Long Hình tập trung vào long thủ đen kịt phát ra Âm Diệu Khí nồng đậm kia, nhàn nhạt đáp lại:

- Nếu vận dùng toàn bộ sức mạnh, ta có tám phần đỡ được nó. Chỉ là sau đó kết quả cũng sẽ không mấy dễ chịu. Dù sao thứ kia cũng không phải tồn tại thuộc về thế giới này.

- Vậy ngươi nói Long Vân có phần thắng hay không?

Long Hình lại nhìn về một kiếm Hoành Không đang dùng tốc độ rất chậm chém xuống kia, thở ra một hơi:

- Không thể nói trước được. Ta có cảm giác, những thần thông người này sử dụng cũng không thuộc về thế giới này. Có thể là truyền thừa của một vị đại năng ở Tiên Giới, hoặc bản thân hắn chính là phân thân của một vị nào đó. Kết quả trận chiến này ta không nhìn ra được. Bất quá, không phải tên kia đã nói chỉ cần Long Vân tiếp được một kiếm này liền xong sao? Ta nghĩ điều này cũng không quá khó khăn.

Từ “không thuộc về thế giới này” mà Long Hình sử dụng ý muốn ám chỉ những thứ vốn không nên xuất hiện tại trung cấp vị diện nói chung. Tựa như long thủ mà Long Vân vừa gọi ra, tựa như nhất kiếm Hoành Không của Dương Thiên.

Chín kiếm do Dương Thiên sáng tạo, cho dù đặt tại Tiên Giới cũng được xếp vào hàng ngũ những thần thông mạnh nhất, tất nhiên không phải thứ thuộc về Linh Giới. Còn về phần long thủ kia, với tầm mắt cùng hiểu biết của Long Hình dễ dàng nhìn ra được, Long Vân đang sử dụng một thần thông bản mệnh để gọi ra một thứ đến từ thế giới khác, cụ thể là Tiên Giới.

Long Hình nhìn ra, Dương Thiên tất nhiên không cần phải nói. Hắn có đôi chút bất ngờ, hắn vẫn biết Hắc Long lợi hại hơn Long Tộc thông thường, chỉ không nghĩ rằng Long Vân có thể làm đến một bước này. Bất kỳ thần thông nào dạng triệu hồi ngoại lực như thế này đều phải trả một cái giá rất lớn, thế nhưng uy lực mà nó có được sẽ viễn siêu thực lực bản thân của cá thể triệu hồi ra nó. Hắn cười nhạt:

- Không ngờ còn có một chiêu này. Bất quá, Hoành Không cũng không phải dễ dàng hóa giải như vậy a.

Đại kiếm xuyên phá Hư Không chém xuống, long thủ mang theo Ám Diệu Lực bao trùm đưa ra, trong chớp mắt liền nắm chặt lấy nó. Hai bên lâm vào thế dằn co, Ám Diệu Lực từ long thủ tỏa ra rất nhanh liền lao đến tấn công đại kiếm, ý đồ phá hủy nó. Khác với lần trước, đại kiếm bị Ám Diệu Lực tấn công nhưng vẫn không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Ngược lại, tất cả Ám Diệu Lực vừa chạm vào lập tức bị đánh tan. Thế kiếm bị long thủ ngăn chặn nên có hơi khựng lại, nhưng rất nhanh tiếp tục chém tới.

Long thủ vẫn nắm chặt đại kiếm, thế nhưng bắt đầu có dấu hiệu bị đẩy lùi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.