Nhật Ký Cô Nàng Nam Châm

Chương 244: 《 Tưởng Cầm phòng khách 》( 2 )




#BooMew

Vừa vào đến cửa nhà nhỏ, Tư Noãn Noãn liền té xuống dưới nền... hai chân kịch liệt run rẩy... cảm giác vẫn như mọi khi nhưng hôm nay lại rất đau...

Cô vốn không biết rõ nên làm gì để có thể nhanh mang thai, lại càng không nhớ đến chuyện tra chị google nên Tư Noãn Noãn nằm đó một lúc lâu mới chống đỡ thân thể đi vào phòng tắm tẩy rửa sơ qua thân thể mà không lấy lấy tinh dịch của Lê Bá Sâm ra khỏi người, cứ bỏ như vậy mà đi ngủ.

- -----

Biệt Thự Lê Gia.

Trong phòng, Lê Bá Sâm ngồi dậy, đi nhanh vào phòng tắm tẩy rửa sơ qua cơ thể chính mình, khi anh bước ra thì căn phòng đã được dọn sạch sẽ.

Lê Bá Sâm nhất thời sửng sờ nhìn chằm chằm chiếc ga giường trắng tinh sạch sẽ đó mà mày khẽ nhíu lại... hết hương vị của Tư Noãn Noãn rồi sao...

Chính Lê Bá Sâm cũng không rõ được cảm xúc của chính anh, anh chỉ cảm thấy dạo này nhìn Tư Noãn Noãn thuận mắt hơn. Mặc dù anh vẫn rất tức giận và chán ghét cô nhưng... cái cảm giác mà bản thân anh cảm nhận được này... chính anh cũng không biết là nên nói gì.

Lê Bá Sâm nhu nhu thái dương đi đến ngồi trên giường nhớ lại gương mặt tái nhợt mím chặt môi cô, lại nhớ luôn khuôn mặt vì đau mà co rúm lại... giọng nói nũng nịu kèm theo tiếng nức nở cầu xin...

Lê Bá Sâm cứ nhớ mãi những biểu cảm của Tư Noãn Noãn mãi gần năm giờ sáng anh mới chợp mắt được.

- ------

Quản gia Lâm sau khi kêu người dọn phòng cho Lê Bá Sâm xong liền cho người nấu ít cháo để cho Tư Noãn Noãn ăn, còn dư thời gian ông lại gọi cho Lưu Hà Mi.

" Phu Nhân... "

Lưu Hà Mi ngáp " oáp " một cái mới dụi dụi mắt trả lời.

" Có chuyện gì sao quản gia Lâm? " bà xoay người nhìn đồng hồ trên bàn nhỏ nhất thời mày nhăn lại, giờ này là bốn giờ sáng đó... vậy mà quản gia Lâm lại gọi.

Quản gia Lâm cũng không vòng vo gì nói thẳng.

" Cậu chủ vừa cùng mợ chủ... chính là... chính là mợ chủ vẫn như mọi ngày cố gắng chống đỡ thân thể mệt mỏi của mình rời đi... còn có... còn có cậu chủ nói sẽ đón ai đó sang Lê Gia ở... " ông cũng không muốn báo cáo quá nhiều như vậy đâu, nhưng nếu không báo thì không thể... nhìn Tư Noãn Noãn ngày nào cũng phải dùng gậy chống mới đi về được... nếu như... nếu như người cậu đón về không có thiện cảm với mợ, thì mợ nhất định phải ăn thêm khổ.

Lưu Hà Mi vốn còn ngáp lên ngáp xuống, nhưng vừa nghe quản gia Lâm nói xong, bà nhất thời tỉnh táo, nhớ đến lời của người kia nói lúc khuya, mày bà không tự chủ mà nhíu chặt.

Lê Bá Sâm thật sự sẽ làm như vậy sao?

Chính bà tự hỏi... liệu có điều gì đó thay đổi con trai bà không? Nhưng mọi thứ là con số không... bởi vì không ai hiểu con bằng mẹ... nó có tình cảm với Tư Noãn Noãn, cô con dâu tội nghiệp của bà nhưng nó lại không thể bỏ mặc người nó nghĩ nó còn tình cảm kia...

Lưu Hà Mi thở hắc ra một hơi mới nói.

" Ông giúp tôi chăm sóc Noãn Noãn nhiều một chút, đừng để con bé chịu ủy khuất, còn về người mà Lê Bá Sâm đón về đấy... miễn sao an phận không gây gỗ với Noãn Noãn thì ông cứ mắt nhắm mắt mở còn nếu gây gỗ thì nói với tôi, tôi nhất định xử lý. "

Bà tuyệt đối không để ai đụng vào Tư Noãn Noãn, chỉ mong con trai bà sớm nhìn thấu con đàn bà kia.

Quản gia Lâm " Vâng " cái tắt máy, ông nhìn xung quanh một vòng mới lên lại phòng ngủ thêm vài chục phút nữa.

- --------

Nước P.

Huỳnh Tố My diện một bộ đồ cực đơn sơ, bày ra gương mặt tái nhợt xanh xao bị xô đẩy vào trong sân bay, gương mặt cô chẳng qua là bỏ công sức trang điểm nên mới nhìn như con ma bệnh, chứ thật ra không phải vậy...

Vài tiếng trước khi lên máy bay.

" Em sắp đi rồi, anh không có gì nói với em sao? "

Huỳnh Tố My ngồi yên để chuyên gia trang điểm tỉ mỉ làm cho cô gương mặt yếu ớt xanh xao, cô bĩu môi nhìn chằm chằm người phản chiếu ở trong gương đang cúi đầu ung dung đọc báo.

Thiển Hạ Lâm ngẩng đầu lên, mày nhíu chặt nhìn người phụ nữ anh yêu mấy năm đang trang điểm, không nặng không nhẹ nói.

" Nói gì? Không lẽ anh nói em đừng đi thì em sẽ không đi sao? " chính anh chẳng muốn cô đi, bị cô mượn danh nghĩa để từ hôn, tạo scandal các thứ anh cũng không để tâm nhưng tự dưng lại để cô mang danh nghĩa người yêu của thằng khác anh lại không chấp nhận nổi.

Huỳnh Tố My nhìn Thiển Hạ Lâm, trong lòng nhất thời vui vẻ, nhưng lòng tham của cô là không đáy, đúng là cô sẽ không yêu Lê Bá Sâm nhưng cô tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ một đống tiền đang đợi cô đến tiêu xài kia được.

Huỳnh Tố My hít một hơi sâu khẽ nói.

" Hai năm, cho em hai năm... em nhất định nguyên vẹn trở về bên anh... khi đó em và anh sẽ kết hôn có được không? "

Một năm... là không thể chiếm được nhưng trong vòng một năm cô có thể khiến Lê Bá Sâm yêu cô say đắm... và trong vòng một năm sau cô sẽ lấy hết toàn bộ những gì anh ta có...

Thiển Hạ Lâm nhìn Huỳnh Tố My một lúc lâu, " ừ " một cái, sau hai năm chính cô còn chưa về thì anh sẽ lấy người khác làm vợ, nhưng câu sau anh tuyệt đối sẽ không nói... vì ai cũng có chuyện bí mật cần giữ kín.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.