Nhật Ký Bí Mật Của Tiểu Thư Miranda

Chương 12-2: Mộng đẹp (2)




Từ nay mình sẽ cố gắng không lưu nháp để các bạn khỏi phải đọc 2 chap giống nhau, xin lỗi các bạn! Có khả năng chương này cũng lỗi nên mình xin lỗi trước. Mình xin lỗi và mong các bạn hãy chỉ cho mình biết làm sao để không bị đăng lỗi khi lưu nháp!---------------------------------------------------------------------------

* Tại biệt thự nhà nó, buổi tối:

Nó đang ngồi trước bàn trang điểm, lấy một ít phấn hồng tô đôi má trắng của nó. Một lớp son hồng bóng lấp lánh được thoa lên bông hoa anh đào(môi) trên gương mặt nó. Mái tóc được búi cao gắn hoa màu tím. Gương mặt của nó bình thường đã xinh, giờ make up lên lại càng xinh hơn nữa. Nó lấy bộ váy xòe màu tím hôm trước ra mặc, cộng thêm một đôi giày cao gót thắt nơ tím càng làm nó thêm tuyệt vời. Nó bước xuống nhà trước những ánh nhìn đầy ngưỡng mộ của người hầu trong nhà. Bà quản gia gật gù nhìn nó:

- Mỹ Hà, cháu xinh lắm!

- Cảm ơn bà.

Ba mẹ nó rất hài lòng về phong cách ăn mặc của nó. Họ ngồi đợi Ngọc Mai một chút.( quá đẹp)

---------------------------------------------------------------------------

* Tại nhà cô:

Ngọc Mai đang làm tóc xoăn để dự tiệc. Cô đeo một đôi bông tai hình kim cương lấp lánh. Cô mặc bộ váy màu vàng thắt nơ ruy băng trước eo, cộng thêm đôi giày cao gót màu vàng.(rất ư là xinh). Cô bước xuống nhà chào mọi người rồi lên xe để anh tài xế chở cô tới nhà nó.

----------------------------------------------------------------

* tại chỗ của Nhất Nam:

Anh mặc một bộ vest xám cùng giày màu bạch kim. Tóc anh được chải chuốt gọn gàng (đẹp đấy!). Anh lấy chiếc xe BMW của mình rồi đi tới nhà hắn. Không biết hắn chuẩn bị sao rồi đây?

-------------------------------------------------

*tại nhà hắn:

Hắn đang lấy một bộ vest trắng từ trong tủ ra, đôi giày trắng muốt cùng mái tóc vuốt keo ( ừm, cũng đẹp nốt). Hắn xuống nhà, vừa lúc ba mẹ hắn chuẩn bị xong và Nhất Nam cũng đã tới. Hắn đi cùng xe với anh tới buổi tiệc.

Lúc này nó và cô cùng ba mẹ nó cũng đang trên đường đi, buổi tiệc đang sắp chào đón hai gia tộc quý phái.

--------------------------------

* 17h00:

Gia đình hắn đã tới trước và bước vào bên trong. Hắn và anh ngồi xuống bàn tiệc được ba mẹ hắn và nó sắp riêng. Chắc các bậc phụ huynh đã chuẩn bị sẵn để phòng trường hợp các bạn trẻ cảm thấy chán quá!

Chừng mười phút sau, gia đình nó tới nơi, các bậc phụ huynh bắt tay nhau:

- Chào ông Lý chủ tịch, đây là Lý phu nhân và Lý tiểu thư phải không?

- Đúng vậy, LÝ MỸ Hà, con gái của tôi!

Nó nở một nụ cười tươi tắn.

- Lý tiểu thư rất xinh đẹp! Để tôi giới thiệu con trai tôi!

Trương chủ tịch tiến tới gọi hắn, hắn bước tới chỗ ba mẹ nó đứng. Trương chủ tịch giới thiệu:

- Đây là con trai tôi, Trương Mạnh Quân!

Nụ cười xã giao trên gương mặt nó tắt ngấm và thay vào đó là gương mặt sửng sốt. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà! Hắn mặc dù cũng đã dự tính trước được chuyện này nhưng vẫn ngạc nhiên.Cô cũng ngạc nhiên không kém, chỉ riêng anh là coi như chẳng có gì. Ba nó nhìn biểu hiện của bốn người thì hỏi:

- Các con quen nhau à?

- Dạ, đây là người đồng giải nhất với con ạ!- nó khổ sở trả lời.

- Vậy ra cháu là người đồng giải con gái bác. Trương chủ tịch, con trai ông thật tài giỏi!

- Haha ông quá khen!

Nó sau khi lấy lại được phong độ thì cố gắng tỏ ra bình thường nhưng trong lòng thì tức giận vô cùng. Ngay cả khi dự tiệc cũng không được yên. Nó, cô, anh và hắn bước về chỗ ngồi của mình. Nó gọi món thịt gà chiên ưa thích rồi vừa ăn vừa trò chuyện với cô, coi như hắn không có mặt ở đây. Hắn bị làm cho mất thể diện thì không chịu được, lên tiếng đốp chát nó luôn:

- Ba mẹ cô không dạy cô kiến thức cơ bản khi dùng bữa cùng người khác à?

- Anh dám động đến ba mẹ tôi hả?

- Thì tôi học tập cô thôi, hôm trước nhờ ai mà các bậc phụ huynh của trường tôi được mang danh hiệu vô giáo dục!

Thì ra là chuyện đó, đúng là cái đồ nhỏ mọn!

- Vậy không ai dạy anh là đàn ông không được nhỏ mọn và lắm mồm à?(* t/g: ông anh nên đi kiểm tra giới tính!* hắn: cô đui à? Tôi là hotboy chính hiệu đấy!*t/g: ?!?)

Hắn á khẩu, miệng lưỡi nó kinh thật. Chắc là văn hay lắm đây! Nhất Nam và Ngọc Mai thấy vậy nhịn cười nhưng vẫn phát ra tiếng ''ha ha'' nho nhỏ. Hắn lườm hai người sắc lẹm rồi lấy lại phong độ:

- Cô không có mắt nhìn đời! Tôi là hotboy chính hiệu!

- Có mà hót rác thì có! - nó lại trèo vào miệng hắn.

Lần thứ hai nó làm hắn tức sôi sùng sục. Anh thấy tình hình có vẻ không ổn bèn giảng hòa:

- Thôi thôi, chúng ta đến đây để dự tiệc mà!

Nó và hắn ngưng choảng nhau nhưng vẫn chưa có nguôi cơn thịnh nộ. Được khoảng 15 phút thì nó và cô đi vệ sinh, anh thì đi nghe điện thoại của ba mẹ anh. Còn lại một mình hắn, hắn nghĩ ra trò chơi để trả thù nó (*t/g; trẻ con quá đấy!*hắn: thế bà chắc lớn nhỉ?*t/g:...!)

Hắn lấy rượu vang hòa vào cốc cô ca của nó đang uống dở, cười hài lòng với thành quả của mình, hắn bước tới viện lý do có việc và xin phép ba về trước. Trên đường về hắn cười như thằng điên, làm anh tài xế khó hiểu nhìn hắn. Hắn không biết nó sẽ thế nào khi uống phải cái đó nhỉ! Hắn tưởng tượng và cười suốt dọc đường về.( đúng là nhỏ mọn!) Còn tại chỗ nó, sau khi rửa tay, nó cùng cô bước về bàn ăn của mình. Khi mới quay lại, nó thấy có gì đó là lạ nhưng không biết đó là cái gì. Nó ăn uống và trò chuyện với cô nhưng chưa động vào cốc cô ca của nó. Cô quay sang nó:

- Hôm nay snsd hát hay quá!

- Ờ, thể diện của cậu cũng đi tong luôn rồi đấy!

- Cậu lại vậy-cô tỏ vẻ giận dỗi.

Nó mỉm cưới, cô bạn thân của nó thật dễ thương quá đi! Sau một hồi nói chuyện vui vẻ, nó tráng miệng bằng cốc cô ca ( chị đừng có uống mà!). Cốc cô ca được đưa lên uống mà không một chút nghi ngờ! Và rồi...''phụt''... ngụm cô ca được dùng làm ''pháo hoa đỏ'' thông qua ''khẩu súng'' là miệng nó.(*t/g: em đã bảo là đừng uống mà lại!...*nó: tại cô viết truyện như vậy giờ còn kêu tôi à?) Nó ho sặc sụa, cái gì đây, cô ca hòa với rượu vang ư? Ngọc Mai vội lấy khăn giấy cho nó:

- Cậu sao vậy?

- Rượu hòa với cô ca, tên khốn đó!

Cô chợt hiểu ra, thật là, hắn có phải đàn ông hay không mà nhỏ mọn vậy? Anh từ ngoài bước vào cũng vừa chuẩn lúc nó ''bắn pháo hoa''. Anh ngẩn tò te chẳng hiểu gì cả. Rồi anh chợt nhận ra ngay trò của hắn. Anh thở dài, anh nên làm sao với cái bản tính của hắn đây?( *t/g: tốt nhất là... chả làm gì để cho truyện nó có sự việc*anh: trời, thế mà cũng gọi là khuyên tôi à?)

Nó điên lên, hắn đâu rồi? Ặc, tên khốn ấy bỏ về rồi còn đâu! (*t/g: haiz... chị chậm hơn anh ấy rồi!*nó: cô là người tiếp tay cho hắn chạy đấy!''cười nguy hiểm''*t/g: cầm dép luồn chạy trước) Đúng là đồ giới tính không xác định, nếu để bổn tiểu thư đây gặp lại, mi sẽ thành tro! (*t/g:''quay lại ghé vào tai nó'' nhẹ tay thôi chị là tiểu thư mà!*nó: lườm cháy cả người *t/g: lại cầm dép chạy mất)

Còn về phần hắn, hôm nay là ngày tuyệt vời, hắn đánh một giấc ngon lành trong sự sung sướng cho tới sáng hôm sau! Trong mơ hắn còn mơ thấy nó ''bắn pháo hoa'' nữa.( nằm mơ xấu quá!)

Còn nó thì sao, các bạn nghĩ cô tiểu thư này sẽ nằm mơ thấy gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.