Nhất Kiến Chung Tình

Chương 11: Thất thủ




Đỗ Long một tay ôm lấy Phó Hồng Tuyết tiến vào phòng tắm. Khi hai người đã cởi hết quần áo, hai bên đều ngắm thân thể của đối phương, thân thể Phó Hồng Tuyết đẹp gợi cảm, cơ thể Đỗ Long vạm vỡ và đầy khí thế của đàn ông. Dĩ nhiên Đỗ Long hai mắt nhìn tỏa sáng, Phó Hồng Tuyết càng thấy hoa mắt mê đắm, đối với lựa chọn của mình lại không chút hoài nghi.

Tuy rằng thân thể Phó Hồng Tuyết gợi cảm trêu người, nhưng so với Lam Phượng vẫn có chút chênh lệch, so với sức quyến rũ chín chắn của Lam Phượng thì cô ta không sánh bằng. Đỗ Long đoán rằng Hạ Hồng Quân làm sao để Lam Phượng ngoan ngoãn tuân theo, nhìn Phó Hồng Tuyết trước mặt, hứng thú của hắn tăng vọt.

Phó Hồng Tuyết áp sát mình vào ngực Đỗ Long, giống như con rắn nước luồn lách lên, cô thở hổn hển hỏi:

- Anh thích em phục vụ như thế nào?

Đỗ Long cười nói:

- Bảo bối của anh hơi bẩn, em phải làm nó sạch sẽ trước đã…

Phó Hồng Tuyết duỗi tay nắm chặt bảo bối của Đỗ Long, nắn nắn cười nói:

- Là nó sao?

Đỗ Long gật đầu cười, nói:

- Đúng vậy, chính nó, em tính tắm rửa giúp nó thế nào đây?

Phó Hồng Tuyết đảo mắt, chuyện này hoàn toàn không phải cô ta không biết gì, ở trên đảo các cô có thể học qua cách hầu hạ đàn ông như thế nào. Phó Hồng Tuyết tính toán một chút liền quyết định chủ ý, cô thấp người một chút quỳ gối trước mặt Đỗ Long, hai tay nhẹ nhàng cầm bảo bối của Đỗ Long đưa vào cái miệng nhỏ nhắn của mình.

Đây có thể là cách Bạch Nhạc Tiên ưa thích nhất, lẽ nào mỹ nhân thích chạy xe máy sau khi bị chinh phục đều thích như thế này? Đỗ Long có chút ngạc nhiên cúi nhìn Phó Hồng Tuyết, chỉ thấy cô nàng dùng mũi ngửi ngửi trước, không thấy mùi vị gì, liền chậm rãi vươn đầu lưỡi liếm qua bảo bối của Đỗ Long.

Trong lòng Đỗ Long dâng lên khoái cảm mãnh liệt, xã Đoàn Kết rất vênh váo sao? Bọn họ tỉ mỉ đào tạo ra được mỹ nữ chính là mỹ vị đưa tới cửa, quỳ cầu xin hắn sủng hạnh!

Tuy nhiên Đỗ Long cũng rất rõ ràng, sở dĩ Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình bị hắn xơi tái, cũng không phải vì sức hấp dẫn của hắn có dư, mà là có nguyên nhân từ nhiều phía. Điểm này nên lợi dụng tốt, có được thân thể của các cô là khởi đầu, nếu có thể thu phục lòng các cô đó mới thật sự là việc bản lĩnh.

Trong lòng Đỗ Long có ý tưởng nhà vàng giấu người đẹp, một chút xuống tay đều không dịu dàng, chính là muốn trong lúc các cô phục tùng mình mà dạy dỗ các cô, sau khi chinh phục trái tim họ, họ sẽ biết nghe lời hơn.

Rất nhanh Phó Hồng Tuyết thổi lớn bong bóng, Đỗ Long thô bạo ôm đầu người ta trong cái miệng nhỏ nhắn chạy nước rút quyết liệt, Phó Hồng Tuyết bị nghẹn trợn trắng mắt. Thời điểm cuối cùng Đỗ Long bùng nổ dữ dội trong cổ họng cô ta, Phó Hồng Tuyết cảm thấy yết hầu của mình dường như muốn nổ tung ra, không chừng ngày mai nói chuyện nuốt nước miếng đều sẽ đau.

Sau khi Đỗ Long đạt khoái cảm xong ôm Phó Hồng Tuyết mệt mỏi rã rời trở về giường, hắn dùng tay xoa bóp cho Phó Hồng Tuyết, nói:

- Hôm nay em cũng mệt rồi, lần sau lại cho em trải nghiệm thêm hai hang, ngủ ngon nhé..

Phó Hồng Tuyết cảm thấy yết hầu mình đã sưng lên, cô ta nức nở, nhắm mắt lại không bao lâu ngủ say mất.

Đỗ Long trở lại phòng Âu Dương Đình, Âu Dương Đình cũng bị bịt kín mắt cho nên không biết Đỗ Long trở về. Ả không chút sức lực nằm trên giường, hai chân mở ra hai bên, hai tay cùng bị trói chặt như cũ, trên hai nụ hoa trước ngực dán các máy rung nhỏ, thung lũng không hề che đậy cũng bị nhét một máy mát xa xoay tròn không ngừng. Đầu kia của máy mát xa thậm chí còn có một máy rung kích thước bằng ngón tay cái kéo dài ra, không đi vào trong động hoa cúc của ả.

Những vật nạp nguyên liệu này khiến Âu Dương Đình như lơ lửng giữa Thiên đường và Địa ngục, nếm trải qua kiểu mùi vị sống lên chết xuống từ máy thần kỳ của Đỗ Long tấn công mãnh liệt đó, hiển nhiên ả rất khó bị chính máy mát xa đó làm thỏa mãn.

Da thịt màu hồng phấn quyến rũ cùng với khăn trải gường ướt một mảng lớn cho thấy ả đã khao khát đến khó kìm được. Đỗ Long rốt cục không kìm nén được liền bò lên giường kéo máy mát xa ném sang một bên, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Âu Dương Đình, đưa bảo bối cương cứng nhắm ngay mục tiêu đang tràn xuân thủy kia, dùng sức cắm vào…

- Ô… Anh … Hay lắm…

Âu Dương Đình vui mừng kêu lên, bị Đỗ Long chọc vào cả người cười run rẩy, không ngừng kêu lớn, sự nhẫn nại khi bị trêu chọc thời gian dài cuối cùng đón lấy thời khắc bùng nổ…

Sau một đêm làm cho hai cô đều khó mà quên được, cuối cùng Đỗ Long đắc chí rời đi, hắn về đến nhà, sau khi tắm rửa lại phấn chấn tinh thần bắt đầu một ngày mới rồi.

Sau khi xử lý vài công việc trong phòng làm việc, Đỗ Long gọi điện báo cáo cho Hàn Vĩ Quân:

- Cục trưởng Hàn, người nữ sát thủ bắt được vì liên quan đến vấn đề an ninh Quốc gia, cô ấy bị người Cục An ninh Quốc gia mang đi, vụ này đã chấm dứt, rốt cục không vượt quá thời gian dự tính.

Hàn Vĩ Quân nói:

- Cục An ninh Quốc gia mang đi? Được rồi, dù sao vụ án đã kết thúc, vậy cứ để cô ta đi. Đỗ Long, mặc dù chuyện này đã kết thúc, nhưng suy cho cùng người chết ở trong phòng giam giữ của đại đội trị an, hơn nữa anh tự ý tạm rời cương vị công tác cũng là sự thật, cho nên trên tổ chức còn phải có chút xử phạt với anh, anh cần phải chuẩn bị tâm lý…

Trong lòng Đỗ Long khó chịu, nhưng còn kiềm chế nói:

- Tôi gieo gió thì gặt bão, Cục trưởng Hàn, đại khái là xử phạt cái gì? Ngài tiết lộ cho tôi đi?

Hà Vĩ Quân nói:

- Tôi nghĩ hẳn là cảnh cáo nội bộ, tuy nhiên việc này tôi có thể không làm chủ được, phải xem ý tứ của cấp trên…

Đỗ Long hiểu, việc này còn phải xem Giang Thượng Đức muốn xử trí như thế nào. Sau khi Đỗ Long cảm ơn Hàn Vĩ Quân lập tức đi gọi điện thoại báo cáo tình hình cho Bạch Tùng Tiết đã rời khỏi phòng bệnh, Bạch Tùng Tiết suy nghĩ một chút, nói:

- Tôi hiểu rồi, việc này tôi sẽ chú ý một chút, sự việc ầm ĩ lớn như thế, cậu chịu xử phạt là việc trốn không thoát được, chỉ cần không vào hồ sơ thì không thành vấn đề.

Bạch Nhạc Tiên nhận điện thoại rất nhanh, mang theo nỗi lưu luyến không muốn rời xa. Cô bắt đầu nghi ngờ Đỗ Long gần đây có bất thường hay không, có ăn vụng hay không, đương nhiên câu trả lời của Đỗ Long là tuyệt đối không có. Bạch Nhạc Tiên cao hứng nói với Đỗ Long, ba của cô bình phục rất tốt, không chừng nửa tháng sau có thể về nhà tĩnh dưỡng, mà đại khái là một tuần sau cô trở về thành phố Lỗ Tây, kiếp sống tự do độc thân của Đỗ Long sắp chấm dứt.

Đỗ Long ăn cơm trưa xong, sau khi nghỉ ngơi một chút định đi Cục An ninh Quốc gia thành phố Lỗ Tây, con mèo cái bướng bỉnh Lam Phượng không chịu thuẩn phục vẫn chờ hắn đến dạy dỗ.

Lúc sắp đến Cục An ninh Quốc gia thì có điện thoại của Mã Quang Minh gọi tới, Mã Quang Minh hỏi Đỗ Long giải thích sự việc như thế nào.

Trong sự việc thổ huyết chết Mã Quang Minh không hề đích thân hỏi và còn làm chỗ dựa cho Đỗ Long, mà trăn trở thông qua thủ đoạn khác giúp đỡ Đỗ Long làm dịu không ít áp lực, cho nên Đỗ Long vẫn khá cảm kích ông ta.

Trước mắt, Mã Quang Minh và Châu trưởng Đằng Thanh Hà đang ở thời điểm đối chọi mấu chốt, nếu Mã Quang Minh đứng ra làm chỗ dựa giúp đỡ Đỗ Long thì sẽ trở thành điểm yếu bị đối thủ công kích, Mã Quang Minh cũng không có cách nào khác.

Đỗ Long cười khổ nói:

- Chú Mã, gần đây cháu vô cùng bận rộn, nghe nói còn phải bị xử phạt, làm sao có thời giờ làm chuyện đó. Chú lại cho cháu một thời gian ngắn, tốt nhất nghĩ cách để cháu và Châu trưởng gặp mặt, có lẽ sự việc sẽ đơn giản hơn.

Mã Quang Minh nói:

- Vậy cháu nên nắm bắt cho tốt, tốt nhất trước giao thừa có thể làm ít tư liệu… Đúng rồi, thứ bảy tới gọi Băng Thanh cùng nhau dùng cơm, cuối tuần dì của cháu và Đường muội tới nữa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.