Nhật Kí Tình Yêu Học Đường

Chương 12: Chạm Mặt Thôi Chiêu My




Từ khi Chập Long ra tay, Khê Hoàng vẫn không hành động, dường như nàng không nhìn thấy cuộc chiến này, có lẽ, nàng đang chờ đợi thời cơ, chờ đợi thời cơ thích hợp nhất giáng một kích trí mạng lên người Lý Thất Dạ.

Cho dù thời điểm Lý Thất Dạ đọ sức với Chập Long, Khê Hoàng đột nhiên ra tay giáng một kích trí mạng lên người Lý Thất Dạ, như vậy cũng không tính là đánh lén, mọi người cũng không trách nàng, dù sao, trước đó Khê Hoàng cũng đã nói với Lý Thất Dạ, cũng không phải đánh lén không báo trước.

Nhưng Lý Thất Dạ vẫn nhàn nhã thong dong, hắn không hề sốt ruột ra tay với Khê Hoàng, đối với hắn, ra tay sớm hay ra tay muộn đều giống nhau.

Lý Thất Dạ dễ dàng diệt đi Tam Túc Kim Ô của Chập Long, nội tâm nhiều người chấn động, nội tâm rất nhiều người nặng nề, dường như Lý Thất Dạ cường đại vượt xa suy nghĩ của bọn họ.

Mặc dù từ đầu đến cuối, Chập Long vẫn chưa dùng toàn lực, chân thân của hắn còn chưa ra tay, nhưng không biết rõ tại sao, mọi người trong mơ hồ có cảm giác, có lẽ Chập Long không phải là đối thủ của đệ nhất hung nhân.

Rất nhiều người cảm thấy dự cảm như vậy là chuyện không thể tưởng tượng nổi, cũng không hợp thói thường, dù sao Chập Long là Viễn Đạo Trường Tồn uy tín lâu năm, hơn nữa còn là người hộ đạo của Kim Quang thượng sư.

Lý Thất Dạ là thiên tài xuất đạo muộn, bất kể nội tình hay những thứ khác đều chưa chắc có thể sánh bằng Chập Long.

Nhưng hết lần này tới lần khác, trong nội tâm rất nhiều người cảm thấy bất an, trực giác nói cho bọn họ biết, chỉ sợ Chập Long sẽ thảm bại trong tay Lý Thất Dạ.

- Đạo hữu, cẩn thận rồi, vòng tiếp theo, một khi sinh ra tổn thương, chỉ sợ khó nghịch chuyển, đạo hữu, cẩn thận.

Lúc này, tiếng nói già nua của Chập Long vang lên.

Cho dù là địch là hữu, Chập Long nhắc nhở như thế, có thể nói đã hiển thị rõ phong phạm trưởng bối, một đời Viễn Đạo vô song cũng nên như thế.

- Tốt, ta sẽ kiến thức một phen.

Lý Thất Dạ tươi cười.

Ầm!

Tiếng nổ lớn do mặt đất chấn động mạnh sinh ra, một con thần thú đạp chân của mình lên mặt đất, lực lượng khổng lồ bộc phát khi bàn chân va chạm với mặt đất.

Lúc này, ở nơi cách Lý Thất Dạ không xa, một con thần thú xuất hiện, đó là một con Kỳ Lân, toàn thân con thần thú này trong suốt, thậm chí ngay cả thân thể cũng sáng bóng óng ánh, dường như nó là thủy tinh tốt nhất trên thế gian tạo thành.

Một con Thủy Tinh Kỳ Lân như vậy xuất hiện, trên thân nó tỏa ra hào quang óng ánh giống như vô số hạt ánh sáng bay trên không trung, dường như nó có thể bỏ qua thời gian trong thiên địa.

- Dường như thời gian đang chảy ra.

Thời điểm nhìn thấy Thủy Tinh Kỳ Lân, có lão tổ thì thào tự nói.

Nghe thấy tiếng nhắc nhở, mọi người cẩn thận nhìn sang Thủy Tinh Kỳ Lân, đều cảm thấy tình huống đúng như thế.

Toàn thân Thủy Tinh Kỳ Lân óng ánh, hào quang lưu chuyển, hạt ánh sáng di động, thời điểm nhìn kỹ, ngươi sẽ phát hiện, bất cứ hào quang óng ánh đang di động nào cũng là ánh sáng thuần túy, cũng lưu động theo phương hướng đặc biệt, dường như thời gian đang trôi qua, từng tia thời gian chảy xuôi và hội tụ thành dòng suối róc rách trong cơ thể Thủy Tinh Kỳ Lân.

Hơn nữa, Thủy Tinh Kỳ Lân đang bước đi chậm rãi, lúc chân của nó đạp xuống bùn lại vang lên âm thanh “tư tư tư”, bùn đá đã phong hóa giống như nơi này đã trải qua thời gian trăm vạn năm.

- Đó là thời gian!

Nhìn thấy việc này, có lão tổ run rẩy.

Cùng lúc đó, Thủy Tinh Kỳ Lân lại bước ra một bước còn lại, thời điểm bàn chân chạm vào mặt đất, hạt giống trong bùn đất đâm chòi nảy lộc, hơn nữa còn phát triển với tốc độ khó tin, chỉ trong nháy mắt, một gốc cây tươi tốt nâng thân thể Thủy Tinh Kỳ Lân lên cao.

Một hạt giống chôn sâu trong bùn đất, nó lại phát triển mạnh sau khi thời gian trôi qua trăm vạn năm, hơn nữa nó còn phát triển khỏe mạnh chỉ trong nháy mắt.

- Một chân tử, một chân sinh sao?

Nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ như thế, không biết có bao nhiêu chưởng giáo hoàng chủ nhìn nhau, Thủy Tinh Kỳ Lân bước ra hai bước, dường như ẩn chứa lực lượng khác nhau, một cái đại biểu tử vong, một cái đại biểu sinh mệnh.

- Không, chỉ có một loại lực lượng.

Có lão tổ Trường Tồn nhìn ra huyền diệu trong đó, nói ra:

- Đó là lực lượng thời gian. Đây là pháp tướng khác của Chập Long, tên là Thủy Tinh Kỳ Lân, cho dù pháp tướng này không phải đứng hàng đầu trong bảy pháp tướng của Chập Long nhưng nó cũng tiến vào hàng ngũ trước ba.

Nghe nói như thế, không ít người rùng mình, tất cả mọi người cố ổn định hô hấp, một trong các pháp tướng cường đại nhất của Chập Long, tất cả mọi người đã nhận ra uy lực vô cùng đáng sợ của nó.

Thủy Tinh Kỳ Lân đi về phía Lý Thất Dạ, một chân tử, một chân sinh, đó là cảnh tượng vô cùng kỳ diệu, một chân của nó rơi xuống hoa cỏ nảy nở và nâng thân thể nó lên, nhưng làlúc chân khác hạ xuống, chỉ thấy hoa cỏ cây cối lại chết héo, cảnh tượng thần kỳ như thế làm rất nhiều người sợ hãi thán phục.

- Xinh đẹp không gì sánh được.

Lý Thất Dạ nhìn Thủy Tinh Kỳ Lân xinh đẹp tới gần, hắn khen một tiếng:

- Đây là thời gian!

- Đúng nha, thế gian không có thứ gì xinh đẹp bằng thời gian, còn có cái gì càng làm người ta quyến luyến bằng thời gian.

Ngay cả Chập Long cũng cảm khái.

Đối với tu sĩ trẻ tuổi mà nói, bọn họ không cảm giác được mị lực của thời gian, chỉ có tồn tại sống trăm ngàn vạn năm như Chập Long mới biết rõ thời gian trân quý.

- Mặc dù không thể chấp chưởng thời gian, nhưng có thể tìm hiểu ảo diệu của thời gian, ngươi xứng đáng cái tên của mình, không hổ là Viễn Đạo.

Lý Thất Dạ gật đầu, hắn rất tán thành thực lực của Chập Long.

- Đạo hữu, quá khen, nói ra thật xấu hổ.

Chập Long xấu hổ, nói ra:

- Ta tìm hiểu năm thời đại, tư chất ngu dốt, chỉ hiểu ra một hai phần ảo diệu, không cách nào so sánh với tiên hiền.

Chập Long nói như vậy, rất nhiều người ở nơi này hít thở không thông, Chập Long cường đại cỡ nào, lại tìm hiểu năm thời đại mới nhìn ra một hai phần ảo diệu của thời gian, thử nghĩ xem, ảo diệu của thời gian thâm sâu cỡ nào?

Đương nhiên, rất nhiều người xem ra, Chập Long tự nhận tư chất ngu dốt chỉ là khiêm tốn mà thôi, có thể trở thành Viễn Đạo vô địch, làm gì có kẻ nào là ngu dốt.

- Như vậy cho ta xem lực lượng thời gian của ngươi đi. Lý Thất Dạ nhìn Thủy Tinh Kỳ Lân, cười cười, dường như hắn rất thích hình dạng của Kỳ Lân.

- Đắc tội, đạo hữu cẩn thận.

Chập Long nói, thái độ của hắn rất trịnh trọng, việc này không chỉ bởi vì sau khi bị lực lượng thời gian tổn thương khó lòng nghịch chuyển.

Đối với Chập Long mà nói, trận chiến này rất trọng yếu, nếu như Thủy Tinh Kỳ Lân của hắn cũng không tổn thương được Lý Thất Dạ, như vậy, hắn nhất định phải ước lượng thực lực Lý Thất Dạ sâu hơn.

Lúc này, mọi người nghe thấy Lý Thất Dạ nói chuyện với Chập Long, không ít cường giả nhìn nhau, hai người nói chuyện giống như bằng hữu lâu năm.

Tất cả mọi người đều nghe ra, Lý Thất Dạ rất thưởng thức Thủy Tinh Kỳ Lân của Chập Long, Chập Long cũng kính trọng cường địch số một như Lý Thất Dạ.

Lúc này, Thủy Tinh Kỳ Lân đang di chuyển tới gần Lý Thất Dạ, Thủy Tinh Kỳ Lân rất đẹp, nhìn bề ngoài đơn thuần, người ta sẽ cảm thấy nó không có lực công kích cường đại, thậm chí còn cho người ta cảm giác thân thiết.

Hơn nữa, thời điểm Thủy Tinh Kỳ Lân đi tới gần Lý Thất Dạ cũng không biểu hiện ra địch nhân gì, ngược lại giống như sủng vật đang tới mừng chủ.

Nhưng nhìn thấy Thủy Tinh Kỳ Lân đi tới, tất cả mọi người đều ổn định hô hấp, đặc biệt là Trường Tồn vô cùng cường đại, vẻ mặt của bọn họ càng ngưng trọng.

Sau khi đạt tới cấp độ của bọn họ, bọn họ biết lực lượng thời gian là một trong số các lực lượng cường đại nhất thế gian, lực lượng như vậy không phải phàm nhân có thể đối kháng.

Sau khi Thủy Tinh Kỳ Lân đi tới, nó cũng không công kích Lý Thất Dạ như mọi người tưởng tượng.

Trái lại, Thủy Tinh Kỳ Lân đến gần Lý Thất Dạ, nó lại xoay quanh người Lý Thất Dạ.

Thủy Tinh Kỳ Lân lúc này giống như một con sủng vật dễ thương, nó xoay quanh Lý Thất Dạ giống như muốn nhận hắn làm chủ.

Nhưng nếu có người nào nghĩ như vậy, kẻ đó chắc chắn phải chết.

Bởi vì thời điểm Thủy Tinh Kỳ Lân quay chung quanh Lý Thất Dạ, nó lưu lại từng sợi tơ thời gian, cho nên, nó xoay quanh càng nhiều, tơ thời gian cũng càng nhiều.

Quan trọng nhất là, lúc nó xoay quanh Lý Thất Dạ, không gian đã biến mất không còn, việc này có ý nghĩa ngươi trốn nơi nào cũng không thể thoát khỏi thời gian, Thủy Tinh Kỳ Lân vẫn xoay quanh người của ngươi.

Lúc Thủy Tinh Kỳ Lân quay chung quanh Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đã tiến nhập lĩnh vực thời gian, việc này không quan hệ đến không gian, cho nên, dưới loại tình huống này, mặc kệ ngươi chạy trốn tới nơi nào, hoặc ngươi đi tới đâu cũng không thể thoát khỏi thời gian.

Trong lĩnh vực thời gian này, Thủy Tinh Kỳ Lân chuyển động quanh Lý Thất Dạ giống như đang chồng chất thời gian.

- Dường như không tạo thành tổn thương gì?

Thủy Tinh Kỳ Lân như con chó nhỏ vây quanh người Lý Thất Dạ, một tên tu sĩ trẻ tuổi lẩm bẩm.

- Ngu xuẩn, đây là thời gian.

Có trưởng bối trách móc vãn bối của mình:

- Đó là bởi vì Lý Thất Dạ quá cường đại, đổi lại ngươi, nó xoay quanh ngươi một vòng, ngươi đã tan thành mây khói. Ngươi sẽ bị không gian cắt nát ra.

Sau khi nghe trưởng bối nhắc nhở, những đệ tử kia nhìn kỹ tình hình, nhìn thấy Kỳ Lân vây quanh Lý Thất Dạ nó không chỉ gia tăng sợi thời gian, hơn nữa còn biến không gian thành hỗn độn.

Cũng không phải Kỳ Lân nhiễu loạn không gian, mà là Thủy Tinh Kỳ Lân đang dùng thời gian hủ hóa không gian, dường như không gian trôi qua trăm vạn năm, sau khi thời gian trôi qua quá dài, ngay cả không gian cũng già nua, lực lượng không gian cũng biến mất.

- Trời cũng sẽ già, sông cạn đá mòn.

Nhìn thấy lực lượng không gian trôi qua và biến thành hỗn độn, có cường giả run rẩy và thì thào tự nói.

Ngay cả không gian cũng già nua, như vậy ngươi có thể tưởng tượng, có lẽ sẽ có một ngày thương thiên cũng sẽ già, đây là sự đáng sợ của thời gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.