Nhặt Được Ông Xã Sĩ Quan

Chương 48




Sau khi màn thứ tư bắt đầu, lời thoại chỉ được cấp ra khi thời gian đến nên bạn căn bản sẽ không biết trước sẽ có chuyện gì xảy ra.

Bộ phim sẽ kết thúc trong 30 phút nữa!

Nhưng mà,thời gian càng ngắn cũng không có nghĩa là nguy hiểm càng ít. Trái lại,chuyện này đồng nghĩa với việc thời gian sau này sẽ vô cùng sít sao, gần như mỗi 1 phút đồng hồ cũng đều được quay và xuất hiện trước màn ảnh. Thời gian bỏ trống cũng không có. Chứ nếu không, bạn sẽ không thể giải thích vì sao thời gian lại ngắn đến vậy.

Thời gian cooldown vẫn còn mười phút nữa. Mà hiện tại, người vẫn có thể sử dụng vật bị nguyền rủa là Lý Duy Tư và Chu Định Quân. Đám người Ngô Triệu Thiên, Giang Triết, Tiền Tiểu Tuyết chẳng khác gì đám người thừa*. Cho tới bây giờ, vẫn còn chưa có ai phải chết. Như vậy cũng đồng nghĩa với việc 30 phút sau sẽ là giai đoạn vô cùng khó khăn.

(
Giải thích :
Tương du = Xì dầu.
"Đả tương du" là một thuật ngữ được lưu hành rộng rãi trên mạng kể từ năm 2008. « Đả tương du” có thể hiểu là người không biết, không hiểu gì, hoặc có lòng mà không có(hoặc không dám ra sức), không quan tâm đến 1 chủ đề nào đó,vô tích sự.

Mình xin trích dẫn 2 nguồn gốc xuất xứ :
Nguồn gốc 1:
Xuất phát từ vở hài kịch « Cha cùng con » kể về hai cha con Trần Cường và Trần Bội Tư. Trần Bội Tư vì vất vả ôn thi đại học cho nên bị tẩu hoả nhập ma. Bố mẹ hắn nhờ hắn đi mua xì dầu. Hắn cầm theo can rỗng, vừa đi vừa lẩm bẩm đọc thuộc lòng. Khi đụng phải tấm biển thông báo “ Phía trước đang thi công, vui lòng đi đường khác”, hắn vòng lại trở về nhà. Thế là hắn đi 1 chuyến công cốc, chẳng làm được gì.

Nguồn gốc 2 :

Ngày 31/7/2011,trên mạng đã xuất hiện 3 đoạn phim người lớn có liên quan đến 1 cán bộ thuộc Hội Đồng Cải Cách Phát Triển Quốc Gia tỉnh Côn Minh. Sau này nhân vật trong phim được chứng thực là phó phòng Phòng Quản Lý Thuế trực thuộc Hội Đồng Cải Cách Phát Triển Quốc Gia tỉnh Công Minh – Thành Kiến Quân.
Khi đó, đài truyền hình Quảng Châu có phỏng vấn một người dân về cái nhìn của ông ta trước vụ việc kể trên. Người dân này trả lời:
-Chuyện chẳng có liên quan gì tới tôi. Tôi còn phải đi mua xì dầu.
)

Kế đó, bỗng nhiên Ngô Triệu Thiên nói:
-Chuyện quái gì thế này ! Làm khỉ gì có quỷ đâu! Thời gian trôi qua được bao lâu rồi mà chẳng có chuyện gì diễn ra cả. Mình thật là ngu ngốc khi nghe lời các cậu trốn ở trên đây. Mình muốn đi xuống!

-Không được !
Lý Duy Tư vội vàng giữ chặt tay hắn rồi nói:
-Cậu nếu xuống đó bây giờ sẽ rất nguy hiểm!

-Cậu tránh ra !Toàn nói linh ta linh tinh !
Trong lòng Ngô Triệu Thiên lúc này thật ra cũng chẳng còn sự lựa chọn nào khác. Hắn ra sức chửi kịch bản, con bà nó nữa chứ đến lúc nào rồi còn giở lại cái bài cũ rích !

Nhưng mà, hắn làm được gì khác đây?

Đúng lúc này, từng đợt gió rít thổi qua tai mọi người. Trong chớp mắt, người nào người nấy đều sởn cả gai ốc.

Vũ Sóc vẫn còn chưa tỉnh lại !

Vừa rồi, Thành Tuyết Tùng không tiếc đọc ra quỷ chú, khiến cho lệ quỷ cấy ghép trong người nàng suýt nữa leo ra ngoài mới khiến cho quỷ hồn nhà bên cạnh tạm thời bỏ đi. Cũng phải nói rằng, nàng ta quả thật là 1 con người đáng sợ khi dám cấy ghép quỷ hồn trong người .

Nàng cũng biết rằng tuy người chiết ra máu của oán linh là npc, nhưng quá trình cấy ghép quỷ thành công là do “người kia”.

Cũng chỉ có đám người Phương Lãnh, Lý Duy Tư mới biết được quá trình cấy ghép quỷ hồn có sự can thiệp của “người kia”.

Lý Duy Tư......có vẻ như cũng sắm vai một nhân vật khó lường trong phim.

Cho dù sử dụng biện pháp nào thì họ cũng không thể sử dụng 1 cách liên tục được. Sau này họ phải làm gì đây?

Đúng lúc này......

Tất cả mọi người bỗng nhiên có cảm giác nửa tỉnh nửa mơ,sau đó phát hiện không ngờ là ng ! Họ lại 1 lần nữa trở lại khi màn thứ 4 bắt đầu !

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Lúc này. sắc mặt của Ngô Triệu Thiên và Chu Định Quân trở nên trắng bệch. Vừa rồi, kịch bản yêu cầu hai người vì hoàn toàn không tin có quỷ nên đã đi xuống dưới lầu. Hai người đương nhiên không ngu mà xuống đó. Nhưng không ngờ chuyện này trực tiếp dẫn đến ng !

Lần đầu tiên ng của bộ phim này không ngờ lại bắt nguồn từ nguyên nhân như vậy!

Hai người đưa mắt nhìn nhau, hiện tại sắc mặt họ tái đi như gan heo. Như vậy nhất định phải lựa chọn . Không xuống dưới sẽ dẫn đến ng,sau 3 lượt ng cả đám sẽ bị giết không chừa một ai, không còn khả năng khác. Như vậy, cũng chỉ còn cách xuống dưới!

Ngô Triệu Thiên hiện tại nhìn về phía Lý Duy Tư. Giày cao gót của Diệp Tưởng là do hắn và Lý DUy Tư góp vốn thuê chung. Dựa theo quy định, bình thường sẽ do người bỏ vốn nhiều hơn là Lý Duy Tư cầm. Nhưng nếu hắn gặp nguy hiểm, Lý Duy Tư cũng phải đưa giày cao gót cho hắn. Nếu khống chế tốt thời gian, một người đưa tay vào túi nhanh chóng rút ra rồi đút vào túi của người khác,có lẽ cũng chưa tới 1 giây.

Đồng thời, hắn cũng không để ý đến Chu Định Quân đang ở bên cạnh. Trên người y không phải cũng có 1 tấm thôi hồn phù mà y đã mua ở chỗ Ôn Vũ Phàm hay sao!

Hiện tại bọn họ thật sự cảm nhận được tầm quan trọng của Bạch Vũ Sóc.Nếu nàng tỉnh lại, nàng hoàn toàn có thể cung cấp cho họ sự bảo vệ từ xa. Việc gì phải phiền phức thế này!

Ngô Triệu Thiên nhìn Bạch Vũ Sóc.Quả thực bây giờ hắn sợ đến sắp vãi cả ra quần.Hiện tại nàng chẳng khác gì người sống thực vật, chỉ có tự mình tỉnh lại chứ người khác không thể đánh thức.Còn thời gian cụ thể là bao lâu còn phải dựa vào vận may.

-Vậy...... Lý. Lý Duy Tư......
Ngô Triệu Thiên định để đối phương đưa lại cho mình giày cao gót, nhưng do cuống quá nên hắn kêu luôn tên thật của đối phương !

Vì thế...... Lần thứ hai ng !

Hiện tại, Lý Duy Tư thật sự muốn bóp chết Ngô Triệu Thiên ! Chẳng may ng thêm 1 lần nữa, bọn họ sẽ bị kịch bản xoá sổ!

Hiện tại. Ngô Triệu Thiên hoảng sợ phát hiện vé chuộc cái chết của hắn đã âm quá 500 tấm! Cho dù Lý Duy Tư có đưa giày cao gót cho hắn, hắn cũng chưa chắc dùng được . Do góp vốn với Lý Duy Tư để thuê vật bị nguyền rủa cho nên hắn đã bỏ ra không ít vé chuộc cái chết. Từ đầu phim đến giờ hắn còn chưa kiếm được tấm vé chuộc cái chết nào, ngược lại vì 2 lần ng khiến hắn phải trả đến 6 lần thù lao danh nghĩa ! HIện tại vé chuộc cái chết của hắn đã âm quá giới hạn cho phép ghi nợ vé chuộc cái chết!

Lúc này mặt hắn xám như tro. Trong tình hình này, hắn chỉ có thể cầu nguyện ở những giờ phút cuối cùng có thể tìm được 1 số manh mối quan trọng trong tình tiết để kiếm thêm vé chuộc cái chết. Bằng không, đến khi trở về rạp chiếu phim,hắn cũng phải bỏ mạng vì còn chưa trả đủ số vé chuộc cái chết đã nợ !

Tiếp đó, Ngô Triệu Thiên cắn răng cùng Chu Định Quân xông tới thả cầu thang xếp xuống,sau đó còn chưa đợi người khác đứng ra “ngăn cản”, cả hai đã vọt tới phía trước!

-Có khỉ gì đâu, làm gì có chuyện gì!

Cho dù trong lòng họ sợ chết khiếp, nhưng ngoài miệng vẫn phải tỏ ra cứng mồm nói vậy.

Sau khi hai người đi xuống,Lý Duy Tư lập tức kéo cầu thang xếp lên! Còn hai người Ngô Triệu Thiên và Chu Định Quân thì tiến về phía trước.

Lý Duy Tư tiếp tục đọc lời thoại:
-Mà thôi, bọn họ nếu như không tin, mình cũng chẳng có cách gì cả. Chúng mình phải tự mình bảo vệ mình thôi!

Sau khi xuống lầu, hai người Ngô Triệu Thiên và Chu Định Quân nơm nớp lo sợ, nhưng ngoài miệng vẫn phải nói những lời thoại chẳng có liên quan gì cả.

-Các cậu ấy có bị ngớ ngẩn không nhỉ? Lễ Giáng Sinh chứ có phải là ngày cá tháng tư đâu. Bọn mình trở về phòng ngủ đi, cứ mặc kệ họ muốn làm gì thì làm!

Lúc này, hai người chỉ sợ sẽ gây ra ng lần thứ 3 nên hành động của hai người hoàn toàn dựa trên yêu cầu của kịch bản, cho dù 1 chút sai lầm cũng không có. Nhưng mà hai người cố gắng đi thật chậm.Dù sao trong chuyện này kịch bản cũng không quá khó khăn. Chỉ cầu kéo dài thêm chút thời gian, có thể Bạch Vũ Sóc sẽ tỉnh lại.

Dù sao...... Bọn họ cũng chẳng biết chuyện gì diễn ra kế tiếp !

-À......
Chu Định Quân bỗng nhiên giữ chặt tay Ngô Triệu Thiên rồi nói:
-Tống Tuấn, cậu nói xem...... có phải hình như hơi lạnh hay không?
-Phải đó…
Ngô Triệu Thiên vội vàng tiếp lời:
-Có hơi lạnh thật.

Kế tiếp sẽ diễn ra chuyện gì cũng chẳng ai biết.Hai người cố gắng đi sát bên đối phương. Dù sao, Ngô Triệu Thiên lúc này cũng chỉ có thể dựa vào Chu Định Quân.

Hai người cố gắng bước thật chậm về phòng mình.


Lúc này, Chu Định Quân cầm chặt tấm thôi hồn phù trong túi, trong lòng sợ đến sắp vãi ra quần . Vốn hắn tưởng rằng chỉ cần theo sau diễn viên lâu năm sẽ có đường sống, ai dè tình hình lại trở thành thế này!

Sau khi Chu Định Quân đi vào phòng mình, Ngô Triệu Thiên cũng đi vào theo. Hắn biết chuyện này có thể sẽ gây ra ng lần thứ 3, nhưng là bắt hắn ở 1 mình 1 phòng thì hắn chết chắc. Nếu đã vậy,hắn thà đánh cược 1 lần!

Lúc này, nhà Tri Huệ đã bị cúp điện toàn diện, nên đèn có bật cũng chẳng sáng lên.

-Hả?
Tay Chu Định Quân run run sau đó hắn đọc lời thoại của mình:
-Sao thế này...... Sao lại cúp điện thế nhỉ?

Hai người lúc này run như cầy sấy.

Chu Định Quân và Ngô Triệu Thiên đều hy vọng, sau khi phát hiện nhà Tri Huệ bị cúp điện,“Trương Vân” và “Tống Tuấn” có thể ý thức được thật sự đang có quỷ ở đây. Nhưng mà, lời thoại kế tiếp của kịch bản lại là......

Chu Định Quân khoát tay nói:
-Mình biết rồi ! Nhất định là Tri Huệ cố ý cắt điện trong ngày Giáng sinh để dọa chúng ta. Ha ha, mình sẽ không sợ đâu!

Khi hắn nói câu này, giọng điệu của hắn có chút run rẩy, làm gì thấy chút gì “không sợ” chứ ! Hiện tại Chu Định Quân cảm giác mình đang trở lại với sự sợ hãi của thưở ban đầu khi hắn sắm vai Trương Niệm Chu trong “Xe khách khủng bố”!

Cuối cùng căn cứ theo kịch bản, sau khi phát hiện cúp điện,“Tống Tuấn” tới gặp “Trương Vân”.

-Nhưng mà,nhìn bộ dạng của Tri Huệ lúc vừa rồi hình như không có vẻ đang giả bộ ngất xỉu đâu......

Nhân vật Tống Tuấn do Ngô Triệu Thiên sắm vai cuối cùng cũng nói được 1 câu “ra hồn”.

-Ừ...... vậy. Chúng mình quay lại xem thế nào.

Khi Chu Định Quân nói ra câu này, Ngô Triệu Thiên đột nhiên cảm thấy rất kích động. Hắn hoàn toàn quên rằng 1 lời thoại như vậy có thể tính là 1 flag tử vong trong phim kinh dị.

Ngô Triệu Thiên và Chu Định Quân bước ra khỏi phòng, Ngô Triệu Thiên bước đi cũng không chậm. Nhưng hắn lập tức nhớ tới phù chú đang ở trên người của Chu Định Quân, làm sao hắn có thể chạy trước? Hắn vội vàng quay đầu lại nói:
-Trương Vân, tớ......

Nhìn lại phía sau, hắn phát hiện Chu Định Quân đã mặc vào chiếc áo choàng màu đen dày cộm kia. Hắn đi giống như cương thi đi về phía Ngô Triệu Thiên...... Mà phía sau Chu Định Quân, Ngô Triệu Thiên thấy được......

-Á á á á á á á á á á!

Đúng lúc đó, Bạch Vũ Sóc tỉnh lại!

Sau khi nàng mở mắt, nàng lập tức cảm ứng được Ngô Triệu Thiên đang gặp nguy hiểm !

Nhưng còn chưa kịp kích hoạt linh môi, tiếng kêu thảm thiết của Ngô Triệu Thiên đã ngưng bặt, giống như đột nhiên tắt tiếng vậy. Sau đó nàng nhắm mắt lại.

Ngô Triệu Thiên và Chu Định Quân, đều chết.

Nàng ngay sau đó cảm ứng được, quỷ hồn từ nhà hàng xóm bây giờ đang xâm nhập lên tầng 2 ! Nàng lập tức kích hoạt tấm phù chú ở gần nhất ! Lý Duy Tư đột nhiên ôm chặt lấy nàng.

-Không sao chứ?

-Ừ.

Lau mồ hôi trên trán, Vũ Sóc cảm thấy lực bất tòng tâm. Nàng nếu liên tục sử dụng thể chất linh môi sẽ có khả năng bị quỷ nhập. Quỷ khi nhập lên người cũng không bị khoảng cách hạn chế!

Nhưng nàng đã không có sự lựa chọn nào khác.

Còn hai mươi phút nữa thì mọi người có thể trở về «Rạp chiếu phim địa ngục» thứ 13 ! Mọi người chỉ còn biết cố gắng lùi lại càng sâu càng tốt vào trong gác mái. Cuối cùng, 5 người thu mình vào 1 góc.

Hai diễn viên mới Giang Triết và Tiền Tiểu Tuyết cũng may sắm vai 2 nhân vật đều tin có quỷ. Bằng không, nếu hai người đi xuống thì kết cục chẳng khác gì Ngô Triệu Thiên lúc này !

Trong đầu Bạch Vũ Sóc hiện lên bản vẽ thiết kế của lầu 2. Khoảng cách giữa họ và quỷ hồn nhà hàng xóm đang từ từ bị thu hẹp! Gác mái sẽ sớm bị xâm phạm thôi. Mà nàng cũng không thể kích hoạt toàn bộ phù chú,vì như vậy nàng nhất định sẽ vì nguyên nhân sử dụng thể chất linh môi quá độ mà dẫn đến bản thân bị quỷ nhập !

Nói cho cùng, cấm chế quỷ hồn từ xa cũng chỉ có nàng có thể làm được! Nhưng theo thời gian , nàng càng lúc càng phải bỏ sức nhiều hơn. Trước mắt, đòn sát thủ chỉ còn lại giày cao gót của Lý Duy Tư và quỷ chú của Thành Tuyết Tùng! Nhưng Thành Tuyết chỉ được phép sử dụng quỷ chú khi chẳng còn cách nào khác, bằng không, trong phim sẽ có tới 2 con lệ quỷ !

Mà lúc này, trong «Rạp chiếu phim địa ngục» thứ 13,chỉ còn chưa tới 15 phút nữa là hết phim. Tất cả mọi người đều tập hợp bên ngoài phòng chiếu phim.

Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm đứng bên cạnh Phương Lãnh. Hai người nhìn vào cánh cửa phòng chiếu phim mà trong lòng cô cùng lo lắng khẩn trương. Nhất là Ôn Vũ Phàm, trong mắt nàng đầy vẻ lo lắng. Đối với người luôn tỏ ra lạnh nhạt như nàng thì vẻ mặt này cũng rất khó gặp.

Lúc này, mọi người đều có điều muốn nói, nhưng chẳng ai nói gì.

Trong khi chờ đợi, Phương Lãnh đứng ở 1 phía rồi châm một điếu thuốc hút. Đám người Thạch Thanh Tú, Tề Tình Tình, Mạc Thu Thực thì quay ra ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Có bao nhiêu người có thể sống sót trở về?

Trong lòng Diệp Tưởng lúc này thì thầm: Vũ Sóc, cô có thể trở về không? Cô nhất định phải trở về ,đúng không? Cô từng nói sau này còn phải tiếp tục bồi dưỡng tôi hòa Vũ Phàm ...... Cô đã hứa với chúng tôi mà !

Lúc này, hắn gần như quên đi khả năng giày cao gót sẽ bị bỏ lại trong phim.

Cùng lúc đó, Bạch Vũ Sóc nắm chặt tay.

Nàng nói:
-Bây giờ......Trước cửa phòng mình......

Trước mắt, mọi chuyện diễn ra giống như trong kịch bản mô tả. Theo đó, cuối cùng bọn họ khẳng định sẽ chết ! Họ phải làm điều gì đó,phải thay đổi!

-Ngân Thành. Chiếc giày cao gót của cậu,
Nàng lập tức nhìn Lý Duy Tư ở bên cạnh rồi nói:
-Đợi lát nữa khi mình đếm một hai ba, cậu lập tức lấy ra giày cao gót nhé ! Cậu có hiểu không? Mình không thể kéo dài được lâu nữa đâu !

Hiện tại...... Nàng không có lựa chọn nào khác !

Ý thức của nàng càng lúc càng trở nên mơ hồ, nàng lúc nào cũng có khả năng hôn mê. Hiện tại nàng đã có cảm giác nửa tỉnh nửa mê.

Trong tích tắc, nàng bỗng nhiên cảm ứng được, ác linh kia...... hiện tại...... đang đứng dưới gác mái!

Nàng cần phải lập tức nhắc nhở Lý Duy Tư, nhưng bỗng nhiên nàng cảm thấy đầu mình nặng như chì, sau đó nàng lảo đảo té ra sàn. Môi nàng mấp máy nhưng lại chẳng kêu được thành tiếng!

Sau đó, nàng liền cảm ứng được, quỷ hồn...... quỷ hồn kia...... đang muốn bay lên gác mái!

Quỷ đang tại chậm rãi bay tới..... tới trước cửa gác mái !

Làm sao đây? Có cách gì không? Có cách gì có thể khiến cho quỷ hồn bị tiêu diệt 1 cách triệt để không? Chẳng hạn như ra tay từ cánh cửa kia thì sao? Nhưng mà làm thế nào đây......

Bỗng nhiên, nàng nhớ tới lúc trước đó nàng đã từng phun ra 1 búng máu phía trước cánh cửa kia, có 1 ít máu bắn lên phía trên cánh cửa đó! Cánh cửa kia nếu mở ra , có lẽ nàng sẽ chẳng làm gì được. Nhưng mà hiện tại cánh cửa đó đang đóng kín, máu linh môi của nàng có lẽ sẽ có tác dụng !

Quan trọng hơn, Vũ Sóc có 1 giả thuyết về bàn tay đẫm máu đó !

Vũ Sóc suy đoán rằng bàn tay đẫm máu này chắc là thuộc về người chủ trước của căn nhà bên cạnh. Có một lần chủ nhân muốn sơn sửa lại nhà, lúc phá tường thì cánh cửa đó lộ ra. Cánh cổng đó kết nối với 1 không gian khác, mà khi chủ nhân trước kia của căn nhà chạm vào cánh cửa kia, bàn tay của người đó bị lực lượng tà ác từ trên cánh cửa chặt xuống. Cánh cửa đó hấp thụ máu tươi từ trên cánh tay sau đó dùng máu tươi làm vật tế, tạo 1 đường hầm không gian liên kết không gian của thế giới này với không gian sau cánh cửa đó! Cảnh tượng đáng sợ đó khiến cho người chủ lúc đó quá sợ chết khiếp nên người đó vội vã chuyển nhà. Cũng bởi vì nguyên nhân này mà người đó còn chưa kịp lưu lại phương thức liên lạc cho An Tri Huệ.

Nếu như dùng máu người làm vật tế, có thể khiến cánh cổng không gian thứ nguyên đó mở ra, như vậy dùng huyết dịch linh môi cũng có thể loại bỏ nguyền rủa, khiến cho ngoại tộc xâm lấn thế giới này sẽ 1 lần nữa bị trục xuất trở về thế giới bên kia!

Vì thế, nàng lại một lần nữa nắm chặt hai tay, kích hoạt máu của mình bám trên cánh cửa đỏ tươi trong căn nhà đối diện!

Nàng phải dùng máu của mình đuổi kẻ xâm lấn trở về sau cánh cửa không gian đó, sau đó phong ấn hoàn toàn đường hầm không gian liên thông giữa hai thế giới! Về phần có thành công hay không nàng cũng không dám chắc. Dù sao đây cũng chỉ là giả thuyết của cá nhân nàng.

Sau đó,trước mắt nàng trở nên tối sầm. Nàng lại 1 lần nữa bất tỉnh nhân sự......

Ngay trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, Vũ Sóc rõ ràng cảm ứng được, quỷ hồn kia......

Rốt cục đã xâm nhập vào gác mái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.