Nhặt Được Con Trai Hờ Trong Đống Rác

Chương 46: Rối loạn




- Đại ca đừng gấp, bây giờ đã biết cô nương kia bị phong ấn trong Thiên cung trên trời thì dễ xử. Nếu ta nói bây giờ cùng đại ca đi cứu tẩu tử thì thật vớ vẩn, gia có mấy cân nặng gia tự hiểu, đi đến đó không đủ cho ông trời nhét răng. Nhưng đại ca, hôm nay huynh đệ nói thẳng tại đây, đời này khi nào Trần Lạc ta còn sống sẽ không tiếc mọi gái cứu tẩu tử ra!

- Huynh đệ tốt, đại ca xin nhận tâm ý của ngươi, nhưng đây là chuyện của đại...

Trần Lạc ngắt lời:

- Được rồi đại ca, nếu định nói đó là chuyện riêng của đại ca không cần ta nhúng tay thì huynh đệ không đồng ý!

Chợt một thanh âm vang lên:

- Tiểu Lạc, quân thượng không khách sáo với ngươi, thật sự vì ngươi không thể xen vào chuyện này được.

Người đến là một nữ nhân, Hoa trong Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Trần Lạc không xa lạ gì bốn người bên cạnh Thất Dạ, đặc biệt Hoa tỷ. Ngày xưa Trần Lạc nghịch thiên bị thương hôn mê được Thất Dạ cứu, luôn là Hoa và Tuyết chăm scó hắn, ở chung đoạn thời gian dài, quen thuộc nhau. Thấy Hoa đến, Trần Lạc không khách sáo, rót một ly rượu mời nàng.

Trần Lạc hỏi:

- Hoa tỷ nói vậy là sao? Tại sao ta không thể nhúng tay?

Hoa tỷ nâng chén uống rượu, hỏi lại:

- Ngươi còn không biết ngượng hỏi ta? Bản thân ngươi không rõ ràng sao?

Trần Lạc lắc đầu, vẻ mặt mặt hoang mang, hắn thật sự không biết.

Hoa tỷ bực bội liếc Trần Lạc:

- Tiểu tử nhà ngươi từ khi ra đời năm lần bảy lượt nghịch thiên mà đi, ông trời gai mắt ngươi từ lâu. Bây giờ ngươi thành tựu nguyên thủy, tu ra nguyên tội chi nguyên vô cùng tà ác, trộm Nhân Quả chi tâm, còn ăn cắp Nhân Thư chi tâm.

- Tình huống như ngươi đừng nói đối phó ông trời, chỉ cần ngươi dám quang minh chính đại xuất hiện trong vô tận hải, ta bảo đảm các đại nhân vật hoàn vũ, thần ma trên trời dưới đất, thậm chí rất nhiều tộc nhân Bàn Cổ xem ngươi là cái đinh trong mắt.

- Nói thật, tỷ tỷ cảm thấy ngươi sống được đến bây giờ đã là kỳ tích lớn nhất hoàn vũ. Ngươi nói xem làm sao giúp quân thượng đối phó ông trời?

Dù Trần Lạc không muốn nhưng hắn phải công nhận Hoa tỷ nói đúng. Trần Lạc biết hắn có thể đi tới bây giờ, là vận mệnh sắp đặt cũng tốt, do tính cách cũng thế, tóm lại người đeo đầy rắc rối. Nếu Trần Lạc đi giúp Thất Dạ có lẽ chẳng giúp được gì ngược lại vời đến rắc rối lớn hơn cho gã.

Thất Dạ nhìn thấu lòng Trần Lạc bất đắc dĩ, gã an ủi:

- Huynh đệ, ngươi đừng xem là thật, Hoa chỉ đùa với ngươi.

Hoa tỷ bật cười, chuyển sang ngồi bên cạnh Trần Lạc, quàng vai hắn.

Hoa tỷ trêu ghẹo:

- Ngoan, tỷ tỷ chỉ đùa với ngươi. Nói thật cho ngươi biết, dù ngươi có giúp quân thượng hay không thì kẻ thù của quân thượng sẽ không giảm bớt, cũng không tăng thêm.

- Là sao?

Hoa tỷ khẽ thở dài:

- Ngươi có đầy rắc rối, quân thượng cũng vậy.

- Mấy năm nay quân thượng vì tìm muội muội Bàn Cổ gần như lật ngược vô tận hải. Vì nhìn muội muội kia một lần, nhiều phen đối đầu với ông trời, xem như thành kẻ thù không đội trời chung.

- Lúc trước quân thượng và một số lão ma quan hệ không tệ, hiện tại quân thượng cướp Đại Địa chi thư đi tương đương đắc tội Đại Địa lão gia tử, cũng tương đương đắc tội toàn bộ lão ma dưới đất.

hiện tại trong hoàn vũ dù là thần linh trên trời hay ma quỷ dưới đất, các đại nhân vật trong vô tận hải đều đang truy nã quân thượng.

Hoa tỷ nhìn Thất Dạ, lại ngó Trần Lạc, thở dài thườn thượt:

- Hai người một cõng nguyền rủa, mình đầy nguyên tội, liên tiếp nghịch thiên, cướp Nhân Quả chi tâm vĩnh hằng, lại còn cướp Nhân Thư chi tâm được gọi là nguồn sinh mệnh, bị toàn bộ tồn tại trong hoàn vũ xem như cái gai trong mắt.

- Một người khác phong ma vật cổ xưa nhất, cũng mình đầy nguyên tội. Vì tìm cô nương lúc tuổi trẻ mà lên cửu thiên thiên đường thí thần, xuống cửu u địa ngục đồ ma, đánh nhau với ông trời. Cướp Địa Thư của Đại địa lão gia tử, hầu như đắc tội tất cả tồn tại trong hoàn vũ.

- Ài, nhìn hai người làm ta chóng mặt, rốt cuộc hiểu cái gì gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, biết nhau thầm tiếc gặp quá muộn. Hèn gì hai người hợp ý vậy, gặp mặt rồi xưng huynh gọi đệ không kiêng nể gì chè chén. Có phải cảm thấy như tri kỷ không?

- Hèn gì Nữ Vu thấy hai người thì mất lý trí chửi là hai tai họa lớn của hoàn vũ. Ngẫm lại Nữ Vu nói quá đúng, hai người dù không phải là tai họa lớn nhất hoàn vũ thì cũng không lệch bao nhiêu.

Trần Lạc, Thất Dạ biết Hoa tỷ trêu chọc bọn họ. Hai người bất đắc dĩ nhìn nhau, cười lúng túng, giơ ly hướng Hoa tỷ hy vọng nàng đừng phun nọc độc nữa. Hoa tỷ thích uống rượu đương nhiên không từ chối có người kính rượu, nhưng uống một ly xong nàng bỗng bật cười.

Trần Lạc hỏi:

- Hoa tỷ đang cười cái gì? Một vừa hai phải, uống rượu đi!

Trần Lạc từng tiếp xúc với Hoa tỷ một thời gian, biết nữ nhân này khi nổi hứng trêu người thì không thua kém Lạc Anh. Thấy Hoa tỷ bỗng nhiên cười, Trần Lạc thầm nghĩ chẳng biết nữ nhân này lại muốn trêu chọc cái gì.

- Ta không cười hai người, ta chỉ chợt nhớ một chuyện rất buồn cười.

- Có chuyện gì?

- Hai người đều là chân chủ Dự Ngôn chi thư ghi chép, cùng là mệnh chưa biết, hơn nữa...

Trần Lạc ngắt lời hỏi:

- Ta nghe Nữ Vu nói ta là chưa biết, nhưng Dự Ngôn chi thư ghi chép chân chủ là gì?

- Ngốc, tỷ tỷ quên tiểu tử nhà ngươi thiếu thường thức. Chân chủ thì... Nói sao đây, thế này, ngươi biết Dự Ngôn chi thư không?

- Ta chỉ nghe qua, nghe nói Dự Ngôn chi thư dựa theo ba quyển Thiên Địa Nhân tam thư, vận mệnh, nhân quả, tạo hóa đoán ra dự ngôn về vũ trụ biến đổi.

- Ui chà, tiểu tử không dốt chút nào.

Trần Lạc thiếu thường thức cơ bản nhưng sau Táng Cổ Phong hắn cố ý lật xem sách cổ tìm ghi chép về Dự Ngôn chi thư.

- Chân chủ ghi trong Dự Ngôn chi thư là Dự Ngôn chi thư dựa theo sáu quyển thiên, địa, nhân, mệnh vận, nhân quả, tạo hóa thôi diễn ra người đặc biệt sẽ ảnh hưởng vũ trụ thay đổi.

- Thay đổi như thế nào?

Hoa tỷ cười nói:

- Cái này khó nói, có lẽ là chúa cứu thế vũ trụ, hoặc chua diệt thế hủy diệt vũ trụ. Nhưng xem tình huống của hai người thì tám mươi phần trăm đám đại nhân vật hoàn vũ cho rằng là chúa diệt thế.

- Các đại nhân vật này không mấy chắc chắn, nên một số thần tộc không tiếc mạo hiểm diệt tộc phá hoại pháp tắc vũ trụ mở ra lỗ đen luân hồi, khiến người truyền thừa chuyển thế sinh ra nhân quả với ngươi. Vậy thì dù ngươi là chúa cứu thế hay diệt thế thì đều có lợi cho bọn họ.

- Ngươi là chúa cứu thế thì sẽ giúp bọn họ, nếu ngươi là chúa diệt thế thì bọn họ có thể giảm tổn thương đến thấp nhất.

Trần Lạc sớm biết chuyện này, điều duy nhất làm hắn bất ngờ là Dự Ngôn chi thư ghi chân chủ không chỉ có mình hắn, còn thêm Thất Dạ.

- Đại ca cũng là chân chủ trong Dự Ngôn chi thư?

Thất Dạ gật đầu.

Trần Lạc lại hỏi:

- Sao biết được?

- Ngốc, vì quân thượng chính mắt nhìn thấy Dự Ngôn chi thư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.