Nhất Đao Khuynh Thành

Chương 52: Những kẻ không còn tình cảm




Bùm!

Băng giá nứt rạn phát ra một tiếng vang thật lớn, vô số khối băng tung tóe.

Một đoàn khói đen bay ra Hải thần thâm uyên cổ tỉnh lao thẳng lên bầu trời. Mây đen tụ tập cả bầu trời, sấm chớp đi đùng, muôn vàn tia chớp xuyên qua tầng mây.

Một lỗ tai đất đuổi theo khói đen bay ra khỏi tầng băng, phát ra thần uy hủy thiên diệt địa liên tục va chạm vào đoàn khói đen.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khói đen bao bọc thứ gì va chạm với lỗ tai đất, như một tòa thần sơn và ma sơn va chạm.

Khói đen lao vào tổ chim màu đỏ phát ra thanh âm bá đạo độc ác, nuốt luôn thần nha. Trong tổ chim chỉ còn lại mấy khúc xương trắng hếu.

May mắn Ô Sào thánh tôn trốn nhanh, nếu không bây giờ nàng cũng đã bị khói đen nuốt.

Vù vù vù vù vù!

khói đen không dây dưa với lỗ tai đất, nó bay hướng thiên ngoại, đụng vỡ hư không chân trời, mở cánh cửa hư không bay vào trong.

Lỗ tai đất biến thành luồng sáng đụng vỡ hư không đuổi theo khói đen.

Tuy khói đen và lỗ tai đất đã bỏ chạy nhưng khu vực biển này không bình thường, khắp nơi là dư âm thánh linh. Đối với những bán thánh thì nơi này đã là khu vực biển cấm kỵ.

Một lão tổ tế sư đứng xa nhìn cuộc chiến vừa rồi, lòng run rẩy:

- Chẳng lẽ Thâm uyên Ma Quân chưa chết?

Lão tổ tế sư khác nói:

- Chắc không thể nào. Tuy khói đen kia rất mạnh nhưng chênh lệch xa với Thâm uyên Ma Quân trời khó diệt, đất khó chôn trong truyền thuyết.

Mao Ô Quy nói:

- Các ngươi thì biết gì? Dù một vị đại thánh bị phong ấn mấy trăm ức năm cũng sẽ vô cùng yếu ớt. Các ngươi không thấy mới rồi khói đen nuốt thần nha sao? Ta đoán là vì Thâm uyên Ma Quân vừa mới phá tan phong ấn, rất yếu ớt nên mới nuốt thần nha để phục hồi lại lực lượng của mình.

- Ta đi Hải thần thâm uyên cổ tỉnh điều tra là biết ngay có phải Thâm uyên Ma Quân xuất thế không.

Phong Phi Vân triệu ra tám tam vị chân hỏa lô ngưng tụ thành lo trận hòa tan biển cả đóng băng. Phong Phi Vân lặn xuống dáy biển, quay lại chỗ Hải thần thâm uyên cổ tỉnh. Nhưng nơi này đã bị đánh tan nát, không tìm thấy miệng giếng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phong Phi Vân cảm giác động đất, hắn không đứng vững.

Lần này không đơn giản là mấy ức dặm rung rinh mà thiên địa đều lắc lư. Thiên đạo quy tắc thác loạn, như thể nguyên di châu hỗn nguyên đại thế giới chao đảo.

Phong Phi Vân cảm giác đất bùn dưới đáy biển chậm rãi trồi lên trên.

Đất rung rinh, nước biển cuồn cuộn.

Phong Phi Vân đứng ở đáy biển, xung quanh nổi bong bóng, đất bùn hỗn đục dâng lên trên.

- Đây là . . .

Phong Phi Vân biến thành cột nước bắn lên trời, đứng dưới tầng mây, thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn nhìn bốn phương tám hướng. Phong Phi Vân phát hiện nguyên mặt biển dao động, vấn đề không chỉ xảy ra một nơ imà là nguyên hồng hoang cổ hải.

Mao Ô Quy, Mao Thành Thật, sáu lão tổ tế sư đứng trên một hòn đảo biển. Đảo biển vốn chỉ cao hơn mười trượng nhưng bây giờ không ngừng nâng cao, phần thân đảo chìm dưới nước biển chậm rãi nổi lên.

Nửa canh giờ ngắn ngủi đảo nhỏ nâng lên hàng trăm thước, diện tích to gấp mấy chục lần.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đảo nhỏ vẫn nâng lên tiếp.

Vù vù vù vù vù!

Phong Phi Vân đáp xuống đảo biển:

- Hải thần thâm uyên cổ tỉnh đã bị san bằng, không tìm thấy miệng giếng.

Sáu lão tổ tế sư rất thân thiện với Phong Phi Vân, xem hắn là nhi tử của Hải thần trong tiên tri.

Một lão tổ tế sư nói:

- Hiện tại khu vực biển này bị gì? Chẳng lẽ là thánh linh đại chiến phá hủy vỏ đất, khiến vỏ đáy biển di chuyển?

Mao Ô Quy đứng ở điểm cao nhất đảo biển nhìn mặt biển bên dưới hùng dũng, mắt trợn to không nhúc nhích, như con rùa hóa thạch.

Mao Thành Thật đứng bên cạnh Mao Ô Quy, bắt chước nó trợn to mắt không nhúc nhích.

Phong Phi Vân bí hiểm nói một câu:

- Chờ thêm chút nữa xem sao, mấy hôm nay chắc sẽ có đáp án.

Phong Phi Vân trợn to mắt nhìn mặt biển dậy sóng, lòng suy tư.

Sáu lão tổ tế sư lần lượt rời đi. Cường giả vực ngoại tấn công là kiếp nạn không thể xóa nhòa với giao nhân tộc. Lão tổ tế sư cần đi cứu tộc nhân của mình, xử lý công việc sau kiếp nạn.

Sau khi Hải thần thâm uyên cổ tỉnh xảy ra biến dị, những tu sĩ vực ngoại chết hoặc trốn khỏi khu vực biển. Ít ra bây giờ Phong Phi Vân dùng thần thức không điều tra được tung tích của bọn họ.

Một ngày sau.

Đảo biển nâng lên hơn một ngàn thước, diện tích mở rộng đến mấy ngàn dặm như đại lục cỡ nhỏ.

Đảo biển tiếp tục dâng lên, không ngừng lại.

Đến lúc này Phong Phi Vân khẳng định phỏng đoán trong lòng mình:

- Đại châu chìm trong hồng hoang cổ hải hơn hai trăm ức năm rốt cuộc lại thấy mặt trời.

Phong Phi Vân đứng trên ngọn núi đảo biển, gió lốc mãnh liệt thổi qua muốn xé rách áo hắn. Cảnh tượng trước mặt rung động lòng người, như thế giới bao la nổi lên.

Mắt Mao Ô Quy bắn ra thần quang, nó đứng im tọn một ngày trời, cảm ngộ chí lý của lục địa chìm nổi. Cơ thể Mao Ô Quy càng tĩnh lặng như hòa hợp với thiên địa.

- Ha ha ha ha ha ha! Ta hiểu, hiểu rồi. Thì ra muốn độ thánh linh sinh kiếp thì phải nhìn thấu đại thế chìm nổi. Đời người phí thời gian, cuộc đời do vui buồn hờn giận cấu thành. Lúc vui thì cười, lúc buồn thì khóc. Thánh pháp tức pháp quang minh chính đại, nên khóc thì khóc, nên cười thì cười. Gỡ xuống mọi gải tạo đó là sinh, đây là thánh.

Mao Ô Quy nói:

- Phong Phi Vân, hộ pháp giúp ta, ta muốn độ kiếp sinh ngay, lập đất thành thánh.

Mao Ô Quy nói xong đứng im không nhúc nhích, như hóa đá, nhịp thở và tim đập đều ngừng.

Mao Ô Quy vốn đã là cảnh giới uẩn thánh đại viên mãn, tùy thời độ sinh kiếp. Trước kia Mao Ô Quy chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng bây giờ thì khác. Khi quan sát qua trình Nam Thiệm bộ châu từ đáy biển dâng lên Mao Ô Quy cảm nhận đại đạo thánh linh, ảo diệu sinh, nên nó bắt đầu độ sinh kiếp.

Đây là lĩnh ngộ vạn cổ khó gặp, nếu bỏ lỡ muốn lại cảm ngộ đại đạo thánh linh không biết sẽ đợi đến năm nào tháng nào.

Phong Phi Vân mừng cho Mao Ô Quy, khi độ qua sinh kiếp nghĩa là trở thành thánh linh, chí tôn trong thiên địa. Một giọt máu có thể giết chết bán thánh, một sợi tóc chém phá ngôi sao.

Hiện nay trong di châu hỗn nguyên đại thế giới không có thánh linh, nhưng tu sĩ vực ngoại xuất hiện cần có thánh linh chủ trì đại cục, thành một cây cột chống di châu hỗn nguyên đại thế giới.

Mao Thành Thật đứng bên cạnh Mao Ô Quy, dường như cũng chìm trong trạng thái huyền diệu, nó giữ yên không nhúc nhích đưa mắt nhìn bầu trời hỗn loạn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thiên đạo quy tắc trong thiên đệ không ngừng xảy ra thay đổi. Biển và đất liền thay đổi, ảnh hưởng rất lớn đến thiên đạo. Đây là cơ hội tốt, khi nắm chắc được cơ hội này sẽ nhận được cảm ngộ trước giờ chưa từng có, do đố đột phá về mặt bản chất.

Mao Ô Quy, Mao Thành Thật đều có được cơ hội này nên chúng nó dốc hết sức ngộ đạo.

Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trên đảo biển hộ pháp cho Mao Thành Thật, Mao Ô Quy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.