Nhất Đao Khuynh Thành

Chương 43: Con chó và viên Quản sự




Chương 388: Thiên Mộng Bí Cảnh.

Trên không trung mấy ngàn thước, đạo nhân ảnh kia ánh mắt si ngốc, đúng là nữ tử tuyệt mỹ đã cứu Lâm Tiêu từ trong tay Triều Diệt kia.

- Lâm Hiên, đã nhiều năm như vậy rồi, những năm này ta muốn quên ngươi đi rồi, mà lần đầu tiên quay lại Hiên Dật Quận Thành không ngờ lại gặp phải đệ đệ ngươi, chẳng lẽ đây quả thật là ý trời hay sao?

Hai hàng thanh lệ chảy xuống trên khuôn mặt tuyệt mỹ, nhíu mày, nước mắt long lanh.

Hô.

Sau một khắc, từng cơn gió nhẹ thổi qua, thân ảnh nữ tử tuyệt mỹ lập tức biến mất trên hư không.

Sau một lát, nữ tử dung mạo tuyệt mỹ kia lại xuất hiện ở trên không trung của trung ương Hiên Dật Quận Thành, không phái người thông bẩm trực tiếp bay về phía Quận Vương phủ trong thành.

- Người nào, dám can đảm tự tiện xông vào Hiên Dật Quân Vương phủ?

Ngay khi nàng kia vừa tới gần Quận Vương phủ, một cổ lực lượng hùng vĩ từ trong Quân Vương phủ bay lên, tiếp theo vang lên là một tiếng quát vang, một đạo bóng người màu đen phóng lên trời, lập tức ngăn ở trước măt nữ tử tuyệt mỹ kia.

Đây là lão giả mặc áo bào màu xám, bộ dáng già nua, tóc dài màu nâu xám có pha tạp, mặt mũi đầy những nếp nhăn, nhưng khí tức lộ ra trên người lại đủ khiến bất cứ người nào cũng phải rung động, không dám khinh thường.

Sau khi nhìn thấy nữ tử tuyệt mỹ trước mặt, lão giả vốn hùng hổ, thần sắc tức giận kia lại ngẩn ngơ, chợt trong đôi mắt toát ra kích động, ánh mắt ấm áp .

- Đại tiểu thư, ngươi trở về rồi.

Lão giả cẩn thận dò xét nữ tử tuyệt mỹ, trong ánh mắt lại có chút nước mắt kích động lưu chuyển.

- Quyền thúc.

Nữ tử tuyệt mỹ nhìn qua lão giả, thanh âm cũng có chút ít kích động.

- Tốt, tốt, đại tiểu thư rời nhà đã mấy năm, không nghĩ tới vậy mà đã tấn cấp Quy Nguyên cảnh rồi, Vương gia khi biết được không biết sẽ cao hứng thế nào nữa.

Lão giả run run đôi môi nói, cô gái đúng là đại nữ nhi của Hiên Dật Quân Vương, Đông Phương Nguyệt Linh.

- Quyền thúc, phụ vương có ở đấy không, Nhị muội đâu rồi?

- Đại tiểu thư, Vương gia trong phủ, Nhị tiểu thư ở Thiên Tài Huấn Luyện Doanh vẫn chưa về, ta lập tức phái người đi thông tri nàng.

Lão giả nói xong, một bên mang theo nữ tử tuyệt mỹ đáp xuống trong đình viện Quận Vương phủ.

- Linh Nhi, ngươi trở về rồi.

Hai người vừa đáp xuống, ở trong đình viện đã đi ra một trung niên nam tử đầu đội kim quan, sắc mặt trầm ổn, nam tử kia dung mạo anh tuấn, dáng đi long hành hổ bộ, khí vũ hiên ngang, khiến người vừa nhìn đã biết là nhân vật hiển hách thân có địa vị cao.

Người này đúng là chưởng khống giả chính thức của Hiên Dật Quận Thành, Võ Linh Đế Quốc quận vương -- Đông Phương Hiên Viên

- Phụ vương.

Nữ tử tuyệt mỹ thần sắc kích động tiến lên trước.

- Linh Nhi, ngươi vừa đi đã là vài năm, hôm nay cuối cùng cam lòng trở về rồi, ha ha, vi phụ hôm nay thật sự là thật cao hứng.

Đông Phương Hiên Viên nhịn không được cười ha hả, tiếng cười cởi mở không ngừng quanh quẩn trong Quận Vương phủ.

Rất nhiều thị vệ, thị nữ trong Quận Vương phủ nghe được thanh âm này đều nghi hoặc ngẩng đầu, trong lòng thầm nhủ:

- Hôm nay không biết có đại hỷ sự gì, khiến Vương gia vui vẻ như thế.

- Đến, chúng ta vào nhà nói chuỵen, vi phụ rất muốn nghe xem kinh nghiệm của ngươi những năm này tại đế đô.

Đông Phương Hiên Viên mang theo nữ tử tuyệt mỹ đi vào giữa phòng, mà lão giả áo xám cũng không tiến vào, hắn biết rõ, đại tiểu thư vài năm không trở về, Vương gia nhất định có rất nhiều lời muốn đại tiểu thư nói

Trong phòng, Đông Phương Nguyệt Linh nói cho Đông Phương Hiên Viên kinh nghiệm mấy năm nay tại đế đô.

- Tỷ tỷ, ngươi rốt cục trở về rồi, muội muội ta nhớ ngươi muốn chết, ngươi cũng không chịu trở về gặp ta.

Một đạo thanh âm thanh thúy vang lên từ ngoài cửa, từ bên ngoài vội vã nhảy vào một nữ tử người mặc võ bào màu đỏ, cái miệng nhỏ nhắn mân mê, lập tức liền nhào vào trong ngực Đông Phương Nguyệt Linh.

Hai nữ ử dung mạo diễm lệ lập tức cười hì hì đùa giỡn thành một đoàn.

- Nguyệt Mính, không nghĩ tới vài năm không gặp, ngươi rõ ràng cũng đã tấn cấp võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ, thật sự khiến tỷ tỷ lau mắt mà nhìn ah.

Đông Phương Nguyệt Linh khẽ cười nói.

- Hừ, đương nhiên, ta chẳng những tấn cấp Hóa Phàm cảnh trung kỳ, bây giờ còn là thiên tài xếp hàng thứ nhất trong Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, cũng không kém hơn tỷ tỷ ngươi năm đó đâu.

Nữ tử áo bào hồng quệt miệng, con mắt cong thành Nguyệt Nha Nhi, cô gái này lại chính là Đông Phương Nguyệt Mính xếp hàng thứ nhất trên bài danh ngọc bích.

- Tỷ tỷ, ngươi lần này trở về phải ở lại thật lâu đó, hảo hảo cùng muội muội a.

Đông Phương Nguyệt Mính ôm tỷ tỷ của mình nói.

- Tốt, tốt.

Đông Phương Nguyệt Linh cười sờ lên mái tóc của muội muội, chợt nói với Đông Phương Hiên Viên:

- Đúng rồi phụ vương, ta lần này trở về chủ yếu là mang về một tin tức, Thiên Mộng Bí Cảnh của đế quốc ước chừng sẽ mở ra vào bốn tháng sau, sư phụ bảo ta đến lúc đó dẫn đầu thiên tài Hiên Dật Quận Thành chúng ta tiến đến Thiên Mộng Bí Cảnh, cho nên lần này ta trở về có lẽ sẽ dừng lại hơn ba tháng.

- Thiên Mộng Bí Cảnh còn bốn tháng nữa sẽ mở ra?

Đông Phương Hiên Viên gật gật đầu:

- Chuyện này ngươi tự mình làm chủ là được rồi, Thiên Mộng Bí Cảnh này thuộc về đê cấp Bí Cảnh, đối với võ giả cấp bậc Quy Nguyên cảnh mà nói không có tác dụng gì, mà thời gian mở ra mỗi lần cũng không giống nhau, nhân số tiến vào cũng có khác nhau, hơn nữa hạn chế nghiêm trọng, không biết lần này danh ngạch của Hiên Dật Quận Thành chúng ta đến cùng có mấy cái.

- Quy mô Thiên Mộng Bí Cảnh lần này khá lớn, đế quốc quy định số lượng đệ tử trong Hiên Dật Quận chúng ta là hai mươi, còn tỷ lệ danh ngạch thì do chúng ta tự phân phối.

Đông Phương Nguyệt Linh nói.

- Đã như vậy, vậy thì từ trong Thiên Tài Huấn Luyện Doanh chọn ra mười danh ngạch, còn lại cho các thế lực khác chung quanh Hiên Dật Quận Thành mười danh ngạch đi.

Đông Phương Hiên Viên rất nhanh đã định ra nhân số:

- Về phần danh ngạch cụ thể thì do các thể lực tự mình phân phối.

- Ân, như vậy cũng tốt.

Đông Phương Nguyệt Linh gật gật đầu.

Trong Hiên Dật Quận Thành, kỳ thật cũng không chỉ có một thế lực là Võ Linh Đế Quốc, còn có rất nhiều bộ lạc, thành trì cũng không nhét vào trong hệ thống hành chính của Võ Linh Đế Quốc, nhưng lại phụ thuộc vào Võ Linh Đế Quốc, những thế lực này có chút cùng loại với thế lực ngầm như Hắc Long trại, nhưng cả hai lại khác nhau.

Hắc Long trại hoàn toàn là đứng ở phía đối lập với đế quốc, một lòng muốn thừa dịp gây loạn chiếm cứ thành trì đế quốc như Tân Vệ Thành, hơn nữa cướp đoạt đại lượng tài nguyên. Mà như những bộ lạc kia thì tuy rằng không nhét vào hệ thống hành chính của đế quốc, nhưng lại có quan hệ phụ thuộc với đế quốc, vì kéo dài khả năng sinh tồn của nhân loại, những thế lực này biểu hiện ra tuyệt đối sẽ không có bất cứ xung đột nào với đế quốc, thuộc về phạm vi tự trị, bọn hắn tự nhiên cũng sẽ không điều động thiên tài đệ tử trong tộc mình tiến vào Thiên Tài Huấn Luyện Doanh mà đế quốc thiết lập, nhưng Thượng Cổ Bí Cảnh như Thiên Mộng Bí Cảnh lại phải cho bọn hắn danh ngạch nhất định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.