Nhàn Vương Manh Phi

Chương 2: 2: Những Người Cổ Đại Ngu Ngốc




"Chờ một lát, vãn bối còn lễ vật chưa có dâng lên".

Thấy Ung Chính chuẩn bị báo lên trên, Thành Đô bèn cản lại một chút. 

Sau đó,  hắn từ trong nạp giới (nhẫn chứa đồ) lấy ra một cái khác bảo hộp. 

Chiếc hộp này được làm từ một loại thần ngọc cực kỳ hi hữu, gọi là Tịnh Tủy Hàn Ngọc. Đây là cực kỳ trân quý thần ngọc, chính là có thể sử dụng để luyện khí, có thể rèn ra Thiên Thần Binh. Thậm chí có thể được sử dụng để rèn Chí Tôn Thần Binh.

Bên trên chiếc hộp tuyên khắc lấy vô cùng thần văn, phong ấn cực kỳ chắc chắn. 

Nhìn chiếc hộp này, coi như Ung Chính cùng chư vị Thần Vương ở đây đều có chút cảm giác hồi hộp. Bởi vì bọn hắn cảm nhận được bên trong đồ vật cực kỳ phi phàm. 

Rốt cuộc, Thành Đô chính là đem hộp ngọc hé ra một chút, sau đó lập tức đóng lại. 

Nhưng là, chỉ hé ra một chút mà thôi, một cỗ lực lượng to lớn không gì sánh bằng xuất hiện bên trong đại điện,  một cỗ lực lượng uy áp mãnh liệt quét ra. Đem dưới Thần Vương tu sĩ đều ép cho quỳ xuống. 

Liền mấy vị Thần Vương Nhất Trọng cùng Nhị Trọng đều cảm thấy trong lồng ngực nhảy một cái. 

"Cái đó là........? ".  Ung Chính giọng không khỏi run run một chút,  bởi vì vừa rồi hắn thậm chí nhìn không rõ bên trong hộp đến cùng là dạng gì đồ vật, nhưng là trong lòng hắn đã lờ mờ đoán ra. 

Thanh Đô một bộ mỉm cười nói ra:"Đây là Phá Hoàng Đan". 

Oanh

Một câu kia, để cả đại điện này bỗng chốc rung lên, chỉ ba từ Phá Hoàng Đan, để cho chư vị Thần Vương của Thần Lôi Sơn đều không khỏi vì đó mà kinh hãi. 

Phá Hoàng Đan,  Đế Phẩm Trung Giai đan dược, một viên có thể để cho Thần Tôn cường giả đỉnh cao có thêm 4 thành xác xuất đột phá Thần Hoàng. 

Đây là Thần Hoàng nha, tuyệt đối là cái thế cường giả, đứng trên đỉnh Thần Giới. 

Phải biết, muốn được Cửu Thiên công nhận trở thành Nhị Lưu Thế Lực. Không cần biết ngươi có bao nhiêu Thần Vương, hay là Thần Tôn,  nếu như không có Thần Hoàng tọa trấn, tuyệt không thể được công nhận trở thành Nhị Lưu Thế Lực. 

Thần Hoàng, chính là tiếp cận Thần Đế tồn tại, tùy tiện một chiêu một thức liền có thể đem Thiên Vực hủy đi. Uy năng không thể xem thường. 

Có thể thấy được Thần Hoàng độ quan trọng. 

Ung Chính giờ phút này cũng không biết phải nói gì, vội lắp bắp nói ra:"Hiền chất, ngươi có thể cho ta xem lại không". 

Ung Chính thật sự muốn nhìn lại một chút, bởi vì hắn thật không dám chắc, liệu đó có phải là Phá Hoàng Đan thật sự hay không, dù sao Phá Hoàng Đan cái này quá trân quý. 

Nếu là đạt được, liền có thể để cho Thần Lôi Sơn có cơ hội đản sinh ra Thần Hoàng, đây tuyệt đối là đại sự. (Tất nhiên, việc Sở Kiến Phong đã là Thần Hoàng là bí mật giấu kín. Ngoài trừ mấy vị Thần Tôn, thì Thần Vương của Thần Lôi Sơn đều không có ai biết). 

Thế nhưng là Thành Đô lắc đầu, hắn cười nhắc nhở:"Đại thúc, ngươi nên nhớ, đây là Đế Phẩm Trung Giai đan dược a, tin tưởng lão tổ tông cũng đa nhìn". 

"Đúng, ta làm sao quên mất đâu".  Ung Chính không khỏi có chút xấu hổ, vừa rồi hắn quá thất thố.

Đan dược Thần Cấp, đều là sử dụng trân quý vật liệu mà luyện chế đi ra, hơn nữa, còn là phải qua các loại thiên kiếp tẩy lễ. 

Tuyệt đại đa số đan dược từ Vương Phẩm trở lên đều dưng dục ra ý thức, nếu để nó phát triển thậm chí có thể trở thành sinh linh chân chính, có thể tu luyện trở thành cường giả. 

Dù sao trong lịch sử đã từng có Thần Đế chấp chưởng Thiên Mệnh là một viên Tiên Phẩm đan dược. 

Mà Phá Hoàng Đan này, bản thân nó cũng là có được ý thức, nếu là sơ xuất để nó chạy mất, vậy bọn hắn liền khóc không nổi. 

Chưa kể chỉ tính riêng thực lực của viên đan dược này đều đạt tới Thần Vương Tam Trọng Đỉnh Phong. 

Mà bên trong đại điện này không có Thần Vương cấp độ kia. Nếu để nó thoát ra, vậy ai cũng cản không được nó. 

Ung Chính bèn nói ra:"Được rồi, mời hiền chất cùng chư vị chờ một lát". 

Dứt lời, hắn lập tức rời đi, cũng bày lên yến tiệc chiêu đãi Dị Huyền Tông trong lúc chờ đợi. 

... 

Tại trong lương đình kia. Coi như là Sở Kiến Phong cũng đều ngạc nhiên, nói ra:"Không nghĩ tới, Dị Huyền Tông vậy mà bỏ ra đại giới, tìm đến một viên Phá Hoàng Đan". 

"Thế nào, ngươi muốn sao".  Doanh Thiên nhàn nhạt nói ra. 

"Đây chính là Phá Hoàng Đan, nếu là có thể đạt được, liền để cho Thần Lôi Sơn sớm đi ra thêm một vị Thần Hoàng".  Sở Kiến Phong cười cười có chút xấu hổ nói ra. 

"Cái ngươi nên suy nghĩ, là Dị Huyền Tông những thứ kia, là từ đâu tìm tới".  Doanh Thiên không khỏi nhắc nhở một câu. 

Câu này để Sở Kiến Phong có chút giật mình, đúng vậy, Dị Huyền Tông là làm sao có thể tìm tới một viên Phá Hoàng Đan. 

Phá Hoàng Đan giá trị liên thành. Coi như Dị Huyền Tông có thể mua được, đó chính là phải bỏ ra cực kỳ lớn đại giới,  coi như Thần Lôi Sơn,  muốn đi cầu một viên cũng là cực kỳ khó khăn. 

Mấu chốt là, nếu như có được Phá Hoàng Đan, trước tiên sẽ giữ lại phục dụng, làm sao lại mang đi tặng người đâu. Bên trong nhất định có tà. 

"Trừ phi".  Sở Kiến Phong nghĩ tới một cái giả thuyết:"Trừ Phi bọn hắn có được Nhất Lưu thế lực, thậm chí là Siêu Cấp thế lực chống lưng".

Nghĩ tới đây, coi như Sở Kiến Phong đều có chút áp lực,  tồn tại như, tùy tiện phái ra vài người,  liền có thể đem Thần Lôi Sơn tiêu diệt. 

"Thế nào, ngươi sợ rồi".  Doanh Thiên liếc mắt. 

"Đại nhân chê cười, đối mặt tông môn hưng vong, ta đương nhiên sợ".  Sở Kiến Phong thở dài, sau đó lại nói tiếp:"Nhưng là trăm vạn năm đến nay, chúng ta không đắc tội ai, làm sao lại có người nhắm tới đâu". 

"Bọn hắn không phải nhắm tới các ngươi, mà là nhắm tới trên đỉnh núi".  Doanh Thiên nhìn đỉnh núi một chút nhàn nhạt nói ra. 

"Đỉnh núi?.  Nhưng là trên đó liền Thần Đế đều không thể đi vào".  Sở Kiến Phong không khỏi giật mình. 

"Lòng tham, luôn không có đáy, lại nói, đồ vật bên trong gần đây dị biến, tất sẽ bị người để ý".

"Cái này.... ".  Sở Kiến Phong tinh tế suy nghĩ một chút,  liền nhớ lại. Quả thật là dạo gần đây,  trên đỉnh Thần Lôi Sơn tụ tập Thần Lôi có chút nhiều hơn so với trước. Nhưng là cũng chỉ vậy, hắn dạng này Thần Hoàng quanh năm đều tọa trấn ở đây, làm sao không phát hiện cái gì bất thường. 

Nhìn ra Sở Kiến Phong thắc mắc, Doanh Thiên cười nói:"Dạng kia biến hóa ảo diệu, dựa vào ngươi một cái tiểu Thần Hoàng nhỏ bé liền muốn cảm nhận đc sao". 

"Ý đại nhân là? ". 

"Thần Đế, mà còn phải là loại chủ tu hồn lực kia".

Thần Đế, lại còn là loại chủ tu hồn lực Thần Đế, phóng nhãn khắp thần giới, chính là vượt không quá 3 người. 

Mà lại có thể tùy tiện xuất ra Phá Hoàng Đan. 

Nghĩ đến đây, trong đầu Sở Kiến Phong không khỏi hiện lên một cái danh tự:"Tiên Đan Điện".  Hắn thì thào nói ra. 

Tiên Đan Điện,  một cái đỉnh tiêm Siêu Cấp Thế Lực,  chính là có tới 4 tôn Thần Đế tọa trấn. Trong đó một vị, chính là Tiên Phẩm đan dược ngàn vạn năm. 

Tuyệt đối là một cái đứng sừng sững trên đỉnh Thần Giới các thế lực. 

Cái đáng sợ nhất của Tiên Đan Điện cũng không phải là có 4 tôn Thần Đế. Mà chính là lực hiệu triệu cùng quan hệ mở rộng. 

Tiên Đan Điện chính là một cái Luyện Đan thế lực, nơi tụ tập của vô số Luyện Đan Sư. Được coi là Thánh Địa Luyện Đan trên toàn Thần Giới. Nơi này được coi là nơi sản xuất đi ra đan dược chất lượng tốt nhất. 

Mà lại đan dược, chính là thứ mà bất kỳ dạng nào thế lực, tông môn đều cần thiết,  có cầu sẽ có cung, đây là quy luật. 

Cho bên tuyệt đại đa số các loại thế lực từ nhỏ đến lớn đều sẽ cùng Tiên Đan Điện hảo hữu. 

Đã từng có không ít thế lực cùng Tiên Đan Điện mâu thuẫn. Kết quả là thường xuyên bị người diệt môn. Đây cũng không phải Tiên Đan Điện động thủ, mà là người khác hướng bọn hắn lấy lòng mà thôi. 

Nhẹ nhàng hơn, thì chính là đan dược cắt đoạn. Tông môn không có dan dược cung cấp, từ từ xuống dốc. 

Cho nên, từng có câu nói:"Thà đắc tội Cửu Thiên Thần Đình, cũng không muốn chống Tiên Đan Điện".

Nghĩ đến chính mình tông môn bị Tiên Đan Điện nhìn chằm chằm. Sở Kiến Phong thật đúng là lo lắng vô cùng. 

Đúng lúc này, trong lương đình xuất hiện một bóng người, chính là Ung Chính. 

Hắn chắp tay hướng Sở Kiến Phong cung kính nói ra:"Lão tổ tông,  Dị Huyền Tông thiếu chủ Thành Đô đem tới mười viên Huyền Cảnh Đan cùng.. một viên Phá Hoàng Đan,  muốn ngỏ ý cầu hôn Tiểu Thư". 

"Ta đã biết".  Sở Kiến Phong đáp, Sau đó nhìn qua Doanh Thiên hỏi:" ý Đại Nhân thế nào". 

Nghe được chính mình lão tổ tông gọi Doanh Thiên một tiếng "Đại Nhân".  Để cho Ung Chính đều không khỏi phát mộng. 

Hắn mặc dù biết Doanh Thiên là khách quý, nhưng là chỉ đoán rằng Doanh Thiên là một vị Thần Tôn trẻ tuổi đến chơi. 

Không thể nghĩ rằng, hắn vậy mà để cho chính mình lão tổ tông cũng phải xưng một tiếng "Đại Nhân". 

Nhưng là, Doanh Thiên chậm chạp không đáp, hồi lâu sau đó hắn mới mở miệng:"Để xem nàng làm thế nào". 

... 

Thành Đô nhắm mắt dưỡng thần, hắn tin tưởng vị lão tổ tông của Thần Lôi Sơn nhất định sẽ đồng ý,  dù sao Thần Hoàng dụ hoặc quá lớn, mà vị kia lại vô cùng tiếp cận Thần Hoàng, cho nên chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Lúc này, một cái dễ nghe thanh âm vang lên trong đại điện. Đem Thành Đô tỉnh lại. 

"Thành Đô, ngươi muốn gì".

Sở Thanh Lăng từ lúc nào đã xuất hiện bên trong, chính là đối diện Thành Đô. Ngữ khí có chút căm gét. 

"Sở Cô Nương, đã lâu không gặp, quả thật khiến cho tại hạ nhớ mong". Gặp được Sở Thanh Lăng, Thành Đô ôn hòa cười nói. 

"Chớ có nói nhảm,  nói đi. Mục đích của các ngươi đến cùng là gì". Sở Thanh Lăng có chút không kiên nhẫn nói ra. Dù sao trong thâm tâm nàng cực kỳ căm gét Thành Đô. 

Chớ nhìn hắn bên ngoài một bộ hiền hòa lễ độ. Thực ra chính là một cái âm hiểm mưu mô loại người. 

"Ta đây thật lòng muốn cùng Sở Cô Nương kết phu thê, cũng để cho hai phái hòa thuận. Từ đó chẳng phải tốt sao".  Thành Đô bình thản nói ra.

"Hạng người như ngươi, cũng muốn nghĩ cùng ta kết phu thê, ngươi xứng sao".  Sở Thanh Lăng không khỏi khinh thường nói ra. 

"Cái này... liền để trong tộc cô nương lão tổ xem xét đi".  Thành Đô rất tự tin nói ra, hắn tin tưởng, với Phá Hoàng Đan nhất định để cho lão tổ của Thần Lôi Sơn đồng ý hôn sự này. 

Lúc này, một vị Thần Vương truyền âm cho Sở Thanh Lăng, kể lại cho nàng chuyện Phá Hoàng Đan. 

Sở Thanh Lăng đương nhiên biết chính mình lão tổ tông đã sớm là Thần Hoàng. Tuy nhiên Phá Hoàng Đan vẫn là có thể giúp Thần Lôi Sơn đi ra thêm một cái. Từ đó thực lực đương nhiên sẽ tăng mạnh. 

"Sở Cô Nương, ngươi dám tỉ thí với ta sao, nếu là ta thua, liền để lại toàn bộ lễ vật bao gồm Phá Hoàng Đan, cũng sẽ rút lại cầu hôn, lại đem chuyện ở biên giới hai phái chấm dứt triệt để. Thế nào". Thành Đô hướng Sở Thanh. lăng nói ra. 

Sở dĩ Thành Đô đưa ra cái này tỉ thí. Là vì hắn vốn dĩ đã kỹ càng tìm hiểu, liền biết Sở Thanh Lăng vốn là một cái hiếu thắng, bướng bỉnh cô nương. Cho nên hắn muốn lợi dụng điểm này. Bắt nàng vào lưới. 

Sở Thanh Lăng đương nhiên sẽ không sợ cái gì. Cho nên nói:"Tốt, ngươi muốn cái gì tỉ thí đâu". 

Chỉ chờ có vậy, Thành Đô bèn nhấc lên ba ngón tay mỉm cười nói ra:"Ba chiêu. Chỉ cần Sở Cô Nương có thể đỡ được ta ba chiêu liền thắng". 

Ba chiêu tựa hồ rất đơn giản. Dù sao Sở Thanh Lăng chí ít cũng là Thiên Thần đỉnh phong. Mà Thành Đô cũng vậy, cho nên nàng đương nhiên không sợ hắn. 

Chỉ là cái này điều kiện tựa hồ có chút quá dễ dàng. Nhưng là lúc này, Sở Thanh Lăng không có nghĩ nhiều bèn gật đầu đồng ý. 

"Tốt, bản cô nương đáp ứng ngươi. Qua ba chiêu, liền cút". 

Thành Đô gật đầu, nhưng là trong lòng hắn không khỏi cười thầm, hắn vì ba chiêu này mà dốc lên thủ đoạn mạnh nhất. Tin tưởng Sở Thanh Lăng tuyệt đối sẽ bất ngờ. 

... 

Nhìn thấy một màn này, Sở Kiến Phong không khỏi lắc đầu:"Nha đầu này, vẫn là hiếu thắng, Tiểu tử kia chuẩn bị thủ đoạn, đã là chu toàn". 

Hắn dạng này Thần Hoàng. Đương nhiên nhìn thấu Thành Đô trên người thủ đoạn. Nhưng là đây là người trẻ tuổi tỉ thí, hắn cũng sẽ không can thiệp. 

"Không, tin tưởng ngươi đối với nàng sẽ có nhận thức mới".  Doanh Thiên chỉ nói một câu. Sau đó liền nhắm mắt lại. Tựa hồ như ngủ say. 

Chỉ một câu này. Lại để Sở Kiến Phong không khỏi ngạc nhiên:"Chẳng lẽ? ". 

P/s: mấy ngày này trong viện quả thực là ác mộng, thiếu ngủ a.

Từ hôm nay khôi phục ngày 1 canh nhé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.