Nhân Vi Tự Kỉ Hoạt

Chương 4: Thu hồi tự tinh lạc




K là thành phố phồn hoa nhất của nước N, tứ đại thế gia phân biệt chiếm cứ mỗi khu vực Đông-Tây-Nam-Bắc của thành. Các thế gia đều có điểm mạnh riêng nên không hề xảy ra tình trạng cạnh tranh cùng một lĩnh vực trên thương trường. Đó cũng là lí do tại sao địa vị của tứ đại phú gia được giữ vững đến tận hôm nay.

Tuy nhiên, trên đây chỉ là mặt ngoài của sự việc. Các thế gia nhìn như hòa hảo nhưng thực tế lại sóng ngầm mãnh liệt. Từ ngàn năm trước, sự tranh đấu trong bóng tối này đã diễn ra dưới triều đại N và kéo dài đến tận hôm nay. Giữa bốn hào gia này luôn tồn tại quan hệ hỗ trợ và cạnh tranh. Đây mới chính là lí do tại sao qua thời gian lâu như vậy mà tứ đại thế gia vẫn sừng sững đứng vững, trở những thành ngọn núi trấn giữ thành phố K. Và, không gia tộc nào có thể chiếm giữ vị trí độc tôn hay áp đảo ba gia tộc kia, cùng lắm mạnh hơn một chút mà thôi. Bởi vì, không thế gia nào đồng ý trên đầu mình có kẻ khác cưỡi lên, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.

Trên đời này không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn!

Nếu muốn trở thành doanh nhân, hãy nhớ kĩ điều này.

....

Tổ tiên Vân gia từ ngày khai thương lập nghiệp đã chọn phía bắc thành phố K làm nơi khởi đầu. Trải qua nhiều thế kỉ, hôm nay Vân gia đã đứng vững ở thị trường kinh tế trong nước. Vốn dĩ nghề truyền thống của Vân gia là buôn bán tơ lụa, nhưng theo sự phát triển của xã hội đã lụi tàn dần và chuyển sang ngành giải trí. Sự thật chứng minh quyết định chuyển ngành này hết sức sáng suốt, đến hiện tại Thiên Mạn của Vân gia chính là công ty giải trí lớn nhất, chuyên nghiệp nhất. Gần 80% minh tinh thành phố K và 40% minh tinh nước N đều được đào tạo ở Thiên Mạn. Có thể nói, Thiên Mạn chính là thiên đường của những ai mơ ước trở thành ngôi sao nổi tiếng.

Cũng vì là Tổng giám đốc Thiên Mạn nên Vân Trường có nhiều cơ hội tiếp xúc với Diệp Ngọc Ly hơn khi cô kí hợp đồng làm người đại diện cho công ty. Nhờ vậy mà cha Vân Nhàn mới có thể đánh bại những đối thủ nặng kí khác, chinh phục được trái tim mỹ nhân!

Ngược lại với phía bắc, tại nam thành là 'địa phận' của một trong tứ đại thế gia - Cung gia! Nếu bạn ưa thích khoa học kĩ thuật hãy tới đây. Phía nam thành phố K là nơi tập trung hầu hết các công ty máy tính, phần mềm, dẫn đầu là tập đoàn N.W với 90% cổ phần Cung gia, phần còn lại thuộc sở hữu của 9 cổ đông khác. Đừng nghĩ 1% cổ phần là ít, dù chỉ có 0,01% cũng để bạn có một cuộc sống với mức thu nhập bình thường cả đời.

N.W cũng là địa chỉ mà Vân Nhàn sẽ vào làm việc.

....

"Thiên Thần, các con có mệt không?"

Nhìn hai tiểu bảo bối chân tay nhanh nhẹn

sắp xếp đồ đạc trong nhà, Vân Nhàn cảm thấy rất tự hào, đồng thời lo lắng các bé sẽ mệt mỏi a!

"Mẹ, chúng con không mệt!" Vân Thiên vừa cất quần áo vào tủ vừa nói.

"Có cần mẹ giúp không?"

Từ khi đáp máy bay về đây, hai tiểu thiên thần không để cho Vân Nhàn làm gì, đều rất thành thục hoàn thành tất cả mọi chuyện. Tuy chỉ là công việc lặt vặt trong nhà, nhưng làm mẹ, cô vẫn lo cho các con.

"Mẹ cứ ngồi đó, chúng con sắp xong rồi!" Lần này là Vân Thần đáp lời.

Nghe giọng điệu đứa con trai thứ hai hệt như tiểu đại gia, Vân Nhàn bất đắc dĩ nhún vai, cầm lấy remote ngồi sofa ung dung xem tivi.

Này, trên đời còn có chuyện gì nghịch lý hơn không?! Mẹ ngồi không, con làm việc!? Mà dường như còn rất thuận tay a!?

10 phút sau, Vân Thiên và Vân Thần quần áo chỉnh tề xuất hiện trước mặt Vân Nhàn, thật chẳng có chút gì giống với người mới dọn dẹp nhà cửa.

Vân Nhàn nhìn thoáng qua toàn căn nhà, tất cả đều sạch sẽ như mới. Cô hài lòng gật đầu, nhéo nhéo đôi má mềm mại của hai con, cười nói:" Không uổng công mẹ mang thai và nuôi nấng mấy năm qua! Làm rất chuyên nghiệp! Có tương lai!"

Dù là anh em sinh đôi nhưng phản ứng của Vân Thiên và Vân Thần khác nhau một trời một vực.

Vân Thiên cười ngọt ngào, bày ra tư thế thân sĩ:"Có thể phục vụ mẹ là vinh hạnh của con!"

Còn Vân Thần cố gỡ bàn tay đang sờ loạn mặt bé, đánh gãy ý tưởng 'đen tối' của Vân Nhàn:" Mẹ đừng đánh chủ ý lên con, con tuyệt đối sẽ không làm 'quản gia' đâu!"

Vân Nhàn không chút ngượng ngùng vì bị bốc trần âm mưu, tỉnh táo như thường nói tiếp:"Thần Thần, con nghĩ tầm nhìn của mẹ hạn hẹp vậy sao!? Bảo bối của mẹ chí ít phải là quản lý cơ!"

Thế thì có khác gì sao!?

Thấy vẻ mặt Vân Thần co rút, Vân Nhàn 'khuyên bảo' : " Con còn nhỏ, đừng nhăn nhó như vậy, sẽ già trước tuổi đấy! Con là em nhưng nhìn bề ngoài lại giống anh hơn, nên học anh con cười nhiều một chút sẽ đáng yêu hơn đó!"

Khóe miệng Vân Thần méo xẹo, bé nghi ngờ có phải sinh nhầm chỗ rồi hay không! Vì cái gì tất cả mọi người trong nhà đều 'nhắm' đến bé vậy!? Thật không công bằng a, chẳng lẽ phải cười nhiều mới là trẻ con!?

Vân Thiên quả không bỏ phí cái danh 'trẻ nhỏ bát quái', bé chen vào góp vui:"Mẹ, câu này con mua bản quyền của Phong di rồi, mẹ đang vi phạm quyền sở hữu của con a!"

Vân Nhàn làm ra vẻ ngạc nhiên :"Vậy sao? Bảo bối bán lại cho mẹ đi!?"

Vân Thiên tỏ vẻ khó xử:"Cái này... bán cho mẹ cũng được, nhưng giá cả con không bớt được đâu, đây là 'hàng' độc nhất vô nhị a!"

"Chúng ta có thể thương lượng mà!?"

Vân Thần không nhịn được liếc mắt xem thường hai mẹ con kẻ xướng người họa. Bé không hề có ý định cuốn vào vấn đề vô vị này, liền chuyển đề tài:"Hai người không thấy đói sao?"

Ở gia đình này, mỗi người đều có một tài năng. Và khả năng chuyển đề tài của Vân Thần được xưng là 'trăm lần hữu dụng cả trăm'. Vì thế, bé vừa nói ra, hai vị đang hào hứng bừng bừng về chuyện bản quyền lập tức ngưng lại, đồng thanh nói :"Đói a!"

Vân Nhàn đang định nói gì đó thì tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên. Vừa nhìn thấy số người gọi, mắt cô xẹt qua ánh sáng kì lạ rồi vụt tắt nhanh chóng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.