Nhân Vật Phản Diện Làm Mất Mặt Hào Quang Nhân Vật Chính

Chương 44: Những thay đổi bên này




Lại là yêu?

Dương Tử Hiên có chút không nhịn được mà cười lên một tiếng, hỏi: "Vì cái gì luôn dùng tiếng yêu đây? Cô mới tiếp xúc với tôi bao nhiêu thời gian? Cô yêu thích tôi vì cái gì? Tôi dựa vào cái gì mà làm cho cô yêu mến? Cho nên, tôi có thể giúp cô báo thù, nhưng không cần phải dùng tiếng yêu, tôi không chịu nổi!"

Thường Mai có chút kinh ngạc nhìn Dương Tử Hiên, một lát sau, mới nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh nhìn vấn đề thấu triệt hơn tôi nhiều, lúc trước nếu tôi nhìn rõ ràng hắn dùng tiếng yêu mê hoặc tôi, cướp thân thể của tôi, đổi lấy tiền đồ của hắn, tôi nhất định sẽ không mắc mưu hắn."

"Không thể luôn để sự việc xảy ra, về sau mới có thể tổng kết được kinh nghiệm!"

Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: "Chỉ là, có thể nói cho tôi biết, tên đàn ông bán đứng tình nhân mình là ai không?"

Thường Mai có chút cười khổ, liếc liếc Dương Tử Hiên, chân mày thả lỏng xuống, nói: "Dùng chỉ số thông minh của anh, chắc cũng không khó đoán ra, anh đừng có hỏi tôi, như vậy sẽ làm cho tôi tự mình vạch trần vết sẹo ra."

"Trương Ôn?"

Danh tự lãnh đạo chủ yếu Tỉnh ủy và ủy ban tỉnh, lần lượt trải qua một lần trong óc Dương Tử Hiên, về sau, hắn mới chậm rãi nhổ ra mấy chữ này.

Ánh mắt Thường Mai có chút kinh ngạc, sắc mặt có chút ngây ngốc, gật gật đầu, trong ánh mắt có vẻ quằn quại không thể che dấu, hiển nhiên đoạn cảm tình giữa nàng và Trương Ôn, đã lưu lại cho nàng thương thế cực kỳ lớn.

"Hắn là tên khốn kiếp! Đừng nhìn bộ dáng bình thường của hắn rất hào hoa phong nhã, kỳ thật chính là ra vẻ đạo mạo, vì tiền đồ của mình, có thể bán đứng tất cả mọi người!" Thường Mai có chút thất thố mắng to.

Khó trách Trương Ôn có thể nhanh chóng quật khởi, trở thành tâm phúc tuyệt đối dưới tay Hoàng Văn Thanh, thì ra là nơi này mặt còn có một cô gái xe chỉ luồn kim.

Trước kia Dương Tử Hiên cảm thấy rất kỳ quái, rốt cuộc vì cái gì mà Trương Ôn có thể nhanh chóng lấy được tín nhiệm của Hoàng Văn Thanh?

Trước kia Trương Ôn là chủ nhiệm phòng chỉnh đốn, năng lực trình độ xác thực là có, lại trẻ tuổi, nhưng chưa đến mức năm nay mới ngoài 30, cũng đã là thư ký trưởng ủy ban tỉnh rồi, có thể nói là tiền đồ vô lượng.

Trước kia Dương Tử Hiên cho rằng Trương Ôn dựa vào bản lãnh của mình, nhanh chóng thay thế La Trạch Minh, trở thành thư ký trưởng ủy ban tỉnh, trở thành đại quản gia chạm tay có thể bỏng trong ủy ban tỉnh, không nghĩ tới, hắn lại thông qua việc kính dâng thân thể tình nhân của mình cho Hoàng Văn Thanh dùng thử, mới được Hoàng Văn Thanh tín nhiệm.

Thường Mai được xưng đệ nhất mỹ nữ ủy ban tỉnh, tuy cũng đã ba mươi mấy tuổi, nhưng bảo dưỡng cực kỳ tốt.

Khó trách Hoàng Văn Thanh thèm thuồng nàng, Dương Tử Hiên cảm thấy mình cũng không thể thờ ơ đối với thục nữ như vậy.

"Cô muốn tôi giúp cô báo thù, trong tay cô nên có mấy cái gì đó có thể sinh ra vết thương trí mạng đối với bọn họ chứ?" Dương Tử Hiên cắm hai tay ở trước ngực, hai mắt chăm chú nhìn Thường Mai đẫm lệ, giọng nói có chút lạnh lùng.

Hắn không phải loại người vừa nhìn thấy cô gái rơi lệ, liền lập tức mềm lòng đồng ý mọi chuyện

Thường Mai cảm thấy mình không chịu được ánh mắt của Dương Tử Hiên, chỉ nói: "Có một chút, nhưng không biết có thể sinh ra hiệu quả trí mạng đối với bọn họ không."

"Là tài liệu liên quan đến vấn đề kinh tế của bọn hắn? Hay là ảnh chụp thân mật giữa các người?" Dương Tử Hiên lập tức cao hứng, nghiêng thân thể ra hỏi.

"Đều không phải, chỉ là một ít đồ vật trong nhà bọn họ!"

Thường Mai nói: "Hoàng Văn Thanh này là người rất cẩn thận, rất ít khi xuất hiện vấn đề kinh tế, mặc dù có điểm háo sắc, nhưng che dấu rất khá, không người nào có thể bắt được nhược điểm của hắn, Trương Ôn cũng vậy.”

“Nhưng hai người này cực kỳ ưa thích đồ cổ và tranh chữ, nhà bọn họ đều có rất nhiều đồ cổ tranh chữ, một ít tranh chữ, nghe nói có giá trị cực kỳ đắt đỏ, ví dụ như trong nhà Hoàng Văn Thanh, tôi đã từng thấy qua một bức “tám núi lớn” thời Minh mạt Thanh sơ, nghe nói có giá trị vô cùng lớn, cụ thể thế nào, tôi cũng không quá rõ ràng."

Dương Tử Hiên nhíu mày, chút chứng cớ ấy, xác thực là không thể tạo thành thương tổn gì tuyệt đối với Hoàng Văn Thanh, Hoàng Văn Thanh có thể nói tranh chữ trong nhà hắn toàn là đồ dỏm.

Nhưng tin tức như vậy cũng không phải không thể dùng, ít nhất cũng biết Hoàng Văn Thanh và Trương Ôn đều là người mặt ngoài thoạt nhìn như liêm khiết và chính trực, bụng đầy dao găm.

Dương Tử Hiên làm rõ ràng ý đồ của Thường Mai, về sau, thần kinh từ căng thẳng chầm chậm nới lỏng ra, lúc này mới bắt đầu chậm rãi quan sát cảnh vật bốn phía.

Một lúc sau, Thường Mai đề nghị tắm suối nước nóng, bởi vì suối nước nóng nơi này rất nổi danh trong tỉnh.

Ông trùm giấu mặt đầu tư gần một trăm triệu vào sơn trang này, ngoại trừ đầu tư những món ăn kỳ nhông cực kỳ hiếm thấy ra, còn chế tạo ra hơn ba mươi chỗ tắm suối nước nóng phong cách khác lạ, thật sự là không tệ.

Những chỗ tắm suối nước nóng này được xây bằng nguyên liệu giống như bảo thạch, vây quanh là hoa và cỏ kỳ lạ, phối hợp với đình đài lầu các, nước chảy qua cầu nhỏ, mây mù tỏa ra từ hòn non bộ hình thác nước, cho dù phóng nhãn ra cả khu đông nam, cũng là ngọn cờ đi đầu.

Thường Mai giới thiệu, nói ông trùm giấu sơn trang “nghỉ phép” có bối cảnh hết sức phức tạp, tại đây cũng không chỉ tiếp đãi quan lớn trong tỉnh, coi như là quan lớn tỉnh Nam Tô, tỉnh Giang Nam, loại tỉnh vùng duyên hải này, cũng thường xuyên đến đây ngâm suối nước nóng.

Ban đêm có mười khu vực tắm suối nước nóng mở ra cho khác, là quý phi trì, sữa trì, linh chi trì, đương quy trì...

Thường Mai chọn sữa trì cho Dương Tử Hiên.

Thay một chiếc quần tắm kiểu dáng hoa hòe hoa sói, Dương Tử Hiên lặng lẽ đi xuống nước.

Suối nước nóng tại đầu năm nay vẫn là vật quý hiếm, nhất là loại suối nước nóng lớn tự nhiên nầy, càng thêm hiếm thấy.

Với tư cách tiêu chí để xác định giai tầng người giàu có, suối nước nóng, trang trại nuôi ngựa, bồ đào, máy bay riêng, tại vài thập niên sau này, đều là vật quý hiếm.

Dương Tử Hiên cũng khá ưa thích ngâm mình trong suối nước nóng, không chỉ là nghỉ ngơi, đuổi hơi lạnh, giảm sức ép thân thể, còn có thể hóa giải áp lực trong lòng.

Thường Mai cũng đi xuống bồn tắm của Dương Tử Hiên, đứng cách đó không xa, mặc bikini màu hoa, ưu thế đôi chân và bộ ngực, lập tức lộ ra không hề che dấu, phối hợp với khuôn mặt nước bám ướt át kia, không hề nghi ngờ, cô gái như vậy, sẽ làm đàn ông nhìn qua là ham muốn.

Thường Mai chú ý ánh mắt Dương Tử Hiên không kiêng nể gì cả, nhìn chằm chằm vào mình.

Nàng lại động động ngực, không hề xấu hổ, chậm rãi bỏ khăn tắm có đồ án thanh nhã ra, bả vai bóng loáng dần dần hiện lên.

Cả cái bồn lớn chỉ có hai người Dương Tử Hiên và Thường Mai, ngoại trừ Thường Mai đẹp mắt ra, không còn cảnh tượng nào khác để ngắm nhìn.

Dương Tử Hiên buồn bực nhàm chán, liền nói đến một truyện cười: "Có một phụ nữ Anh quốc dẫn con gái đi Ai Cập du lịch, trở về lại phát hiện con gái mang thai, nhưng con gái luôn phủ nhận mình ngủ với đàn ông, cô biết là vì nguyên nhân gì không?"

Thường Mai ngửa đầu, nghi hoặc hỏi: "Nguyên nhân gì?"

Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Bởi vì bà ta dẫn con gái đến Ai Cập ngâm suối nước nóng, trong suối nước nóng có tinh dịch đàn ông, vừa đúng lúc cô bé đang ở trong thời kỳ rụng trứng."

"Phì!"

Thường Mai kêu lên một tiếng, cánh tay vô ý thức đưa lên ngăn cản miệng phát ra âm thanh, lúc làm xong mới phát hiện động tác này của mình cực kỳ lộ liễu, ngẩng đầu lên nhìn Dương Tử Hiên, trên mặt hắn toàn biểu lộ chế nhạo, liền biết mình bị người đàn ông này lừa gạt rồi.

Nàng ngang nhiên xông qua, cánh tay muốn véo lỗ tai Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên vội vàng đẩy tay nàng ra, dưới chân Thường Mai mất đà, liền bổ nhào vào trong ngực Dương Tử Hiên, khăn tắm cũng lập tức bị tuột ra hết.

Bị mỹ phu nhân như vậy dựa vào, thanh niên huyết khí phương cương như Dương Tử Hiên liền không chịu nổi, thằng em không chịu thua kém, bắt đầu dựng đứng dậy.

Người phụ nữ 30 tuổi này, nhìn về phía trên giống như là nước mật đào thành thục, khuôn mặt đỏ bừng, đầy nước, giống như là có thể vắt ra được nước màu đỏ, chất liệu bikini rất mỏng, hai thân thể lại áp sát vào nhau.

Dương Tử Hiên có thể cảm nhận được rõ ràng bộ ngực bồ đào của nàng đang nhô lên, hai cái bánh bao no đủ nhẹ nhàng rung động theo hô hấp, thân thể đầy đặn, tản ra mê hoặc vô hạn.

Dương Tử Hiên chỉ có thể thông qua đầu óc, không ngừng nhắc nhở chính mình, đây chỉ là gặp dịp thì chơi, đây chỉ là gặp dịp thì chơi, làm cho ý nghĩ của mình tỉnh táo một chút, nhưng người trẻ tuổi hai mươi, sức chống cự đối với thục nữ sinh đẹp quyến rũ này, thật sự là không lớn.

Thân thể mãnh liệt phản ứng, đối kháng với lý trí đang cố gắng kiềm chế dục vọng, một lúc sau, trong đầu Dương Tử Hiên trống rỗng, hai tay nắm đôi chân thục nữ trước mắt này lên, bàn tay đưa vào vạt áo của nàng, tháo tung tầng vải vóc hơi mỏng trước ngực nàng, sờ mó nhiệt tình đôi bánh bao đầy hương vị thục nữ, đầy đặn mà đàn hồi, mềm mại mà trắng nõn.

Trong lúc đó, Thường Mai đã trở nên không thể điều khiển, ngẫu nhiên rên lên tiếng ngâm nhẹ nhàng.

Thời điểm Dương Tử Hiên đưa tay xuống bắp đùi rất tròn, Thường Mai cũng trợ giúp hắn cửi cái quần ra, ngón tay Dương Tử Hiên đưa thật sâu vào khu vực thần bí đã thấm nước, ngón tay đùa chơi đùa rất có kỹ xảo, dễ dàng làm cho cô gái thục nữ tuôn ra một dòng nước nóng.

Dưới sự công kích của tầng tầng mê hoặc, Dương Tử Hiên quyết định không làm giãy dụa vô vị nữa, dùng tư thế đi vào từ đằng sau ở ngay bên trong suối nước nóng, đỡ hai chân nàng lên, bờ mông no đủ động động theo tiếng thở hổn hển, bộ ngực không ngừng phập phồng, làm cho lòng người rung động.

Cánh tay vỗ vỗ khuôn mặt vào Thường Mai, vuốt dọc thân thể ẩm ướt của nàng, sau đó Dương Tử Hiên đưa cánh tay ra xoa nắn chỗ ẩm ướt nhất, nhấc đôi chân lên, đi về phía trước một bước, liền tiến vào nơi lầy lội trơn mềm ấm áp.

Đêm thu, ngoại trừ tiếng côn trùng, chỉ còn lại tiếng rên rỉ áp lực, khiến máu me trong người bành trướng.

Khoảng cách giữa các bồn suối nước nóng rất xa, chính giữa có cây cối mọc thành bụi, không có chút cảnh tượng nào lộ ra.

Dương Tử Hiên tà ác suy nghĩ, lúc trước, thời điểm ông trùm giấu mặt sáng tạo ra khu nghỉ dưỡng này, xếp đặt thiết kế những bồn suối nước nóng này, chính là để thuận tiện cho người đến ngâm suối nước nóng làm loại chuyện tốt sinh ra thế hệ con cháu.

Hai người giằng co đến quá nửa đêm, khi thì nằm trên tảng đá bên cạnh suối nước nóng, khi thì đứng ở trung ương suối nước nóng, khi thì nằm sấp, khi thì chân dài mảnh khảnh bị dựng lên cao cao.

Nửa đêm về sáng, không khí chuyển mát, mới mưa bụi rơi xuống, Thường Mai trùm khăn tắm, như là một bãi bùn nhão nằm úp trên người Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên một mình đưa nàng đến phòng khách sơn trang nghỉ phép, đắp kín chăn, mới mặc quần áo đi ra ngoài, rời đi cùng Lưu Bất Khắc.

...

"Sơn trang xếp đặt thiết kế đắc rất tinh xảo, người sau lưng thật không đơn giản!" Lưu Bất Khắc nói một câu.

Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Có cơ hội, cũng phải từ từ gặp lại người sau lưng kia!"

Về đến nhà, đã sắp đến rạng sáng rồi, Dương Tử Hiên không làm kinh động Hứa Tinh và tiểu Thiến, tự mình rửa sạch mùi vị cô gái trên người, sau đó mới trở lại thư phòng, tinh thần sảng khoái, rất thoải mái, nhất thời không ngủ được, liền nằm tự hỏi mọi chuyện.

Dương Tử Hiên không tin, Thường Mai thực sự có cảm tình với hắn, hắn nghĩ đến chuyện phát sinh bên cạnh suối nước nóng đêm nay, cho rằng chỉ gặp dịp thì chơi, thỏa mãn sinh lý lẫn nhau mà thôi, không có tâm lý yêu đương gì.

Thường Mai cần thông qua quan hệ thân thể, để quan hệ càng thêm mật thiết với hắn, kết thành minh hữu, cùng nhau đối phó với Trương Ôn và Hoàng Văn Thanh.

Dương Tử Hiên tin tưởng, động tác trượt chân ở suối nước nóng cũng là do Thường Mai cố ý.

Nhân duyên qua đường, đương nhiên không đáng nhắc đến.

Mấy ngày kế tiếp, tình thế đối với Dương Tử Hiên, thật sự là càng ngày càng nghiêm trọng.

Thuộc Bình dẫn đầu tổ điều tra đi Đông Nhuộm điều tra sự kiện bạo động, một mực kéo dài, không công bố nguyên nhân và kết quả điều tra.

Hoàng Văn Thanh bên này, trên hội nghị Thường ủy tỉnh ủy, chính thức đề nghị dời Dương Tử Hiên khỏi cương vị công tác, Trương Á Đông và Nhậm Đoàn đều tỏ vẻ tán thành.

Nhưng Thanh Vân và Trần Chí Ôn tỏ vẻ phản đối, Chu Trì Khôn không biểu lộ thái độ, làm cho mọi người cực kỳ không an tâm, cuối cùng nói là giao cho phòng tổ chức đi xử lý, kỳ thật chính là muốn tránh khỏi chuyện này, vừa không đắc tội một hệ Hoàng Văn Thanh, cũng không thể lớn Đại Danh hệ.

Chỉ là, Chu Trì Khôn cũng không khỏi một lần nữa xem kỹ Dương Tử Hiên này, một cán bộ cấp phó sở, dù chói mắt hơn nữa, vẫn không có cách nào tiến vào pháp nhãn của Chu Trì Khôn.

Nhưng Chu Trì Khôn không nghĩ đến thanh niên chính mình một mực không coi trọng này, lại có thể kích động Đại Danh hệ và Hoàng Văn Thanh tranh chấp kịch liệt.

Tình thế cứ như vậy mà đọng lại, Dương Tử Hiên biết rõ Chu Trì Khôn đưa ra phương thức xử lý trung dung như vậy, kỳ thật cũng là một loại xử lý cực kỳ cơ trí.

Phân chế độ thuế, bây giờ vẫn chưa có định luận, Chu Trì Khôn chắc chắn là không biết gánh chịu nguy hiểm lớn, đi ủng hộ Hoàng Văn Thanh, hoặc là Trần Chí Ôn.

Cho nên, đối với hắn, xử lý lạnh việc phân chế độ thuế, là thủ đoạn tốt nhất.

Xem như tạm thời bảo vệ được vị trí.

Nhưng tin tức trên hội thường ủy, Dương Tử Hiên thiếu chút nữa bị triệt hạ lại truyền khắp cả Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, sở giám sát, Ủy ban hoạch định chính sách.

Thuộc Bình và Mã Thép một lần nữa vênh váo tự đắc tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, Dương Tử Hiên và Hồ Khải đi đâu cũng đều bị người người chỉ trỏ nghị luận sau lưng.

Quan trường là địa phương dễ dàng gặp cảnh người đi trà mát nhất.

Tuy Dương Tử Hiên hiện tại chỉ có một chút thay đổi tiếng gió, nhưng đã làm cho rất nhiều người khinh thường và cọi nhẹ Dương Tử Hiên rồi.

Sài Quá Long đứng ở trước mặt Dương Tử Hiên, có chút cười khổ nói "Đám thằng nhóc sở giám sát kia thật đúng là con mẹ nó điệu bộ, vừa nghe thấy Dương sở ngài có khả năng bị điều đi, tôi nói chuyện cũng không vang dội như trước nữa."

Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: "Cái này thì không cần lo lắng, bọn họ thích điệu bộ thì cứ để bọn họ điệu bộ đi, hôm nay tôi nhìn vấn đề công ty Xuân Huy một chút, cảm thấy đã có thể thu lưới bắt cá lớn rồi!"

Sài Quá Long gật gật đầu, nói: "Dương sở, tôi chỉ chờ ngài nói những lời này, đợi thời gian quá dài rồi, tôi đã sớm muốn thu lưới, công ty Xuân Huy là nơi làm thí điểm cải cách xí nghiệp nhà nước ủy ban tỉnh chỉ định, cao tầng công ty Xuân Huy mục nát tập thể, lừa gạt tài chính tỉnh, tiêu xài quy mô, hơn nữa có mục đích trốn ra nước ngoài, ha ha, thiết lập bản án như vậy, thật đúng là làm cho huyết mạch người ta phun trào!"

"Bản án này khẳng định phải xử lý, nhưng cũng phải chú ý kỹ xảo, kỹ thuật, không thể tùy tiện điều tra, tốt nhất là thoáng kiến tạo không khí dư luận trước."

Sài Quá Long nhíu mày, nói: "Không khí dư luận gì?"

"Công ty Xuân Huy kỳ thật đã sớm bị tầng quản lý lấy hết, tài sản quốc hữu đều bị chuyển đi, còn thừa không có mấy, công nhân viên chức nghỉ việc thực tế đã lên đến hơn ngàn người, nhưng những công nhân viên chức nghỉ việc này không được cục bảo hiểm lao động đăng ký lập hồ sơ, ý tứ hàm xúc là những công nhân viên chức nghỉ việc này không hề được bảo đảm cuộc sống...Cậu nói xem, bọn hắn có phẫn nộ không?"

Sài Quá Long gật gật đầu, nói: "Khẳng định rất phẫn nộ!"

Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Tôi muốn tạo cho công ty Xuân Huy một loại không khí tận thế, làm cho quản lý cao tầng công ty Xuân Huy cảm thấy không có biện pháp bình định, cũng không có cách nào giả trang ra lợi nhuận nữa, làm cho bọn họ sợ hãi, hốt hoảng trốn đi..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.