Nhà Có Điêu Phu

Chương 60: Dạ tiệc




Edit: nhuquynh91

Đôi mắt như mắt chim ưng bắn thẳng vào mắt cô, Vũ Tình vô thức nhắm mắt lại, xoay người đi!

Hắn làm sao lại ở đây? Làm sao lại khéo như vậy, thì ra bọn họ cùng tham dự một buổi tiệc tối!

Cảm thấy người bên cạnh mình có chút thay đổi, Tạ Uy quan tâm hỏi “Làm sao vậy, vẫn còn căng thẳng sao? Đừng sợ, có tôi ở đây rồi!”

Vũ Tình chỉ xấu hổ cười khổ, cũng chẳng nói lại cái gì! Ánh mắt vẫn dính chặt trên mặt Thang Duy Thạc, sắc mặt càng lúc càng khó coi! Tay đang cầm ly rượu đã bắt đầu run run.

“Nếu không thoải mái thì đi cướp người phụ nữ của mình về! Tại sao lại ở đây mà hờn dỗi chứ!” Hàn Mặc Vũ nói xong, cố ý nói đùa bạn tốt!

Mày Thang Duy Thạc nhăn lại thật sâu, nhìn bạn tốt, lại nhìn người phụ nữ trước mặt! Giống như là đã suy nghĩ rất kĩ, cuối cùng vẫn quay lại ôm lấy người mẫu cao gầy Kì Kì!

Kì Kì kề sát vào thân thể hắn, không bỏ lỡ thời cơ thân cận cùng hắn!

Thang Duy Thạc càng ôm chặt hơn thân thể cô, hướng về phía người phụ nữ kia mà bước tới!

**************************************

Siêu sao ngọt ngào lơ đãng nhìn thấy Vũ Tình, lập tức nhiệt tình chào hỏi “Vũ Tình, xin chào!”

Nhìn người đẹp tây phương chào mình, Vũ Tình kích động không biết phải làm như thế nào để chào hỏi lại cho đúng cách! Mà siêu sao giống như là rất thích Vũ Tình, phát hiện ra cô liền lập tức bước đến!

“Cô làm móng tay cho tôi được rất nhiều lời khen ngợi nha, mọi người đều nói cô rất tuyệt!”

“Cám ơn! Tôi đúng là thụ sủng nhược kinh, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!” Vũ Tình khiêm tốn nói!

Tiếp theo cô dùng tiếng anh để nói chuyện với Leoni một cách lưu loát, hai người tán chuyện về nhiều đề tài khác nhau, siêu sao thì đi đến đâu cũng là tiêu điểm, bởi vậy Vũ Tình vô tình cũng được chú ý không ít.

Siêu sao cũng không thể nào mà chỉ đứng một chỗ để nói chuyện phiếm được, không lâu sau đã có nhân viên công tác đến dẫn đi ra đại sảnh của bữa tiệc!

Nhìn theo siêu sao rời đi, Vũ Tình toàn thân kích động đến phát run. Nhịp tim điên cuồng nhảy, đầu óc thì hỗn loạn một mảnh.

Lúc nãy vừa nói cái gì, cô không có chút ấn tượng!

“Người phụ nữ của ta bây giờ đã nổi tiếng rồi nha, Tổng giám đốc Tạ, thật cảm ơn anh!” Thang Duy Thạc cười như không cười nói với Tạ Uy, mà ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Vũ Tình!

“Tổng giám đốc Thang, tôi không hiểu anh đang nói đến ai!” Vẻ mặt Tạ Uy mờ mịt hỏi, tiếp theo bắt lấy tay Thang Duy Thạc đang đưa ra!

Trong nháy mắt chỉ thấy hai người đàn ông bắt tay nhau, mà tay của cả hai người đều đã đổi sang màu trắng!

Vũ Tình có thể nhìn ra là hai người đàn ông đang đánh giá đối phương, cô căng thẳng nhìn Thang Duy Thạc, hai mắt đều là sự giận dữ!

Vì cái gì mà hắn luôn muốn dây dưa với cô, đúng là âm hồn bất tán quấn quít lấy cô mà!

Kì Kì bên cạnh lắc lắc cánh tay hắn, hờn dỗi nói: “Duy Thạc, anh luôn cùng mọi người nói chuyện phiếm, rất không quan tâm đến người ta nha!”

Thang Duy Thạc liếc mắt nhìn cô, sau đó từ từ buông tay ra, trên mặt vẫn nở nụ cười!

Mà khóe miệng Tạ Uy cũng đang nở nụ cười rất lớn, biểu tình cũng vô cùng tốt!

Nếu không phải đang ở rất gần bọn họ, căn bản sẽ không biết được họ vừa mới đánh giá lẫn nhau! Vũ Tình thoáng nhìn ông chủ với ánh mắt xin lỗi, sau đó quay sang liếc trắng Thang Duy Thạc! Thang Duy Thạc đương nhiên không muốn cô nhìn mình bằng ánh mắt đó, nhất thời sự tức giận điên cuồng bùng phát trong người hắn!

Đáng chết, cô thế nhưng vì người đàn ông khác mà xem thường hắn!

Tốt lắm, tốt lắm, cô đã thích hắn ta như vậy, hắn sẽ không cho cô được như mong muốn!

Thang Duy Thạc bước lại sát Tạ Uy, sau đó thấp giọng nói: “Tổng giám đốc Tạ thích người phụ nữ này sao? Ha ha, cô ấy quả thật rất đẹp nha, thân hình đúng là thật hấp dẫn người khác. Không giấu gì anh, người phụ nữ này tôi cũng rất thích, hơn nữa cũng đã gần gũi nhiều năm! Công phu trên giường của cô rất cao, thường xuyên khiến cho tôi…..”

“Thang Duy Thạc, anh câm miệng lại cho tôi!” Sắc mặt Vũ Tình từ trắng chuyển sang hồng, ngay tại lúc cô nói, một bàn tay cũng đã dừng trên mặt hắn!

Nhất thời không gian đều yên lặng, mọi người không hẹn mà đều tập trung toàn bộ ánh mắt vào Thang Duy Thạc và Hạ Vũ Tình!

Thang Duy Thạc khẽ vuốt gò má của mình, miệng khẽ mở ra.

“Ba….ba….” Nâng hai tay lên, vỗ vào nhau tạo ra vài tiếng, khóe miệng giơ lên lộ ra nụ cười lạnh “Tốt lắm, thật không sai, Hạ Vũ Tình, em đúng là rất khá!”

Nói xong, hắn dùng tay nắm lấy tay cô thật chặt. Vũ Tình dùng sức giãy dụa, vùng ra khỏi tay hắn!

Biểu tình của hắn rất tàn nhẫn làm cho Vũ Tình sợ hãi, cô nâng chân lên chạy xa ra khỏi hắn!

Mà Thang Duy Thạc sao có thể cho cô cơ hội này! Bước một bước lớn đã đuổi kịp cô! Mà lần này, hắn sẽ không cho cô cơ hội đẻ chạy trốn.

Vũ Tình bị hắn ôm chặt trong tay, tiếp theo hắn ôm cô như vậy hướng cửa lớn mà đi!

Cổ áo của cô không biết khi nào đã bị lệch ra, Vũ Tình cũng chỉ có thể dùng tay mà che lại.

“Thang Duy Thạc, đây là nhân viên của tôi, anh không thể như vậy mà mang cô ấy đi!” Tạ Uy cầm lấy tay của Thang Duy Thạc, ngăn cản động tác của hắn!

Vũ Tình hoảng sợ giãy dụa, liền nâng chân lên hướng giày hắn mà đạp!

Nhưng hắn không chút sứt mẻ nào, Thang Duy Thạc tức giận hướng Tạ Uy hét lớn: “Cô ấy là người phụ nữ của tôi, tôi muốn mang cô ấy về nhà để chăm sóc con, làm ấm giường cho tôi, chẳng lẽ lại không được sao?”

Thang Duy Thạc căn bản không để ý đến ánh mắt của người khác, ôm ngang lấy Vũ Tình, hướng tới cửa lớn mà đi!

*****************************************

“Thang Duy Thạc, thả tôi xuống!” Vừa ra khỏi tầm mắt của mọi người, Vũ Tình cuối cùng cũng dám hét to lên!

“Hạ Vũ Tình, cô nói thả thì tôi sẽ thả cô ra sao? Chết tiệt người phụ nữ này, trách không được cô lại nhẫn tâm bỏ lại đứa con, thì ra cô đã tìm được một ông chủ giàu có mới, có đứa con sẽ cản trở cô, có phải vậy không?” Thang Duy Thạc dùng sức ném cô vào trong xe, sau đó đóng thật mạnh cửa xe!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.