Nhà Có Điêu Phu

Chương 11: Hỗn hợp




“Một ngàn hai trăm vạn!" Mũi Vũ Tình cơ hồ vl giận hắn mà méo đi, làm sao có thể có người đáng giận như thế!

“Sáu trăm vạn!" Hắn cố ý cò kè mặc cả với cô, nguyên nhân, vỉ chơi với con mồi nhỏ đúng là rất thú vị!

“Hai lần sáu trăm vạn!" Cô còn nói, vốn nên là tiền của cô, cho nên có chết cũng không thể cứ như thế mà không giải quyết được gl! Cô phải để lại tài sản cho con, tiền ít như vậy làm sao đủ mua nhà?

Xem cô như con buôn coi trọng tiền như thế, khiến hắn cảm thấy thật chán ghét." Hạ Vũ Tình tiền lương mỗi tháng của chồng cô là bao nhiêu? Chẳng lẽ không đủ để cô dùng à?” “Đó là một vấn đề rất không lịch sự, tôi không cần phải trả lời anh!"

Thấy cô không trả lời, càng thêm khẳng định suy nghĩ của hắn." Có phải chồng cô kiếm ít tiền, cho nên không đủ dùng dudsng không? Bởi vậy, cô mới có thể thật liều mạng, đen khách sạn bán "

“Anh câm miệng cho tôi, anh mới đến khách sạn bán!" Vũ Tinh cơ hồ thét chói tai, hai mắt tỏa ra ánh lửa!" Vậỵ vì sao cô lại xuất hiện trong khách sạn?" Hắn nghi hoặc hỏi, nhìn cô kích động như thế, không giống như là đang nói dối.

Cô cũng không muốn giải thích nhiều với hắn, nhưng bị người ta hiểu lầm là gái bán thân đúng thật là khó chịu.” Ngày đó là tôi làm móng cho một cô gái ở khách sạn, vừa ra khỏi cửa đã bị tên đầu heo kia bắt lấy!"

“Chết tiệt, buổi tối mà cô còn đi làm móng tay! Hơn nữa cô lại ăn mặc mát mẻ như thế, là đàn ông đều nghĩ cô là loại con gái thế nào!" Thang Duy Thạc tức giận hét, hắn cũng không hiểu vì sao lại tức giận.

“Còn không phải là vì trả lại một trăm vạn kia cho anh à, nếu không anh nghĩ rằng tôi và anh sẽ cùng gặp ở đó chắc? Mười tiểu thư à, làm một trăm móng tay, cánh tay của tôi cũng sưng lên rồi!" Cô tức giận nói." Tôi mặc mát mẻ thế nào? Bây giờ con gái không phải đều mặc thế à, như tôi đã xem là bảo thủ rồi!" Biết cô không phải làm tinh nhân, đáy lòng hắn lại vui mừng không hiểu!

“Thang Duy Thạc anh nhanh lên, đưa tiền cho tôi, tôi sẽ đi!" Cửa hàng đã không còn, cô muốn chạy nhanh đi tỉm cửa hàng mới, chằng lẽ muốn để mình đói chết à.

Thang Duy Thạc lấy ra hại tờ chi phiếu sáu

trăm vạn, đưa tới trước mắt. cô

Vũ Tinh tự nhiên đưa tay, đó là cô nên được.

Ngay tại nháy mắt cô đưa tay ra, lại bị hắn

ôm chặt lấy." Vũ Tình, tiền em có thể lấy đi.

Nhưng, em phải cho anh trước......" Không

để ý đến cô giãy dụa, hắn đã khống chế cô,

lại tàn bạo đoạt tất cả của cô

********

“em còn nói em không tình nguyện sao? Còn nói anh hung dữ với em không?"Sau khi lên đỉnh, hắn vuốt ve sống lưng bóng mịn của cô, cười khẽ hỏi!

Vũ Tinh không nói gỉ, chỉ từ từ mặc quần áo.” Một ngàn hai trăm vạn tôi cầm đi, đây vốn nện là của tôi!"

Lấy tiên đi, lấy tiền đi, bọn họ vốn không có cơ hội gặp mặt gì nữa!

Vừa rồi cô trầm luân, đây là một sai lầm. Không thể lại có một lần nữa, như vậy thl ngay cả mình cũng không thể coi trọng mình! “Đúng thế, anh nói cái giá này ở trên giường, anh đồng ý." Thỏa mãn qua đi, hắn lộ vẻ biếng nhác, cộng thêm có điểm càn rỡ!

Vũ Tình cầm chi phiếu cất vào trong túi, tính rời đi như vậy!

“Ai cho em đi, đứng lại cho anh!” Còn nằm ở trên giường, hắn lớn tiếng ngăn cản nói ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.