Nguyệt Lượng Đích Thủ Hộ

Chương 4: Nam thần xấu tính 4




Bỏ ra hai ngày, Phương Uyển Kỳ đã bố trí ổn thỏa đồ dùng gia dụng và đồ điện trong nhà, nhà mới của Trần Kinh đã được chuẩn bị đầy đủ chu đáo, chỉ đợi chuyển đến ở!

Tin tức Trần Kinh chuyển nhà, không biết là ai đã truyền ra ngoài.

Mấy trưởng phòng bên dưới đều giễu cợt kêu Trần Kinh mời, việc vui này, Trần Kinh đương nhiên là nhận lời.

Ai ngờ rằng trong buổi sáng ngày mời khách đến, Biên Thạc Lâm cầm một bức thư kích động đi đến phòng Trần Kinh, nhếch miệng nói:
-Trưởng phòng, đây là một chút tấm lòng của mọi người, một chút tiền, không có gì nhiều!

Trần Kinh ngẩn người, hầm hầm nói:
-Các cậu làm gì vậy? Đã nói là mời cơm, còn cần đến tiền của các cậu sao?

Biên Thạc Lâm nghiêm mặt nói:
-Trưởng phòng, chút tiền này anh nhận cho! Đây là tình cảm qua lại, anh cũng không thể để mọi người phải áy náy chứ!

Biên Thạc Lâm nói như vậy, Trần Kinh cũng không thể không nhận.

Hắn mở phong bì ra, bên trong một sấp tiền dày, hắn vừa đếm đã thấy có hơn 6000 tệ.

Biên Thạc Lâm nói:
-Bên trong có danh sách chi tiết, anh tự mình xem! Phòng chúng ta bây giờ cũng gần 30 người rồi, số tiền này không được coi là nhiều!

Trần Kinh cau mày nói:
-Còn không nhiều? Tôi mời các cậu ăn cơm có thể tiêu nhiều tiền như vậy sao?

Biên Thạc Lâm cười ha ha:
-Cũng không biết được, vậy phải xem anh mời như thế nào!

Trần Kinh dung văn kiện trên tay đánh Biên Thạc Lâm một cái, vờ tức giận nói:
-Tên tiểu tử này, tôi thấy là cậu muốn ăn đòn đây mà!

Biên Thạc Lâm vội vàng xin tha, ngưng cười, đến trước mặt Trần Kinh hạ giọng nói:
-Kế Tiểu Bình của Dung Châu đến rồi! Lão già này, tôi ghét nhất! Tôi nói với anh ta, trưởng ban đang họp, bảo anh ta đợi ở phòng khách!

Tôi nhìn trộm một chút, anh ta dường như rất lo sợ, xem ra lần này anh đã khống chế được anh ta rồi.

-Hồ đồ!
Trần Kinh đứng dậy.
-Điệu bộ này của cậu , người ta còn cho rằng tôi rất đáng tín nhiệm! Đi, dẫn tôi đị gặp anh ta!

Kế Tiểu Bình hôm nay có vẻ tiều tụy, Trần Kinh bước vào, anh ta đứng dậy. Ánh mắt vốn đục ngầu chợt sáng lên.

Trần Kinh bước vào giơ tay nói:
-Kế bí thư! Anh xem anh, sao đến mà không báo trước? Hơn nữa, có việc lớn đến đâu mà anh lại phải đích thân đến đây, cử một người đến không được sao?

Kế Tiểu Bình cười nhạt nói:
-Trần trưởng phòng, sự quan trọng đại, tôi không đích thân đến sao được? Sự việc ở Trương Khê...

Trần Kinh khoát tay ngắt lời:
-Kế bí thư, uống trà trước đã, công việc để sau!

Trần Kinh tự tay rót một chén trà cho Kế Tiểu Bình, cung kính đặt trước mặt anh ta.

Kế Tiểu Bình nhận chén trà, dùng bàn tay gầy guộc của mình nhẹ nhàng vuốt vuốt nắp đậy, động tác không nhanh không chậm!

Anh ta dù gì cũng là bí thư thành ủy, bất kể lúc nào, khí chất và phong độ không phải người bình thường có thể so sánh được, từ điểm này mà nói, Tương Bình so với anh ta có yếu hơn một chút.

Trần Kinh chăm chú theo dõi động tác của Kế Tiểu Bình. Từ từ mở hồ sơ ra.

Hắn mở hồ sơ ra, cầm trên tay nói:
-Kế bí thư, về sự việc ở Trương Khê, tôi muốn báo với anh! Theo điều tra của chúng tôi, xảy ra việc này là do vấn đề của thị trấn Ba Đông, chủ tịch mới của thị trấn Ba Đông từ bộ đội chuyển sang.

Tính tình có chút nóng nảy, làm công tác quần chúng thiếu kiên nhẫn, vì vấn đề bồi thường đã cãi nhau với dân, liền ồn ào nói bất mãn với công việc của anh ta thì có thể cáo trạng, cáo lên tỉnh anh ta cũng không sợ.

Anh nói việc này…

Trần Kinh lắc đầu, đưa hồ sơ cho Kế Tiểu Bình nói:
-Kế Bí thư, thông tin chi tiết đều có trong hồ sơ này, bây giờ tôi giao cái này cho anh! Xử lý như thế nào thì thành ủy các anh cho ý kiến đi!

Kế Tiểu Bình ngẩn người, mở hồ sơ xem từng trang một.

Trong hồ sơ không hề có chút nào nhắc đến Kế Tiểu Bình có liên quan đến sự việc Trương Khê, đều là điều tra vấn đề chủ tịch thị trấn Ba Đông Hoàng Tuyển, cuối cùng rút ra kết luận. Những vấn đề tồn tại trong công tác cơ sở của Trương Kê rất nghiêm trọng, bộ may Trương Khê phải kiểm điểm sâu sắc, lãnh đạo liên quan thành Dung Châu phải coi trọng cực độ.

Xem hết toàn bộ hồ sơ, Kế Tiểu Bình cuối cùng không nhịn được liếc nhìn Trần Kinh một cái.

Vỗn dĩ hôm nay anh ta đến đã làm đủ công tác chuẩn bị, anh ta nghĩ Trần Kinh sẽ lấy sự việc Trương Khê ra làm khó anh ta, chất vấn xem tại sao lại dùng những thủ đoạn bất chính như vậy.

Trần Kinh làm như vậy, chính là muốn phản kích những lời đồn ở Dung Châu trước đây, lúc này hắn không ra tay với Tiểu Bình, còn đợi đến lúc nào?

Nhưng hiện tại cái hồ sơ này...

Kế Tiểu Bình hít một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi thở ra, anh ta dùng tay gõ nhẹ vào thành ghế, tâm trạng cực kì phức tạp.

Chiêu này của Trần Kinh nằm ngoài dự đoán của anh ta, gió thổi gấp, sấm sét vang, những cái ban đầu đều chỉ là đòn giả vờ.

Nhưng đòn đánh giả này rất hay, bởi vì nếu sự việc Trương Khê, thật sự đơn giản như vậy, Kế Tiểu Bình có thể vì chuyện nhỏ nhặt này mà lên tỉnh một chuyến không?

Kế Tiểu Bình lòng như lửa đốt đi lên tỉnh, nội tình của chuyện này đã được làm rõ rồi!

Trần Kinh không có chứng cứ không sai, hồ sơ của hắn chỉ nhắc đến những chuyện có chứng cứ, những thứ không có chứng cứ hắn đều không nhắc đến, nhưng không nhắc đến không có nghĩa là không có, nếu thật sự không có, Kế Tiểu Bình có cần sốt ruột lo lắng như vậy không? Lãnh đạo cấp trên không phải là mù quáng!

Mặt Kế Tiểu Bình có chút ngượng ngùng, anh ta cả đời đánh nhạn, hôm nay lại bị nhạn mổ cho mờ mắt, mấy lần liên tiếp mắc bẫy Trần Kinh.

Tay anh ta nắm chặt hồ sơ nói:
-Trần trưởng phòng, anh yên tâm, đối với chuyện ở Trương Khê, tôi nhất định nghiêm túc điều tra!

Trần Kinh gật đầu nói:
-Vậy thì cảm ơn Kế bí thư! Bộ máy Dung Châu hiện tại mới điều chỉnh, năng lực chiến đấu của bộ máy mới mạnh hơn, chính là lúc tạo nên thành tích, Kế bí thư điều hành Dung Châu, đúng là đầy hi vọng.

Trần Kinh dừng một chút nói tiếp:
-Nói đến vấn đề điều chỉnh bộ máy Dung Châu, cứ nhắc đến là tôi lại nghĩ đến một chuyện. Gần đây khắp Sở Giang đồn rằng tôi nhận trọng lễ của Tươnng bí thư, lễ vật là một căn nhà, sau đó tôi liền giúp Tương bí thư thăng chức.

Lời đồn này rất cất nhắc tôi, hôm qua tôi đã báo cáo với Mễ bí thư rồi, Mễ bí thư cười nhạo tôi, anh ấy nói nhiệm kỳ này, anh ấy nhường chức vị đó cho tôi!

Vẻ mặt Kế Tiểu Bình thay đổi, rất nhanh trở nên nghiêm túc nói:
-Những lời nói đó là bịa đặt nói hươu nói vượn! Gần đây Dung Châu chúng tôi có một làn gió không lành mạnh, có người thích nói những điều kì lạ, nghe nhầm nói bậy, chuyện này không thể phớt lờ, nhất định phải nghiêm túc điều tra!

Trần Kinh nói:
-Kế bí thư, anh đừng giận, những lời đồn đại đó những người trong nội bộ chúng ta vừa nghe đã biết không phải thật rồi! Tôi nói như vậy, chính là muốn hỏi ý kiến anh về bộ máy Dung Châu.

Anh cũng biết rằng, việc điều chỉnh bộ máy Dung Châu lần này, không chỉ có khảo sát của phòng cán bộ ban tổ chức, mà phòng chúng tôi cũng tham gia vào việc này, sau khi có kết quả điều chỉnh cuối cùng, căn cứ vào phản hồi của các bên, hình như bên dưới không hài lòng!

Lãnh đạo của chúng ta rất tức giận vì việc này, Mễ trưởng ban gọi tôi và Hứa trưởng ban đến mắng cho một trận...

Trần Kinh chậm rãi nói, hắn càng nói, sắc mặt Kế Tiểu Bình càng không tự nhiên.

Ai không hài lòng với sự điều chỉnh bộ máy Dung Châu lần này?

Bí hiểm này anh ta và Trần Kinh đều biết, nếu nói không hài lòng, Kế Tiểu Bình là không hài lòng nhất.

Nếu Kế Tiểu Bình hài lòng, vậy Dung Châu có truyền ra những lời rảnh rỗi như vậy không? Hiện tại Trần Kinh hỏi trước mặt anh ta, trên mặt anh ta có thể treo được không?

Nhưng Trần Kinh hỏi cung rất có kỹ xảo, Kế Tiểu Bình muốn tỏ thải độ cũng không đủ sức, chỉ có thể bị Trần Kinh soi mói như vậy!

Cuối cùng, Trần Kinh nói:
-Theo như ý kiến của Mễ trưởng ban! Việc điều chỉnh bộ máy Dung Châu lần này của chúng ta có thể đã phạm lỗi ở hai mặt! Lỗi thứ nhất là, chúng ta chưng cầu dân ý không đến nơi đến chốn, lỗi thứ hai có thể là chúng ta không điều chỉnh triệt để bộ máy Dung Châu!

Trần Kinh thở dài nói:
-Kế bí thư, về lỗi thứ hai, nói ra có chút oan uổng. Anh là lãnh đạo của Dung Châu, anh hiểu rõ về Dung Châu nhất, việc điều chỉnh bộ máy Dung Châu sao có thể một bước là xong? Lần này chúng tôi điểu chỉnh chủ tịch và phó bí thư, bất kể là Tưởng Bình đồng chí hay Vương Phượng Phi đồng chí, đều là những đồng chí rất có năng lực, rất tài hoa.

Bọn họ đi Dung Châu có thể làm được việc, lập được thành tích, điểm này chắc chắn không có vấn đề. Nhưng độc chắc một mặt, có phải dùi mài thêm hay không?

Kế Tiểu Bình nghe Trần Kinh nói vậy, sắc mặt cuối cùng cũng thay đổi.

Anh ta là người thông minh, Trần Kinh nói rất khó hiểu, nhưng anh ta có thể hiểu được ý nghĩa của nó.

Lần này tỉnh ủy điều Vương Phượng Phi đi Dung Châu, có thể nói là gây ra rất nhiều bàn tán, đến cả Kế Tiểu Bình trong lòng cũng có chút buồn bực.

Nhưng hiện tại Trần Kinh nói điều Vương Phượng Phi đi là muốn để cho y dùi mài thêm, dùi mài xong thì làm gì?

Kế Tiểu Bình cảm thấy hơi thở có chút gấp gáp, Vương Phượng Phi có năng lực độc chắn một mặt, có phải là có khả năng thay thể Kế Tiểu Bình?

Hơn nữa, lãnh đạo ban tổ chức cho rằng việc điều chỉnh bộ máy Dung Châu chưa triệt để, ngụ ý có phải là việc điều chỉnh bộ máy lần này có thể trực tiếp khiến cho Vương Phượng Phi thay thế Kế Tiểu Bình?

Mấy câu nói ngắn gọn, nội dung hàm chứa bên trong lại rất phong phú, Kế Tiểu Bình không thể không nghĩ ngợi lung tung. Anh ta càng nghĩ, trong lòng càng lo sợ, sắc mặt càng trắng bệch ra!

Anh ta lại nghĩ đến Dung Châu, hiện tại Dung Châu Tương Bình và Vương Phượng Phi đều là đèn tiết kiệm, Kế Tiểu Bình không chấp nhận sự thật, nghiêm túc cân nhắc vấn đề Dung Châu, lại còn thái độ này nọ về vấn đề điều chỉnh bộ máy Dung Châu, gây thù hằn với tỉnh thành, đây không phải là hồ đồ thì là gì?

Kế Tiểu Bình càng nghĩ trong lòng càng thấy run, trong lòng càng thấy nể sợ Trần Kinh.

Trần Kinh căn bản không giống một trưởng ban hơn hai mươi tuổi, nhất ngôn nhất cử, đều là người từng trải.

Mới nghe Trần Kinh nói chuyện thì thấy như nói chuyện phiếm, không có trọng tâm và mục đích, nhưng suy nghĩ kỹ lại, lời hắn nói không có câu nào không nhằm vào Kế Tiểu Bình, càng nói càng làm Kế Tiểu Bình bất an!

Cuối cùng, Trần Kinh đích thân tiễn Kế Tiểu Bình xuống dưới tòa nhà ban tổ chức.

Lúc sắp rời đi, Kế Tiểu Bình bắt tay thật mạnh vớI Trần Kinh, nói đầy thâm ý:
-Công việc của đồng chí Quách Vỹ Toàn tôi sẽ làm nghiêm túc! Đồng chí này, gần đây tâm trạng có chút sa sút, tư tưởng có chút tuột dốc! Phải để anh ta chỉnh đốn lại tư tưởng!

Anh ta dừng một chút nói:
-Không chỉ có đồng chí Quách Vỹ Toàn, chúng ta đều phải đoàn kết với nhau, chăm chỉ làm việc, không được phụ lòng tổ chức đối với chúng ta!

Trần Kinh thản nhiên nói:
-Có những lời này của Kế Bí thư thì tôi yên tâm rồi! Tôi cũng mong đợi bộ máy Dung Châu dùng hành động thực tế để chứng minh, việc điều chỉnh bộ máy Dung Châu lần này chúng ta đã thành công!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.