Nguyệt Hoa Như Sí

Chương 45: Tới lâm thủy




Edit: qinghu

Beta: Rùa Tuki

Chu Cẩn Du căn bản không có ý định sẽ đưa Vương Tĩnh Kỳ về nhà, vì anh tưởng rằng Vương Tĩnh Kỳ ở cùng với chồng, thật vất vả anh mới có cơ hội kéo gần khoảng cách với cô hơn, sao có thể đưa cô về với chồng cô được.

Lại nói khi anh gọi điện thoại cho Kỳ Kỳ, rõ ràng anh nghe được, mấy người bạn của Kỳ Kỳ đều nói, chồng của Kỳ Kỳ ra ngoài tìm người phụ nữ khác, Kỳ Kỳ đang đòi li hôn. Cho nên, hiện tại mình cũng không tính là đào góc tường nhà người khác, cùng người đã kết hôn dây dưa không rõ. Xét ra việc anh làm vẫn còn tốt chán, xem như an ủi một cô gái tâm hồn bị tổn thương đi.

Anh lái xe về căn biệt thự của mình, sau khi xuống xe, anh quay người mở cửa xe bên ghế lái phụ, thấy Vương Tĩnh Kỳ không tim không phổi kia ngủ quên mất, liền ôm cô vào trong nhà.

Căn biệt thự này của anh có hai tầng, tầng dưới là phòng khách, phòng bếp, và một phòng dành cho khách, tầng hai là phòng ngủ của anh và thư phòng.

Anh lên tầng hai, đặt cô lên giường, Vương Tĩnh Kỳ vẫn chưa tỉnh, ngược lại còn tìm tư thế thoải mái hơn để ngủ.

Chu Cẩn Du nhìn cô gái ngủ trên giường, trong lòng không những không cảm thấy phiền mà còn rất ấm áp.

“Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ, tỉnh lại, em ngủ như vậy ngày mai tỉnh dậy sẽ rất khó chịu, dậy đi rửa mặt, thay quần áo rồi ngủ tiếp được không?” Chu Cẩn Du ngồi bên cạnh Vương Tĩnh Kỳ, ngoài miệng thì kêu cô dậy, tay lại vuốt ve khuôn mặt phấn nộn, nhỏ nhắn của cô.

Trong lòng không khỏi cảm thán, gương mặt mình nhớ thương suốt thời gian qua, rốt cuộc cũng được chạm vào. Cảm giác so với tưởng tượng còn mềm mại hơn.

Vương Tĩnh Kỳ đang ngủ ngon, bỗng dưng cảm thấy trên mặt mình có cái gì đó sờ qua sờ lại, làm nhiễu loạn giấc mộng của cô, cô nhíu mày, hất cái thứ trên mặt ra, sau đó miệng thì thầm nói: “Đáng ghét, khó chịu quá.”

Chu Cẩn Du nhìn cô không ngừng cọ cọ trên mặt mình, trong mắt đầy ý cười nói: “Heo nhỏ lười, em ngủ ngon đi, hôm nay tôi sẽ chăm sóc cho em.”

Anh nói xong, liền ngồi xổm xuống giúp Vương Tĩnh Kỳ tháo giày.

Từ khi sinh ra tới giờ, bởi vì thân phận của anh không tầm thường, anh chưa bao giờ phải hầu hạ ai, đừng nói là giúp một cô gái cởi giày.

Không ngờ hôm nay anh lại có thể hầu hạ cô gái nhỏ say rượu một cách tự nhiên như vậy, trong đầu chỉ nghĩ làm sao để cô thoải mái hơn thôi.

Nhìn bộ âu phục trên người cô, nghĩ cứ mặc như vậy ngủ suốt đêm thì thật không dễ chịu, cũng thuận tay giúp cô đem quần áo cởi ra.

Trong lòng anh đang tìm lí do cho mình, tay liền hướng về mấy cái nút trước ngực Vương Tĩnh Kỳ. Âu phục, áo sơ mi, quần dài, lần lượt được cởi ra, trên người Vương Tĩnh Kỳ chỉ còn nội y.

Vương Tĩnh Kỳ nằm sấp trên giường, chỉ mặc nội y màu trắng khiến cho Chu Cẩn Du nhìn không sót một thứ gì, Chu Cẩn Du có chút kiềm chế không được, đưa tay sờ vòng ba trắng muốt của cô.

Vuốt ve trong chốc lát, Chu Cẩn Du thấy còn chưa đủ, liền cúi người xuống, đem tiểu bạch thỏ trên giường quay lại, bắt đầu không ngừng hôn hai má cùng khuôn mặt cô, cuối cùng mới cẩn thận hôn đôi môi đỏ mọng, lưu luyến mãi không muốn ngừng.

Thật ra ban đầu anh chỉ đơn thuần giúp cô cởi bỏ bớt quần áo ngủ cho dễ chịu, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để khi dễ làm loại chuyện không có nhân phẩm này, anh mới khinh thường không làm, hơn nữa anh còn biết Vương Tĩnh Kỳ đã chuẩn bị li hôn, vậy anh càng không cần phải nóng lòng.

Mặc kệ trong lòng anh nghĩ như thế nào, nhưng khi hôn cô anh có chút không khống chế được chính mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.