Nguyện Yêu Em Cả Đời

Chương 22




Đơn giản xem xét, khiến Đông Bá Tuyết Ưng rất kinh ngạc kinh hỉ. Bảo vật Chung Xà hộ pháp để lại so với ‘Sanh Vân hộ pháp’ nhiều hơn nhiều, từ những vật phẩm này phán đoán, có thể là từng đánh chết vị tôn giả nào đó đoạt được, cũng có thể là ở nơi nào đó như Lục Đạo Thiên Luân từng có kỳ ngộ, cho nên chiếm được một lô bảo vật của vũ trụ tu hành giả, trong đó trân quý nhất chính là một thanh ma đao cấp độ vĩnh hằng kia.

“Vù.” Đem tất cả thu hồi. Đông Bá Tuyết Ưng đứng dậy sau đó lao lên trời, hướng lốc xoáy khổng lồ tầng mây trên trời hình thành bay đi.

Không gian trong lốc xoáy vặn vẹo.

Vù.

Sau khi bay vào trong đó, liền nhanh chóng hướng một cái động thiên khác tiến lên.

Sau đó cảm giác trước mắt nhoáng lên, Đông Bá Tuyết Ưng đột ngột xuất hiện ở giữa không trung, trước mắt là mưa tí tách mờ mịt nối liền trời với đất. Nước mưa nơi này đều là màu đen, ‘nước mưa màu đen’ của Hắc Vũ động thiên là vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

“Hắc Vũ động thiên.” Đông Bá Tuyết Ưng khẽ lật tay, cầm lệnh bài tam ma điện, nhất thời lệnh bài sinh ra cảm ứng.

“Ở đó.”

Đông Bá Tuyết Ưng biết, ‘Thực Cốt điện’ trong tam ma điện ngay tại bên trái phía trước mình.

Nhưng...

Cũng không vội, tới Hắc Vũ động thiên, đương nhiên phải đi bái phỏng trước một phen Vu Khúc đế quân luôn tọa trấn nơi này.

Vù vù vù!

Hành tẩu thiên địa hư ảo thuấn di phi thường nhanh, mặc dù không cố ý đẩy nhanh tốc độ, khoảng cách mấy vạn ức dặm cũng chỉ là thời gian một hơi thở, Đông Bá Tuyết Ưng đã nhìn thấy xa xa một mảng hồ nước đen, trong đó một người trung niên áo bào hoa mỹ màu xanh đậm đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá lớn nhô lên, trán hắn có hai sợi xúc giác mềm mềm, đôi mắt tỏa màu xanh.

Cột sáng mênh mông màu xanh phạm vi ước chừng vạn ức dặm, lấy hắn làm trung tâm phóng lên trời, đâm về phía chỗ sâu nhất của bầu trời.

Vị này chính là Vu Khúc đế quân, tồn tại lấy sức một người ở đây tọa trấn, khiến Mẫu Tổ giáo cũng không thể làm gì được! Có lẽ ở trên chiến lực chính diện so sánh với viễn cổ ác ma yếu chút, nhưng Vu Khúc đế quân ở trên quy tắc ảo diệu đã đạt tới cấp độ cực cao, hắn sở trường hai đạo, hơn nữa còn đều là đạo thiên hướng bảo mệnh, đều tu luyện đến mức tận cùng, chỉ thiếu một bước cuối cùng là thành chúa tể.

Tôn giả bình thường, nếu sở trường một loại đạo bảo mệnh đã rất khá rồi.

Hắn lại sở trường hai loại, phối hợp lẫn nhau, chúa tể cũng không làm gì được hắn, năng lực bảo mệnh của hắn thậm chí so với phần lớn chúa tể còn mạnh hơn! Mẫu Tổ giáo mặc dù có trọng bảo trấn giáo nhưng cũng không có cách nào cả, bởi vì hai loại đạo của Vu Khúc đế quân đều rất nghịch thiên, phân biệt gọi là ‘Bất tử’ cùng ‘Sinh mệnh’, dưới tình huống bình thường căn bản giết không chết. Theo tình báo ghi lại, Mẫu Tổ giáo từng trả giá rất lớn, tựa như hoàn toàn giết hắn, hồn phi phách tán, tất cả đều hủy diệt, không có một tia còn sót lại.

Nhưng rất nhanh, Vu Khúc đế quân ở trong Hắc Vũ động thiên lại từ hư vô sống lại.

Nếu nói Thủy Ma vương còn có thể bị thâm uyên thuỷ tổ (tác giả ở chương trước từng nói là Nguyên Sơ, do tình tiết mới xuất hiện 1 lần nên giữ nguyên, chờ xem tác giả xử lý ra sao) trực tiếp nhốt.

Vu Khúc đế quân kia... Thâm uyên thuỷ tổ có thể nhốt hay không còn chưa chắc, hơn nữa hắn quá mức phúc hậu, nhân thiện, tính tình tốt, cũng không có bất cứ một chúa tể nào từng nghĩ động thủ với hắn, bao gồm Thời Không đảo chủ âm hiểm ích kỷ nổi danh, cũng chưa từng ra tay đối với Vu Khúc đế quân.

Hắn xếp hạng ở sau Thanh Quân, Tịch Diệt, cũng chỉ là phương diện công kích khiếm khuyết chút, mới xếp sau hai người bọn họ.

“Soạt.” Vu Khúc đế quân mở mắt, mặt mỉm cười nhìn Đông Bá Tuyết Ưng: “Đông Bá đế quân.”

Nụ cười của hắn cũng tràn ngập vô tận sinh cơ, mặc dù khoanh chân ngồi ở Hắc Vũ động thiên tràn ngập tuyệt vọng này, vẫn tản ra sinh cơ bừng bừng, ảnh hưởng vạn ức dặm chung quanh.

“Vu Khúc đế quân.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng đáp xuống đứng ở trên mặt hồ nước đen, “Mới đến Hắc Vũ động thiên, cho nên đến bái phỏng đế quân.”

“Ta nghe nói ngươi lại giết một hộ pháp Mẫu Tổ giáo, trước sau đã giết hai vị rồi.” Vu Khúc đế quân nói.

“Cũng là vận khí, ta vừa đột phá, toàn bộ vũ trụ cũng không ai biết thực lực thật sự của ta, hơn nữa bọn hắn coi thường ta, cho nên mới một lần là thành công.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Muốn giết thêm một vị hộ pháp nữa cũng khó.”

Mẫu Tổ giáo nay cũng hiểu biết sâu hơn đối với Đông Bá Tuyết Ưng, tự nhiên sẽ cảnh giác, không cho hắn cơ hội.

“Cũng bởi vì ngươi trăm vạn năm đã mở đạo, hơn nữa còn là hư giới đạo, mới có thể làm bọn hắn không ngờ được, mới có thể thành công.” Vu Khúc đế quân nói, “Không phải ai cũng có thể trăm vạn năm đã có cảnh giới như thế.”

“Nay trừ chúa tể, một số tôn giả đứng đầu khác cũng đều đã biết chuyện của ngươi.” Vu Khúc đế quân mỉm cười, “Mẫu Tổ giáo ở trong tôn giả đứng đầu không tính là bí mật. Ngươi giết hai vị hộ pháp, cũng khiến đám lão hữu của ta chấn động, ngay cả Tịch Diệt người tính tình lạnh lùng dữ tợn như vậy, cũng từng chủ động hỏi ta về chuyện của ngươi, cũng có chút không dám tin, trong đám lão hữu này, phần lớn đều đang thảo luận ngươi.”

Đông Bá Tuyết Ưng sau khi hàn huyên một lát với Vu Khúc đế quân, liền cáo từ rời đi hướng tới Thực Cốt điện.

Vù.

Ở trong thiên địa hư ảo không ngừng thuấn di tiến lên, theo lệnh bài tam ma điện cảm ứng, rất nhanh đã tới mục tiêu.

“Hả?” Mở to mắt nhìn một cái bọt khí đột nhiên xuất hiện, bao phủ mình, sau đó mình nháy mắt vỡ nát biến mất ở tại chỗ.

...

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn trước mắt, trước mắt là một hồ nước đen, trung ương hồ nước có các cây cột xâm nhập đáy hồ nước, những cây cột này chống đỡ một cung điện cổ xưa, cửa chính cung điện cũng có dấu vết loang lổ, bên trên có ba chữ phù —— ‘Thực Cốt điện’.

Khẽ cất bước liền chạy qua mấy chục trượng, đáp xuống trước cửa điện.

“Một trong tam ma điện: Thực Cốt điện.” Đông Bá Tuyết Ưng cất bước tiến vào. Trong Thực Cốt điện rất cổ xưa, bởi vì cửa điện chưa từng đóng, làm bên trong đại điện cũng nhếch nhác bẩn thỉu. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía tường điện, rất nhanh đã tìm được văn tự rậm rạp nọ, chính là một trong ba đại bí thuật cơ sở ‘Thực Cốt bí thuật’.

“Thế mà dựa vào lệnh bài tiến vào, ngươi chính là binh sĩ Hủy Diệt quân đoàn đó?” Ở trong cung điện có vô số giọt nước màu đen ngưng tụ, ngưng tụ thành một lão giả đồ đen.

“Là ta.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Thực Cốt bí thuật ở đó, nhanh chóng tu luyện, trong một vạn năm không luyện thành, thì cút ra ngoài.” Lão giả đồ đen quát.

“Thủ hạ của ma tổ đối với binh sĩ Hủy Diệt quân đoàn đã có địch ý như vậy, ta cũng không phải kỷ nguyên vũ trụ thứ ba.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Hừ.”

Lão giả đồ đen hừ lạnh một tiếng, liền tới góc khoanh chân ngồi xuống, lười nói thêm một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.