Nguyện Vì Anh

Chương 12: Chướng tay gai mắt




Lý Lân nhướng mày, cảnh giới võ đạo của hắn vẫn luôn kẹt ở hậu kỳ luyện khí hóa thần, rốt cuộc khó có thể đột phá tầng kia. Điều này dẫn đến trình độ thần thức mẫn cảm của hắn còn lâu mới sánh bằng Triệu Ngọc Oánh.

- Là người của Thần Ma học viện, ngươi cứ yên tâm ở lại đây, bản vương đích thân tiến lên nghênh đón.

Lý Lân trầm giọng nói. Trước mắt lực lượng có thực lực nhất Hắc Thủy vương thành không thể nghi ngờ chính là tiểu đội Thần Ma được dẫn dắt bởi phó viện trưởng Thần Ma học viện Duẫn Thiên Tà, đối với nhân tố không xác định lớn nhất này của Hắc Thủy vương thành, Lý Lân cũng phải cẩn thận ứng phó.

Triệu Ngọc Oánh gật gật đầu, thân phận của nàng đặc thù, nếu tin tức lộ ra sẽ dẫn đến phiền toái ngập trời. Huống chi còn có một Trương trưởng lão Bát phẩm Võ Hoàng ở bên ngoài như hổ rình mồi, so với việc bất chấp nguy hiểm bạo lộ đi xem chiến đội Thần Ma, chi bằng an tâm bố trí đại trận. Như vậy cho dù Trương trưởng lão có tấn công, cũng có thể gia tang thủ đoạn chống cự.

Trước cửa lớn Hán Vương phủ, Lý Lân đích thân tiến lên đón tiếp.

- Lý Lân bái kiến Duẫn tiền bối, mời tiền bối!

Lý Lân thần sắc không kiêu ngạo, không xu nịnh, mặc dù hắn đã bái ngoại viện lão sư của Thần Ma học viện làm thầy, nhưng dù sao cũng không hề chính thức gia nhập Thần Ma học viện, kêu một tiếng tiền bối là đủ.

- Làm phiền rồi, thiên kiêu như người thế này, không vào Thần Ma học viện thì quả thật là đáng tiếc.

Trong mắt Duẫn Thiên Tà đều là vẻ thích thú khi nhìn thấy lương tài mỹ ngọc. Lý Lân cười cười, đi trước dẫn theo mọi người vào phòng khách của Hán Vương phủ. Đây là lần đầu tiên Hán Vương phủ tiếp đãi khách đến.

- Hán vương, người có bằng long đến Thần Ma học viện không, bản tọa có thể đưa người nhập học.

Duẫn Thiên Tà mở miệng nói trước.

- Đa tạ hảo ý của tiền bối, vãn bối trước đây cũng ước định với sư phụ đợi sự việc giải quyết tương đối rồi sẽ lên đường đến Thần Ma học viện. Trước mắt mà nói, Hắc Thủy vương thành xảy ra chuyện này, e rằng hành trình của ta còn phải tiếp tục trì hoãn rồi.

Lý Lân cười khổ nói. Đối với Thần Ma học viện, hắn sớm đã khát khao từ lâu, huống chi hắn hiện tại thực lực tang vọt, càng tràn ngập niềm tin khiếu chiến tất cả cao thủ của Thần Ma học viện.

- Ồ? Người thật muốn đến Thần Ma học viện? Thực lực bây giờ của người đã vượt qua Bách Hiểu Đồng Tử, cho dù đi tìm hắn, hắn cũng không thể dạy người cái gì. Bản tọa có thể giúp người nhận một vị sư phụ Võ Hoàng cấp cao, người thấy thế nào?

Trong mắt Duẫn Thiên Tà hiện lên một chút thần sắc hứng thú.

- Lúc trước bái sư ta vẫn chỉ lần đầu tiếp xúc võ đạo, sư phụ đã không chê ta, ta sao có thể làm ra chuyện vong ân phụ nghĩa. Huống chi ta đến Thần Ma học viện ngoài việc muốn mở mang tầm mắt, còn có những người quan trọng ở Thần Ma học viện.

- Người quan trọng? Không biết họ là ai? Có thể bản tọa cũng biết không chừng!

Duẫn Thiên Tà cười nói.

- Vị hôn thê của ta Tần Tuyết Linh, Đại tỷ ta Thanh Vi công chúa, Ngũ đệ ta Lý Triệt đều học ở Thần Ma học viện. Ta từng hứa với họ sẽ đến Thần Ma học viện.

Lý Lần cười nói. Trong đầu không ngừng hiện lên một kiều nhan nhàn tĩnh. Đó là thân ảnh kiếp trước bách chuyển thiên hồi, kiếp này c1o lẽ đã cảnh còn người mất, nhưng bất giác nghĩ đến, không ngờ nỗi lòng của Lý Lân vẫn không thể nào hoàn toàn bình tĩnh được.

- Tần Tuyết Linh? Thanh Vi? Không ngờ họ đều có quan hệ với người. Nhất là Tần Tuyết Linh lại còn là vị hôn thê của người?

Trên mặt Duẫn Thiên Tà hiện lên một chút kinh ngạc.

- Tiền bối, lời này của người có ý gì? Chẳng lẽ họ đã xảy ra chuyện gì sao?

Trong lòng Lý Lân bỗng nhiên tăng them vài phần cảm giác khẩn trương. Bất giác, vị trí của Tần Tuyết Linh trong lòng hắn tăng lên rất nhiều. Có lẽ nguyên nhân là do nhìn thấy nữ thi thần bí kia, Lý Lân có cảm giác bức thiết muốn gặp Tần Tuyết Linh mà trước nay chưa từng có.

- Không phải như vậy, nếu Tần Tuyết Linh mà người và bản tọa nói là cùng một người, vậy ta chỉ có thể nói e là tiểu tử ngươi trong vô hình đã vướng vào phiền toái lớn. Tiểu nha đầu đó vận may tốt đến kinh người, một năm ngắn ngủi kỳ ngộ còn nhiều hơn cả đời người khác. Thực lực càng tăng vọt khoa trương. Nếu bản tọa không nhớ lầm, vào lúc bản tọa rời khỏi Hắc Thủy vương thành, tiểu nha đầu này đã bằng thực lực đánh lên thiên kiêu bảng rồi. Càng quan trọng hơn là nàng ta được không ít nam nhân theo đuổi, bây giờ đã là thiên kiêu nữ tử nóng bỏng nhất Thần Ma học viện. Nếu người thật sự đi, e rằng người khiêu chiến sẽ giống như tốt qua song, người phải có tâm lý chuẩn bị.

Trong giọng nói của Duẫn Thiên Tà có thêm vài phần trêu chọc.

- Ha ha, không bị người ghen ghét là thứ tầm thường, bản vương thật muốn được thấy thiên kiêu của Thần Ma học viện lợi hại đến cỡ nào.

Lý Lân đứng thẳng thân người, một luồng khí phách ngang nhiên dâng lên.

Duẫn Thiên Tà kinh ngạc, trong long thầm nghĩ chính mình đã quá xem thường Lý Lân.

- Tuy là thực lực của người rất mạnh, nhưng bản tọa vẫn phải nhắc nhở người một câu, Thần Ma học viện tụ tập tuyệt đại thiên kiêu của toàn đại lục, thực lực của người trong nhóm người e rằng đến danh sách mười người đầu tiên cũng không lọt vào được.

Doãn Thiên Tà lắc đầu, tung ra một tạc đạn nặng kí.

- Cái gì? Thần Ma học viện lại có nhiều cao thủ như vậy?

Lý Lân kinh ngạc. Chiến lực của Hoàng cấp quả thật đã khiến Lý Lân có chút lâng lâng rồi, hiện tại bỗng nhiên nghe Duẫn Thiên Tà nói, Lý Lân mới cảm thấy mình trước đó e là có chút giống ếch ngồi đáy giếng.

- Thiên hạ này có kỳ ngộ không chỉ một mình người. Nếu là trên thiên kiêu bảng của ngoại viện Thần Ma học viện, người bây giờ có thể được xếp vào danh sách năm người đầu tiên, nhưng trong nội viện, có thể đạt được phong hào hay không còn chưa biết được. Nếu tính trên toàn đại lục mà nói, người ưu tú hơn người vẫn còn nhiều nhân tài. Lý Lân, thế giới này rộng lớn hơn người tưởng nhiều.

Duẫn Thiên Tà tiếp tục nói. Lý Lân thần sắc không ngừng biến hóa, cuối cùng trở nên kính cẩn, ngạo khí trong vô hình hoàn toàn tiêu tán.

- Đa tạ Duẫn viện trưởng dạy bảo, Lý Lân thụ giáo.

Lý Lân cung kính cúi người thi lễ. Nghe xong những lời của Duẫn Thiên Tà, khiến Lý Lân nhận thức được thiếu xót của mình, trong lòng rộng mở trong sang, bình cảnh kẹt ở hậu kì luyện khí hóa thần dường như có chút buông lỏng. Chỉ bằng kết quả này, Duẫn Thiên Tà đã đáng được nhận cái cúi đầu này của hắn.

Duẫn Thiên Tà cười cười, cũng không có ý tránh, yên tâm thoải mái nhận hành động thi lễ của Lý Lân.

- Một năm sau, Thần Ma học viện đại bỉ, phần thưởng cực kì hậu hĩnh, hy vọng người có thể đến tham gia.

Duẫn Thiên Tà cười nói.

- Ta tất nhiên sẽ đến.

Lý Lân gật gật đầu. Nghe xong lời của Duẫn Thiên Tà, Lý Lân càng mong đợi đối với Thần Ma học viện. Hận không thể lập tức đi khiêu chiến những tuyệt thế thiên kiêu kia.

- Chuyện phiếm thì không nói nhiều nữa. Bản tọa đến đây chính là muốn hỏi thăm người một chút về tình huống của không gian Diễn Thiên Tông thượng cổ. Người cũng biết đó, cửa vào được phong ấn bởi long mạch thiên sư kia, trên Hoàng cấp đều không thể vào. Mà Lý Lân người tuy rằng có chiến lực của Hoàng cấp, nhưng cảnh giới lại không bị hạn chế này.

Duẫn Thiên Tà trầm giọng hỏi.

- Không sai, ta quả thật đã tiến vào trong đó.

Lý Lân không giấu diếm, đem mọi chuyện xảy ra với mình trong không gian Diễn Thiên Tông thượng cổ nói với Duẫn Thiên Tà. Người may mắn sống sót không phải một mình hắn, đây cũng không phải bí mật gì. Đương nhiên, chuyện của long mạch thiên sư thì khẳng định là phải che giấu.

- Thượng Cổ độc nhãn cự nhân giống như người thủ hộ Đồng Giác Thi? Nói vậy Diễn Thiên Tông thượng cổ cũng không phải hoàn toàn tuyệt diệt? Còn để lại người thủ hộ thực lực lớn mạnh?

Duẫn Thiên Tà nhíu mày nhăn mặt. Vì sao nơi đã được phong ấn không biết bao nhiêu vạn năm còn có người thủ hộ lớn mạnh tọa trấn, điều này không phù hợp với những điều ghi lại trong bút kí học viện về Thượng Cổ điển tịch.

- Căn cứ theo như lời người thủ hộ kiền thi kia, sau trăm năm thì đại trận che trời bao phủ sơn môn Diễn Thiên Tông thượng cổ sẽ mở ra. Mà phong thủy đại trận của long mạch thiên sư kia cũng đã được thiết lập sau trăm năm sẽ biến mất. Phó viện trưởng, các người sẽ tiếp tục dừng lại ở đây hay là trăm năm sau lại đến?

Mặc dù không biết đội ngũ Thần Ma học viện vì sao lại cảm thấy hứng thú với long mạch thiên sư, nhưng Lý Lân vẫn sáng suốt quyết định không nói chủ đề cấm kỵ kia.

Duẫn Thiên Tà cười cười, nói:

- Chiến đội Thần Ma của Thần Ma học viện có chức năng giúp Thần Ma học viện giải quyết phiền toái, đồng thời mở sân thí luyện mới. Theo lời người nói, trong không gian Diễn Thiên Tông thượng cổ có man thú vô tận, thậm chí còn có sự tồn tại của Hoàng cấp điên phong, đó chính là sân thi luyện khó có được. Bản tọa có ý thiết lập biệt viện trong Hắc Thủy vương thành này, chuyên môn là nơi thi luyện cho các học viên dưới Hoàng cấp của Thần Ma học viện, không biết ý người thế nào?

- Biệt viện? Ý ngài là Thần Ma học viện muốn kiến lập biệt viện ở Hắc Thủy vương thành này?

Lý Lân nhăn mày lại, đối với sự tham gia này cũa Thần Ma học viện có chút bài xích theo bản năng. Dù sao thế lực siêu cấp như thế này nhúng tay vào chỉ sẽ mang đến phiền toái vô tận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.