Nguyên Thủy Thuần Sinh Thái

Chương 2




Lý Thiên Thần lập tức khom người đáp:
- Hồi bẩm đại soái, thuộc hạ đã phái thuộc cấp đắc lực nhất đi, cam đoan trong vòng năm ngày sẽ chiếm được thành A Sử Bất Lai.

Vương Tư Vũ cẩn thận nhìn bản đồ nói với Lý Thiên Thần:
- Quân Đại Thực giờ tập trung ở Bạt Hãn Na, thành A Sử Bất Lai binh lực không đáng kể, thật đúng là cơ hội tốt, ngươi phải nắm chắc cơ hội này.

- Mạt tướng tuân lệnh!

Vương Tư Vũ nhẹ gật đầu, lại lập tức hạ lệnh:
- Truyền lệnh của ta, lệnh cho Vương Minh tướng quân có thể động thủ đối với người Cát La Lộc ở Yêu Long thành, không được để cho bất cứ một người nào chạy thoát.

Ông ta quay đầu lại nói với Lý Thiên Thần:
- Tướng quân Lương Đình Ngọc đang trên đường áp giải người Cát La Lộc trở lại Toái Diệp, ông ta không thể nào phân thân về được. Ta lệnh cho ngươi dẫn theo quân đội lập tức tiến về phía bắc, còn cho thêm ba ngàn công binh, chiếm lấy lưu vực sông Y Lệ cho ta. Trước khi mùa đông tới phải chiếm được Cung Nguyệt thành cùng Y Lệ thành, đề phòng người Hồi Hột xuôi xuống phía nam.

Tát Mã Nhĩ Hãn là một tòa thành ở trung Á, bởi vì con đường tơ lụa mà phồn thịnh một thời gian. Nó từng là đô thành của đế quốc Thiếp Mộc Nhi, thời Tùy Đường nó là đế đô của Khang Quốc thuộc Chiêu Võ Cửu Quốc, còn gọi là Tát Mạt Kiện. Bởi vì là nơi trọng yếu giao thoa của Đại Thực, Ấn Độ, Đại Đường nên nó trở thành khu vực trung tâm A Mỗ Hà thuộc sự thống trị của Đại Thực quốc.

Tát Mã Nhĩ Hãn tổng đốc thực tế là tổng đốc cả vùng Trung Á. Trước mắt Tát Mã Nhĩ Hãn là thân vương A Cổ Thập, đúng như Mạnh Giao nói, A Cổ Thập đến đã rất nhanh chóng giảm bớt sự bất mãn của Khang quốc đối với việc phá hủy chùa chiến Tát Mãn giáo của tổng đốc trước. A Cổ Thập liền đưa ra ba mệnh lệnh: không được phá hủy chùa chiền các tôn giáo, không bắt buộc phải theo tín ngưỡng đạo Hồi, thống nhất thuế. Ba đạo mệnh lệnh này đánh trúng chỗ hiểm, khiến cho khởi nghĩa sắp bùng lên ở Khang quốc từ từ chìm xuống, A Cổ Thập có thể tập trung tinh thần đối phó với nguy cơ người Cát La Lộc trước mắt.

Phải nói là việc người Cát La Lộc tấn công Toái Diệp là một bước trong chiến lược của Đại Thực. Đại Thực muốn nhúng tay vào thế cục Toái Diệp nhưng quân đội của A Cổ Thập khống chế quyền lực cũng không lớn, ông ta có thể điều động nô lệ Đột Quyết của Tát Mã Nhĩ Hãn cùng nô lệ Thổ Hỏa La nhưng hai quân đoàn Hô La San tinh nhuệ thì ông ta lại không có quyền điều động. Quân Hô La San chỉ phục tùng theo sự điều khiển của Calipha.

Mấy ngày nay tin tức của người Cát La Lộc đã tới Tát Mã Nhĩ Hãn. A Cổ Thập không thể ngờ thế cục biến hóa nhanh như vậy. Quân nô lệ người Đột Quyết của Tát Mã Nhĩ Hãn ít nhất cũng phải mất nửa tháng nữa mới tới Toái Diệp, thời gian đã không còn kịp nữa rồi. Ông ta lập tức hạ lệnh điều khẩn cấp năm vạn quân Thổ Hỏa La tới trợ chiến cho quân Cát La Lộc, đồng thời lệnh cho gần mười vạn quân đóng ở Khang quốc, Sử quốc, Mễ quốc, Hà quốc, Thạch quốc, Đẳng quốc đi tới Bạt Hãn Na chuẩn bị, dựa theo sự bố trí của Calipha khởi động chiến dịch, nhất định nhổ bỏ cái gai trong mắt - Toái Diệp này.

Giờ phút này A Cổ Thập đang ở trong phủ tổng đốc viết thư cho Lạp Hi Đức, nói lại cách bố trí của mình, thỉnh cầu ông ta đồng ý với chiến dịch Toái Diệp lần này của mình, cũng xin giao quân đoàn Hô La San cho mình chỉ huy.

Ông ta viết xong thư, nhẹ nhàng đặt bút lông ngỗng xuống đọc lại một lần, đối với bản thân xem như đã thỏa mãn. Ông ta đang chuẩn bị phái người đi đưa tin, bỗng bên ngoài cửa vang lên từng hồi bước chân dồn dập. Một tên tùy tùng hoảng sợ xông vào lớn tiếng bẩm báo:
- Tổng đốc đại nhân, nhanh nhanh! Calipha bệ hạ đã đến!

Đi cùng hai vạn quân cận vệ, đoàn người Calipha Đại Thực - Lạp Hi Đức chậm rãi tiến vào thành Tát Mã Nhĩ Hãn. Đây là lần thứ hai kể từ khi kế vị ông ta đi thị sát vùng phía đông Đại Thực này. Lần này không có bất cứ thông báo cùng chuẩn bị nào mà đến, không cần phải nói, khiến cho rất nhiều quan viên Đại Thực đoán được tất có liên quan đến chiến sự cùng quân Đường ở Toái Diệp

Cả thành Tát Mã Nhĩ Hãn tạm thời cảnh giới, vô số dân chúng tụ tập lại hai bên đường, tranh nhau đến xem người có địa vị thống trị cao nhất Đại Thực. Mọi người xô đẩy, gọi nhau í ới khiến cả khu vực trở nên hỗn loạn. Quân đội võ trang đầy đủ đã tạo thành một bức tường người, cấm không cho kẻ nào vượt qua. Bọn họ khống chế từng đầu đường cuối ngõ, bất luận kẻ nào có ý đồ hành thích sẽ bị bắn bỏ ngay lập tức.

Mặc dù như vậy nhưng ba ngàn kị binh cận vệ vẫn bảo hộ xe của Calipha đi bên trong, mưa gió cũng không bay vào được. Xe của Lạp Hi Đức chậm rãi đi trên đường, ông ta có chút hứng thú nhìn các tòa nhà trong thành. Phòng ốc phần lớn được trát bằng bùn đất, thấp bé mà dày đặc. Tòa thành này có hai mươi vạn cư dân, có nghề buôn bán, thủ công nghiệp, làm giấy nổi tiếng tại Đại Thực.

Đoàn người đi vào trong thành, Khang quốc vương cùng tổng đốc Tát Mã Nhĩ Hãn tự mình chạy ra nghênh đón. Phía sau bọn họ còn có gần trăm quan viên văn võ cấp cao. Xe ngựa của Lạp Hi Đức chậm rãi dừng lại.

- Hạ thần A Mỗ Đạt tham kiến Calipha bệ hạ.
Khang quốc vương A Mỗ Đạt đã bảy mươi tuổi. Ông ta là người mới lên kế nhiệm. Quốc vương tiền nhiệm năm năm trước vì chống lại Đại Thực mà bị giết, sau đó Đại Thực liền đưa A Mỗ Đạt đã sáu mươi lăm tuổi lên làm Quốc vương. Một mặt là do ông ta xuất thân Đại Thực, mặt khác ông ta đã già, không có tinh thần kích động dân chúng phản kháng sự thống trị của Đại Thực. Ông ta tiến lên run rẩy quỳ xuống hành lễ:
- Thần đại biểu cho hai trăm vạn thần dân Khang quốc hoan nghênh bệ hạ giá lâm Tát Mã Nhĩ Hãn.

Lạp Hi Đức tinh thông tiếng Đột Quyết, chỉ nhẹ khoát tay cười nói:
- Ta tới Tát Mã Nhĩ Hãn chỉ là tạm thời thị sát, cũng không cần nhiều nghi thức, các ngươi đều trở về đi! Ta không muốn làm nhiễu loạn cuộc sống của mọi người.

Nói tới đây y đưa mắt nhìn A Cổ Thập một cái. A Cổ Thập liền hiểu ý, lập tức cao giọng tuyên bố:
- Calipha có chính sự quan trọng cần phải xử lý, mời mọi người lập tức giải tán đi. Thời gian tiếp kiến Calipha sẽ để lúc khác.

Ông ta liên tiếp tuyên bố hai lần, mọi người mới dần dần tản đi, tự động trở về nhà, trên đường cái rất nhanh đã yên tĩnh trở lại. Lạp Hi Đức cùng A Cổ đi tới phủ tổng đốc.

- Ngươi đã hạ lệnh cho quân đội Thổ Hỏa La đi giúp người Cát La Lộc?
Vừa đi vào phòng ngồi xuống, Lạp Hi Đức đã hỏi.
A Cổ Thập vội vàng khom người đáp:
- Mấy ngày trước thần đã hạ lệnh cho năm vạn quân Thổ Hỏa La lập tức đi về phía bắc trợ giúp cho Cát La Lộc. Nếu như người Cát La Lộc có thể chống đỡ năm ngày thì quân Đại Đường tất sẽ phải rút lui.

Trong lòng A Cổ Thập quả thực có chút bất an. Ông ta hạ lệnh xuất binh Thổ Hỏa La chậm hai ngày, bởi vậy có thể làm hỏng đại sự. Lạp Hi Đức tính toán một hồi mới chậm rãi thở dài một hơi nói:
- Tốt lắm! Hẳn là vẫn còn kịp. Ngày hôm qua trên đường ta cũng đã hạ một mệnh lệnh cho quân đội Thổ Hỏa La không được trợ giúp người Cát La Lộc, không được hành động thiếu suy nghĩ.

A Cổ Thập khẽ giật mình, đây là vì sao? Mệnh lệnh quân Thổ Hỏa La chi viện người Cát La Lộc không phải là tự mình Lạp Hi Đức đưa ra hay sao? Tại sao lại tự dưng thay đổi như vậy, trước quân đội chối bỏ mệnh lệnh của mình thì về sau tương lai còn ai chấp hành theo nữa? Nghĩ vậy trong lòng A Cổ Thập có chút bất mãn nhưng lại không dám biểu hiện ra.
Lạp Hi Đức liếc mắt nhìn ông ta lạnh lùng cười nói:
- Ngươi bất mãn vì ta nhúng tay vào, nghi vấn vì sao ta lại phủ quyết kế hoạch của mình, thay đổi xoành xoạch sao?

- Thần đệ không dám, thần đệ cũng chỉ là chấp hành mệnh lệnh của Calipha bệ hạ, bệ hạ đương nhiên có quyền thay đổi quyết định của mình.

Lạp Hi Đức nhìn ông ta một lúc lâu, đột nhiên hừ lạnh nói:
- Đưa ta tới phòng tác chiến của ngươi.

Phòng tác chiến của A Cổ Thập ở ngay bên cạnh. Lạp Hi Đức bước vào phòng, lập tức đi tới trước bản đồ, kéo tấm bản đồ lên để lộ ra một bản địa đồ khắc gỗ cực lớn. Lạp Hi Đức nhìn chằm chằm vào địa đồ một lúc lâu, đột nhiên hỏi:
- Ngươi cũng biết gần đây Thổ Hỏa La xảy ra chuyện gì rồi chứ?
- Thần chỉ nghe tin báo lại là hai vạn quân Thổ Phiên tại Tiểu Bột Luật có dấu hiệu muốn tấn công Thổ Hỏa La. Bất quá thần đệ cho rằng người Thổ Phiên như nỏ mạnh hết đà, không thể tạo thành uy hiếp lớn cho Thổ Hỏa La, bởi vậy thần chỉ để lại một nửa quân đội, còn lại phái bốn vạn quân tiến về phía bắc.

Lạp Hi Đức nhẹ gật đầu nói:
- Không sai, ta đúng là muốn nói tới chuyện quân Thổ Phiên ở Tiểu Bột Luật. Ngươi cũng đã biết người Thổ Phiên như nỏ mạnh hết đà, không thể cùng chúng ta tranh giành Thổ Hỏa La. Đã như vậy vì sao bọn chúng còn đóng quân ơ Tiểu Bột Luật? Từ sau khi bọn chúng đại bại ở An Tây, hai con trai của Xích Tùng Đức Tán còn tranh giành ngôi vị nội chiến ba năm, tuy cuối cùng năm ngoái Tán Phổ cũng thắng nhưng thực lực người Thổ Phiên không bằng ba phần so với trước kia. Bọn chúng không thể có điều kiện điều động hai vạn binh, lại còn muốn tấn công Thổ Hỏa La được. Các ngươi không thấy hành động của bọn chúng rất kì lạ sao?

A Cổ Thập nhìn lại cách bày binh bố trận của quân Thổ Phiên đúng là ở vào thế muốn tấn công, ông ta không khỏi hít vào một hơi lạnh:
- Ý của bệ hạ là người Thổ Phiên đang che giấu điều gì đó sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.