Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 30: Tự ti




Dịch giả: rolland

Chữ viết trên màn nước biến mất, cũng không nói là Yến Triệu Ca có thể đi vào.

Nhưng A Hổ nhìn thấy màn nước mở rộng, không khỏi trợn mắt.

Yến Triệu Ca bình tĩnh nghiêm túc thi lễ hướng phía xa trong màn nước:

- Cám ơn Phó sư bá.

Sau đó, Yến Triệu Ca đi tới cửa trên màn nước đang mở rộng.

A Hổ còn ngây người, phản xạ theo điều kiện, đi theo phía sau Yến Triệu Ca.

Thật lâu sau, A Hổ mới hồi phục lại tinh thần:

- Công tử, rốt cục ngài làm như thế nào?

Yến Triệu Ca búng tay nói:

- Phó sư bá thấy Phong sư muội, nàng không giải được ảo diệu về việc Thái Âm Chi Thể của Phong sư muội dần dần hồi phục, không dằn lòng được phải để chúng ta đi vào.

A Hổ ngẩn ra:

- Chỉ đơn giản như vậy?

Yến Triệu Ca nhún vai một cái nói:

- Phó sư bá là người như vậy, so với thể diện, nàng để ý mấy thứ này hơn.

- Huống chi, ta chỉ bị "giận chó đánh mèo", dù sao ta cũng không phải phụ thân a.

Yến Triệu Ca chắp hai tay sau lưng, không nhanh không chậm đi tới:

- Dĩ nhiên, Phó sư bá cũng là người trở mặt còn nhanh hơn lật sách, chờ mê đề được giải khai, nói không cừng nàng sẽ đá văng ta ra.

A Hổ rụt cổ nói:

- Công tử nhớ giấu kỹ, ngài bị đá văng ra, ta khẳng định cũng khó tránh khỏi.

Hai người vừa nói vừa đạp nước đi tới giữa hồ.

Dưới lương đình do mây trắng tạo thành, là một toà đảo nhỏ giữa hồ, khắp đảo đều bị mây trắng che phủ.

Trên đảo có một ngọn núi, Phong Vân Sanh cùng Tư Không Tinh đang đứng trên đó, trước các nàng, là một nử tử mặc thanh y, đang đứng đó nhìn xuống chân núi.

Tuổi của nữ tử khó xác định, nhìn như hai mươi, cũng giống như ba mươi.

Dung nhan tuyệt mỹ, không thua kém Tư Không Tinh, Phong Vân Sanh chút nào.

Bởi vì tu dưỡng khí chất qua năm tháng, lúc này nhìn lại, tựa hồ so với hai thiếu nữ hơn nửa phần.

Yến Triệu Ca đi lên núi, nhìn thấy nữ tử này, tiến lên chào hỏi:

- Phó sư bá.

Nữ tử này chính là Phó Ân Thư, vẻ mặt của nàng như thường, hoàn toàn không nhìn ra lúc nãy nàng còn cho Yến Triệu Ca đứng ngoài cửa.

- Hai người này ta rất hài lòng, hai đồ đệ này ta đều nhận, tông môn bên kia đăng ký danh sách, có thể đưa các nàng vào đệ tử đích truyền.

Câu nói đầu tiên lúc gặp mặt của Phó Ân Thư, biểu đạt hài lòng với Phong Vân Sanh cùng Tư Không Tinh.

Yến Triệu Ca nhìn về phía Phong Vân Sanh, thấy trong ánh mắt của đối phương có vài phần cảm khái, nhưng có nhiều hơn kiên định và quyết tâm.

Hy vọng "đông sơn tái khởi" một lần nửa, đối với Phong Vân Sanh từng ăn nhiều đau khổ trước đây mà nói, nắm chắc cơ hội này, là chuyện trọng yếu nhất.

Nói đến, nàng vào Quảng Thừa Sơn, tuy thân phận được bảo mật, phần lớn người không biết lai lịch của mình, chỉ coi nàng là nhân tài mà tông môn vô ý tìm được.

Hiện tại tin tức nàng tấn chức đệ tử đích truyền hạch tâm không có lộ ra, đợi khi truyền ra sẽ nhấc lên gợn sóng không nhỏ.

Dù sao, nàng mới nhập môn nửa năm liền một bước lên trời.

Tư Không Tinh bên cạnh, đã nhập môn nhiều năm, chịu đủ lịch luyện, mới đi tới ngày hôm nay.

Yến Triệu Ca nhìn về phía Tư Không Tinh, chỉ thấy ánh mắt của Tư Không Tinh trong suốt, còn có mấy phần mừng rỡ cùng hướng tới.

Đối với Phong Vân Sanh, Tư Không Tinh không chút nào bất mãn.

Nàng là một trong số ít người biết được bí mật Thái Âm Chi Thể của Phong Vân Sanh, nhưng đối với Thái Âm Chi Thể, ngược lại cũng không thèm để ý.

Đối với Tư Không Tinh mà nói, nàng coi trọng tài hoa Võ đạo của đối phương.

Phó Ân Thư nói xong, quay đầu nhìn Phong Vân Sanh:

- Dựa theo nàng nói, lúc trước nàng gặp nạn, Thái Âm Chi Lực trong cơ thể, hoàn toàn khô kiệt.

- Nhưng bây giờ, đã khôi phục một chút.

Phó Ân Thư nói liên tục, tốc độ rất nhanh:

- Ngươi làm như thế nào? Vân Sanh nói ngươi dùng pháp môn Kim Châm Thứ Huyệt (đâm), kích thích Thái Âm Chi Mạch.

- Ta có thể nhận ra được, trên kim châm của ngươi, bôi rất nhiều thảo dược, nhưng Kim Châm Thứ Huyệt, mới là chỗ độc đáo của thủ pháp.

Yến Triệu Ca mỉm cười, giống như vừa rồi chưa có chuyện gì phát sinh, nói:

- Đúng là như vậy, ta biểu diễn một chút, thỉnh sư bá chỉ điểm.

Dứt lời, hắn đi tới trước người Phong Vân Sanh biểu diễn.

Phó Ân Thư đứng bên cạnh nhìn kim đầu tiên, gật đầu nói:

- Nguyên lai là như vậy.

Yến Triệu Ca mỉm cười thu châm, lặng lẽ truyền âm cho Phong Vân Sanh:

- Thế nào, đụng phải một người nói chuyện nhanh hơn mình cảm giác như thế nào?

Tuy ngay trước mặt Phó Ân Thư, nhưng Phong Vân Sanh nháy mắt mấy cái, đáp lại:

- Sư phụ nói mười câu, ta có thể nói tám câu, khoảng cách không xa, không phải không thể đuổi kịp.

Yến Triệu Ca nhếch miệng:

- Tốt, có chí khí!

Lúc này, ánh mắt của Phó Ân Thư nhìn qua, nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca, trực tiếp hỏi:

- Ta nghe bên sơn môn nói, ngươi muốn phụ trách vấn đề bồi dưỡng Thái Âm Chi Lực cho Vân Sanh?

- Lúc tập luyện Võ đạo, tất nhiên là bên cạnh sư bá ngài.

Yến Triệu Ca thản nhiên đối diện với Phó Ân Thư:

- Nhưng về phương diện Thái Âm Chi Nữ tu luyện, cạnh tranh Thái Âm Quan Miện, ta quả thật có chút ý nghĩ.

Phó Ân Thư nói:

- Nhìn châm của ngươi, ta có thể nhìn ra, ngươi nghiên cứu phương diện này có trình độ không tầm thường.

- Cho nên, nói một chút suy nghĩ của ngươi đi.

Trong cường giả cao tầng của Quảng Thừa Sơn, Phó Ân Thư vẫn là người đi đầu trong việc bồi dưỡng Thái Âm Chi Nữ, nàng ở phương diện này có quyền lên tiếng lớn nhất.

Nếu Phó Ân Thư không xuất quan thì thôi, hiện tại nàng xuất quan, đương nhiên muốn ước lượng trình độ của Yến Triệu Ca ở phương diện này có bao nhiêu.

Dù sao, Thái Âm Chi Nữ là sự việc trọng đại, không cho phép nửa điểm khinh thường.

Yến Triệu Ca không nhanh không chậm nói:

- Đầu tiên là giúp Phong sư muội khôi phục Thái Âm Chi Thể, ngoài Kim Châm Thứ Huyệt, ta tính toán tìm một khối bảo địa Cô Âm Uẩn Cô Dương.

- Để ý tới Vân Triệu Sơn của Sơn Vực, một mặt là muốn tạo mối quan hệ giữa tông môn và Thương Mang Sơn, mặt khác là vì sự khôi phục của Phong sư muội.

- Ngoài ra, ta suy nghĩ ra một loại dược ngâm (tắm), đến lúc đó cần dùng tới, giúp Phong sư muội khôi phục.

Nói đến đây, Yến Triệu Ca dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Về phần sau khi Phong sư muội khôi phục, một lần nữa bước lên quỹ đạo tu luyện, ta cũng có chút suy nghĩ, ta tin tưởng Phó sư bá ngài cũng có.

- Nhưng chúng ta nhất định phải đối mặt với một vấn đề là, Phong sư muội đã trễ nải mấy năm, một lần nửa cất bước, mà đám người Mạnh Uyển từ lâu đã vượt qua trước.

- Đối phương sẽ không giẫm chận tại chỗ, dừng lại chờ chúng ta, ngược lại, người thắng được Thái Âm Quan Miện sẽ có tiến bộ nhanh hơn.

- Dưới tình huống như thế, Phong sư muội làm sao có khả năng đuổi theo đối thủ?

Yến Triệu Ca vuốt bàn tay, nói:

- Nói cho cùng, không phải có một Thái Âm Chi Nữ là vạn sự đều tốt, bản môn cuối cùng cũng có Thái Âm Chi Nữ, chỉ là có tư cách tham gia Thái Âm Chi Thí mà thôi, không còn đứng ngoài cuộc như mấy năm trước, nhưng nếu hàng năm làm nền cho người khác, Thái Âm Chi Nữ, có hay không cũng như nhau.

- Bồi dưỡng Thái Âm Chi Nữ, tham gia Thái Âm Chi Thí, tất cả là vì thắng được Thái Âm Quan Miện!

Phong Vân Sanh đứng một bên nhẹ nhàng gật đầu, cái này mới là sự việc then chốt.

Mình khôi phục Thái Âm Chi Thể, chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Phó Ân Thư nhìn Yến Triệu Ca, so với việc Phong Vân Sanh khôi phục Thái Âm Chi Thể, cái này chính là vấn đề làm nàng nhức đầu.

Không có Phong Vân Sanh, nếu vận khí của Quảng Thừa Sơn tốt, có thể tìm một Thái Âm Chi Nữ khác, có thể tự mình bồi dưỡng.

Nhưng đã lạc hậu hơn những Thánh địa khác mấy năm, làm sao bù đắp lại chênh lệch, chớ nói chi cạnh tranh?

Những năm gần đây Phó Ân Thư nghiên cứu cách bồi dưỡng Thái Âm Chi Lực, nàng tự tin rằng nếu cùng điểm xuất phát, cho nàng một Thái Âm Chi Nữ, bồi dưỡng lên sẽ không kém những Thánh địa khác.

Nhưng muốn vượt qua người đi trước, cái này quá khó.

Phó Ân Thư hơi nhíu mày nói:

- Như vậy, ngươi có biện pháp sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.