Nguyện Che Chở Em

Chương 6: Đá




&Tuy Chiến Đế bỏ mình, nhưng hắn dùng thần thông cường đại, hóa thành một chỗ truyền thừa, người tiến vào chỗ này, giống như trực tiếp nhận được Chiến Đế quán thể, đại đạo pháp tắc vô cùng vô tận bao vây mỗi người lại...

Ầm ầm!

Toàn thân mọi người phóng lên hào quang, tràn ngập pháp tắc thần bí chấn động, phảng phất như tất cả đều sa vào trong cảnh giới ngộ đạo.

Có ít người thậm chí trực tiếp lấy ra Hồng Mông Tử Khí bắt đầu luyện hóa, muốn một lần hành động đột phá đến Đế cảnh.

Song phương đều cố gắng tu luyện, giành giật từng giây, chỉ có Khương Tư Nam ở trong Hắc Ám Bản Nguyên chi địa bôn ba, bắt đầu hấp thu Hắc Ám Bản Nguyên bàng bạc.

- Chỗ thứ năm!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, từ trong một hồ nước cô quạnh đứng lên, toàn thân tản mát ra khí tức thâm bất khả trắc, hóa thành một đạo quang mang, bắn về phía xa xa.

Trong Hồng Mông thế giới, Luân Hồi chi địa đã lớn cỡ sáu thành Hồng Mông thế giới, tản mát ra một loại khí tức thần bí mà hắc ám, mà Hồng Mông Tạo Hóa Tháp câu thông cả hai, cũng càng ngày càng sáng chói, trong thân tháp tràn ra khí lưu thần bí càng ngày càng nhiều.

Năm canh giờ sau, mảnh Hắc Ám Bản Nguyên thứ sáu bị Khương Tư Nam hoàn toàn thôn phệ, Luân Hồi chi địa đạt đến bảy thành Hồng Mông thế giới!

Chín canh giờ sau, trong một cổ chiến trường, mảnh Hắc Ám Bản Nguyên thứ bảy bị Khương Tư Nam thôn phệ, Luân Hồi chi địa đạt đến tám thành của Hồng Mông thế giới!

Mười hai canh giờ sau, trong một sơn mạch hoang vu, mảnh Hắc Ám Bản Nguyên thứ tám bị Khương Tư Nam thôn phệ, Luân Hồi chi địa đạt đến chín thành của Hồng Mông thế giới!

Khi Khương Tư Nam đứng dậy, quanh thân hắn đùng đùng rung động, phảng phất như có Lôi Đình hắc ám vô tận lập loè, trong con ngươi bên trái là hào quang rừng rực, mà trong con ngươi bên phải lại là hắc ám thâm trầm vô tận.

Khương Tư Nam cảm giác được, phảng phất như giờ phút này một Đại Đế đứng ở trước mặt, cũng bị hắn một quyền oanh bạo!

- Hắc Ám Bản Nguyên của tám Tổ Thú đều bị ta cắn nuốt, chỉ có Hắc Ám Bản Nguyên của Tổ Thú cường đại nhất, đang ở địa phương đối ứng Chiến Đế truyền thừa, chỉ sợ Đế Huyền Sát còn ở trong đó tiếp nhận truyền thừa? Cũng không biết, nếu hắn thấy ta, biểu lộ sẽ kinh ngạc bực nào?

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia tà dị.

Cả người hắn lập tức biến thành hư vô, sau một khắc, liền xuất hiện ở mảnh Hắc Ám Bản Nguyên cường đại nhất.

Nếu từ trên không nhìn xuống, sẽ có thể thấy được, nơi Chiến Đế truyền thừa, cùng Hắc Ám Bản Nguyên chi địa cường đại nhất, giống như là hai điểm Thái Cực Đạo Đồ, lẫn nhau dây dưa, tạo thành một loại cân đối cực kỳ kỳ diệu.

Mà địa phương Triệu Thiên Xung cùng Đế Huyền Sát ngồi xếp bằng, chính là trung tâm của hai điểm.

Chỉ là giờ phút này thần sắc của Đế Huyền Sát cực kỳ khó coi.

Hắn cảm giác được, mình chỉ thiếu một chút nữa là đột phá, nhưng tám Hắc Ám Bản Nguyên của Tổ Thú ở bên ngoài không ngừng biến mất, lại để trong lòng của hắn bịt kín một tầng bóng mờ.

Giống như có một Cự Thú nhìn không thấy, cắn nuốt hết thảy tất cả.

- Bất kể là ai đang giở trò! Chờ ta đột phá đến Tổ Thú cảnh, sẽ là tử kỳ của ngươi!

Đế Huyền Sát đằng đằng sát khí nói, sau đó bắt buộc mình thu liễm tinh thần, tiếp tục tiếp nhận Đế Thiên Tổ Thú truyền thừa.

- Cái gì?

Sau một khắc, hắn đột nhiên mở mắt.

Hắn phát hiện ở đây vậy mà bỗng nhiên xuất hiện một hư ảnh nhân loại, ngồi dưới đất, quanh thân tản mát ra vòng xoáy phong bạo cực kỳ cường đại, trắng trợn thôn phệ lực lượng Hắc Ám Bản Nguyên.

Chỉ một lát, lực lượng Hắc Ám Bản Nguyên bàng bạc liền biến mất rất nhiều.

Nhân loại này thôn phệ lực lượng Hắc Ám Bản Nguyên, tốc độ dĩ nhiên hơn hắn gấp trăm lần!

- Là ngươi?

Đế Huyền Sát rốt cục thấy được khuôn mặt của Khương Tư Nam, lập tức liền nhận ra, người này là người dùng Hỗn Độn Thần Thương đâm mình bị thương kia, trong ánh mắt lập tức lộ ra sát cơ đầm đặc.

- Ngươi rõ ràng là nhân loại, vì sao có thể thôn phệ Hắc Ám Bản Nguyên? Cái này... Đó căn bản không có khả năng!

Khương Tư Nam nhìn hắn nhếch miệng cười nói:

- Nói nhảm quá đi, vốn ta nghĩ ngươi đã đột phá, thật không ngờ lâu như vậy còn không có đột phá, thật làm cho người thất vọng!

- Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta, chờ sau khi ta đột phá, sẽ là tử kỳ của ngươi!

Đế Huyền Sát cắn răng, nhìn Khương Tư Nam thật sâu, cũng bắt đầu cuồng bạo hấp thu Hắc Ám Bản Nguyên chung quanh, quang mang kim sắc trên người càng ngày càng hừng hực.

Khương Tư Nam tu luyện cũng đạt tới một loại biên giới sắp đột phá, hắn cảm giác chỉ cần Luân Hồi chi địa tương đương Hồng Mông thế giới, cả hai cân đối, nhất định sẽ có biến hóa khó có thể tưởng tượng.

Cho nên hắn cũng điên cuồng thôn phệ Hắc Ám Bản Nguyên, cùng Đế Huyền Sát giành giật từng giây.

Một phút đồng hồ sau, chín thành một!

Hai phút đồng hồ sau, chín thành hai!

Ba phút đồng hồ sau, chín thành ba!

...

Theo thời gian trôi qua, tốc độ thôn phệ Hắc Ám Bản Nguyên của Khương Tư Nam càng lúc càng nhanh, trên người tràn ngập ra khí tức cường đại, phảng phất như Đế Huyền Sát cũng biết Khương Tư Nam tu luyện đến thời khắc mấu chốt, càng trở nên điên cuồng.

Hai canh giờ sau, Luân Hồi chi địa đã đạt đến chín thành chín của Hồng Mông thế giới, chỉ kém một tia, là có thể triệt để viên mãn, lúc này Khương Tư Nam cũng dốc sức liều mạng, điên cuồng thúc dục Hồng Mông Tạo Hóa Tháp.

Ầm ầm!

Nhưng Đế Huyền Sát ở đối diện, bỗng nhiên quanh thân đại phóng hào quang, kim hà đầy trời, một cỗ Đế uy mênh mông cuồn cuộn tràn ngập đến, giống như phàm nhân đối mặt Tiên Vương trên chín tầng trời, thần bí, mênh mông, hơn nữa mang theo một loại sợ hãi phát ra từ sâu trong linh hồn.

- Ha ha ha...

Trong miệng Đế Huyền Sát phát ra tiếng cười phóng đãng.

- Khương Tư Nam, ta đã đột phá đến Tổ Thú cảnh, coi như ngươi chứng đạo thành đế thì đã có sao? Cũng chỉ có thể trở thành con mồi của ta, ta ngược lại muốn nhìn ngươi làm sao thôn phệ nhiều Hắc Ám Bản Nguyên như thế, đi chết đi!

Một đạo quyền mang kim sắc hạo hạo đãng đãng bắn đến, xé rách hết thảy, mang theo một loại Hỗn Nguyên pháp tắc nghiền nát hết thảy, trực tiếp oanh lên lồng ngực của Khương Tư Nam.

Ầm ầm!

Khương Tư Nam bị oanh bay mấy ngàn trượng, đột nhiên đâm vào trên một ngọn núi hoang vu, núi đá nghiền nát, mà lồng ngực của Khương Tư Nam càng lõm xuống, bị một cỗ lực lượng Hắc Ám bao vây.

Phốc!

Khương Tư Nam đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trở nên rối loạn, nhưng ánh mắt của lại sáng ngời trước nay chưa có.

- Ngươi xác định đã ăn chắc ta sao?

Thanh âm nhàn nhạt của Khương Tư Nam truyền đến, mang theo vẻ trào phúng, một cỗ lực lượng mênh mông xông lên trời, ngay cả Hỗn Độn sương mù vô tận cũng nứt vỡ, cả người Khương Tư Nam lăng không bay lên, như một đế vương quan sát thiên địa, khí tức điên cuồng tăng vọt.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.