Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 4




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Chẳng trách lúc mình đưa đá này cho sư huynh, hắn lại kích động như vậy...”

Lúc này, Trần Hạo cũng nghĩ đến kinh ngạc và kích động của Nguyên Như thiên tôn lúc ở trong Ngân Dực Hào, khi Trần Hạo mượn tiên nguyên tinh đã đưa cho hắn một số đá vụn.

“Phẩm chất mặc dù thấp nhưng số lượng nhiều... hắc hắc.” Trần Hạo có chút cảm giác phất giàu nhanh sau một đêm.

Vốn dĩ Trần Hạo bán đống đá vụn và cực phẩm linh tuyền là vì bị sân thi đấu của hiện thực kích thích. Có sẵn mà không thể dùng, chi bằng kiếm lợi. Huống hồ, nhiệm vụ tuyệt cảnh lần này của hắn không chỉ đơn giản là hoàn thành nhiệm vụ. Đạm Đài Liên rốt cục gặp phải cái gì, hắn vào đó có thể cứu được hay không đều là những điều chưa biết.

Duy nhất hắn biết là sau khi hắn vào, khó khăn thực sự không phải ở bản thân nhiệm vụ, mà là trong số tu luyện giả cách một thời gian lại tràn vào.

Nhiệm vụ tuyệt cảnh, điểm xuất phát là tổng bộ liên minh ở Huyền Thiên Thành. Rất rõ ràng, nhiệm vụ này đối diện với tất cả tu luyện giả của Á Dĩnh Tinh, tụ hội chắc chắn là Nhân Tiên cảnh đỉnh tiêm nhân vật trong Á Dĩnh Tinh. Bởi vì không có nhiều người điên cuồng giống như Đạm Đài Liên.

Hơn nữa, ở tổng bộ liên minh, sau khi nhìn thấy thuyết minh cụ thể của nhiệm vụ tuyệt cảnh, Trần Hạo cũng mơ hồ nhận ra nguyên nhân thật sự khiến Đạm Đài Liên lựa chọn nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh này.

...

“Hả?”

Nhìn thấy tu luyện giả đến càng lúc càng nhiều, Trần Hạo đối với món tài phú lớn sắp giành được càng có tự tin. Nhưng đúng lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy ba thân ảnh quen thuộc.

Long Dực, Long Đình và cuồng nhân khiêu chiến Điên Chân.

“Họ sao cũng đến? Không lẽ... cũng là vì chỗ đá vụn của mình?”

Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ, nhưng sau khi nghĩ xong liền quyết định tạm thời không lên tiếng.

...

Sảnh đấu giá cự đại đủ chứa bốn mươi vạn tu luyện giả. Mặc dù so sánh với nhân số của hội đấu giá cỡ lớn vẫn còn có chút chênh lệch, nhưng so với hội đấu giá cỡ nhỏ bình thường đã gấp bốn lần. Hơn nữa vẫn còn tu luyện giả lục đục kéo đến.

Nửa canh giờ sau, hội đấu giá chính thức bắt đầu.

Một lão giả tiên phong đạo cốt, mặt đầy xuân phong, xuất hiện trên lôi đài.

Khoảnh khắc lão giả này xuất hiện, trên đại sảnh đấu giá liền xuất hiện không ít tiếng kinh ngạc, nhưng liền trở nên yên tĩnh. Trần Hạo cũng từ trong nhũng tiếng nghị luận của chúng nhân biết được nguyên nhân. Thì ra lão giả này là đấu giá sư cao cấp chỉ xuất hiện ở hội đấu giá cỡ lớn. Hôm nay xuất hiện ở đây khiến chúng nhân kinh ngạc, nhưng nghĩ đến những thứ chuẩn bị đấu giá cũng không cảm thấy kì quái.

“Các vị, rất xin lỗi, lần này vốn dĩ là hội đấu giá cỡ nhỏ nhưng lại biến thành buổi đấu giá không hề thua kém hội đấu giá cỡ lớn. Do gấp gáp, có lẽ không ít bằng hữu dưới kia đều lập tức đến đây sau khi nhận được tin tức. Nhà đấu giá đối với chuyện này xin được bày tỏ thái độ áy náy. Nhưng chính vì gấp gáp, các vị ngồi đây cạnh tranh sẽ nhỏ hơn một chút... Ha ha... Được rồi, hội đấu giá chính thức bắt đầu! Vòng đầu tiên là một trăm nhóm bản nguyên thạch thuộc tính khác nhau. Mỗi nhóm mười viên cùng thuộc tính. Giá khởi điểm 10000 viên tiên nguyên tinh. Mỗi lần ra giá không thấp dưới 100!”

Xôn xao!

Lời dạo đầu ngắn gọn khiến phòng đấu giá như muốn nổ tung.

“Ngay từ đầu đã là 100 nhóm? Còn có 100 nhóm?”

“Lợi hại! Xem ra người bán lần này cung cấp lượng lớn bản nguyên thạch tuyệt đối khả quan! Chỉ xem một trăm nhóm này phẩm chất thế nào nữa thôi!”

“Phù... Hi vọng có thuộc tính mà ta cần!”

...

“Nhóm thứ nhất, bản nguyên thạch thuộc tính kim 10 viên hạ phẩm. Bây giờ bắt đầu đấu giá!”

“20000 viên!”

Lão giả đấu giá sư vừa dứt lời, một tiểu thư lễ nghi bưng mười viên mà Trần Hạo gọi là đá vụn, sau khi phóng đại hiển thị lên màn hình lớn, một Nhân Tiên cảnh tu luyện giả trẻ tuổi bên dưới liền tăng giá 10000. Một bộ dạng đắc thủ.

...

“Con mẹ nó, trực tiếp tăng 10000. Ngu ngốc, không phải cố tình lên giá đấy chứ?”

“Không thể nói như vậy. Tiên hạ thủ vi cường. Bản nguyên thạch mấy năm gần đây mới thu hút sự chú ý của tu luyện giới. Vốn dĩ có hay không thì không biết, nhưng không ai biết giá trị của nó, hơn nữa cơ bản bị coi là năng lượng thạch phổ thông, hoặc dùng như nguyên liệu luyện khí. Bây giờ cả Á Dĩnh Tinh chúng ta ai mà không biết giá trị của nó? Ngươi cứ xem đi, phía sau cạnh tranh sẽ kịch liệt hơn!”

Hai tu luyện giả trao đổi riêng tư. Ðồng thời, người thứ hai nói chuyện, cũng trực tiếp tăng 1000. Phá vỡ im lặng tạm thời.

“30000 viên!”

Nhưng khiến hắn không ngờ là người đầu tiên ra giá lại lần nữa cường thế tăng thêm 9000 viên.

Xuỵt...

Vô số tu luyện giả phát ra thanh âm cảm thán. Nếu không phải thiếu niên ra giá là đệ tử ăn chơi nổi tiếng của ngũ đại gia tộc Á Dĩnh Tinh thì e rằng đã bị mọi người cho rằng là tay trong của nhà đấu giá.

...

“Ha ha... Tên biến thái này, không lẽ sinh ra để giúp ta?”

Trong lô khách quý, Trần Hạo ung dung quan sát cảnh tượng trước mắt, đương nhiên biết thiếu niên tăng giá là ai, đó chính là Tây Môn Phong.

...

“30000 viên, lần thứ nhất!”

“Còn có người ra giá không? Bản nguyên thạch hiếm thấy cùng chất lượng khổng lồ. Nếu như mọi người đã đến đây đương nhiên là rõ. Chính là mấy năm trước, Á Dĩnh Tinh chúng ta xuất hiện một số loại hàng này, may mắn được bổn hàng nghiên cứu ra giá trị chân chính, nên thu hút sự chú ý của mọi người... Đáng tiếc, mấy năm này số lượng xuất hiện vô cùng có hạn, không thể thỏa mãn nhu cầu của mọi người... Bỏ lỡ cơ hội lần này... Ha ha.... 30000 viên, lần thứ hai!”

“31000 viên!”

“40000 viên!” Thanh âm đối phương vừa dứt, chưa đầy một hơi thở, Tây Môn Phong tiếp tục tăng giá 9000, “Hừ, phàm là thuộc tính kim, bổn thiếu gia đều bao hết, ai dám ra giá?”

Tây Môn Phong ra giá thì ra giá, còn bồi thêm một câu cực kì hung hăng.

“Con bà nó, đây là thằng điên bại gia tử... Lão tử ngu mới chơi với hắn.” Tu luyện giả ra giá 31000 viên buồn phiền ngồi xuống.

“Mẹ kiếp... Mặc dù ta rất vui, nhưng tên này cũng quá ngu ngốc rồi đấy. Nói như vậy, nếu như kẻ thù có mặt ở đây thì sao có thể ngồi im nhìn được?” Trần Hạo dù rất vui nhưng thể hiện đồng tình đối với trí tuệ của người anh em này.

“41000 viên!” Quả nhiên, một giọng nói không nóng không lạnh từ một thiếu niên ngồi cách Tây Môn Phong không xa truyền ra. Thiếu niên vừa nói, ánh mắt tràn ngập khiêu khích vừa liếc nhìn Tây Môn Phong. Rất rõ ràng là bị Trần Hạo đoán trúng, hai người không bằng mặt nhau.

“Ngu ngốc...”

Chỉ là Trần Hạo đoán được quá trình chứ không đoán được kết quả. Tây Môn Phong nhìn có vẻ ngu ngốc, sau khi nghe thấy thiếu niên kia ra giá, trên mặt hiện ra một tia đắc ý, nhẹ nhàng phun ra hai chữ. Sau đó liền ngồi xuống.

Cuối cùng hắn lừa gạt thiếu niên kia phải mua với giá 41000 viên.

Điều này khiến cho Trần Hạo có chút sững sờ.

Ðồng dạng, tất cả những người hiểu thói ăn chơi của Tây Môn Phong cũng đều có chút sững sờ. Tên này từ lúc nào lại trở nên thông minh như vậy.

Còn người bị Tây Môn Phong lừa thì giận đến nghiến răng kèn kẹt. 41000 viên tiên nguyên tinh đối với hắn không là cái gì, nhóm bản nguyên thạch này chí ít bán lại cũng được hơn hai vạn viên. Trên thực tế hắn cũng chỉ thiệt hai vạn viên, có điều bị mất thể diện. Bản thân bị một tên ăn chơi trong truyền thuyết lừa, lại còn trước mặt chúng nhân, như vậy là nói hắn ngu ngốc hơn cả Tây Môn Phong.

...

Tiếp theo, lần lượt là ba nhóm thuộc tính mộc, thủy, hỏa, đều là hạ phẩm. Mức độ đấu giá kịch liệt không bằng nhóm thứ nhất, nhưng giá cả cuối cùng đều khiến Trần Hạo hài lòng, đều khoảng hai vạn năm ngàn viên.

...

“Tiếp theo là một nhóm bản nguyên thạch thuộc tính thổ. Bây giờ bắt đầu đấu giá. Mời ra giá!”

“30000 viên!” Tây Môn Phong lần nữa xuất thủ. Xuất thủ vẫn vương bát chi khí bức nhân trực tiếp nâng lên 30000. Hắn tin vì hắn mà người nào đó khẳng định sẽ ra tay.

“... Mẹ kiếp! 31000 viên...” Thiếu niên bị lừa không thèm nghĩ liền ra tay. Chỉ là mới nôn ra một con số, nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của Tây Môn Phong, hắn vội vàng thay đổi, “Tưởng lão tử ngốc à? Hừ! Có gan ngươi ra lần nữa?”

“31000 viên, lần thứ nhất!”

“35000 viên! Thương địch một ngàn. Tự tổn năm trăm, hừ, hình như cũng không tệ...” Tây Môn Phong tựa hồ có chút do dự, tiếp tục ra giá.

“Ngươi... 35100 viên!”

“Thuộc tính này đối với ta vô dụng... Bản thiếu gia quyết định từ bỏ, chơi với kẻ ngốc, vô vị...” Tây Môn Phong hoàn thành mục tiêu, liền ngồi xuống.

Người kia đã hai lần liên tiếp bị đả kích liền giận đến tím mặt. Đây là thuộc tính hắn cần, ra giá so với người khác cao hơn một vạn, mua thứ mình cần vốn dĩ là việc căn bản không đáng quan tâm, đáng giận là Tây Môn Phong lại không vừa ý hắn.

“Hừ, có gan thì đừng ra tay, một chút tiền nhỏ có là gì, lão tử sẽ khiến ngươi không mua được thứ ngươi cần thiết!”

“Ha ha, vậy để bổn thiếu gia chơi với ngươi!”

...

Tiếp theo là thuộc tính diễn sinh, đầu tiên là thuộc tính kim diễn sinh thuộc tính lôi. Tất cả mọi người đều cho rằng Tây Môn Phong sẽ ra tay, nhưng lần này hắn không ra tay, khiến thiếu niên chuẩn bị đấu với Tây Môn Phong cũng không biết làm thế nào.

Nhưng chúng nhân phát hiện giá trị đấu giá vô hình trung đang từ từ nâng lên. Dù gia tăng không nhiều nhưng liên tục mấy chục nhóm, giá cả cũng tăng lên khoảng 30000 một nhóm.

Đến lúc một trăm nhóm bán xong đã đạt đến 35000.

Đây cũng là điều chúng nhân trước sau không hề nghĩ đến.

...

Tít tít tít...

Trong thế giới thứ hai, Trần Hạo nhận được tin tức chuyển khoản trên thẻ tài phú, hiển nhiên số tiền từ vòng đấu giá 100 nhóm bản nguyên thạch đã được chuyển vào tài khoản. Chiết khấu 5% cho nhà đấu giá, Trần Hạo nhận được 287 vạn viên tiên nguyên tinh.

“Dựa theo tình hình bây giờ, đạt được một ngàn viên tiên nguyên tinh là vấn đề không lớn, miễn cưỡng đủ để mình mua khoáng mạch rồi...” Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ.

Giá cả liên quan đến khoáng mạch thì Trần Hạo đã tìm hiểu qua thị trường. Số lượng thì hiếm gặp, hơn nữa khoáng mạch trân quý có tác dụng đặc thù chỉ hội đấu giá mới có, khoáng mạch trân quý sản lượng lớn đều công khai đề giá, những thứ này đương nhiên đều là Trần Hạo cần. Vì vậy, Trần Hạo cùng bên đấu giá ước định trước, vòng đầu tiên đấu giá 100 nhóm bản nguyên thạch, hơn nữa yêu cầu đối phương lập tức chuyển khoản, như vậy hắn mới có tư vốn liếng xuất thủ khi nhìn thấy khoáng mạch cần thiết.

Bởi vì hắn cần luyện chế không chỉ là vũ khí trang bị, còn phải chế tạo phi hành khí của mình.

Ngân Dực Hào cải tạo đã rất lợi hại, nhưng đáng tiếc đó là phi hành khí công cộng của Vô Cực Tinh, hắn không thể mang đi. Hơn nữa, hắn tạm thời chưa cần đến nó. Một là phi hành khí khi mang theo bên mình nếu bị phát hiện sẽ tạo nên chấn động lớn, vì chẳng có ai có không gian não hải có thể chứa được một thứ lớn như vậy, cho dù là Thiên Tiên cảnh cao thủ cũng không được. Nếu không, Ngân Dực Hào cũng không phải đậu ở khu vực dành riêng cho phi hành khí. Hai là hắn không có đủ tiền mua số lượng nguyên liệu khổng lồ để làm phi hành khí.

Duy nhất khiến Trần Hạo có chút hối hận là từng ấy nguyên liệu kiếm được đều dùng trên Ngân Dực Hào. Sớm biết như vậy, hắn đã giữ lại cho mình một ít, không phải bán từng ấy bản nguyên thạch và một số cực phẩm linh tuyền.

Vật phẩm đấu giá tiếp theo dù không tệ nhưng đại đa số người đều không hứng thú. Nói đi nói lại, đây dù sao vẫn là một hội đấu giá cỡ nhỏ, bởi vì bản nguyên thạch và cực phẩm linh tuyền nên mới thu hút từng ấy tu luyện giả, hơn nữa đại đa số đều nhắm vào bản nguyên thạch và một số ít luyện khí sư thì nhắm vào cực phẩm linh tuyền. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là ngoài bản nguyên thạch và cực phẩm linh tuyền, nhà đấu giá không chuẩn bị đầu đủ, căn bản không thể tụ tập những thứ có phân lượng.

Khoáng mạch đấu giá cũng đều có tác dụng đặc thù nhưng không phải quá trân quý. Luyện khí sư nhắm vào cực phẩm linh tuyền cho dù nhắm trúng nhưng vì đấu giá mà cố nhịn không dám xuất thủ quá lớn. Điều này cũng khiến bên đấu giá bán được rất ít khoáng mạch, cạnh tranh cũng không mấy kịch liệt.

Đến giữa buổi, vòng thứ hai bản nguyên thạch lần nữa được lên sân khấu. Vẫn là hạ phẩm bản nguyên thạch, 100 nhóm.

Tình huống này có chút nằm ngoài dự liệu của chúng nhân. Vốn tưởng bắt đầu là 100 nhóm hạ phẩm, giữa buổi và cuối buổi chí ít cũng nên có hai vòng, cũng nên nâng cao phẩm chất, nhưng bây giờ vẫn còn là hạ phẩm.

Hoặc là nói bản nguyên thạch lần này có lẽ chỉ có hạ phẩm.

Tình huống này xuất hiện khiến một số tu luyện giả chuẩn bị đấu giá bản nguyên thạch tốt hơn thì có chút phiền muộn. Nhưng sợ rằng phía sau cũng là như vậy, đại đa số không kìm được nhao nhao xuất thủ. Hạ phẩm thì không kém, nhưng dù sao vẫn hơn tay trắng trở về, nhìn mấy chục vạn người cạnh tranh, khẳng định có không ít người thất bại.

Cho nên tràng diện liền sôi động vượt quá dự liệu của Trần Hạo.

Khiến tên bị Tây Môn Phong đả kích trở nên đắc ý. Ðồng thời, rất nhiều tu luyện giả vốn cảm thấy tên đó đúng là đồ óc héo, bây giờ lại quay sang ngưỡng mộ. Nguyên nhân rất đơn giản, giá cả mỗi nhóm bất luận thuộc tính, sau ba mươi phút ngắn ngủi đã nâng lên 5 vạn viên tiên nguyên tinh, nhưng đến 5 vạn viên thì không ai chịu ra giá cao hơn nữa. Tổng thể mà nói, tu luyện giả đều còn tỉnh táo, bản nguyên thạch dù hiếm gặp nhưng sau khi phát hiện giá trị thực sự của nó, dần dần có xu thế gia tăng. Vì muốn sớm có được, không ngại hao phí quá nhiều cũng chỉ có những kẻ thực sự có tiền.

Cho dù là Long Dực, Long Đình và Điền Chân cũng nhao nhao xuất thủ, Long Dực đấu giá kim, lôi hai nhóm thuộc tính, Long Ðình đấu giá mộc, phong hai nhóm, Điền Chân đấu giá thô, ám hai nhóm.

Đều là dùng giá cả hơn năm vạn đấu giá thành công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.