Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 2




Có điều Du Dực vẫn cảm thấy kỳ lạ, anh hỏi Hạ An Lan: “Nếu đã ra tay, thì phải thật tàn nhẫn. Tống tất cả những người trong nhà họ có liên quan đến vụ án vào tù. Nhưng mà, trong một lúc anh loại trừ nhiều người như vậy, sao tổng thống lại đồng ý được? Lão đầu hói này quá lão luyện trong việc cân đối tình thế. Anh phá vỡ cân bằng không một chút đắn đo thế này, ông ta có thể đồng ý được sao? Có khi nào ông ta không biết, như vậy gây ra một cú sốc rất lớn đối với cục diện chính trị hiện giờ?”

Phe phái nhà họ Tăng cấu kết rất rộng. Du Dực nắm bắt được rất nhiều tình báo về quan chức khắp nơi, bao gồm nhà họ Tăng.

Tổng thống không phải hoàn toàn không biết đến những gì nhà họ Tăng đã làm. Ông ta biết, nhưng lại giả vờ không biết, không ngăn cản.

Bởi vì ông ta không muốn phá vỡ cục diện thăng bằng mà ông ta đã duy trì. Một khi nhà họ Tăng gặp nạn, trong nước sẽ không còn thái bình, như vậy sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến việc khống chế của ông ta.

Kiểu mất cân bằng nghiêm trọng đó không phải điều mà tổng thống muốn, thế nên ông ta mới mặc kệ, khiến cho nhà họ Tăng ngang ngược lộng hành như bây giờ.

Du Dực cực kỳ căm ghét nhà họ Tăng, bởi vì anh biết quá nhiều. Anh đã từng báo cáo lên tổng thống, nhưng lần nào cũng chỉ nhận được hồi đáp - Biết rồi.

Sau đó không có hồi âm gì nữa. Nếu như anh sớm biết rằng nhà họ Tăng có tham gia vào vụ bắt cóc Tiểu Ái năm đó, thì anh sớm đã ra tay xử lý bọn chúng rồi, tuyệt đối không để chúng sống đến bây giờ.

Nói đến chuyện này, Hạ An Lan tỏ vẻ không vui, sắc mặt có phần khó chịu: “Bởi vì, anh đã đồng ý với một điền kiện của ông ta.”

Du Dực hỏi: “Điều kiện gì?”

Hạ An Lan thở dài: “Trước khi ông ta về hưu, anh… kết hôn, thì ông ta sẽ cho phép anh toàn quyền xử lý, và sẽ hoàn toàn ủng hộ anh.”

Du Dực nghe vậy, suýt nữa thì phụt nước, cao giọng: “Anh nói gì?”

Sắc mặt Hạ An Lan tối sầm lại: “Anh đồng ý với ống ấy, trước khi hắn nghỉ hưu, anh.. kết hôn.”

Du Dực không nhịn được cười haha: “Đây là cái điều kiện khỉ gió gì vậy? Bảo anh kết hôn…ông ta bị teo não rồi sao?”

Có lẽ chỉ có mình Du Dực, dám nói tổng thống bị teo não.

Hạ An Lan thở dài: “Haiz, anh cũng muốn biết lắm, nhưng mà, điều bây giờ anh cần làm là giải quyết nhà họ Tăng. Còn về điều kiện đã đồng ý với ông ta, cũng không thể hoàn thành ngay được, giải quyết xong chuyện đã rồi tính sau.”

“Nói như vậy cũng đúng, ông ta biết anh nhất định phải đồng ý nên mới nêu ra điều kiện đó. Nhưng mà, ông ta là tổng thống, mà lại bắt ép anh kết hôn, không khoa học tí nào.”

Hạ An Lan im lặng một lúc, rồi nói: “Có lẽ, là cảm thấy, một mình anh không dễ khống chế.”

“Có lẽ, cũng chỉ có thể giải thích như vậy thôi. Hoặc là, ông ta muốn giới thiệu họ hàng nhà ông ta cho anh, như vậy có thể làm liên kết hôn nhân với anh. Cho dù ông ta đã rời chức rồi, nhưng sẽ vẫn có sức ảnh hưởng. Thật sự không biết ông ta nghĩ gì, đất nước đang yên đang lành, bỗng trở nên rối rắm lộn xộn. Sau này đợi đến lúc anh nhậm chức, sẽ không có ít chuyện lôi thôi dành cho anh. Theo em thì, so với việc đợi ông ta tìm đối tượng cho anh, không bằng anh tìm một người trước đi.”

Bây giờ Du Dực đã tương đối hiểu tổng thống rồi. Không phải là người có năng lực mấy, giỏi cân bằng tình thế, tác phong hành sự khá bảo thủ, không có động tĩnh gì lớn trong suốt mấy năm tại vị.

Hạ An Lan cau mày: “Anh chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, hơn nữa, cậu tưởng tìm người kết hôn dễ như mua rau chắc?”

“Nhờ bố mẹ vợ tìm giúp, trước đây, không phải Tiểu Ái luôn muốn gán ghép anh với Tô Ngưng Mi hay sao. Em cảm thấy anh đối xử với cô ấy cũng khá đặc biệt, anh không cân nhắc xem thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.