Người Yêu ‘Vô Tính’ Trước Và Sau Khi Kết Hôn

Chương 28: Tôi thích cậu ( Kết)




Trang Khả Nhi kinh ngạc, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao lúc ấy cha lại chẳng nói gì, kiểu chuyện thế này, lại là chuyện giữa các trưởng bối, đúng là không dễ mở miệng với vãn bối như cô...

"Sau đó Ninh Diệu Hoa liên tục thổi gió bên tai Trang Linh Ngọc, cô ta nghe xong thì về cãi nhau với ông nội con, đòi ông nội mở cửa sau cho Ninh Diệu Hoa! Cô ta cho rằng một mảnh đất là giấy chắc, cứ thế mà cầm đưa cho Ninh Diệu Hoa là chuyện dễ dàng như vậy sao? Lúc ấy phía trên làm rất nghiêm, ông nội con lại là người chính trực liêm khiết, đừng nói Ninh Diệu Hoa mà dẫu có là con trai ruột cũng chẳng có chuyện cho đặc quyền như vậy! Tất cả chiến công của cha con cũng đều là do ông ấy từng bước cắn răng chinh chiến bên ngoài gom lại cả..."

Mạnh Lâm Lang im lặng hồi lâu, cuối cùng dứt khoát đem chuyện năm đó kể rõ từng việc một: "Sau khi bị bị cự tuyệt thì Trang Linh Ngọc lấy danh nghĩa ông nội con, lấy danh nghĩa của Trang gia đi tìm người hỗ trợ. Sau đó chuyện này bị đối thủ của ông nội phát hiện, không chỉ thiếu chút nữa là kéo ông nội con xuống mà còn phá hủy thanh danh cả đời của ông! Ông nội con vô cùng tức giận, vì vậy mới đoạn tuyệt quan hệ cha con với cô ta..."

Trang Khả Nhi nghe mà choáng váng: "Hóa ra là như vậy!"

Mạnh Lâm Lang "hừ" lạnh một tiếng: "Cho dù đã đoạn tuyệt quan hệ với cô ta, nhưng cha con vẫn nhớ mấy phần tình nghĩa nên cầm súng đi cảnh cáo Ninh Diệu Hoa, yêu cầu ông ta đối xử với Trang Linh Ngọc cho tốt! Nếu không con nghĩ loại người như ông ta mà lại đem Trang Linh Ngọc cung phụng như tổ tông chắc, không sinh được con trai mà vẫn không dám bỏ cô ta?"

Nghe xong những lời này thì Trang Khả Nhi cũng hiểu rõ: "Vậy những lời Ninh Tuyết Lạc nói..."

Mạnh Lâm Lang cười nhạt: "Một tháng trước, Trang Linh Ngọc gặp mẹ với cha con còn ra vẻ cao ngạo của phu nhân giàu có cơ mà, mắt còn không thèm liếc đến chúng ta ấy. Con nghĩ thái độ như thế là thái độ của người biết hối cải sao? Ninh Tuyết Lạc kia tuổi không lớn lắm nhưng tâm nhãn lại nhiều, cô ta làm thế cũng là vì muốn mượn danh tiếng của nhà chúng ta!"

"Vậy cái vòng này là sao? Chẳng lẽ cô ta sợ con không nhận nên cố ý để lại trên xe?" Trang Khả Nhi không hiểu, những nếu sự việc là vậy thì cũng không hợp lí lắm.

"Cô ta muốn lừa con đến dự lễ cưới!" Mạnh Lâm Lang nhìn đồng hồ: "Không tin con cứ chờ mà xem, lát nữa thể nào cô ta cũng gọi điện tới nói mình vô ý đánh tơi vòng tay trên xe của con, bày đủ loại lí do rằng không qua lấy được để con phải tự mình đưa qua!"

"Đến lúc đó thì, chỉ cần con xuất hiện, dẫu cho chỉ là để đưa trả vòng tay thì trong mắt người khác cũng chỉ biết là con đến dự hôn lễ của Ninh Tuyết Lạc, còn đưa một cái vòng vô cùng quý giá cho con coi như quà cưới!"

"Người khác biết con là Đại tiểu thư của Trang gia, biết con là đại biểu của nhà họ Trang! Mà đến lúc đó giá trị con người của Ninh Tuyết Lạc cũng theo đó mà dâng lên."

Mạnh Lâm Lang hiểu rất rõ đứa con gái của mình, ngoài lạnh trong nóng, nếu Ninh Tuyết Lạc muốn giăng bẫy thì tám phần là Trang Khả Nhi sẽ mắc bẫy.

Cũng may là bà kịp thời phát hiện.

Trang Khả Nhi cắn môi, vẻ mặt khó coi như ăn phải con ruồi: "Tâm cơ của cô ta quá đáng sợ..."

Đầu tiên là đánh bài thân tình, cuối cùng lại còn phòng ngừa cô không đến mà đào sẵn một cái hố to tướng cho cô nhảy, thật khó lòng phòng bị...

Đôi mắt của Mạnh Lâm Lang thoáng qua vẻ tàn khốc: "Giỏi cho một Ninh Tuyết Lạc, chưa tìm cô ta thì thôi mà cô ta đã dám tính toán tới tận Trang gia!"

Nói xong bà đứng lên xoay người nói với Trang Khả Nhi: "Con vừa mới nói hôm nay là tiệc mừng lễ thành lập quỹ từ thiện của Tiểu Tịch đúng không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.