Người Yêu Giả Tưởng

Chương 2




"Không phải ta không nhận ngươi, mà ngươi may vá thật sự quá kém."

Trên trấn nhỏ, lão bản vô cùng ghét bỏ nhìn thiếu niên lang trước mặt.

Quý Lan Âm hơi gục đầu, nhỏ tiếng nói, "Ta đã biết, cảm ơn."

"Đi mau đi mau." Lão bản ghét bỏ phẩy phẩy tay.

Lão bản đã tỏ rõ mình không muốn nhận Quý Lan Âm, nên Quý Lan Âm cũng không nán lại lâu.

Trên trấn, người đến người đi, nơi này đối với nam tử cũng không tính quá trói buộc, chúng nam tử đều tương đối thoáng.

Quý Lan Âm khi ra cửa đã được Mộ Ngôn đặc biệt hóa trang cho, xấu đến không còn bạn bè, nên lão bản hầu như không dám nhìn Quý Lan Âm thêm một cái.

Nhưng ——

Quý Lan Âm mím môi, vậy thì hắn sẽ không có tiền mua thuốc, không có tiền mua thuốc, thân thể Mộ Ngôn sẽ không khỏe lên được.

Quý Lan Âm cũng không biết Mộ Ngôn đi theo sau hắn.

【 đinh, nhiệm vụ chi nhánh. 】

【 thu thập mảnh nhỏ, Thẩm Bạch. 】

Lúc này, Mộ Ngôn thình lình thu được âm thanh từ chúa tể hệ thống.

Mộ Ngôn chỉ khựng lại một chút, rồi tiếp tục không chút vết tích đi theo sau Quý Lan Âm.

Hầu như không nhà ai muốn nhận Quý Lan Âm, không chỉ có không cần, còn nói chuyện mang trào phúng.

Quý Lan Âm ở trên trấn nhỏ vẫn có một số người biết hắn.

Đa phần đều là nam tử, châm chọc Quý Lan Âm hành vi cử chỉ không giống nam tử, lớn lên lại xấu, không có nữ tử cần.

Quý Lan Âm ở trên trấn nhân duyên cũng không tốt, đại đa số đều trào phúng Quý Lan Âm, cảm thấy hắn chính là trò cười.

Nhưng Quý Lan Âm trên mặt vẫn như thường, hắn đối với những chuyện này đã tập mãi thành thói quen rồi.

Mộ Ngôn nhíu mày, đang muốn bước đến, bước chân cô bỗng nhiên khựng lại.

Mặt sau Quý Lan Âm, mấy chiếc xe ngựa đang phi nhanh mà đến, Quý Lan Âm lúc này lại đi giữa lòng đường.

Mộ Ngôn sửng sốt, cơ hồ không có bất luận ý tưởng gì, đang lúc muốn chạy thật nhanh đến chổ Quý Lan Âm.

Bất ngờ, người chạy trên lưng ngựa ở đằng trước, cánh tay dài vung tới, nhanh chóng mang người vào lòng mình.

Quý Lan Âm vẻ mặt sững sờ còn chưa biết mình đang ở đâu.

Chờ lúc phản ứng lại, người nọ từ trên lưng ngựa dựng người lên, mũi chân nhón nhẹ một cái, mặc bào xoay tròn trên không trung, khí tràng cường đại, hơi rét tràn ra.

Cả con phố phừng phực sát khí.

Trên đường phố, im phăng phắc mấy giây, sau đó chạy không còn bóng.

Mộ Ngôn thấy Quý Lan Âm được cứu, chân lui lại vài bước, đứng ở mặt sau một quán nhỏ.

Ánh mắt không gợn sóng, nhìn giữa lòng đường.

Nữ tử áo gấm đen một tay ôm Quý Lan Âm, vô pháp kéo cung tiễn.

Người ở trong lòng thân thể mềm mại, làm tim nàng ta đập hơi thoáng nhanh nên không muốn buông tay.

【 đinh, Thẩm Bạch đối với Quý Lan Âm hảo cảm +10. Ký chủ, nam nhân của cô bị mảnh linh hồn của cô mơ ước. 】

Mộ Ngôn: "......"

"Cẩn thận nga." Giọng nói trầm thấp lười biếng ở bên tai Quý Lan Âm vang lên.

Quý Lan Âm còn chưa phản ứng lại, cả người đã bị tung lên cao, thế nhưng bị ném thẳng lên trời.

"......"

Cùng lúc đó, huyền y mặc bào nữ nhân hơi hơi xoay người, một cung bốn mũi tên, phá không lao ra.

Nàng ta môi mỏng khát máu hơi cong lên, khinh công phi lên, đem Quý Lan Âm đã sắp ngã xuống, ôm ngang người dựng lên.

Mặc bào xoay tròn, thế nhưng cứ thế đứng thẳng trên lưng ngựa.

【 hảo! Trận này còn hơn cả show diễn! 】 chúa tể hệ thống ở trong đầu của Mộ Ngôn vỗ tay.

Thẩm Bạch lên sân khấu quá mức huyền ảo.

【 ký chủ, nam nhân của cô và mảnh linh hồn của cô hơi bị xứng đó nha! 】

Đế vương công và tiểu bạch thụ.

Hợp như trời.

Ngược lại, so sánh với ký chủ chíp bông, chúa tể hệ thống nháy mắt chuyển fan.

Mộ Ngôn: "......"

Nụ cười nhạt theo tiêu chuẩn của cô đã dần ngưng đọng lại.

Nụ cười dần biến mất.

Nụ cười chuyển dần sang vẻ biến thái.

Người ở trên lưng ngựa đằng sau bị mũi tên bắn trúng, cuối cùng rơi xuống đất chết không kịp hối tiếc.

*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.