Người Yêu Chí Tử

Chương 10




- Nơi này rất lớn, họ ở cùng với ta, ngươi không cần tiếp tục an bài!

Nhiếp Vân thản nhiên nói.

- Tốt lắm, ta cáo từ trước!

Hoang Lăng khẽ cười, xoay người rời đi.

- Đêm nay mọi người cẩn thận một chút, nước trong Hoang Lăng thành phủ rất sâu, chỉ sợ sẽ có âm mưu, phải cẩn thận!

Nhiếp Vân phân phó.

Cho dù là người của hai thế giới nhưng Nhiếp Vân cũng nhìn không thấu Hoang Lăng, bởi vì Nhiếp Vân tước tứ chi con của Hoang Lăng, nhưng hắn lại không có vẻ tức giận, mà tình nhân cũ đi theo Nhiếp Vân như vậy nhưng hắn không nói lời nào, thật sự làm người không nghĩ ra.

- Ân!

Mọi người đồng thời gật đầu, đều tự tản ra.

Mọi người rời đi, lúc này Nhiếp Vân mới chú ý biệt viện mình đang ở, không hổ là nơi chiêu đãi khách quý mà hoàng thất Thần Thánh đế quốc đặc biệt thi công, bút tích thật lớn.

- Khó trách trong Quang Minh thành cao thủ nhiều như mây, chỉ nói ở linh khí đã chiếm ưu thế thật lớn!

Tu luyện khí hải, linh khí là căn bản, càng dày đặc thì tốc độ tu luyện càng nhanh, linh khí nơi này sung túc như vậy, đừng nói là thiên tài, dù là một đầu lợn chỉ dùng mười năm thời gian cũng có thể tu luyện tới binh giáp cảnh đỉnh.

- Linh Tiên Thiết Thiên trận? Thật sự là hảo thủ đoạn!

Tùy ý đi vài bước trong sân, ánh mắt Nhiếp Vân đột nhiên rơi xuống trong một tổ hợp đặc thù trong phòng, khóe môi nhếch lên.

Tổ hợp đặc thù này giống như một binh khí kỳ quái tạo thành, từ xa nhìn lại như vật trang trí, Nhiếp Vân vừa liếc mắt liền nhìn ra đây là trận pháp nghe trộm đặc biệt – Linh Tiên Thiết Thiên trận!

Loại trận pháp này ở Di Thiên đại lục xem như hàng hóa dùng quét đường cái, không đáng giá một văn tiền. Nhưng ở trong Khí Hải đại lục lại có rất ít người nhận thức, công năng thật giống như truyền tống ngọc bài, được linh thạch thôi động có thể đem hình ảnh phát sinh trong phòng hoặc là thanh âm truyền ra ngoài.

Khó trách Hoang Lăng không nói lời nào, nguyên lai hắn không biết lai lịch của mình, cố ý gắn cơ quan nghe trộm tìm hiểu hư thật của mình.

- Phá!

Nhiếp Vân khẽ cười, ngón tay tùy ý bắn ra, oanh một tiếng trận pháp liền biến thành một đống phế phẩm.

- Linh thạch này còn có thể dùng, không thể tùy tiện lãng phí!

Bàn tay Nhiếp Vân chộp tới lấy ra một viên linh thạch duy trì trận pháp vận chuyển, khẽ cười, tiện tay thu vào trong nạp vật đan điền.

Số linh thạch mà hắn vơ vét được từ Lưỡng Giới sơn, Di Thiên tông cùng hoàng thất Thần Phong đế quốc đã tiêu hao hầu hết. Mặc dù ở Tử Quỳnh sơn mạch có được tiếp tế thật lớn, nhưng trải qua Vô Danh pháp quyết cải tạo khí hải, cần thật nhiều chân khí, một khi đột phá cho dù có thêm nhiều linh thạch hơn nữa cũng phải chê ít!

Xử lý xong trận pháp nghe lén, Nhiếp Vân khoanh chân ngồi dưới đất vận chuyển công pháp bắt đầu tu luyện.

- Bây giờ đã tối, cũng nên đi thăm lão bằng hữu!

Không biết tu luyện được bao lâu, Nhiếp Vân chợt thở ra một hơi đứng dậy.

Lúc này bên ngoài đã hoàn toàn tối đen, cũng nên đi làm việc của mình.

Ban đầu Nhiếp Vân lưu truy tung khí trên người Đồ Tân, sau đó do xảy ra nhiều sự tình nên hắn cũng chưa kịp tra xét, ban ngày hắn vừa tiến vào Quang Minh thành lập tức cảm ứng được cỗ khí tức kia, cũng nói rõ Đồ Tân đang ở nơi này!

Hắn nới lỏng Đồ Tân là vì câu cá lớn, hiện tại xem ra thời gian thu võng đã tới!

- Tiểu Phong, ngươi cảnh giác một chút, ở lại đây bảo hộ mọi người, ta ra ngoài một chuyến!

Dặn dò tiểu Phong một câu, thân thể Nhiếp Vân nhoáng lên, thân hình lặng yên không một tiếng động rời khỏi Đế Lâm biệt viện, hướng theo phương hướng cảm ứng được truy tung khí bay đi.

- Nơi này là…hoàng cung? Đồ Tân lại ở hoàng cung? Chẳng lẽ hoàng thất Thần Thánh đế quốc cũng tham dự hành động vây bắt cha mẹ ta?

Một đường đi tới, cảm ứng được Đồ Tân đang cách mình ngày càng gần, Nhiếp Vân nhìn kiến trúc to lớn trước mắt, không khỏi nhăn mày.

Xuất hiện trước mắt chính là một mảnh kiến trúc hùng vĩ, phía trước là một quảng trường nhìn qua như bình xuyên, sau lưng núi cao sừng sững, dựa vào vách núi lưu loát đem uy nghiêm của hoàng gia hoàn toàn triển lộ, hẳn là hoàng cung không thể nghi ngờ.

Đồ Tân lại ở trong hoàng cung, xem ra Hoang Lăng cũng không phải kẻ hiền lành, khẳng định cũng tham dự vây bắt cha mẹ của mình.

- Ngụy trang sư biến hóa!

Trong lòng vừa động, Nhiếp Vân giả tạo thành bộ dáng của một hộ vệ, từ không trung lẻn vào hoàng cung.

Hoàng cung Thần Thánh đế quốc xa hoa hơn Thần Phong đế quốc, cung điện san sát, tầng tầng lớp lớp, liếc mắt không thấy cuối, đổi lại là người thường không có bản đồ nhất định sẽ lạc đường.

Nhiếp Vân bất đồng, vừa rồi ở trên không trung hắn vừa liếc mắt đã ghi nhớ kỹ càng, tuyệt đối sẽ không sai lầm.

- Thiên sơn dựa đỉnh, khí tẩu du long…người thi công hoàng cung này nhất định là đại sư trong trận pháp vọng khí, có thể đem một cung điện dựa theo vận mệnh Tụ Linh trận kiến tạo, mỗi vách tường mỗi khối gạch đều có thâm ý, đáng sợ!

Đi theo hành lang trong hoàng cung, Nhiếp Vân quan sát bố cục xung quanh, âm thầm gật đầu.

Khó trách hoàng thất Thần Thánh đế quốc có thể xuất hiện cường giả bí cảnh, vận mệnh hoàng cung hội tụ khí thể của toàn bộ đại lục, linh khí dày trọng, dưới tình huống như vậy nếu không xuất hiện cường giả bí cảnh, không xuất hiện thiên tài, thật có lỗi với người bố trí hoàng cung này.

- Chính là chỗ này!

Chỉ chốc lát Nhiếp Vân đã tránh được vô số hộ vệ tuần tra, đi vào một biệt viện tận sâu trong hoàng cung, lúc này truy tung khí của hắn chẳng khác gì ngọn lửa trong đêm đen, sáng ngời chói mắt, chiếu rọi bốn phương.

Hoa lạp!

Đang định đi vào xem Đồ Tân đang làm gì nơi này, đột nhiên Nhiếp Vân nghe được tiếng bước chân dồn dập, một thân ảnh cao lớn đi nhanh tới.

- Hoang Lăng? Ha ha, tới vừa lúc, ta muốn xem ngươi định dùng quỷ kế gì!

Người này thân là đế vương tôn sư, khuya khoắt chạy tới nơi này khẳng định làm chuyện gì lén lút không dám gặp người.

Thân thể Nhiếp Vân nhoáng lên, lặng yên đi vào trong đình viện, ẩn vào một địa phương kín đáo.

- Đồ Tân, ngươi đi ra cho ta!

Vừa vào sân, Hoang Lăng cau mày quát khẽ một tiếng.

- Muộn như vậy tại sao bệ hạ lại tới? Có phải có tin tức những người đó hay không?

Một thân ảnh đi ra, chính là Đồ Tân.

Lúc này nhìn Đồ Tân thật khỏe mạnh, xem ra sau sự kiện lần đó hắn đã biết dù có được đại lực đan điền cũng phải chú trọng tu luyện thân thể.

- Tin tức? Hừ, ngươi còn không biết xấu hổ nói, tin tức ngươi nói với ta toàn bộ đều sai lầm!

Hoang Lăng tức giận quát.

- Sai lầm? Tin tức gì?

Đồ Tân sửng sốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.