Người Vợ Bí Mật

Chương 36: Địa Công Tướng Quân Trương Bảo




Chu Hằng tế xuất hắc kiếm, đúng là muốn nhanh chóng chấm dứt chiến đấu.

- Triệt! 3 huynh đệ Thủy gia nhao nhao hét lớn, bọn họ hiểu ra mình xa xa không phải là đối thủ của Chu Hằng, đánh tiếp rất có thể bỏ mạng tại đây.

Bọn họ sắp đột phá Hóa Thần Cảnh, đến lúc đó huynh đệ ba người tam vị nhất thể, liên thủ với nhau có thể đánh chém bất kỳ Thiên Tôn tân tấn nào, đó là khí phách uy vũ bực nào, nếu như chết ở chỗ này thì quá oan uổng.

- Trốn không thoát đâu! Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, tay trái mở ra, Phiên Thiên Chưởng đánh ra, oanh! Oanh! Oanh! Chưởng kình liên tục nện ra, 3 huynh đệ Thủy gia lập tức bị cản lại, căn bản trốn không thoát.

Đây là tiên thuật, tuy rằng bị giới hạn bởi trình độ linh lực của Chu Hằng không có cách nào phát huy ra thực lực chân chính của nó, nhưng mà dùng để trấn áp võ giả cùng cảnh giới thì hoàn toàn không thành vấn đề, khuyết điểm duy nhất chính là tiêu hao linh lực lớn một chút.

Nhưng bây giờ thể chất Chu Hằng đã tiến vào Hóa Thần Cảnh, linh lực với hắn lại là thứ yếu, hắn có thể toàn lực dùng ra, dùng cho tới không còn cũng không thành vấn đề.

Hắn có thể xằng bậy, liều mạng vận chuyển linh lực, đánh cho 3 huynh đệ Thủy gia thảm, tuy rằng bọn họ là bên phòng ngự, tiết kiệm được không ít lực, nhưng mà Chu Hằng còn có lực lượng cơ thể Hóa Thần Cảnh!

- Hưu!

Chu Hằng cường thế đột nhập, hắc kiếm giơ lên, chém tới 3 huynh đệ Thủy gia.

- Hừ! Ba đại tướng dưới trướng Vương đồng thời hét to, giơ cao Tam Xoa Kích cùng nhau phản kích Chu Hằng, tuy rằng bọn họ không địch lại, nhưng mà ba đại tướng dù sao cũng là ba đại tướng, cho dù thua, cũng phải thua có thể diện, thua một cách ung dung.

- Keng!

Hắc kiếm xẹt qua, 3 Tam Xoa Kích đồng thời bị chém đứt. Đoạn nhận xẹt qua, giống như một đốm lửa.

- Cái gì! 3 huynh đệ Thủy gia cả kinh đồng thời kêu lên. Tuyệt không nghĩ tới đoạn kiếm màu đen nhìn như thông thường kia lại sắc bén như thế! Nên biết rằng Tam Xoa Kích trong tay bọn họ chính là pháp khí Thần Anh Cảnh a, làm sao có thể một kiếm đã bị chém đứt!

Hắc kiếm chính là Tiên khí, hơn nữa còn là Tiên khí phẩm bậc cực cao, lúc trước ngay cả con rối cấp Vương cũng bị chém ra vết! Nếu không phải lực lượng bản thân Chu Hằng không đủ, thậm chí một kiếm cũng có thể chặt đứt con rối cấp Vương này.

Hiện tại lực lượng Chu Hằng đạt tới cấp Hóa Thần Cảnh, tay lại cầm hắc kiếm chém ra, muốn chém đứt pháp khí Thần Anh Cảnh không phải dễ như trở bàn tay sao?

- Ai nha, bảo vật của bổn tọa! Con lừa đen vẻ mặt nhức nhối, gắng họng kêu lên: - Chu tiểu tử, nhẹ tay một chút, đây chính là bảo bối của bổn tọa à, ngươi lại làm hư nữa, bổn tọa sẽ liều mạng với ngươi!

3 huynh đệ Thủy gia vừa sợ vừa giận, con lừa đen này nói vậy khác nào rủa bọn họ chết, làm sao bọn họ không giận cho được! Nếu không phải Chu Hằng quá cường đại, bọn họ rất muốn phân ra một người làm thịt con lừa đê tiện kia trước.

Trong lòng bọn họ bắt đầu hối hận, lúc trước vì sợ phải trả cái giá quá lớn phải trả, cho nên mới không liều chết với Chu Hằng, kết quả bọn họ tiến bộ, Chu Hằng lại tiến bộ lớn hơn nữa. Trái lại có được lực lượng ngăn giết bọn họ, bảo sao bọn họ không hận? Làm sao không hối?

- Không thể lui được nữa!

- Tế Thôn Nguyên Thuật!

- Ta nguyện bỏ trăm năm thọ nguyên, một kích đoạt mệnh!

Ba đại tướng Hải tộc đồng thời giận dữ quát lớn, tam vị nhất thể, nhao nhao phóng ra ánh sáng chói mắt. 3 cây Tam Xoa Kích cùng hợp vào nhau, mũi kích gãy phát ra ánh sáng chói mắt điên cuồng đâm tới Chu Hằng.

Giống như Kim Ô rơi xuống, ánh sáng rực rỡ.

Chu Hằng mũi kiếm chỉ thẳng, không né không tránh.

- Muốn chết! Ba đại tướng Hải tộc đều vừa mừng vừa sợ, một kích đoạt mệnh này bọn họ đều phải hao tổn trăm năm thọ mệnh của mình làm cái giá phải trả mới phát huy ra được uy lực của nó, uy lực của nó tuyệt đối có thể so được với Hóa Thần Cảnh!

Đây mới là con bài chưa lật chân chính, sát chiêu, tuyệt chiêu của bọn họ, không đến vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không lấy ra dùng!

Chu Hằng lại muốn cứng rắn đón đỡ một chiêu này? Đừng nhìn quả đấm của hắn có thể ngạnh kháng được pháp khí Thần Anh Cảnh, nhưng mà đó cũng chỉ là pháp khí Thần Anh Cảnh mà thôi, Hóa Thần Cảnh và Thần Anh Cảnh chính là có thêm một lạch trời!

Nếu tiểu tử này khinh thường như thế, vậy đi tìm chết đi!

Tam kích hợp nhất, chẳng những ba đại tướng Hải tộc mỗi người đều bỏ trăm năm thọ nguyên để đổi lấy một kích mạnh nhất, hơn nữa còn là ba người hợp lực, với đặc thù công pháp bọn họ tu luyện, chiến lực tạo thành ít nhất tăng lên gấp trăm lần!

Một kích này đừng nói là Chu Hằng, cho dù Hoàng đế Hải tộc Ngao Quảng Long cũng không dám đón đỡ, trúng chỗ yếu hại hẳn phải chết! Oanh!

Mũi kích đâm đến, ánh sáng chói mắt thay thế mặt trời chiếu rọi xung quanh, mọi người đều híp mắt, cái gì cũng không nhìn thấy, dường như đều bị mù vậy.

Tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, rất nhanh ánh sáng chói mắt này như bị hắc động cắn nuốt vậy, trong nháy mắt biến mất tại một điểm. Mọi người vội vàng ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy mũi kích ba cây Tam Xoa Kích gãy đoạn đều chỉa vào ngực Chu Hằng, nhưng căn bản không xuyên vào được, ngược lại thân kích gấp khúc, bị xoắn thành bánh chèo.

Nhìn lại 3 huynh đệ Thủy gia, hổ khẩu bọn họ đều nứt ra, máu tươi chảy đầy đất, nhưng mà bọn họ lại dường như không biết, trong ánh mắt đều là vẻ chấn động và khó tin.

Bọn họ hoàn toàn không thể chấp nhận kết quả như vậy!

Người ta đứng không né không tránh, mặc cho bọn họ công kích một kích mạnh nhất đến, nhưng mà kết quả thì sao? Chu Hằng đánh rắm cũng không có, ngay cả da cũng không trầy, mà hổ khẩu bọn họ đều rách nát tơi tả.

Thậm chí vì trong thời gian ngắn bộc phát ra lực lượng Hóa Thần Cảnh, pháp khí Thần Anh Cảnh cũng trở nên vặn vẹo!

Tên trước mặt này còn là người sao? Xác định không là con rối cấp Vương giống người chứ?

- Ôi, ta rủa mụ mụ nhà ngươi, bảo vật của bổn tọa a. Con lừa đen giống như chịu tang: - Chu tiểu tử, bổn tọa cùng ngươi thế bất lưỡng lập! Nó khổ đại cừu thâm trừng mắt Chu Hằng.

Chu Hằng tươi cười, nói: - Đây là do ba người bọn hắn làm hư, không liên quan tới ta! Ta báo thù cho ngươi là được.

3 huynh đệ Thủy gia thật muốn đâm đầu cho chết, đây chính là pháp khí của bọn họ a, ta phá hư hay không hư thì liên quan gì tới ngươi? Nhưng bọn họ căn bản không có cơ hội cãi lại, bởi vì Chu Hằng đã cắt ra một kiếm.

Bọn họ muốn lui, nhưng tay kia của Chu Hằng lại cùng chụp lấy ba cây Tam Xoa Kích, lực lượng lớn vô cùng, bọn họ căn bản không nhúc nhích được.

Mắt thấy một kiếm đánh úp lại, bọn họ lại không dám dùng thân thể đón đỡ, đành phải buông tay, chật vật lui về.

Bỏ pháp khí của mình, đây là sỉ nhục của võ giả, nhất là đối với 3 huynh đệ Thủy gia mà nói, 3 cây Tam Xoa Kích này chính là tượng trưng của bọn họ, người trong Hải tộc người nào mà chưa từng thấy qua?

Nhưng bây giờ vũ khí bị người đoạt, bọn họ lại không có biện pháp nào, điều này khiến bọn họ vô cùng suy sụp, bởi vì Chu Hằng cường đại đến mức khiến cho bọn họ tuyệt vọng!

Không phải lực lượng! Chỉ nói lực lượng, Chu Hằng so ra còn kém vua bọn họ, ba người bọn họ hợp lực có thể miễn cưỡng ngăn cản, nhưng mà phòng ngự Chu Hằng quá biến thái, cho dù bọn hắn tiến vào Hóa Thần Cảnh thì như thế nào, thật sự làm gì được hắn sao?

Chu Hằng tiện tay điểm ra, thanh trừ thần thức của 3 huynh đệ Thủy gia để lại trên Tam Xoa Kích, sau đó ném cho con lừa nói: - Đỡ lấy...

Con lừa đen vội vàng giơ chân ôm ba cây Tam Xoa Kích vào lòng, mặt vui vẻ, lần này cuối cùng cũng không về tay không. Nhưng lòng tham của nó lập tức lại thiêu đốt nói: - Chu tiểu tử, còn có khối yếm đỏ kia nữa, vừa lúc dùng để bao mông bổn tọa!

- Con lừa miệng rộng kia, ngươi quá tham rồi đó! Vương Hà nhìn không vừa mắt, đứng ra chính nghĩa quát.

- Đứa nhỏ kia, người thì biết cái gì! Con lừa đen liếc xéo mắt, tỏ vẻ không chấp nhặt với hắn.

Chu Hằng truy kích, sát khí bùng ra, hiện tại tuy rằng thể chất hắn tiến vào Hóa Thần Cảnh, ở phàm giới cơ hồ là tồn tại Phàm giới không hỏng không hủy, nhưng còn chưa đủ! Huyền Càn Tinh sắp sụp đổ, hắn nhất định phải mang người thân tới tinh cầu khác hoặc là tới Tiên giới, do vậy hắn cần linh lực cũng phải đột phá Hóa Thần Cảnh.

Hắn cần trở nên càng mạnh! Giết! Chân đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, mấy bước đã đuổi kịp 3 huynh đệ Thủy gia, đoạn kiếm chém ra Lăng Thiên Cửu Thức!

Cho tới bây giờ, hắn không còn cố kỵ sử dụng Lăng Thiên Cửu Thức nữa, linh lực khô kiệt cũng chẳng sao, đúng là thích hợp cho tốc chiến tốc thắng, dù sao man lực của hắn chỉ là Hóa Thần Cảnh sứt mẻ, ép được 3 huynh đệ Thủy gia hợp lực, nhưng muốn giết bọn họ cũng phải tốn nhiều thời gian.

Hắn không muốn lãng phí thời gian nữa!

Giết! Thiên địa đột nhiên biến sắc, trở nên hôn ám, giống như tận thế buông xuống! Theo thực lực Chu Hằng càng ngày càng mạnh, mỗi lần hắn thi triển Lăng Thiên Cửu Thức động tĩnh cũng càng lớn hơn, sắc trời hôn ám cũng là vì kiếm ý, trong phạm vi ngàn dặm, sinh sát do một ý niệm của hắn.

Chính hắn cũng giật mình, phạm vi này cũng quá lớn đi!

Nhưng bây giờ cũng không phải thời gian sợ hãi, Chu Hằng lập tức biến sắc, hắc kiếm điểm xuống.

Không chỉ 3 huynh đệ Thủy gia, bao gồm tất cả người Hải tộc, con lừa đen, đều có thể cảm nhận được một cỗ kiếm ý linh hoạt, sắc bén vô cùng trực bức bọn họ, chỉ cần kiếm chủ kia nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh giết bọn họ.

Trốn không thoát, tránh không khỏi! Đây, đây là kiếm pháp gì?

3 huynh đệ Thủy gia đều tuyệt vọng, sự huyền diệu của kiếm pháp này vượt qua xa Phiên Thiên Chưởng trước đó, căn bản không phải bọn họ có thể đối kháng!

Roẹt, trong bóng đêm hiện lên một vệt sáng sáng chói, hết thảy chấm dứt trong nháy mắt.

Khi bóng tối lui đi, con lừa đen, không ai mà không trợn mắt há hốc mồm, bởi vì vô luận là 3 huynh đệ Thủy gia hay là những người Hải tộc khác đều thây chất đầy đất, máu chảy thành sông.

Bọn họ tin tưởng, vừa rồi chỉ cần Chu Hằng nguyện ý, cho dù nơi này có 1000 vạn người, một ức vạn người, trong nháy mắt cũng toàn bộ bị diệt.

Đây là một kiếm kinh thiên động địa cỡ nào!

Chỉ là bọn họ lại không biết, lúc trước nguyên chủ nhân của hắc kiếm chém ra một kiếm, chỉ là một đạo dư ba cũng có thể mạnh mẽ cắt xuống một khối Tiên đại lục, như vậy uy lực lớn bực nào?

Nếu biết được chắc bọn họ sẽ bị dọa ngất mất!

Chu Hằng thu hồi hắc kiếm, linh lực toàn thân sau một kiếm kia bị tiêu hao hầu như không còn, may mà thể chất bây giờ của hắn đã vượt qua trình độ linh lực, cũng không tạo thành quấy nhiễu cho hắn.

- Oa oa, thật nhiều hải sản! Vương Hà hoan hô một tiếng, trong mắt của Tên Ăn Tạp này, chư Đại tướng Hải tộc cũng chẳng khác gì, chó gì, chỉ để cho hắn lấp đầy cái bụng.

Nghe Tiểu Ăn Tạp nói vậy, Ngao Không Sơn, không ai mà không da mặt co rút, đầu đầy hắc tuyến.

Đây chính là ba đại tướng dưới trướng Vương a, loại nhân vật anh hùng khí phách cỡ nào, tuy rằng khi còn sống là địch, sau khi chết cũng đáng để tôn trọng, khi về quy táng ở chỗ sâu trong biển rộng à. - - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.