Người Vợ Bí Mật

Chương 12: Tôn Vũ Thăng Quan Phát Tài




Đêm

Yên tĩnh Thỉnh thoảng có từng cơn gió biển thổi qua, rít gào.

Tuy nhiên trong phòng ngủ của biệt thự xa hoa, không nghe thấy được tiếng gió biển đang rít gào.

Trong phòng ngủ được bao phủ bởi ánh đèn màu hồng phấn, chiếc giường kiểu cung đình cũng được thiết kế màu phấn hồng làm màu chủ đạo.

Triệu Ca thoải mái gối lên cánh tay rắn chắc của Phạm Hồng Vũ, tay ôm lấy ngực hắn, khẽ thở.

- Hồng Vũ, nếu anh đã nhìn chuẩn rồi thì sao không để Lệnh Hòa Phồn mua nhiều một chút?

Giọng nói có chút lười biếng.

- Bởi vì anh ấy là Lệnh Hòa Phồn.

Triệu Ca có chút không rõ, xoay người “ừ” một tiếng.

Phạm Hồng Vũ hôn lên trán Triệu Ca, mỉm cười nói: - Ca Nhi, thật ra Lệnh Hòa Phồn thực hiện đúng. Chúng ta hiện tại làm như vậy thật ra chính là đánh bạc. Lệnh Hòa Phồn hiện đang quản công ty lớn như vậy, lại là người nối nghiệp tương lai của tập đoàn Lệnh thị, đánh chắc nắm chắc rất chính xác. Loại đầu cơ được ăn cả ngã về không này, không phải là việc mà một Chủ tịch của công ty lớn nên làm. Nếu chẳng may sai lầm thì sẽ liên lụy đến mặt nghiệp vụ khác của công ty. Phản ứng dây chuyền này rất đáng sợ, rất nhiều công ty lớn cũng chỉ vì đứt mắt xích tài chính, cuối cùng bị phá sản.

- Vậy…chúng ta.

Triệu Ca có chút hồ đồ. Phạm Hồng Vũ cười nói: - Chúng ta thì khác, chúng ta cũng không có quá nhiều thực nghiệp, chỉ có tiền mặt. Máy cầm tay của Thiên Ca sớm đã bước vào giai đoạn lợi nhuận thuần doanh, cũng không cần phải đầu tư tài chính nhiều nữa. Cho dù chúng ta có bị mất hết tiền mặt thì cũng không ảnh hưởng đến việc sản xuất và tiêu thụ của Thiên Ca. Chỉ cần ngành kinh doanh chủ yếu không sụp đổ thì còn có cơ hội Đông Sơn tái khởi. Huống chi, cho dù anh có nắm chắc bao nhiêu, nếu dự đoán sai lầm thì cũng không đến nỗi toàn quân bị diệt.

Triệu Ca gật gật đầu, tỏ vẻ rất yên tâm, một lúc sau, bỗng nhiên lại nói: - Hồng Vũ, nếu lúc này lại kiếm tiền, tiền kiếm được chúng ta xài thế nào? Xài sao hết được…

Trong giọng nói không ngờ có chút sầu lo. Phạm Hồng Vũ lập tức bật cười.

Người ta thì đều buồn vì không có tiền tiêu, còn cô này lại lo tiền tiêu không hết.

- Yên tâm, nếu lần này mọi việc thuận lợi thì ít nhất chúng ta cũng bỏ túi 200 triệu Đô la Mỹ. Có khoản tiền lớn như vậy thì có thể làm được rất nhều chuyện. Chúng ta cứ làm mạng Internet, mua lại một số công ty có tiềm lực…Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là thành lập một quỹ, đi con đường tài chính tiền tệ. Trên thế giới này, ai nắm được sản nghiệp tài chính, thì người đó là vô địch. Bất luận công ty thực thể gì, đều không thể tách được sự ủng hộ tài chính của tập đoàn tài chính. Đến lúc đó, chúng ta sẽ thương lượng một chút với Lệnh Hòa Phồn, nếu như ông cụ nhà Từ Giai Dao có ý theo hướng này thì cũng có thể hợp tác.

Phạm Hồng Vũ chậm rãi nói.

Triệu Ca giật mình kinh hãi: - Hợp tác với Từ Viễn Công tiên sinh? Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc, có một ngày được hợp tác với Từ Viễn Công. Mặc dù mấy năm nay, dưới sự chỉ huy vô cùng chính xác của Phạm Hồng Vũ, Triệu Ca kinh doanh kiếm được rất nhiều tiền.. Nhưng nếu so sánh với Từ Viễn Công và toàn bộ tập đoàn Từ thị, thì vẫn còn kém xa. Nói cách biệt một trời một vực cũng không quá đáng. Vậy tại sao nghe Phạm Hồng Vũ như thể mọi người đã ngồi ngang hàng rồi?

Phạm Hồng Vũ cười nói: - Đúng vậy, anh không sợ kiếm không được tiền. Cái chúng ta thiếu chính là lực kêu gọi. Tiền, mọi người có thể cùng nhau kiếm, dù sao một người kiếm cũng không hết được. Nhưng lực kêu gọi, trong thời gian ngắn chưa tạo được, phải mượn một chiêu bài lớn. Hơn nữa tập đoàn kinh doanh tài chính, quan trọng nhất không phải là anh có bao nhiêu tiền, mà là anh có thể huy động được bao nhiêu tiền. Bất kể số tiền này có phải của chính anh hay không, chỉ cần anh có thể điều động được, thì đó chính là tiền của anh, lực ảnh hưởng này rất lớn. Chỉ cần chúng ta thao tác thành công, anh tin con mắt của Từ Viễn Công có thể nhìn ra triển vọng hợp tác của chúng ta. Ông ấy không cần bỏ ra nhiều tiền vốn, chỉ cần mượn biển chữ vàng của ông ấy một thời gian ngắn, là có thể kiếm được tiền thật bạc thật, tài sản vô hình biến thành tài sản hữu hình, vậy tại sao lại không làm?

Triệu Ca ngẫm nghĩ một chút, thản nhiên nói: - Anh thật thông minh…

- Ha ha, anh không những thông minh, mà còn rất cường tráng đấy…

Chủ tịch huyện Phạm lại bắt đầu vô sỉ, cánh tay trong chăn di chuyển xuống cặp mông đầy đặn của Triệu Ca.

Triệu Ca cười khanh khách, uốn éo không theo: - Hi hi, đừng làm rộn, vừa rồi mới ấy mà…nghỉ ngơi chút đi…Anh nói, tên Đinh Khải kia, có đối nghịch với chúng ta thật không?

Phạm Hồng Vũ cười ha hả nói: - Có đấy, hắn rất muốn chứng minh anh sai trước mặt em mà.

- Vậy là hắn sẽ không xong rồi?

- Ha ha, cái đó thì phải xem Đinh thị có bao nhiêu tiền để đổ vào lỗ hổng đó.

Sự thật chứng minh, phân tích của Phạm Hồng Vũ đối với Đinh Khải là vô cùng chính xác.

Ngày kế tiếp sau khi rời khỏi biệt thự xa hoa của Lệnh Hòa Phồn, Đinh Khải đã bí mật triển khai hội nghị cao tầng của công ty. Người tham dự hội nghị đều là những cố vấn bí mật của công ty Đinh thị.

Khu vực làm việc của công ty đầu tư Đinh thị, nằm ở tầng hai mươi tám của một tòa nhà cao chọc trời. Phòng họp nằm ngay cạnh phòng Chủ tịch, toàn bộ vách tường là thủy tinh, bên trong vật dụng thiết kế vô cùng tinh xảo, phần lớn là bằng thủy tinh và inox. Đinh Khải Cao đứng trên vị trí chủ tịch, tay kẹp một chiếc bút ký, trên mặt mang theo vẻ ngạo khí.

Hơn mười vị cao quản và cố vấn bí mật ngồi xung quanh bàn hội nghị, nhìn vị Chủ tịch trẻ tuổi.

- Hiện tại họp, đề tài thảo luận chỉ có một, chính là giao dịch dầu thô theo kỳ hạn. Tôi quyết định làm một đơn lớn.

Năm ngón tay của Đinh Khải quay quay chiếc bút rất linh hoạt, tự tin nói.

- A Khải, hiện tại giá dầu thô tổng thể mà nói, gần như bình ổn, không có cơ hội rõ ràng để nhập.

Đinh Khải vừa dứt lời, một người đàn ông chừng năm mươi tuổi ngồi bên cạnh đưa ra nghi vấn. Người đàn ông này đeo giày Tây, tóc hoa râm, thần thái nghiễm nhiên, chính là Phó tổng giám đốc công ty Đinh thị, đi theo cha của Đinh Khải nhiều năm, được coi là nguyên lão trọng thần của công ty. Cha của Đinh Khải cố ý cử ông đến công ty đầu tư này, chính là để hỗ trợ cho Đinh Khải.

Dù sao Đinh Khải vẫn còn trẻ tuổi, cần một người kinh nghiệm hỗ trợ, hay nói cách khác là để giám sát gã.

Đinh Khải lập tức không kiên nhẫn nói: - Chú Đạt, ai nói không có cơ hội? OPEC đã quyết định nâng cao sản lượng dầu thô, mấy nước nhiều dầu mỏ cũng đã gia tăng sản xuất, cháu đoán, trong vòng mấy tháng sau, giá dầu thô sẽ hạ, thậm chí rớt xuống dưới 17 USD cũng có khả năng.

- 17 USD? A Khải, có phải cháu quá lạc quan rồi không? Bây giờ vẫn đang 23 USD đấy.

- Thế thì làm sao? Chỉ cần OPEC gia tăng sản xuất, duy trì sáu tháng đến một năm, thì việc rớt xuống 17 USD cũng rất bình thường. chúng ta lâu rồi chưa có động tác gì lớn, lần này muốn làm một vụ.

Đinh Khải dường như không tôn trọng chú Đạt cho lắm.

Điều này cũng không có gì kỳ lạ cả, cố mệnh đại thần và tân thiên tử luôn tồn tại mâu thuẫn mà.

- Tôi tán thành phân tích của Chủ tịch, giá dầu sẽ theo chiều hướng đi xuống, lần này nhập hàng là có thể có lợi nhuận.

Một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi, ngồi đối diện chú Đạt lập tức nói, vừa nói vừa gật đầu mỉm cười với Đinh Khải, lễ nghĩa rất chu đáo.

Chú Đạt khẽ hừ một tiếng, thần thái có chút không hài lòng.

Đinh Khải mỉm cười vuốt cằm, ngồi thẳng thân mình, nói: - Phó tổng giám đốc Phan nhất trí với ý kiến của tôi, vậy thì cứ quyết định như vậy đi. Lập tức làm hợp đồng hai vạn với nơi giao dịch New York.

- Bao nhiêu?

Mọi người đều thất kinh, kể cả Phó tổng Phan. Chú Đạt lại kêu lên.

- Hai vạn. Đinh Khải ngang nhiên nói.

- Sao mà nhiều thế? A Khải, tuyệt đối không được, hai vạn quá nhiều, kim ngạch quá lớn.

Chú Đạt lắc đầu liên tục, quả quyết nói. Đinh Khải càng không hài lòng, liếc nhìn chú Đạt một cái, nói: - Kim ngạch lớn bao nhiêu hả chú Đạt? Đơn hai vạn, tiền bảo đảm thì cũng chỉ có hơn hai chục triệu Đô la Mỹ mà thôi. Có gì phải lo chứ?

- Không đúng, A Khải, không nên tính như vậy. Tiền bảo đảm tuy rằng chỉ có như vậy, nhưng hợp đồng CL là thao tác đòn bẩy gấp trăm lần. Một khi xảy ra chuyện gì thì tổn thất là quá lớn, Chủ tịch hội đồng quản trị nhất định sẽ không đồng ý.

Đinh Khải liền trầm giọng nói: - Chú Đạt, chú có lầm không? Ba cháu đã nói rồi, để cháu làm quản lý công ty đầu tư. Một việc nhỏ như vậy, người ở đại lục còn không sợ, chúng ta sợ cái gì?

Nói xong, trước mặt gã lập tức hiện lên khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm của Triệu Ca. Lần này, nhất định phải khiến mỹ nữ này tâm phục khẩu phục mới được.

- Người nội địa nào? Tôi không hiểu cháu đang nói cái gì. A Khải, đơn hàng lớn như vậy, tôi không đồng ý.

Đinh Khải cười lạnh một tiếng, nói: - Chú Đạt, tôi trưng cầu ý kiến của chú sao? Chuyện này quyết định như vậy đi. Phó tổng Phan, mời anh thông báo cho bộ phận dưới, lập tức chấp hành.

Nói xong, Đinh công tử lập tức ký tên, hào khí ngất trời. ----------oOo------.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.