GIỚI THIỆU
1.
Khương Dao được giao nhiệm vụ vẽ một bức tranh sơn dầu cực lớn. Nội dung của bức tranh sơn dầu là một người đàn ông.
Bên A yêu cầu kích thước quá khủng, cô toan từ chối thì họ lại đưa cho cô một tấm ảnh.
Người trong ảnh uy nghiêm, thần bí, mang vẻ cao quý trời ban. Người ấy nhìn thẳng vào cô, đôi mắt sáng rực khiến người ta ngừng thở.
Khương Dao vô tình nhìn thấy số tiền dưới bức ảnh, trái tim lỡ nhịp. Cô nở nụ cười tươi roi rói: “Được thôi, thưa ông chủ.”
2.
Lúc Khương Dao hạ nét vẽ đầu tiên lên tấm vải, tay cô khẽ run.
Người đàn ông được gọi là quản gia đứng cách đó không xa, ngại ngùng: Vẻ đẹp của “Thần”, người thường không thể chống cự.
Khương Dao hít sâu một hơi, giữ vững lại lực tay, nét bút đầu tiên cứ vậy chạm xuống… Tuyệt, tôi có BMW rồi!
3.
Đêm ấy, sau khi vẽ xong bức họa, người đàn ông trong tranh bước vào giấc mộng của Khương Dao.
Trong mơ, Khương Dao tự cấu mình một cái nhưng không thấy đau, cô bèn mạnh dạn hỏi: “Anh là ai?”
Giọng người đó trầm lắng, xa cách lại như có như không: “Thần.”
Khương Dao ngẩn ra. Ồ, đúng là mơ thật.
Trước khi cô kịp định thần, giọng nói nặng nề lại tiếp tục vang vọng từ bốn phương tám hướng: “Cũng là chồng em.”
Lá rơi tiêu điều, cô đơn lạnh lẽo, một mảnh hồn nhung nhớ.
Và thế là, cô bước đến bên anh.
Bình luận truyện