Người Tình Của Đại Ca

Chương 32




-Hey, Gia Hân tụi này ở đây nè!_Hương Mai vẫy vẫy tay với Gia Hân.

-Mọi người chờ lâu không?_Gia Hân vừa thở dốc vừa chạy đến chỗ Hương Mai, trên trán lấm tấm mồ hôi, cô đã tìm được lớp mình, trong lòng cực kì vui mừng, vừa nãy cô tìm hoài mà không thấy người quen làm cô cảm thấy vô cùng lạc lõng.

-Không lâu chỉ cảm thấy mỏi cẳng thui hà_Hương Mai chọc cô một câu.

-Chữ kí có chưa đó_Gia Bảo có vẻ vẫn còn lo lắng.

-Tén ten! Xem nè. Con bé còn cho thêm một phần mỹ phẩm nữa đó_Gia Hân vui vẻ mang một tấm bảng cùng một phần mỹ phẩm từ trong túi ra chìa trước mặt Gia Bảo.

-Wao!Gia Hân giỏi thật nha_Hương Mai chụp ngay lấy phần mỹ phẩm_Đây là nhãn hiệu O'hui nổi tiếng ở Hàn Quốc nè.

-Ê, cái đó để làm phần thưởng_Gia Bảo nhắc nhở rồi giật lấy.

-Nè làm gì ghê vậy? Người ta chỉ xem một chút thôi mà_Hương Mai bĩu môi nhìn Gia Bảo.

-Thôi được rồi. Trò chơi chuẩn bị xong hết chưa?_Gia Hân lên tiếng giải hòa

-Xong hết rồi._Gia Bảo nhếch môi ra vẻ hãnh diện rồi sau đó vui vẻ cầm "kho báu" chạy mất hút. Đám bạn cùng lớp cũng xúm lại gần anh ta xem anh sắp xếp mọi thứ cho trò chơi.

-Gia Hân!_Đột nhiên có một người gọi tên Gia Hân

Gia Hân quay người ngạc nhiên khi nhìn thấy một người quen từ xa.

-A, An..._Còn chưa nói hết thì người con trai đó đã chạy đến ôm chầm lấy Gia Hân khiến hai người nào đó cùng tức giận, chiếu tia laze về phía người con trai kia.(Aj thì chắc m.n cũn bjk òi ha)

-Sao chuyển trường, chuyển nhà hai tháng mà không liên lạc với tao hả? Muốn chết hay sao?_Người con trai mắng iu Gia Hân. Anh cao tầm 1m70 mặc quần jean xanh đen cùng áo sơ mi caro xanh và giày slip on da đen và một chiếc mũ fedora màu đen. Phải nói là rất phong cách.

Gia Hân cũng không ngại ngùng gì mà vui vẻ ôm lấy người con trai anh tuấn kia khiến mặt hai người con trai kia càng đen hơn.

-Ai...Ai vậy?_Hương Mai vô cùng kinh ngạc lắp bắp hỏi Gia Hân.

-À, quên giới thiệu với mày, đây là bạn tao, nhỏ tên An Nhi, còn đây là Hương Mai bạn mới của tao_Gia Hân đẩy nhẹ người con trai kia ra giới thiệu.

-Hả? Cậu là con gái sao?_Hương Mai ngạc nhiên.

-Suỵt! Nói to vậy. Không được tiết lộ điều này đâu đó_An Nhi đưa tay lên miệng nhắc nhở Hương Mai.

-Lại đội tóc giả nữa chứ gì._Gia Hân nhìn mái tóc ngắn của An Nhi không khỏi cảm thấy buồn cười. Con nhỏ này khi nào cũng ăn mặc như vậy không khiến người ta hiểu lầm mới lạ.

-Ừ, nếu được cắt phăng nó sớm thì đã không phải khổ như vậy rồi. Mà mày không liên lạc với tao không phải vì có mới mới cũ đó chứ?_An Nhi trách Gia Hân không quên liếc Hương Mai một cái khiến Hương Mai khó chịu vô cùng. Đây không phải là nói cô chia rẽ tình bạn của họ còn gì. Hừ!

-Không phải đâu là dạo này có nhiều chuyện quá với lại mẹ không cho liên lạc với bạn ở trường Cherry nữa_Gia Hân giải thích.

-Khi nào cũng chỉ lo cho nhỏ Gia Ân_ An Nhi vẻ không vui

-Thôi mà. Đừng nói chuyện tao nữa nói chuyện mày đi_Gia Hân vội lảng sang chuyện khác_Dạo này mày học ở trường Cherry có gì khác không?

-À chuyện của nhỏ Ân làm cả trường náo động luôn, rồi con bé khỏe chưa?_An Nhi hỏi

-À con bé đã xuất viện rồi_Gia Hân

-Vậy chiều tao đến thăm_An Nhi_Đúng rồi mai tao nhập học luôn ở đây.

-Hả?_Gia Hân ngạc nhiên.

-Sao đâu mấy ngày qua không có mày chơi chung chán phèo à_An Nhi làm vẻ thản nhiên.

-Nếu vậy từ nay làm bạn được rồi. Bạn có học chung với lớp mình không?_Hương Mai khẳng định sự tồn tại của mình. Nãy giờ cô bị xem như người vô hình nên cảm thấy khó chịu nào ngờ lại bị làm cho ngượng:

-Cứ gọi tao với mày là được. Đừng gọi bạn mình hay cậu tớ gì tôi nghe thấy giả tạo lắm.

Hương Mai hít một hơi thật sau kìm nén cơn bực trong lòng, nói:

-Được. Mày có vào lớp tao học không? Lớp tao là lớp 12a3

-Cảm ơn, tôi biết rồi_An Nhi nói làm cho Hương Mai càng bực hơn:

-Nè mày cũng đừng có xưng tôi như vậy được không tao nghe giả tạo lắm_Hương Mai gắt lên nào ngờ An Nhi lại cười hà hà:

-Được được. Tao thích mày rồi đó. Lại mấy khu ẩm thực vừa ăn vừa nói chuyện đi_An Nhi khoác vai cả hai cùng đi đến khu ẩm thực.

Thiên Long mới đến trường định sẽ gặp Gia Hân ai ngờ "quả chanh" của anh chạy lăng xăng còn ôm ấp, nói chuyện vui vẻ với một đứa con trai làm ăn không khỏi điên máu nhưng vẫn kìm nén cơn giận lén đi theo ba người kia để xem coi đứa con trai kia có giở trò gì với Gia Hân của anh không. (Qủa chah của ah rồi còn Gia Hân của anh từ khi nào chị ấy là của ah vậy?)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.