Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng

Chương 19




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Đều là biến thái...” Chợt Đỗ Kinh xuất hiện, quanh thân độc trùng bay múa, nhưng cảm ứng được khí tức của ba người, Đỗ Kinh lại không có bất cứ vẻ hưng phấn gì.

“Đỗ Kinh, không phải ca ca nói ngươi, độc thuật chung quy là bàng môn tả đạo...”

“Ðừng! Bàn Long huynh, đây là đạo của ta! Tổ sư Ðộc Vương Cốc ta chính là cường giả đỉnh phong của Nhân tộc, ai dám trêu? Đỗ Kinh ta sẽ có một ngày có thể làm Độc Vương Cốc lần nữa khôi phục đến thời đại của tổ sư! Ra lệnh một tiếng, tông môn đứng đầu đều phải câm như hến!” Đỗ Kinh không phục nói.

“Sư huynh? Còn chưa ra? Không sai biệt lắm...” Bàn Long nhìn về phía chỗ Trần Hạo, nói.

“Ta không phải đã đi ra rồi sao?” Thanh âm Trần Hạo phiêu phiêu đãng đãng bỗng nhiên vang lên, tựa như vang ở bên tai Bàn Long.

“A?” Bàn Long cả kinh.

Trần Linh, Lý Dương cùng Ðỗ Kinh kinh ngạc tương tự, bởi vì thanh âm Trần Hạo ngay tại bên tai bọn họ. Nhưng bốn người lại không có một ai có thể cảm ứng được khí tức của Trần Hạo.

“Đại ca, ngươi... Đây là ẩn nấp rồi?”

“Các ngươi nói sao?” Thân hình Trần Hạo chậm rãi hiện lên, khuôn mặt tuấn dật tuyệt luân mang theo một cái mỉm cười.

“Điều này sao có thể? Ðại ca, Phong Tiên Cửu Cấm còn chưa biến mất... Ngươi sao có thể giấu được chúng ta? Chẳng lẽ đại ca đem Linh Hồn Liệu Thương Thuật... Đột phá đến cảnh giới thứ ba rồi?” Lý Dương kinh ngạc nói.

“Cái đó cũng không phải... Linh Hồn Liệu Thương Thuật thật sự phức tạp, hai tháng qua ta đem Luyện Hồn Đan đều dùng hết, cũng chỉ vừa đột phá đến cảnh giới thứ hai. Chẳng qua, có thứ này, không sai biệt lắm có thể phát huy ra hiệu quả ẩn nấp của cảnh giới thứ ba...” Trần Hạo vươn tay, chăm chú nhìn trên tay mình một cái nhẫn tạo hình phong cách cổ xưa nói: “Xem ra hiệu quả không tồi...”

“Dịch Hình Giới?” Lý Dương kinh ngạc nói.

“Ừm? Ðệ nhận ra?” Trần Hạo nhìn về phía Lý Dương, hỏi. Cái nhẫn này là ở lần trước, sau khi đem đứa con số mệnh Lam Phong lột trống trơn đạt được. Vốn Trần Hạo chỉ là đại khái tra xét chút công dụng của nó, liền thu lại, căn bản không tính sử dụng. Nhưng lần này, ở dưới nguy cơ địch mạnh ta yếu, hắn liền lần nữa lấy ra, đem nó tế luyện, lợi dụng công năng ẩn nấp của nó, đối với hắn dung nhập thiên địa vạn vật hẳn là có trợ giúp. Hiện tại, Trần Hạo chỉ lợi dụng năng lực ẩn nấp của Linh Hồn Liệu Thương Thuật cùng nó kết hợp, không nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy, ngay cả Lý Dương cùng Trần Linh linh đài cường đại như vậy mà hắn cũng giấu giếm được.

“Đương nhiên nhận ra! Trong bản chép tay sư phụ lưu lại từng có ghi lại, Dịch Hình Giới chính là sư phụ năm đó cũng muốn đạt được!”

“Không phải chứ? Sư phụ bọn đệ chính là cực đạo đại năng, Dịch Hình Giới này chẳng qua là pháp bảo ẩn nấp cấp thánh khí...” Trần Hạo kinh ngạc nói.

“Đai ca, ngươi có điều không biết, Dịch Hình Giới này hiện tại thật là cấp thánh khí, hơn nữa chỉ là hạ phẩm nhỉ... Nhưng đây thật ra là hình thái cấp thấp nhất của nó!”

“Có ý tứ gì?”

“Nó là trọng bảo cực kỳ hiếm thấy có thể tự chủ tiến hóa, trưởng thành! Mỗi lần đổi chủ đều sẽ khôi phục đến hình thái cấp thấp nhất, theo cảnh giới chủ nhân mới tăng lên, tự trưởng thành. Nếu là đại ca ngươi toàn tâm rèn luyện mà nói, sẽ dung hợp với ngươi càng thêm phù hợp, tốc độ trưởng thành cũng có thể tăng lên một ít! Trưởng thành đến cực phẩm thánh khí căn bản không có gì hồi hộp, chỉ cần đại ca ngươi đủ mạnh, trở thành chí bảo vượt qua cấp thánh khí cũng không có vấn đề gì... Hình thái cuối cùng của nó có thể cảnh giới gì, dù là sư phụ đệ cũng rất tò mò...”

“Thế mà mạnh như vậy?” Nghe được Lý Dương nói, Trần Hạo cũng kinh ngạc, càng thêm cảm thán Lam Phong đứa con số mệnh này trâu bò, cái này giá trị e rằng không kém hơn Ngưng Ðạo Tiên Quả Hạch.

“Đại ca, ngươi từ đâu có được?”

“Cái này... Cùng Ngưng Ðạo Tiên Quả Hạch giống nhau, đều là đứa con của số mệnh tặng ta...” Trần Hạo sờ sờ cằm, mang theo một chút tà mị mỉm cười, nói. Cùng lúc nói, ở trong lòng nói thầm, tựa như thật lâu chưa gặp được đứa con số mệnh.

...

“Hắt xì!” Trong hoang sơn dã lĩnh, đang nhanh chóng đi đường, vẻ mặt hưng phấn hướng tới một thành trì nhanh chóng tiến tới, Lam Phong thình lình hắt xì một cái.

“Con mẹ nó... Ai đang nhắc tới lão tử?” Lam Phong giật mình ngừng lại, quan sát chung quanh. Sau khi xác định không có bất cứ người tu luyện nào ở chung quanh, mới định thần lại.

“Lần này không có vấn đề chứ? Mẹ... Không phải là một cái hắt xì sao? Lam Phong ta thế mà nghi thần nghi quỷ... Hừ! Lần này Trần Hạo chết chắc rồi! Tuy không thể tự mình ra tay, nhưng như thế nào cũng phải mở to mắt nhìn hắn chết ở trong tay Hồ Mị Nương cùng Tứ Cuồng Long mới được... Còn có lão đầu kia, mẹ, tám phần đó là Trần Hạo! Ta lúc trước còn ngốc nghếch vái cảm tạ hắn tặng ta một hồi tạo hóa... Cây kim thương đó rõ ràng chính là vũ khí cao thủ U Linh tộc lúc trước đuổi giết ta... Hừ, ngươi chết chắc rồi! Chết chắc rồi! Gia hỏa vô sỉ...” Lam Phong nghiến răng nghiến lợi gần như rít gào, nói.

Hai năm qua, hắn đã trở thành chim sợ cành cong luôn may mắn chưa gặp phải Trần Hạo. May mắn là mỗi lần hắn cẩn thận đều có thể tránh đi. Nhưng hắn cũng phát hiện Trần Hạo một người một thương, đạt được danh hiệu Sát thần, sử dụng kim thương chính là vũ khí cao thủ U Linh tộc lúc trước đuổi giết hắn, lại bị lão đầu vô sỉ miễu sát, làm hắn liên tưởng đến Trần Hạo đem hắn bác quang nhắn lại, không uy hiếp tính mạng hắn, ngược lại vô tâm tặng hắn một hồi tạo hóa vô sỉ lão nhân, làm hắn tức giận đến hộc máu.

Hiện tại, hắn rốt cuộc lại có cơ hội nhìn thấy cảnh tượng Trần Hạo 99% phải bị chém giết, nên hắn không thể nào bỏ qua cơ hội này.

...

Trong thành trì chỗ Trần Hạo, người tu luyện rậm rạp, đắm chìm trong hào quang trong vạn điện nở rộ rực rỡ, ngóng nhìn cửa thành cùng phương xa, hưng phấn, ong ong nghị luận.

Hôm nay, nhất định sẽ có một trận quyết đấu kinh thiên. Hơn nữa là gần như tượng trưng cho đệ tử thiên tài nhất của Nhân tộc thời nay quyết đấu.

Người tu luyện chỗ cung điện trung tâm càng lúc càng nhiều đến mức người chen người. Kẻ tu vi kém một chút thì ngay cả tư cách tới gần cũng không có.

“Cung điện thành trì bình thường từ nở rộ khí tức đến cung điện biến mất, cần nửa canh giờ thời gian, lần này hẳn là cũng không ngoại lệ! Đám người Hồ Mị Nương, Tứ Cuồng Long hẳn là sắp đến rồi nhỉ?”

“Đó là khẳng định! Sát thần Trần Hạo, man thú Bàn Long, bọn họ cũng có thể sắp đi ra rồi! Ta thật muốn biết, Sát thần Trần Hạo đến cùng có thể đột phá đến cảnh giới nào...”

“Khả năng không lớn vượt cấp tấn thăng đến Thiên Tiên cảnh...”

“Nếu là hắn không nắm chắc tấn thăng Thiên Tiên, lại nào dám ở chỗ này chờ đợi? Vậy không phải chịu chết sao?”

“Cái này thật là kỳ quái... Có lẽ có chỗ dựa khác?”

“Đừng đoán. Ta nói, tính cách sai khiến! Từ Sát thần thành danh tới nay, các ngươi nào từng nghe được hắn có thời điểm lùi bước? Một đường giết chóc, không sợ hãi gì! Nhưng lần này, hắn có lẽ là thực xem thường uy lực đích thực của Thiên Tiên cảnh...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.