Người Ta Yêu Là Chiến Thần

Chương 36




“A? Va chạm với âm sai thế nào, bọn họ bây giờ… Cái đó, không phải âm sai là cấp trên cùng sao, đắc tội với âm sai… Chúng ta có thể giúp họ điều gì không?” Tôi hỏi Tô Mộc.

Mặc dù tôi chri gặp qua bọn họ hai lần nhưng dù sao bọn họ cũng là ba mẹ Tô Mộc, cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi lối về, hơn nữa bọn họ đối xử với tôi tốt như vậy, lại vừa giúp ba mẹ tôi có thêm phúc thọ, vô luận như thế nào tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.

Nhưng quả thật tôi không biết phải giúp bọn họ thế nào.

Tô Mộc thấy tôi vì chuyện của ba anh ấy mà lo lắng như vậy, trong đáy mắt hiện lên một tia ấm áp, cười một tiếng bảo tôi không cần lo lắng, bằng thực lực của ba anh ấy thì cũng chỉ tạm thời bị âm sai áp chế mà thôi, không bao lâu nữa ông sẽ hồi phục, đến lúc đó sẽ không sao.

Nói đến đây trí tò mò của tôi lần nữa bị cuốn hút, liền tiến tới bên tai Tô Mộc hỏi nhỏ ba anh ấy lợi hại như vậy bây giờ là thực lực gì, có phải đến cấp bậc dạ xoa.

Tô Mộc nghe vậy cười khẽ một tiếng, sau đó cúi đầu nhìn tôi, ánh mắt giống như đang nhìn đứa ngốc, nói dạ xoa đâu dễ tu luyện như vậy, nếu quả thật tu luyện đến cấp bậc dạ xoa thì ông sẽ không kém gì đầu trâu mặt ngựa, đừng nói gì là âm sai bình thường phải vây quanh mà cho dù người trên dương gian nào chết biến thành quỷ thì ông cũng có thể làm chủ, quyền lực rất lớn.

“Vậy bây giờ bọn họ là lệ quỷ? Lệ quỷ không phải cũng rất lợi hại sao, ở âm phủ sao lại bị âm sao khi dễ?” Tôi lại hỏi.

Tô Mộc lắc đầu một cái, nói ba anh ấy bây giờ chỉ tu đến cấp bậc ác quỷ, cái này đã là rất hiếm thấy. Ở âm phủ mặc dù âm khí rất nặng nhưng tài nguyên tu luyện đều bị cấp bậc quỷ cao hơn cướp đi, có thể dùng để tu luyện âm khí hết sức ít ỏi. Nếu như muốn nhanh chóng tu luyện cũng chỉ có thể thông qua chiếm đoạt quỷ vật khác để tiến hành tu luyện, loại cảm giác đó không khác gì ăn thịt người, đều là thông qua chiếm đoạt đồng loại để tăng mình lên. Tô gia bất kể là người hay quỷ cũng không được làm loại chuyện này.

“Vậy sao anh có thể tu luyện thành lệ quỷ? Chẳng lẽ anh cũng là thông qua chiếm đoạt quỷ vật khác để tu luyện?” Tôi hiếu kỳ hỏi, dù sao đường về nhà cũng nhàm chán liền kéo Tô Mộc nói chuyện phiếm.

Ai ngờ Tô Mộc nghe tôi nói như vậy, nháy mắt sắc mặt liền biến đổi, sự ấm áp trong đáy mắt cũng tiêu tan, nhìn tôi lạnh như băng nói: “Cái này cũng bị em nhìn ra? Không sai, anh chính là thông qua chiếm đoạt quỷ vật khác để tu luyện, nếu không một trăm năm làm sao có thể tu lành lệ quỷ? Không chỉ như vậy, bây giờ anh cũng không ngừng tu luyện, nếu như đến thời kỳ quá độ anh vẫn sẽ thông qua chiếm đoạt quỷ vật khác để đột phá.”

“Thiệt hay giả…” Tôi sợ hết hồn, nhìn Tô Mộc đột nhiên biến sắc có chút khó mà tiếp nhận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.