Người Ở Bên Tay Trái Của Tôi

Chương 31




Thấy lão gia tử thật sự muốn nổi giận, trong lòng Hạ Minh Khải cùng Hạ Hùng mặc dù khó chịu như thế nào, cũng không dám lập tức biểu hiện ra ngoài.

"Ha ha, Hạ Minh Khải đúng không, làm cháu trai lão gia tử, tôi có thể giữ cậu lại đội xe Hạ gia, chỉ là, huấn luyện của tôi phi thường nghiêm ngặt cùng vất vả.

Nếu như cậu không thể đạt tiêu chuẩn, hoặc là kéo chân sau của đội xe Hạ gia, ngăn cản đội xe Hạ gia tiến lên, như vậy, thật xin lỗi, tôi chẳng cần biết cậu là ai, cũng không không cần biết cậu có thân phận gì, cậu cũng thu dọn đồ đạc xéo đi cho tôi, tôi nói chuyện hết sức trực tiếp, không có ý xấu, cậu sẽ không trách tôi chứ?" Mạc Thư Quân cười cười nói.

Nghe Mạc Thư Quân nói, Hạ Minh Khải lạnh nói, " Chỉ bằng anh, huấn luyện tôi?"

"Ha ha, nếu như không phải xem ở trên mặt mũi của lão gia tử cùng Lâm Yên tiểu thư, dưới tình huống bình thường tôi đều sẽ không huấn luyện loại phế vật giống như cậu." Mạc Thư Quân cười nói.

"Anh nói ai là phế vật!" Trên trán Hạ Hùng hiện ra một đường gân xanh.

"Há, thật xin lỗi... Không phải phế vật, là đã không có kỹ thuật, còn cuồng vọng tự đại, không nhìn rõ năng lực của chính mình." Mạc Thư Quân sửa lời nói.

"Anh Khải, đội trưởng Mạc huấn luyện chúng ta, đó là lãng phí nhân tài... Nếu không phải Yên tỷ cùng ông nội, dùng trình độ của đội trưởng Mạc, đoán chừng chúng ta dùng nhiều tiền anh ấy cũng sẽ không nguyện ý dạy chúng ta..." Hạ Nhạc Phong nhìn về phía Hạ Minh Khải, nhíu mày mở miệng.

"Cậu nhìn một chút, các người nhìn một chút, xem cậu ấy có bao nhiêu hiểu chuyện, thật là biết nói chuyện, đều là họ Hạ... Khoảng cách sao có thể lớn như vậy đây." Mạc Thư Quân nhìn chằm chằm, nói với Hạ Nhạc Phong, "Cách cha cậu dạy cậu, nhất định phi thường tốt."

Nghe thấy, Hạ Hùng hung hăng liếc mắt trừng Mạc Thư Quân, hắn nói cha Hạ Nhạc Phong giáo dục Hạ Nhạc Phong tốt, ý tứ không phải chính là nói, Hạ Minh Khải không có gia giáo sao?!

"Lão gia tử, con người của tôi, nói chuyện hết sức trực tiếp, nhưng không có ý xấu, tôi cũng là vì để đội xe Hạ gia tốt hơn, cho nên, ở chỗ tôi, không tồn tại cái gọi là quan hệ thân thuộc, lão gia tử, tin tưởng ngài có thể hiểu tôi." Lúc này, Mạc Thư Quân nhìn về phía Hạ Định Khôn.

Hạ Định Khôn gật đầu, mở miệng nói, "Tôi hiểu, không sao, thực ra cậu giáo huấn đúng, đội xe Hạ gia, đích thật là hẳn là phải có quy củ, không có quy củ sao thành được vuông tròn."

"Lời lão gia tử nói, tin tưởng các người cũng nghe thấy, Hạ Minh Khải, còn có Hạ Hùng, hai người đi làm việc trước đi, đội xe có việc tôi sẽ tìm các người, tiếp theo là cao tầng nói chuyện, các người ở lại không thích hợp." Mạc Thư Quân mở miệng nói.

"Cao tầng nói chuyện, cao tầng nói chuyện gì?" Hạ Hùng lạnh lùng nói.

"Hai đứa đi xuống trước đi." Còn không đợi Mạc Thư Quân mở miệng, lão gia tử Hạ Định Khôn nói.

Hạ Định Khôn đã lên tiếng, hai cha con Hạ Minh Khải cùng Hạ Hùng, tự nhiên cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ có thể có chút uất ức rời đi.

Chờ sau khi hai cha con Hạ Hùng rời đi, Hạ Định Khôn chuẩn bị một phần hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Mạc Thư Quân cũng không nói gì, ký tên của mình trên hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, mà liên quan tới một chút chuyện vụn vặt sau khi chuyển cổ phần, giờ phút này đang thong thả xử lý.

"Thần tượng, lão gia tử, để Vân Hiên cùng Nhạc Phong đi thử xe đi." Một lát sau, Mạc Thư Quân nói.

Hạ Nhạc Phong là trình độ gì, lão gia tử tự nhiên rất rõ ràng, nhưng Vân Hiên, trong lòng Hạ Định Khôn cũng không chắc, nam hài Lâm Yên mang về này, thoạt nhìn trầm mặc ít nói, hào hoa phong nhã, loại tính cách này, tựa hồ cũng không quá thích hợp với tốc độ cao.

Đương nhiên, trình độ điều khiển của Vân Hiên đến cùng thế nào, vẫn phải lên đường đua nhìn kỹ hẵng nói.

"Thử xe, hiện tại sao?" Hạ Nhạc Phong hỏi.

"Bằng không thì khi nào chứ, sang năm à." Mạc Thư Quân nói.

Hạ Nhạc Phong: "..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.