Người Nối Nghiệp Chân Chính

Chương 35: Màu Áo Hoa Đan




Lại là một ngày buồn chán, hôm nay có mưa nhỏ, sắc trời từ sáng đã âm u.

Bên xã khang nghĩ phép, nhưng ta vẫn rất kính nghiệp mà kiêm chức ở nam khoa. Bệnh nhân của nam khoa này không phải đặc biệt nhiều, nhưng phúc lợi, tiền lương cho bác sĩ rất tốt, cho nên ta vẫn luôn lo lắng ở đây có phải sẽ vì lỗ quá nhiều mà sập tiệm hay không.

Có điều bác sĩ Đơn nói lão Khải kiếm tiền chủ yếu ở gay bar, ở đây thật ra là phục vụ cho gay bar. Ta lúc này mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, lão Khải có gay bar, có phòng khám nam khoa, còn có một cửa hàng bán đồ tình thú. Có thể thấy bán đồ mục nát là chủ yếu, tình thú là món phụ, nam khoa là thu dọn cho bọn họ.

Nói tới cửa hàng bán đồ tình thú, ta chỉ là nghe nói qua, nhưng chưa có đến. sau khi ta cùng Tiết Đồng ở bên nhau, dùng bao, bôi trơn gì đó đều là từ bên này đến, nhưng đều là Tiết Đồng mua, ta một lần cũng chưa đi qua.

Ta hỏi bác sĩ Đơn địa chỉ cửa hàng tình thú đó, bác sĩ Đơn dùng ánh mắt đùa giỡn nhìn ta, cười nói: “Anh tại sao không để lão Tiết nhà anh dẫn đi? Cậu ta là cao thủ đó. Hay là anh muốn mua đạo cụ bí mật gì sau lưng cậu ta, về cho cậu ta kinh hỷ hay là chơi cùng người khác?”

Ta mặt đầy hắc tuyến, vị bác sĩ Đơn này quả thật là giống như tên anh ta, Đơn Ích Ngân = thiện ý dâm.

Tên gia hỏa này lúc ban đầu ta vô cùng không chịu được, nhưng sau thời gian dài ta phát hiện anh ta ngoại trừ có hơi biến thái thì đa số thời gian anh ta vẫn là người không tệ.

Ta buồn chán ngồi trong phòng khám, bởi vì không ai đến, ta liền ôm ly trà ngồi bên cửa sổ nhìn mưa bên ngoài. Thì ngay lúc này, có người gõ cửa, ta thuận miệng nói: “Mời vào.”

Sau đó...người tiến vào khiến mắt ta tích tắc phát sáng, thiếu chút nữa lấp lánh như mắt chó.

Một đầu tóc xù nhuộm màu vàng cứt, nhìn qua đầu to hơn người khác một vòng. Trên mặt đủ loại màu sắc giống như bảng phối màu, mặt thì trắng, nhưng hai mái thì đỏ, mí mắt thì xanh, bờ môi thì tím. Nửa người trên mặc một áo ba lỗ bán trong suốt màu tím, thấp thoáng có thể nhìn thấy vòng nhủ trên ngực cậu ta, nửa thân trên mặc một cái quần giống như lớp da thứ hai dán lên chân cậu ta, trên chân là một đôi giày cao mười phân.

Cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy ta liền muốn nói: “Tiểu thư, đây là phòng khám nam, cô đi sai chỗ rồi.” nhưng cẩn thận nhìn lại ta phát hiện người này vậy mà là nam...được rồi, dùng từ nam này hình dung cậu ta, ta cảm thấy quả thật là sỉ nhục đàn ông chúng ta, đây chắc là bất nam bất nữ đi.

“Này, đại thúc, người ta không thoải mái, khám cho người ta đi.”

Nhìn con mèo vừa bước qua này, dùng ngón tay hoa hoa lắc lắc, rõ ràng tên gia hỏa là đàn ông mà lại học theo giọng phụ nữ, ta rất muốn đem cậu ta quét ra khỏi cửa, nhưng...ta là bác sĩ, cậu ta là bệnh nhân, bất luận cậu ta muốn kham nam khoa hay là bệnh thần kinh hoặc là có biến trang biến tính đều được, ta phải có đạo đức nghề nghiệp. suy cho cùng đây là phục vụ sau quán bar gay, mà người này vừa nhìn thì giống như nương pháo trong quán gay bar ta thấy lần trước.

Ta rủ mắt xuống, tận lực không nhìn bệnh nhân có thể chói hai mắt ta, khóe miệng treo lên nụ cười chuyên nghiệp đi qua, ấm áp nói: “Mời ngồi, xin hỏi cậu cảm thấy chỗ nào không khỏe?”

“Người ta lúc làm với bạn trai đó, luôn cảm thấy anh ấy lớn rồi nhỏ, khiến người ta không sướng đó. Em nghe nói đại thúc có một con cự điểu, cho nên mới đặc biệt đến đây tìm chú, xem xem có thể trị bệnh dục cầu bất mãn của em không.”

Nghe thấy lời này, ta có chút kích động nổi gân xanh muốn đuổi người.

Ta nhịn kích động muốn khai đơn cho cậu xem lần trước Tiết Đồng dùng cái cây gậy đen to dùng với tên chym non lần trước, bằng mọi cách để mắt nhìn chằm chằm cái bàn trước mặt ta, hít sâu một hơi, dùng ngữ khí rất bình thản nói: “Tôi có người yêu rồi, cậu tìm người khác đi.”

“Đại thúc, chú sao lại không thèm nhìn người ta nói chứ, có phải là người ta quá đẹp, khiến chú kinh diễm. thật ra rất nhiều người đều nói em là hoa mỹ nam đó, chú cảm thấy em đẹp đúng cũng không sao, không cần xấu hổ. ah ah~~~” có một cánh tay vươn qua, phủ lên tay ta trên mặt bàn. Ta giống như bị rắn độc cắn lập tức đem tay rụt trở lại, mịa ơi, quá buồn nôn rồi, da gà của ta cũng nổi hết lên.

Lúc trước Tiết Đồng nói ta giống đóa hoa, ta cũng đã cảm thấy buồn nôn rồi, bây giờ vậy mà còn có một tên bất nam bất nữ tự nhận là hoa mỹ nam, ta phi!!!! người nói lời này là dùng khung cửa nhìn sao? Hàng này rõ ràng là yêu quái từ trong tiểu thuyết thần kinh nào không biết nhảy ra chứ?

Nếu ta thích phụ nữ thì sẽ tìm kiểu phụ nữ thật như Uyển Uyển, nếu thích đàn ông thì sẽ tìm đàn ông thật như Tiết Đồng, giống kiểu bất nam bất nữ trước mắt thì có gì tốt? so với phụ nữ thì cậu ta không có ngực lại không có hang, lại không thể sinh con. So với đàn ông thì cậu ta vừa bất nam bất nữ, vừa trước sau đều không có, tay nè, chân nè đều giống như rễ cây, muốn cái mông đó.

Đang trong lúc ta bị cái tên gia hỏa phiền đến muốn nổ tung, bác sĩ Đơn đi vào, anh ta sau khi nhìn thấy bệnh nhân này thì trưng ra nụ cười như hồ ly, đi qua nói với ta: “Bác sĩ Tô, mệt rồi hả, anh tan ca trước đi. Tôi đang rãnh, bệnh nhân này để tôi đến ‘chữa trị’ cho.”

Ta nhìn vẻ mặt anh ta, đột nhiên phát run một cái, sau đó từ trong phòng khám của mình hoảng sợ mà chạy.

Ta không muốn ở lại phòng khám đó, nhưng nhà bên đây lại hơi xa, như vậy nơi ta có thể đi chỉ có bên nhà Uyển Uyển.

Uyển Uyển thời gian trước được công ty phái đi thành phố kê bên đi công tác, cũng sắp một tháng rồi vẫn chưa trở về, bởi vì ở đây gần nơi ta đi làm, cô ấy dứt khoát đem chìa khóa phòng giao cho ta và Tiết Đồng. lúc buổi trưa ta đều sẽ đến nơi này làm cơm, Tiết Đồng có lúc cũng sẽ đến nghỉ ngơi một chút. Có điều nhà Tiết Đồng mua cũng sắp làm xong rồi, đến lúc đó ta có thể dọn quan bên đó, không cần luôn ở chỗ Uyển Uyển, khiến Tiết Đồng cả đời bất an.

Có điều ta luôn đối với chuyện Tiết Đồng mua nhà sau đó ta chuyển qua trong lòng có chút không dễ chịu, cảm thấy giống như tiểu bạch kiểm được bao nuôi. Nhưng nếu ta đem nhà lúc kết hôn với Uyển Uyển bán đi, dùng tiền dư trả tiền căn nhà kia thì ta lại cảm tháy có lỗi với Tô Nam và Uyển Uyển.

Sau khi qua bên Uyển Uyển, ta phát hiện Tiết Đồng đang nằm trên sofa ngủ, áo trên người là bộ đồng phục mới. xem ra bọn họ bên trên lại có người đến kiểm tra, nếu không cậu ấy sẽ không mặc bộ đồng phục mới này.

Ta đi đến đứng trước sofa, từ trên cao nhìn xuống cậu ấy, cậu ấy không phản ứng, dường như thật sự ngủ rất sâu. Nhưng ta có thể cảm nhận được, tên gia hỏa này sớm đã thức lúc ta mở cửa, bây giờ đang giả bộ thôi, khóe miệng ta treo lên một nụ cười, sướng sang Tiết Đồng trên sofa nhào qua, cưỡi trên chân cậu ấy ôm lấy đầu cậu ấy rồi cuồng hôn một trân, cậu ấy lập tức ôm cổ ta cùng ta cuồng nhiệt hôn.

Sau khi hôn xong, ta vẫn cứ ôm chặt cậu ấy không buông tay, Tiết Đồng hỏi ta sao lại về sớm, ta nói ở phòng khám nhìn thấy một tên yêu quái tự xưng phù lão nhị.

Cậu ấy sau khi nghe ta nói thì cười, vỗ lưng ta an ũi nói đây chính là một sự ngộ khu. Đàn ông trong giới gay ở Âu Mỹ có mùi vị đàn ông mới được hoan nghênh hơn, cho nên có người vì để thu hút ánh mắt đồng chí mà đi tập gym. Nhưng ở Trung Quốc, Nhật Bản mấy nước châu Á người ta luôn cảm thấy đàn ông lớn lên âm nhu chính là gay, tiểu 0 chính là người mảnh mai.

Lại cộng thêm bây giờ càng lúc càng nhiều đàn ông bắt đầu nữ tính hóa, hơn nữa một vài người vị thành niên chịu ảnh hưởng mới lạ, bây giờ có rất nhiều tiểu nam sinh đều là vì thời thượng hoặc là kích thích mà gia nhập giới gay, hi vọng có thể giống như phụ nữ xinh đẹp được bao nuôi cũng có không ít.

Cũng chính là vì sự tồn tại của mấy người này, khiến giới gay này ở trong mắt người thường đều yêu quái hóa.

Nghe cậu ấy nói như vậy, ta biết tại sao có rất nhiều người nhìn thấy mấy người nương khống đều sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ nói đó chắc chắn là gay. Cũng biết nguyên nhân tại sao ta và Tiết Đồng chưa bao giờ nghe thấy người khác trong tiểu khu nghi ngờ bọn ta, đó là bởi vì ta và Tiết Đồng từ biểu hiện hoặc là hành vi cùng vẻ ngoài căn bản không hề khác biệt gì với đàn ông bình thường.

Thích đồng tính hoặc là dị tính chỉ là khác biệt lựa chọn mà thôi, giống như 1 hoặc là 0 chỉ là phân biệt về vị trí, không nhất thiết phải vì thích đồng tính mà đem bản thân thay đổi thành bộ dạng của dị tính.

Tiết Đồng cậu ấy lúc trước vẫn luôn ở trên, nhưng sau khi cùng ta ở bên nhau cậu ấy vẫn luôn nằm dưới, nhưng cậu ấy chưa bao giờ thay đổi. thậm chí ta cảm thấy theo tuổi tác càng lớn, cậu ấy so với trước còn có mùi vị đàn ông hơn.

Ta vùi đầu vào giữa cổ Tiết Đồng, hít lấy mùi mồ hôi nhàn nhạt trên người cậu ấy phát ra, cảm nhận cơ ngực chắc nịch của ta và cậu ấy dán lấy nhau dưới lớp áo, còn có dụng dưới...

Ta nhịn không được có chút hô hấp gấp gáp, vươn đầu lưỡi ra nhè nhẹ đánh vòng tròn trên cổ cậu ấy.

“Anh lại t*ng trùng thượng não hả? chúng ta còn chưa ăn cơm đâu.” Cậu ấy cười lên, dáng vẻ giống như vân đạm phong kinh, nhưng ta lại cảm thấy chym cậu ấy hơi hơi đứng lên.

Ta cảm thấy dáng vẻ cậu ấy rất ngon miệng, mở áo sơ mi cậu ấy ra, cắn xương quai xanh cậu ấy nói: “Em để anh ăn, được không?”

Cậu ấy đem tay ta kéo qua phủ lên chym cậu ấy rồi nói: “Khúc thịt này cho anh ăn, muốn không?”

Gia hỏa này! Cho rằng như vậy ta sẽ sợ cậu ấy sao? Ta nhanh nhẹn đem áo cậu ấy cởi ra, từ cổ cậu ấy liếm thẳng đến rốn, dùng tay sờ lên nơi nóng rực của cậu ấy cách lớp quần.

Vào lúc này...

Cửa đột nhiên mở ra, sau đó lại lập tức đóng lại. ta ngẩng đầu lên nhìn, phá hiện Uyển Uyển đứng ở cửa. ta còn cho rằng cô ấy còn phải ở bên kia công tác một thời gian nữa, ai ngờ cô ấy nhanh như vậy đã trở về. ta có chút chột dạ, bị Uyển Uyển nhìn thấy chúng ta nằm trên sofa nhà cô ấy như vậy, thật sự có chút khó xử.

“Uyển Uyển.....em trở lại lúc nào?” ta từ trên người Tiết Đồng đi xuống, chỉnh áo, ngồi lên sofa đơn bên cạnh, Uyển Uyển cũng đi qua ngồi lên sofa đơn còn lại.

Tiết Đồng từ từ chỉnh quần áo từ trên sofa dài ngồi dậy, lấy điếu thuốc từ trong túi áo ra, áo thì lộn xộn, lộ ra ngực và bụng dưới.

“Xin lỗi, làm phiền hai người rồi. vừa hay hai người đều ở đây, em muốn nói một chuyện với hai người.” Uyển Uyển có chút căng thẳng lộ rõ, nhưng cô ấy vẫn dùng đôi mắt nhìn chằm chằm ta.

Ta có chút chột dạ nhìn Uyển Uyển, lo sợ cô ấy sẽ nói ra chuyện gì đó kinh động lòng người.

“A Đình, em mang thai rồi.”

ặc ặc ặc! không chỉ ta, ngay cả Tiết Đồng cũng bị dọa.

ta sợ Tiết Đồng cậu ấy sẽ hiểu lầm, liền vội vàng lắc tay nói: “Không phải anh...không phải anh...”

Tiết Đồng sau khi sặc xong thì hít sâu một hơi, đem thuốc trong tay dập tắt vào kính thủy tinh của bàn trà. Nhìn chằm chằm vào Uyển Uyển, nói: “Cô có đàn ông khác rồi?”

Uyển Uyển trực tiếp nhìn thẳng vào mắt Tiết Đồng, thản nhiên nói: “Tuy rằng A Đình cũng không tệ, nhưng anh ấy từ đầu đến cuối đều không thuộc về tôi. Làm một người phụ nữ, sự nghiệp rất quan trọng, nhưng tôi cũng cần một người đàn ông có thể cùng tôi sống chung. Lần này lúc đi công tác ở thành phố kế bên quen được một người đàn ông tốt, tôi yêu anh ấy rồi.”

“Người đàn ông đó tên gì, số chứng minh bao nhiêu, làm công việc gì, có hình không?” Tiết Đồng không hổ là cảnh sát, lập tức muốn tra hộ khẩu.

Trên mặt Uyển Uyển là nụ cười vui vẻ, cô nói: “Đó là một người đàn ông ngốc, giống như con nít luôn muốn tôi phải chăm sóc anh ấy. tôi vốn dĩ cũng không thích loại đàn ông đơn thuần, nhưng anh ấy thật sự rất khiến tôi thích. Anh ấy không để ý tôi đã kết hôn, nhất định muốn chịu trách nhiệm với tôi, còn nói muốn cùng nhau nuôi con.”

Nhìn bộ dạng thiếu nữ của cô ấy, ta trong lòng có chút chua chua, rõ ràng cô ấy bình thường đều là dáng vẻ tự chủ tự lập, bây giờ lại có thể biểu hiện ra dáng vẻ yêu đương mà các cô gái đều có. Trong lòng ta đột nhiên có loại cảm giác như em gái gả đi, rất muốn biết là đàn ông thế nào có thể đem Uyển Uyển đổi thành dáng vẻ thiếu nữ như vậy—tốt nhất có thể đem tên gia hỏa đó ra nhìn một lượt.

“Uyển Uyển, vậy chúng ta phải ly hôn sao?” ta nghẹn nửa ngày, mới nghẹn ra câu này. Kết quả Uyển Uyển lập tức nói: “Đương nhiên phải ly, không ly em làm sao có thể cùng anh ấy bên nhau, em còn không muốn bị người ta nói mình ngoại tình đâu.”

“Vậy nhà và Tô Nam phải làm sao?”

“Nhà đó tuy rằng cha mẹ hai bên đều bỏ ra một nửa, nhưng anh sau đó không phải đã trả tiền lại cho bọn họ rồi sao? Hơn nữa người trả luôn là anh, vậy quy về cho anh được rồi. Tô Nam thì, để nó tự mình chọn đi, xem nó muốn theo ai thì theo người đó.” Uyển Uyển nói thoải mái, ta lại bị cách thức của cô ấy làm cho vô ngôn.

“Uyển Uyển, nhà đó thuộc về tài sản chung của hai vợ chồng chúng ta sau kết hôn...”

Uyển Uyển liếc ta một cái, nói: “Em sau khi kết hôn sẽ cùng người đàn ông kia của em ở thành phố kế bên, anh ấy ở đó có nhà. Tuy rằng anh ấy không phải có nhiều tiền, nhưng anh ấy cũng nuôi được em.”

Tiết Đồng vẫn luôn nghe hai chúng ta nói chuyện nói: “Uyển Uyển, đưa người đàn ông đó tới cho chúng tôi xem, nếu như anh ta không thể để chúng tôi hài lòng thì tôi sẽ không để cô gả cho anh ta.”

“Kỳ lạ, tôi cho rằng anh hận không thể để tôi và A Đình nhanh chóng ly hôn, sao bây giờ lại trở thành phụ huynh tốt như vậy.” Uyển Uyển đối với Tiết Đồng vẫn là nói chuyện khá thoáng. Thậm chí có lúc ta cảm thấy là bọn họ dường như là chị em ruột hoặc là khuê mật thân thiết gì đó.

“Tôi là hy vọng hai người có thể ly hôn với nhau, nhưng cũng không có nghĩa là tôi có thể để cô tùy tiện tìm một người đàn ông nào đó mà kết hôn, tương lai hôn nhân bất hạnh. So với như vậy, tôi tình nguyện hai người cả đời không ly hôn.” Tiết Đồng rất nghiêm túc nói với Uyển Uyển.

Lời này khiến ta trong lòng ấm áp, cảm thấy ta quả thật là không tìm sai người, nhưng lúc ta nhìn thấy ngực Tiết Đồng lộ ra bên ngoài cùng chỗ gồ lên ở trong quần, ta cảm thấy lời cậu ấy nói có chút không có sức thuyết phục.

Sau đó, ta và Tiết Đồng cùng nhau trở về căn hộ complex đó của cậu ấy, ở đó cơ bản đều làm xong, chỉ cần quét dọn vệ sinh một chút, đem đồ dùng sinh hoạt chuyển vào là có thể ở. Nhưng bây giờ vẫn là không có hơi người gì đó, trên giường không có ga giường, trong nhà bếp còn thiếu vài gia vị, trong nhà vệ sinh chai lọ gì đó vẫn chưa mua.

Nhưng được cái sofa ở phòng khách là vải bố, ngồi lên rất thoải mái.

Lúc bọn ta cùng ngồi lên sofa Tiết Đồng mới nói: “Ah, em mua đồ ăn để bên Uyển Uyển rồi, quên mang về.”

Ta cũng cảm thấy đói, liền nói với Tiết Đồng ra ngoài ăn. bởi vì ở đây không có quần áo thay, cậu ấy lại không thể mặc cảnh phục mà ra ngoài ăn, đành cởi ra áo đồng phục, tháo cà vạt, đem tay áo xắn lên, cùng ta ra ngoài tìm chỗ ăn cơm. Lúc trong thang máy, ta nhìn dáng vẻ đó của Tiết Đồng, đột nhiên có chú miệng đắng lưỡi khô.

Sau khi ăn uống no đủ, bọn ta ợ hơi trở về căn hộ hai phòng, cùng nhau vào phòng tắm, ở trong phòng tắm làm một hiệp, lại ở trên sofa làm một lần.

Sau khi hai người làm xong, lúc cùng ôm nhau nằm trên sofa Tiết Đồng nói với ta: “Ngày mai mua đồ dùng hàng ngày, chuyển qua đi.”

Ta muốn nói gì đó, nhưng vẫn mãi nói không ra, nghẹn cả nửa ngày mới nói: “Ắt xì!”

Vốn dĩ muốn nói được, nhưng hôm nay trời mưa, thời tiết hơi lạnh, chúng ta trần truồng nằm trên sofa, ta có hơi bị cảm. xem ra, quả thật là phải chuyển qua mới được. ít nhất thì, lần sau chúng ta lúc làm trên sofa cũng có cái thảm nhỏ đắp cũng tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.