Người Lạ Quen Mặt

Chương 7




Đêm hôm đó, Thục phi cũng nghe được tin tức Lệ quý nhân đoạt ngày thị tẩm của Hoàng hậu, nghe Hoàng Ly báo cáo như vậy, trong lòng khẽ động. Trước kia, giữa Hoàng thượng và Hoàng hậu luôn tồn tại khúc mắc, Hoàng thượng không thích Hoàng hậu, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì vẻ ngoài hòa thuận tương kính như tân. Không nghĩ đến bây giờ vẻ ngoài cũng lười duy trì, dứt khoát phá vỡ tầng băng mỏng trên bề mặt. Mà chất xúc tác khiến Hoàng thượng phá vỡ mặt ngoài với Hoàng hậu chính là Lệ quý nhân. Lệ quý nhân cũng thật đặc biệt, làm nên không ít chuyện to lớn.

Hoàng thượng không nghĩ tới lại sủng ái Lệ quý nhân đến vậy, Thục phi cười nhạt, hẳn là điệu múa hôm nay của Lệ quý nhân khiến Hoàng thượng vô cùng yêu thích, nên đêm nay mới tới Lệ Y điện nghỉ lại đây.

Thục phi đang suy nghĩ, đột nhiên Hoàng Ly từ bên ngoài tiến vào, lại tiến lên nói nhỏ vào tai Thục phi.

Lưu Lạc Bình nhướng mày, một cung nữ thô sử làm việc nặng trong Khương Lạc cung, có chuyện gì muốn gặp nàng đây? Lại có chuyện muốn nói sao? Cung nữ đó cũng là người thông minh, chỉ lén lút nói với Hoàng Ly ý định này, không trực tiếp tới cầu kiến. Khương Lạc cung tuy tương đối sạch sẽ, nhưng vẫn không thiếu những kẻ được các cung khác gài vào. Cung nữ này cẩn thận như vậy, ngược lại cũng đáng thưởng thức. Thời gian hiện tại không quá thích hợp, suy xét, Lưu Lạc Bình ngẩng đầu lên hỏi:

- Cung nữ đó làm công việc gì?

Hoàng Ly đáp:

- Là cung nữ thô sử làm việc giặt giũ.

Trong cung có riêng Hoán Y cục là nơi giặt giũ quần áo của các cung đưa tới, nhưng trong các cung vẫn có những cung nữ giặt giũ y phục của chính cung đó. Dù sao đưa đến Hoán Y cục, đôi khi cũng phải lo sợ xem có ai bỏ vào thứ gì không sạch sẽ hay không. Nhưng y phục phần lớn vẫn đưa đến Hoán Y cục, chỉ có y phục của Thục phi mới đưa cho cung nữ trong Khương Lạc cung xử lý.

Lưu Lạc Bình gật đầu:

- Vậy được, nói với nàng ta, ngày mai ta sẽ cho gọi nàng ta vào gặp mặt.

Hoàng Ly nhún người:

- Vâng, thưa nương nương.

Sáng hôm sau, phong cảnh lúc thỉnh an thực sự là vô cùng náo nhiệt. Người người đều có tâm lý xem diễn, ai bảo hôm qua là sinh thần của Hoàng hậu, mà người nào đó lại quá không biết điều, hai lần đoạt đi nổi bật của Hoàng hậu cơ chứ. Lần lên đài biểu diễn kia, tiết mục cuối cùng là làm rơi khăn che mặt, xem ra chính là cố tình để mọi người nhìn thấy. Rõ ràng là mang bộ dáng thị uy đây mà, nhất là với Hoàng hậu ngồi trên cao. Hoàng thượng ngồi cạnh Hoàng hậu mà mắt lại chỉ chăm chú nhìn nàng ta biểu diễn thủ pháp múa hoa lệ xinh đẹp, mà không quan tâm tới Hoàng hậu bên cạnh. Lệ quý nhân rất không biết nể mặt, đã đoạt đi nổi bật trong tiệc sinh thần thì thôi đi, là sinh nhật của Hoàng hậu, vừa vặn còn là ngày mười lăm mà Lệ quý nhân vẫn có thể ngang nhiên cướp đoạt. Hoàng thượng thế nhưng ở lại Lệ Y điện của Lệ quý nhân.

Các phi tần đều nghiến răng nghiến lợi, chẳng lẽ ngày Lệ quý nhân này bay lên cành cao đã không còn xa nữa rồi sao, cứ với cái đà này, chẳng phải thậm chí nếu nàng ta không mang thai Long tự, nhưng Hoàng thượng vừa lòng, vẫn sẽ thăng phân vị cho nàng ta hay sao?

Một Lệ quý nhân bình thường luôn là tâm điểm, hôm nay lại nhiều thêm một người Tạ quý nhân, Tạ quý nhân thế nhưng mang thai, ở thời điểm hiện tại Hoàng thượng dưới gối không có lấy một người con nào, thế nhưng lại trở thành đích ngắm.

Buổi thỉnh an lần này, phần lớn mọi người đều ôm tâm trạng xem kịch vui.

Tạ quý nhân là phụ nữ có thai, các phi tần còn chưa dám ra tay lộ liễu như vậy. Nhưng Lệ quý nhân, thân không có gia thế, trong bụng cũng không có Long tự, trên người chỉ mang sủng ái của thánh thượng, chính là đối tượng thích hợp để châm chọc.

Tưởng mỹ nhân cũng đã kết thúc lần cấm túc ba tháng, Tưởng mỹ nhân từ ngày hết cấm túc cũng chưa được Hoàng thượng thị tẩm, ngược lại với vẻ hào quang vô tận của Lệ Y điện, chỗ Tưởng mỹ nhân lại có vẻ vô cùng ảm đạm, một trời một vực. Tưởng mỹ nhân trước kia đã không ưa Lệ quý nhân, nay càng không ưa thêm, chỉ hận không thể dùng ánh mắt lăng trì xử tử Lệ quý nhân.

Tưởng mỹ nhân nàng ta đã rất lâu rồi không được sủng ái, nếu không được sủng ái, không có được Long tự, thì đợi đến ngày nào mới là ngày nàng ta bay lên cành cao được đây.

Không nghĩ đến Lệ quý nhân lại có bản lĩnh như vậy, giữ chặt Hoàng thượng trong thời gian dài, sủng phi trước kia của Hoàng thượng là Thục phi, còn là thanh mai trúc mã của Hoàng thượng cũng không địch nổi. Một tháng nàng ta bị cấm túc, Tưởng mỹ nhân lúc đầu còn có điểm hả hê, không chỉ mình nàng ta bị cấm túc, còn thuận tiện kéo thêm một người, bị cấm túc, chính là đồng nghĩa với việc không được thị tẩm.

Không thể ngờ, Lệ quý nhân lại mưu mô nhiều thủ đoạn đến nhường vậy, vẫn giữ được Hoàng thượng, trong khi bản thân đang bị cấm túc, một tháng đó nàng ta được sủng ái, rồi kéo dài đến bây giờ.

Không nghĩ tới trước kia Lệ quý nhân chỉ là một tuyển thị nhỏ nhoi, giờ cấp bậc cũng vượt qua Tưởng mỹ nhân nàng rồi, mà nàng đến giờ vẫn chưa được sủng, thì đợi đến bao giờ mới tới ngày thăng phân vị, thăng phân vị rồi mới có thể dễ dàng đè đầu được ả Lệ quý nhân kia chứ.

Hiện tại, phân vị chính là thứ ngăn cách Tưởng mỹ nhân và Lệ quý nhân, khiến việc châm chọc này diễn ra cũng phải có chừng mực, nhưng cho dù vậy, Tưởng mỹ nhân vẫn sẽ châm chọc như trước.

Tưởng mỹ nhân đến từ sớm, trên tay cầm một cái quạt tròn đơn giản mà tinh xảo, che đi một góc khuôn mặt, nhưng vẫn để lộ ra nụ cười xinh đẹp diễm lệ.

Khi thấy Lệ quý nhân tới, nụ cười ấy càng trở nên nhiệt tình, Tưởng mỹ nhân đứng dậy, nở nụ cười, vui vẻ hành lễ:

- Thỉnh an Lệ quý nhân tỷ tỷ.

Lệ quý nhân nhìn Tưởng mỹ nhân đang nở nụ cười duyên dáng với mình, hơi nheo mắt, không biết trong hồ lô của nàng ta lần này lại chứa gì.

Nhưng đề phòng, ngoài mặt nàng ta vẫn mỉm cười nhã nhặn:

- Tưởng muội muội không cần đa lễ, mau đứng dậy đi thôi.

Tưởng mỹ nhân lại lần nữa nở nụ cười duyên dáng:

- Tạ ơn Lệ quý nhân tỷ tỷ.

Lệ quý nhân vừa ngồi xuống ghế, Tưởng mỹ nhân liền lân la bắt chuyện, còn có chút vô tình hữu ý nói đến những chuyện không nên nói:

- Tỷ tỷ thực sự là càng ngày càng xinh đẹp, không biết tỷ tỷ có bí quyết gì không? Rất lâu rồi Hoàng thượng không tới chỗ muội, ngược lại ngày hôm qua chỗ của tỷ tỷ cũng rất náo nhiệt nha.

Lệ quý nhân hơi nheo mắt, biết ngay là không có chỗ tốt, Tưởng mỹ nhân này vừa nhìn thấy liền không vừa mắt, vừa nhìn thấy đã lên tiếng khơi mào chiến tranh, đáng tiếc cho nàng ta, nhân vật chính mà nàng ta muốn khiêu khích tức giận là Hoàng hậu còn chưa có đến đâu.

Lệ quý nhân gần đây được sủng ái, quả thật lòng nàng đã có điểm nghiêng về Hoàng thượng, nàng luyến tiếc ôn nhu dịu dàng của hắn, luyến tiếc hắn sủng ái nàng, bảo vệ nàng, thực sự không muốn buông ra. Hiện tại nếu hắn có đi đến cung khác thị tẩm phi tần khác mà không phải nàng, trong lòng nàng cũng sẽ nổi lên chua chát.

Lệ quý nhân nghĩ như vậy, trong lòng nở rộ như đóa hoa, dịu dàng không ít, cảm thấy Tưởng mỹ nhân cũng thuận mắt hơn nhiều, thuận miệng đáp:

- Tưởng muội muội không cần khen tặng, luận về nhan sắc, tỷ tỷ so với muội còn kém.

Công bằng mà nói, nhan sắc của Lệ quý nhân quả thực không bằng Tưởng mỹ nhân, mặc dù hai người có vẻ đẹp khác nhau. Lệ quý nhân mang nét mặt ngây thơ trong trẻo, hài hòa nhưng chỉ chạm đến điểm thanh tú. So ra, Tưởng mỹ nhân lại có nhan sắc diễm lệ hơn nhiều, Lệ quý nhân và Tưởng mỹ nhân đứng cạnh nhau, Lệ quý nhân rất nhanh liền lu mờ.

Lệ quý nhân nói ra lời này chỉ thuần túy là một lời nhận xét thực lòng. Nhưng Tưởng mỹ nhân nghe vào tai lại thành ý châm chọc nàng ta dù xinh đẹp hơn cũng không chiếm được tâm Hoàng thượng, Tưởng mỹ nhân trong lòng suy diễn liền tự nổi đóa, cau mày nói:

- Muội muội không dám nhận tỷ tỷ khen tặng. Muội đây còn phải học tập nhiều, không phải như tỷ nhan sắc không bằng ai nhưng vẫn níu được Hoàng thượng đấy thôi.

Hôm qua Lệ quý nhân cũng bị dày vò mệt mỏi, chẳng có mấy tâm trạng tiếp đón vị Tưởng mỹ nhân phiền phức này, lười cùng càng nàng ta dây dưa nói nhiều, dứt khoát nói một câu kết thúc cuộc nói chuyện:

- Nếu muội muội đã muốn tỷ tỷ chỉ giáo như vậy, tỷ tỷ đây không ngại. Việc đầu tiên cần học chính là nói ít đi. Muội muội cố gắng lên!

Tưởng mỹ nhân quắc mắt, trong mắt hung ác dữ tợn nhìn Lệ quý nhân nhàn nhã quay đi không thèm để ý, dám nói nàng ta nói nhiều nên Hoàng thượng mới không thích, đợi đến lúc nàng ta thăng phân vị, để xem Lệ quý nhân kiêu căng hống hách đến bao giờ.

Buổi thỉnh an đối với Lệ quý nhân chỉ có một đoạn nhạc đệm nhỏ như vậy, về sau cũng không có ai gây khó dễ nữa.

Kết thúc buổi thỉnh an, trở về cung, các phi tần liền nhận được tin tức Tạ quý nhân được phong làm Tạ tần. Mang thai long tự, quả nhiên liền đổi khác, phong quang vô hạn, mẹ quý nhờ con. Tạ quý nhân chẳng phải hiện giờ thành Tạ tần rồi sao. Nhìn Tạ tần chính là biết phải càng sớm càng tốt mang thai long tự, nhưng nghĩ đến đó, các nàng lại càng nghiến răng nghiến lợi, các nàng muốn mang thai long tự, Hoàng thượng lại chỉ ở Lệ Y điện ngày đêm, các nàng mang thai thế nào, tăng phân vị thế nào được, lại càng thêm thầm hận Lệ quý nhân độc chiếm Hoàng thượng mãi không buông.

Thục phi trở về Khương Lạc cung, nghe Tố Ngưng bẩm báo:

- Thưa nương nương, tâm phúc của chúng ta điều tra ra, việc Tạ quý nhân mang thai không có gì kỳ lạ.

Thục phi lặp lại:

- Thực sự không có gì kỳ lạ sao?

Nếu thực sự không có gì kỳ lạ mới chính là kỳ lạ. Nàng biết rõ Hoàng hậu sẽ không dễ dàng để một con cá lọt lưới như vậy. Tạ quý nhân mang thai, hoặc là người của Hoàng hậu đã bị mua chuộc, nhưng người của Hoàng hậu thực sự dễ dàng bị mua chuộc vậy sao, chắc chắn là không, hoặc là nàng ta có phương thuốc bí truyền, hoặc là… bị người hãm hại, dùng dược tạo nên triệu chứng mang thai, chính là…mang thai giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.