Người Du Hành Giấc Mơ

Chương 47




Bốn năm trước, Hạng Tri Lam có bao dưỡng một tiểu tình nhân.

Tiểu tình nhân tên gọi là Nguyên Sơ, lúc mười sáu tuổi đã bắt đầu sự nghiệp diễn xuất, chỉ với bộ phim đầu tiên liền đoạt được giải “Nam diễn viên xuất sắc nhất”, đây chính là một giải thưởng danh giá trong nghiệp diễn, nhưng sau lần đó, không biết vì lý do gì mà sự nghiệp từ từ đi xuống dốc. Thời điểm Hạng Tri Lam bao dưỡng Nguyên Sơ, chính là thời điểm Nguyên Sơ chật vật nhất. Năm ấy Nguyên Sơ hai mươi ba tuổi, nhận diễn một bộ phim thần tượng cổ trang cùng với một vị tân lưu lượng, y là nam chủ sư huynh, ngụy quân tử giả tạo, tiểu nhân tham lam, đoạt tài sản, phá hoại tình cảm của người khác, nhưng tính tới tính lui thời gian lên phim gộp lại cũng không vượt quá mười tập.

Bảy năm, người mới thay người cũ, vốn là kiên định đi đến ranh giới cuối cùng nhưng bây giờ cũng lảo đảo, chật vật. Nguyên Sơ từng thẳng thắn nói, thống khổ nhất không phải là tiếng tăm không còn, đại chúng lãng quên. Thống khổ nhất chỉ có một cái chính là: không thể tiếp tục đóng phim nữa.

Cảnh tượng khi nói lời này cũng không mấy nghiêm túc, đó là sau khi bộ điện ảnh đầu tiên kết thúc. Tại một tửu điếm, trong căn phòng đẹp đẽ, Nguyên Sơ quỳ ở trên thảm trải sàn, giúp Hạng Tri Lam khẩu giao.

Cái bộ kia điện ảnh là Hạng Tri Lam vì Nguyên Sơ mà đầu tư cho bộ phim, cũng là lần đầu Nguyên Sơ đảm nhận vai đệ nhất nam chủ khi qua hai mươi tuổi. Cái bộ phim điện ảnh kia diễn rất lao lực, Hạng Tri Lam đi thăm dò phim trường qua hai buổi, nhìn qua đều cảm thấy vừa bẩn vừa mệt, mà Nguyên Sơ lại cảm thấy rất đáng giá. Ngày đầu bộ phim được công chiếu, đúng lúc là sinh nhật hai mươi bốn tuổi của Nguyên Sơ, xem đến hừng đông, hắn và Nguyên Sơ từ rạp chiếu phim đi ra, trầm mặc đi đến tửu điếm. Đêm đó cũng là lần đầu hai người họ lên giường.

Thời điểm hạ thân bị ngậm lấy, Hạng Tri Lam hơi kinh ngạc, rồi rất nhanh liền thong dong hưởng thụ. Sau đó hắn hồi tưởng lại, có lẽ là đây lần đầu tiên Nguyên Sơ làm chuyện này, suốt quá trình y cứ chật vật, ngượng ngùng, đôi lúc còn hơi dùng quá sức. Nguyên Sơ là một thiếu niên hai mươi bốn tuổi vẫn còn nét ngây ngô và “trai tân”, lúc Hạng Tri Lam đem y đặt ở dưới thân, nghe y ngượng ngùng cắn răng tràn ra tiếng rên rỉ, cũng cảm thấy hợp đồng lần này thật đáng giá.

Hạng Tri Lam cũng không nghĩ tới, mối quan hệ này lại có thể duy trì bốn năm.

Hạng Tri Lam mở TV, kẹp trong tay thuốc lá, màn hình TV phát một chương trình tống nghệ có Nguyên Sơ đang tham gia, dưới ánh mặt trời Nguyên Sơ cùng nhóm MC cười đùa vui vẻ, nháo thành một đoàn, nụ cười xán lạn, giống hệt như thiếu niên của mười sáu tuổi trước kia. Hắn phả khói thuốc, gửi một tin nhắn ngắn cho Nguyên Sơ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.