Người Du Hành Giấc Mơ

Chương 29




Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Chu Bích Cầm vừa nghe người đến đây, nhịp tim nàng như sấm, thậm chí còn cảm thấy bụng mình có mấy phần mơ hồ đau, nhưng bây giờ nàng đã không để ý nhiều như vậy, nàng nhìn Cố ma ma vội vội vàng vàng nói: “Như thế nào?!”

Chu Bích Cầm tự nhận chuyện này cũng có thể coi như làm vô cùng toàn vẹn rồi, nàng đặc biệt tìm người, cũng cho người đi tìm thi thể, cần phải làm xong chuyện này, đến lúc đó cho dù Vân Thù có thể nhịn, nhưng khi đối mặt với người chết luôn không có cách nào đi. Hơn nữa Chu Bích Cầm cũng nghĩ xong rồi, cũng đã sớm nói rõ, chỉ cần có nửa điểm không đúng vậy thì nhanh chóng bỏ sự tình lại, dù sao thì coi như không chiếm được chỗ tốt nào, cửa tiệm của Vân Thù cũng bị bôi xấu, muốn đặt chân trong Ung đô chỉ sợ cũng khó. Làm sao lại làm đến dáng vẻ như bây giờ?!

“Lão nô thật sự không biết, nha dịch bên trong phủ nha đã lên cửa, nói là những người kia đã chỉ ra và xác nhận tiểu thư là người tìm bọn họ đi vu cáo cho cửa tiệm của tiểu tiện nhân kia làm ra đồ ăn chết người! Những người đó hiện giờ cũng ở trong phủ nha của Kinh triệu doãn, cho nên đại lão gia chính là muốn đưa tiểu thư đến công đường!” Cố ma ma tỏ vẻ lo lắng trùng trùng nói, “Tiểu thư, hiện giờ nên làm gì mới phải đây, nếu đến trên công đường, những chuyện này bị giật tung ra, Hầu gia và lão phu nhân bọn họ…”

Cố ma ma vốn nói Vân Hoằng và Chu thị đều là người rất coi trọng mặt mũi, khoảng thời gian này bọn họ vẫn hết sức phê bình kín đáo với tiểu thư nhà mình, nếu bây giờ gây ra sự tình này, chỉ sợ đến lúc đó không biết phải làm thế nào mới tốt rồi, chỉ sợ đến lúc đó muốn mượn đề tài để nói chuyện của mình cũng không phải không có khả năng. Tiểu thư của bà sao lại mệnh khổ như vậy? Đang êm đẹp thành thiếp thất, hiện giờ lại đưa tới tai họa như vậy. die~nd a4nle^q u21ydo^n

“Không thể, ta không thể vào ngục, cũng không thể xảy ra sai lầm gì!” Chu Bích Cầm hoảng hốt lắc đầu, nàng đang ôm bụng mình, bây giờ thật sự có cảm giác kêu trời trời không thấu kêu đất đất không nghe, sao nàng lại có thể lại một lần thua trên trên tay Vân Thù như thế, nàng ta một chút tổn thất cũng không có mà nàng lại phải rơi vào trình độ như vậy. Lúc trước khi nàng thua trên tay Vân Thù, nàng từ trên vị trí phu nhân Hầu gia đã xác định đột nhiên biến thành thiếp thất như này, nếu lần này lại bị những người kia chỉ ra chỗ sai, nàng bị chút trừng phạt còn chưa tính, nàng hoàn toàn không thể ngồi tù, nếu như nàng ngồi tù, đứa bé trong bụng nàng như vậy sinh ra trong ngục giam, hiện giờ chỉ có thể coi như là một thứ tử rồi, đến lúc đó còn có thể có địa vị gì, đến lúc đó còn có thể được Vân gia tiếp nhận hay không cũng là một vấn đề! Nàng tuyệt đối không thể rơi vào tình cảnh như vậy!

“Ma ma, ma ma lại giúp ta một chút, ma ma lại giúp ta một chút!”

Chu Bích Cầm hoang mang lo sợ, chỉ có thể nhìn Cố ma ma đứng ở bên cạnh mình, bây giờ nàng đã không thể dựa nổi vào ai, cũng chỉ có bà vú từ nhỏ đối xử với nàng như nữ nhi của mình rồi.

Cố ma ma nào không muốn giúp Chu Bích Cầm, nhưng mà chuyện này thật sự nhanh quá mức, bà vốn không tán thành hiện giờ Chu Bích Cầm đi tìm Vân Thù làm ra chuyện này, bà cũng biết trong lòng Chu Bích Cầm vẫn luôn không  buông chuyện trước kia xuống, giống vậy chính bà làm bà vú cũng vẫn luôn không buông chuyện này xuống, nhưng bây giờ chuyện gấp gáp chính là bảo vệ đứa bé ở trong bung Chu Bích Cầm, cho dù là trai hay gái, sau khi sinh con ra cũng không sợ Vân Hoằng này nói gì nữa, Chu lão phu nhân luôn phải nhìn trên đứa bé mà cho mấy phần mặt mũi chứ? Nhưng tính tình của tiểu thư nhà mình chính là một chút cũng không kiềm chế được, lúc trước mình khuyên như thế nào đều vô dụng, bà chính là không kiềm chế được không thể không nghe lời tiểu thư, hiện giờ bà cũng không phải nhân vật thông tuệ như Gia Cát Lượng, sao có thể trong khoảng thời gian ngắn nghĩ ra biện pháp tốt nào. die nda nle equ ydo nn

Chu Bích Cầm thấy Cố ma ma không nói lời nào, nàng càng thêm hốt hoảng, trong đầu ong ong kêu lên, thậm chí đã bắt đầu cảm thấy nàng nghe được tiếng bước chân đi tới của bọn nha dịch rồi, nàng túm lấy mặt bàn, móng tay được dưỡng hết sức xinh đẹp cũng lập tức nứt ra, máu tươi chảy xuống, nàng lại giống như hồn nhiên không nhìn thấy.

“Tiểu thư đừng vội, ma ma nghĩ cách cho tiểu thư, ma ma nghĩ cách cho tiểu thư!” Cố ma ma vội vàng nói với Chu Bích Cầm, bà nhìn khuôn mặt trắng bệch của tiểu thư liền hết sức lo lắng, thân là phụ nhân có thai chính là phải bình tâm tĩnh khí nghỉ ngơi, nhưng cả ngày cảm xúc của tiểu thư đều không ổn định, bà thật sự sợ có chuyện gì xảy ra.

Bây giờ sao Chu Bích Cầm có thể nghe lọt, tâm tư của nàng chuyển động cực nhanh, rất nhanh đã rơi ánh mắt kia xuống trên người bốn nha hoàn hầu hạ trong phòng nàng.

Mấy người hầu hạ bên cạnh Chu Bích Cầm, hầu hạ ở trong phòng chính là bà vú Cố ma ma còn có bốn nha hoàn nàng mang từ Chu gia tới, Vân gia tự nhiên cũng sắp xếp nha hòa, nhưng Chu Bích Cầm sợ những nha hoàn trong Vân gia này có liên quan gì đến những di nương còn lại trong quý phủ, cho nên cũng không dám sắp xếp ở trong phòng mình mà đều làm thành nha hoàn nhị đẳng sắp xếp ở bên ngoài.

Bốn nha hoàn bên cạnh nàng, mỗi một người đều là khuôn mặt xinh đẹp, tất cả nha hoàn này đều đi theo bên cạnh nàng, cũng đều là do lúc trước khi nàng mới gả ra mẫu thân mình sắp xếp xong xuôi cho, dung mạo coi như xinh đẹp rồi nhưng lại không thể coi như quá tốt, vì cái gì, đó chính là sau này khi nàng có thai thì để cho bọn họ hầu hạ, xem như là đứa giữ quy củ thì cất nhắc lên làm di nương, điều này cũng xem như là quy củ trong phủ thông thường, hễ là trong nhà thế gia vọng tộc đều có quy củ như vây, khế ước bán thân của nha hoàn bên người nàng đều ở trên tay nàng, đều có thể cân nhắc mọi chốn, cũng không sợ các nàng tác quái.

Vốn Chu Bích Cầm chính là nghĩ như vậy, khi đó nàng vốn cho rằng mình có thể trở thành phu nhân Hầu gia, thay vì để những hồ mị bại hoại khác lên vị khi mình mang thai, còn chẳng bằng nâng đỡ những nha đầu bên cạnh mình này, dù sao biết gốc rễ tiện cân nhắc. Nhưng nàng vào cửa không phải là phu nhân mà là di nương, Chu Bích Cầm sao có thể để cho những nha hoàn này đi hầu hạ Vân Hoằng, để cho các nàng trở thành người ngồi ngang hàng với mình! d1en d4nl 3q21y d0n

Tầm mắt Chu Bích Cầm đảo một vòng trên người bốn nha hoàn, tầm mắt của nàng cuối cùng rơi vào trên người nha đầu tên Tích Nhu có dung nhan xinh đẹp nhất, dáng dấp Tích Nhu này không tệ, trong ánh mắt kia càng thêm thường xuyên giống như mang theo mấy phần tình ý, ở trong mấy người này, người cực kỳ có tâm tư chính là nàng ta, nàng ta là một gia sinh tử, mẫu thân là một đầu bếp nữ của Chu gia, có lúc khi Vân Hoằng tới đây đã từng rơi tầm mắt lên người nàng ta, nếu bây giờ không phải là lúc Vân Hoằng cả ngày cũng không tới viện của nàng, nếu không chỉ sợ thường xuyên qua lại đã sớm thu Tích Nhu vào phòng rồi.

(*) Gia sinh tử: là từ để chỉ đứa con của nô tỳ chủ nhà sinh ra, đứa con của gia nô, theo luật lệ của Đại Thanh, đứa con của gia nô nhiều thế hệ làm nô, vĩnh viễn đi lính.

Tích Nhu thấy Chu Bích Cầm rơi tầm mắt lên người mình, nàng lập tức cả kinh trong lòng, chính là biết bây giờ tiểu thư nhìn nàng như vậy, tất nhiên không có chuyện gì tốt, nàng lập tức quỳ xuống, khóc ròng nói; “Tiểu thư, tiểu thư người bỏ qua cho nô tỳ đi!”

Hiện giờ Chu Bích Cầm nào nghe được Tích Nhu đang nói cái gì, nàng chỉ biết bây giờ nếu như mình không tìm ra được một con dê con chịu tội thay, người xui xẻo cũng biến thành nàng, bỏ xe bảo vệ tướng tuy là hành động bất đắc dĩ, nhưng mấy nha hoàn này đều là nha hoàn của nàng, tất cả khế ước bán thân đều nằm trên tay của nàng, phải chết muốn sống cũng chẳng qua chỉ là một câu nói của nàng mà thôi, cho dù như thế nào cũng phải nhận lấy.

Hai mắt Chu Bích Cầm đỏ tươi nhìn nàng, “Tích Nhu, ngươi đã đi theo bên cạnh tiểu thư ta nhiều năm như vậy, ta vẫn luôn đối đãi với ngươi không bạc, hôm nay chính là lúc cần ngươi, ngươi cũng nên ra một phần lực vì ta mới được!”

Tích Nhu nhìn Chu Bích Cầm, nàng sao lại không biết Chu Bích Cầm nói một câu này là có ý gì, nàng ta đây là muốn lấy mình ra để gánh trách nhiệm! Tuy Tích Nhu tự nhận mệnh khổ, nhưng còn không đến mức là giá rẻ như vậy, mình lãng phí bản thân, chuyện này vốn chính là do tự tiểu thư gây ra, tại sao muốn nàng tới gánh trách nhiệm nộp mạng, đây là chỗ nàng không thể nhận.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.