Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Chương 8: Gia đình giàu có (8)




- Chào cậu...... Bọn bạn nó lâng lâng như trên mây, mắt nổ đom đóm

- Lại thế nữa rồi- nó nghĩ rồi ào ra cốc đầu pọn bạn...

- Mày điên à!- vân anh, châu, linh, nhi

- Không điên! bọn mày á, cứ thấy giai đẹp là mắt sáng lên- nó

- kệ tao- đồng thanh

Duy đứng đó nghe được, mặt đỏ tưng bừng kéo vân anh đi xoành xoạch

Hắn vẫn đơ

- À!!! Sao cậu ở đấy- nó quay sang tươi rói với minh

- Do bận công việc nên chuyển về đây học luôn- minh

- ồ!! thế cậu học lớp nào??- nó tò mò

- Lớp cậu.- minh

- thế hả, vui quá nhỉ!- nó hí hửng

- ừ..- minh

Hắn đứng đó nhìn minh với nó mà bỗng có cảm giác khó chịu, nhưng hắn vẫn không hiểu đó là gì...

* Trong lớp

Minh vào lớp nó. giới thiệu một loạt, ngồi phịch một mình bàn dưới( sau bạn nó ý). Từ đầu đến cuối tiết học minh không nói, chỉ giữ bộ mặt không cảm xúc đó, lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh.

* Giờ ra chơi

- Minh là bạn mày à!- châu

- ừ sao- nó

- giới thiệu cho tao- châu

- đừng. cho tao- linh từ đâu nhảy vào họng châu

- cho tao- châu trừng mắt

- mày không xứng..... %&***&*- linh 

- mày thì đẹp quá.....@#%%$%- châu

- Im hết cho tao- nó cáu

- ừ ! Quỳnh Anh xinh đẹp, giới thiệu minh cho tao nhể.- châu mắt sáng rực rỡ

- Không- nó nói xong đi luôn để lại châu mặt đỏ chót

- Đừng có ảo tưởng, Minh là của tao- linh cười 1 cái khiến mặt châu  đang đỏ sang đen xì, chạy theo nó

Nó đi ra ngoài cửa, hắn đang đứng vênh váo ở ngoài dưới sự ngưỡng mộ của bọn con gái, hắn ngáng chân khiến nó ngã uỵch cái đau điếng

- A!!!!!. Đứa nào ngáng chân tao- nó hét lung trời nở đất quay ra nhìn cái mặt hắn ngây thơ vô(số) tội

- là anh!!- nó tức điênn

- Tôi đâu có ngáng đâu. Đấy là do mắt cô bị mù nên ngáng phải chân tôi thôi- hắn

- Đồ điên!!!!!!!!!- nó

- Ấy khoan chửi!!!! tôi còn chưa thèm sự cái tội cô dám động vào đôi chân ngọc ngà của tôi- hắn 

- anh!!- nó tức xì khói chạy ra túm lấy tóc hắn đánh tới tấp

- A! quỳnh anh cô dám........ a...... thả ra mau......... đau quá.......... tôi không nhịn cô nữa.....- hắn nói rồi quay ra khóa tay nó khiến nó đau điếng

- Buông ra!!- nó

- Xin lỗi mau- hắn

- Anh là cái quái gì mà tôi phải xin lỗi!!!- nó

- Được thôi không xin lỗi à- hắn vặn tay nó khiến nó kêu oai oái

- Buông Quỳnh Anh ra- mặt minh đầy sát khí tiến lại chỗ hắn

- á! Minh cứu tôi với........... tôi đau quá!!!- nó

- Mau buông ra- minh

- Cậu không có quyền ra lệnh cho tôi- hắn

- buông ra- minh nói quay ra kéo tay nó

- Tôi không buông! sao! làm gì được nhau- hắn

- được lắm- minh nói rồi tung cú đấm vào mặt hắn nhưng mày nó chụp được

- Phùng Thế Minh, ai cho cậu đánh nhau- nó

- tôi đang cứu cậu- minh tức giận

- Cứu tôi kiểu đấy sao!- nó

Minh không nói, mặt lạnh quay về lớp,... nó nhìn theo nghĩ chắc minh giận nó rồi, phải làm lành thôi...

- Tại anh hết- nó quay ra nói vào cái mặt đỏ rực rồi bỏ vào lớp

Hắn đứng đó tức quá đấm liên tiếp vào tường


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.