Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Chương 15: Buổi tối hỗn loạn (2)




6h30 tại nhà nó

- Ôi........ mặt tôi- nó nhìn vào gương hét lớn

- Quỳnh Anh ơi! mày đúng là điên, đang yên đang lành lại ôm hắn làm gì không biết, hại mày thành cú rồi..................- nó tự nhủ

- Trời ơi........ mặt mũi nào đến trường..- nó hét lớn

- À...... dùng mĩ phẩm- nó hí hửng ngồi vào bàn trang điểm nhưng 

Có 1 sự thật vô cùng phũ phàng, là nó chát hết cái loại phấn, thử đủ loại, vậy mà

không che nổi 2 vòng đen sì, sực nhớ có con bạn chuyên ra làm đẹp rút máy gọi cho vân anh

Y.Ê.U- Min st319

Y.Ê.U là cùng nhau trong tay đi dưới con đường, 

Là cùng trao cho nhau ngọt môi hôn 

Là vòng tay yêu thương ôm mãi không rời 

Từng phút giây tuyệt vời. 

Y.Ê.U là ngày em bên anh không chút ưu phiền 

Từng buồn lo trôi qua ngày bình yên 

Nồng nàn ta trao nhau giấy phút tuyệt vời 

Nguyện thề luôn bên nhau mãi 

(Bridge) 

Dù thời gian trôi qua vẫn luôn bên người 

Dù ngày tháng phôi pha ta vẫn không cách rời 

Bên nhau suốt đời, cùng xây giấc mơ chung đôi 

(Chorus) 

Hãy bên em thật gần nhé anh 

Để cảm nhận những thứ yêu thương từ trong trái tim này, dành hết cho người. 

Hãy trao em nụ hôn đắm say, ngọt ngào như phút giây ban đầu 

Ngày nắng xanh ngời, nguyện ước có nhau trọn đời. 

Y.Ê.U là bình minh mỗi sớm có anh bên mình, 

Là hoàng hôn mênh mang từng con phố 

Mình cùng tay trong tay đi giữa cuộc đời, 

Nguyện thề luôn bên nhau mãi 

- Hôm nay bị dửng mỡ hay sao mà gọi điện sớm thế, hay đang tâm tư anh nào- vân anh ngái ngủ nói

- tâm tư cái đầu mày- nó gắt khi bị nói trúng tim đen

- nói...... sáng sớm gọi tao có việc gì- vân anh

- hì, vân anh xinh đẹp này- nó nịnh

- nói thẳng vào vẫn đề- vân anh nói nhanh 

- mày có cách sử dụng mĩ phẩm nào để che hai cái vòng cú không- nó nói lí nhí

- thức trắng đêm sao?- vân anh hỏi

- đúng rồi đó- nó mặt xị

- Mày thường ngày ngủ như chết mà hôm nay lại thức đêm- vân anh nghi ngờ

- Nói nhanh đi, vòng vo quá- nó 

- Nói thật... thì tao bày cách- vân anh mặt gian

- Không nói- nó kiên quyết

- thế thì để 2 mắt cú đó mà đi học- vân anh

- cái này bây giờ nói không tiện, để hôm nào tao nói nha, đi mà, nếu mày không giúp thì ai giúp tao, đừng bỏ tao........- nó nhõng nhẽo năn nỉ

- Nhớ đó không nói đừng trách- vân anh

- ừ.. ừ... mau nói đi- nó nhanh nhảu

- à. đầu tiên là lấy đá rồi.........%@#$#&- vân anh nói một lèo

- ÔI. cảm ơn mày, yêu mày nhất, tao úp đây- nó sung sướng

- Con này thức trắng sao?? không tin nổi, chẳng lẽ nó với quân....... ây da mày đen tối vừa thôi vân anh. dậy thôi- vân anh gõ đầu

30 phút sau tại phòng nó

Nó chăm chú nhìn vào gương, sau lời chỉ dạy của con bạn nó 2 vòng trên mắt nó đã giảm đi tối thiểu, thật là nếu không có con bạn chuyên gia đấy chắc chết quá ( bà mà vác 2 vòng đến trường thì không hiểu nổi sẽ ntn....)

Nó cắp cặp tung tăng đến trường, sung sướng vì giải quyết được 2 vòng đen xì

* Nhà hắn

Giờ hắn vẫn còn ngủ, ngủ say như chết( ai bảo hôm qua không ngủ) hôm qua vì nghĩ đến nó mà hại hắn 6h sáng mới ngủ, mắt hắn đỡ hơn mắt nó nhưng cũng có tình trạng cú. 

- Cốc....Cốc- duy gõ

- im re

- Này thằng kia. dậy mau 7h rồi- duy hô to

- Im để tao ngủ- hắn hô to hơn cả duy

- Cái thằng này..- duy tức quá mở cửa chạy vào 

- Dậy..... mau ..... lên- duy cầm gối đập liên tiếp vào đầu hắn

- Đừng làm phiền- hắn

- Không dậy phải không.... được lắm... để tao gọi cho mẹ mày nói mày ở bên này hư lắm, kêu mẹ mày sang đây ở với mày hoặc về mĩ.. oke- duy nói tay cầm điện thoại

- Tao dậy- hắn tức tối lao vào nhà vệ sinh( ông này cũng giống bà kia phết, chớm tý lao vào nhà vệ sinh)

* Trên đường

Hắn với duy và nhi ngồi chung xe đến trường, trong không gian yên tĩnh duy phát biểu mấy  câu làm hắn ngượng đến chín tai

- Tao thấy mày ăn ngủ giờ giấc lắm mà, sao hôm nay lại ngủ như chết vậy- duy

- im re

- Thức đêm sao?- duy tò mò

- trật tự đi- hắn gắt

- Đúng mày thức đêm rồi đừng chối- duy mặt nguy hiểm

- Đúng thì sao- hắn cáu

-  Nghĩ đi nghĩ lại thì cái thằng ăn chơi như mày thì có gì mà phải phiền não để rồi thức đêm- duy lẩm bẩm

- im re

- Hay..... là .....mày..... với quỳnh anh.......- duy lắp ba lắp bắp

- Đừng có nghĩ lung tung, đến trường rồi- Hắn nói mà mặt đỏ tưng bừng( đỏ quá) 

- Tất cả tại cô, nếu không phải lúc đó cô bảo tôi đi nhanh thì đâu nhiều chuyện như bây giờ...-  hắn nghĩ thầm rồi càng nghĩ mặt càng đỏ chót

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.