Người Đàn Ông Bước Ra Từ Ngọn Lửa

Chương 82: Chuyến đi vui vẻ (1)




Diệp Mặc ngừng lại, từ Thần nữ Thánh môn đi ra đã hơn nửa ngày trời rồi, lúc nay thương thế của hắn trên cơ bản đã khôi phục.

Với hắn mà nói chỉ cần không phải nguyên thần và thức hải bị trọng thương, tình trạng vết thương trên thân thể khôi phục vô cùng nhanh chóng. Không nói hắn là tu vi luyện thể Tiên thần thể viên mãn, cho dù là năng lực hồi phục đáng sợ của Cây Hỗn Độn, cũng hoàn toàn không phải cái những tiên nhân còn lại có thể so sánh được.

Đối phương chỉ là một Hóa đạo Thánh đế mà thôi, hắn ngay cả chưởng môn của Thần nữ Thánh môn cũng có thể đánh trọng thương, há có thể sợ một Hóa đạo Thánh đế?

- Không tồi, nếu như ta đã tới, ngươi còn chưa dừng lại, vậy cũng không tốt.

Người Hóa đạo Thánh đế này nhìn chằm chằm Diệp Mặc híp mắt nói, nhưng khí thế từ cao nhìn xuống thấp trong mắt y sớm đã cho thấy, nếu như Diệp Mặc không ngừng lại, y sẽ động thủ.

Diệp Mặc bình tĩnh hỏi:

- Các hạ tìm ta có chuyện gì?

Đồng thời Diệp Mặc đã hiểu đối phương là ai, ở bên Hóa đạo Thánh đế này, có một Thần nữ có khí tức tương tự như Cơ Tích. Thần nữ này chẳng qua chỉ là một Tiên đế mà thôi, hơn nữa ánh mắt có chút bi thương. Diệp Mặc không cần hỏi, cũng biết tên Hóa đạo Thánh đế này chính là người của Đại nhật Thần sơn. Thần nữ này cũng là người mà Cơ Tích muốn dùng cô ta để giả làm Tiểu Vận, lừa mình mắc lừa đuổi theo. Không ngờ tới mình không đuổi theo, người này ngược lại còn đuổi theo hắn.

Nếu như hắn thật sự tin tưởng Cơ Tích, người của Đại nhật Thần sơn mang Tiểu Vận đi, vậy lúc này tuyệt đối không cứu được Tiểu Vận. Cũng may hắn cảm nhận được vòng cổ mà mình tự luyện chế, không có tin lời Cơ Tích nói.

Nghe thấy Diệp Mặc gọi mình là các hạ, người Hóa đạo Thánh đế này nhíu mày một cái, cũng không có nổi giận, chỉ là giọng điệu trở nên lạnh hơn một chút nói:

- Ta là trưởng lão của Đại nhật Thần sơn, ta thấy ngươi rất khá, nếu như ngươi bằng lòng, ta có thể mang ngươi bái nhập làm môn đệ Đại nhật Thần sơn ta.

Đại nhật Thần sơn sắp sửa khai chiến với Thần nữ Thánh môn, Tiên đế tán tu như Diệp Mặc, chiêu nạp càng nhiều càng tốt, đến lúc đó có thể làm thành bia đỡ đạn.

- Không có hứng thú.

Diệp Mặc bình tĩnh đáp, đồng thời đã chuẩn bị động thủ. Đại nhật Thần sơn cũng dám đem Tiểu Vận tế sơn, trong mắt Diệp Mặc cũng là một nơi nên diệt trừ.

- Đại nhật Thần sơn ta sắp trở thành tông môn đứng đầu Thánh đạo Tàn giới, hơn nữa sẽ tu bổ Thánh đạo Tàn giới, ngươi gia nhập Đại nhật Thần sơn ta là vận may của ngươi. Đến lúc đó tu bổ xong Thánh đạo Tàn giới, vận may của Thánh đạo giới cũng sẽ phân cho ngươi một phần, cho dù lá ngươi chứng đạo Thánh đế cũng không phải là không được …

Người đàn ông Hóa đạo này ngữ điệu chuyển thành mạnh mẽ nói, hiển nhiên đối với thái độ của Diệp Mặc cực độ khó chịu. Một Tiên đế trong mắt y chỉ là sự tồn tại như con sâu cái kiến.

- Cút.

Diệp Mặc lại cũng lười nói nhảm với tên này, trực tiếp bảo y cút ngay. Cùng lúc đó, Tử Đao đã phóng ra.

Người Hóa đạo Thánh đế này nghe thấy Diệp Mặc nói một chữ cút, lập tức giận tím mặt. Nhưng càng làm cho y phẫn nộ là Diệp Mặc lại động thủ trước, Tử Đao trong tay Diệp Mặc đã hóa thành một con rồng tím dài mấy vạn trượng đánh xuống.

Tên Thần nữ kia bị lĩnh vực Thánh đế của Diệp Mặc cuốn lấy, lập tức bị ném bay ra ngoài mấy chúch dặm.

Gần như là đồng thời khi Thần nữ kia bị ném bay, Hóa đạo Thánh đế này liền phóng ra một cây trường kích to lớn. Cây trường kích này toàn thân mang theo từng vòng từng vòng rồng lửa, chỉ vừa phóng ra liền khiến hết thảy chung quanh đều tan chảy thành bột vụn, hiển nhiên nhiệt độ của rồng lửa này cực kỳ đáng sợ.

Diệp Mặc cười lạnh một tiếng, muốn chơi lửa, Tiểu Thanh của hắn còn chưa phóng ra, chỉ là một cái Viêm Long trường kích hắn há có thể để vào mắt.

Uỳnh.

Con rồng dài màu tím của Tử Đao và rồng lửa của Huyền Viêm Kích của Hóa đạo Thánh đế này đụng vào nhau, làm cho phạm vi của hai người hoàn toàn bị xé rách thành mảnh vụn.

Rồng tím phân tán ra, còn rồng lửa do Huyền Viêm Kích của đối phương biến thành thì lại phát ra tiếng vang bành bạch, bắt đầu tán loạn.

- Ngươi không phải là Tiên đế …

Hóa đạo Thánh đế này đã hiểu được, Diệp Mặc tuyệt đối không phải là một Tiên đế, một Tiên đế há có thể ngăn cản được một chiêu của Hóa đạo Thánh đế sao?

- Cho dù ngươi không phải là Tiên đế, hôm nay gặp phải bổn đế cũng phải chết.

Hóa đạo Thánh đế này thẹn quá hóa giận, vốn muốn tuyển chọn Diệp Mặc làm bia đỡ đạn, nhưgn khi thấy Tử Đao của Diệp Mặc vậy mà lại có thể ngăn cản Huyền Viêm Kích của y, lập tức nổi lên ý niệm trong đầu. Huống chi, pháp bảo phi hành của Diệp Mặc cũng không tệ.

Huyền Viêm Kích lại xoáy lên rồng lửa vạn trượng đánh ra, không gian chung quanh hoàn toàn bị cuốn sạch, trong hư không rồng lửa uốn lượn xoay vần, kéo theo khí tức dồi dào đáng sợ, tựa như muốn đốt hủy hết thảy toàn bộ chung quanh.

Nếu như là lúc bình thường, Diệp Mặc tuyệt đối sẽ dùng Ngũ Điệp Lãng liều đấu với đối phương một lần, nhưng hiện tại hắn không có tâm tình này.

Trong nháy mắt khi rồng lửa vạn trượng này cuộn không gian xung quanh lên, Diệp Mặc tiến lên một bước, đưa tay chính là hơn mười thủ thế được đánh ra, thần thông Băng Không.

Không gian bị rồng lửa vô tận cuốn sạch tại thời khắc này dường như hoàn toàn bị đông kết lại, không gian trong nháy mắt vỡ vụn ra, Huyền Vìem Kích mang theo vô số con rồng lửa, còn chưa kịp vây quanh Diệp Mặc, đã bị Băng Không xé rách trước rồi.

Trong không gian hàng loạt tiếng vang ken két không ngừng không nghỉ, từng đám lửa tàn bị Băng Không đóng băng thành mảnh vụn rơi xuống lả tả. Sóng nhiệt vô tận biến mất không thấy gì nữa, chỉ có rét lạnh càng đáng sợ hơn.

- Đây là thần thông gì?

Hóa đạo Thánh đế này khiếp sợ nhìn chằm chằm rồng lửa đã tiêu tán không còn vết tích, vẫn không thể tin được.

Diệp Mặc há có thời gian đi giải thích với đối phương, đưa tay lại có một thần thông đánh ra.

Không trung mới vừa rồi còn rét lạnh dường như đã không còn cái rét lạnh mới vừa rồi nữa, hoặc là nói cái rét lạnh kia đã dịu đi, Băng Không rạn nứt hình như cũng chậm chạp lại, cuối cùng rốt cuộc cũng tĩnh lại. nguồn TruyenFull.vn

Không hay, là thần thông pháp tắc Thời Gian. Hóa đạo Thánh đế này rốt cuộc chấn động, y không thể tưởng được một Tiên đế tùy tiện gặp phải ở chỗ này, vậy mà nắm bắt được pháp tắc Thời Gian, còn khai triển ra được loại thần thông này. Giơ khắc này, thần hồn của y thiếu chút nữa bị kinh hãi bay mất rồi.

Lúc này y sao còn muốn đi tổn thương Diệp Mặc nữa, trong khi nguyên khí gượng ép thiêu đốt, đã tránh thoát trói buộc của thần thông Thuấn Tức của Diệp Mặc. Hai người vừa giao thủ, y liền trực tiếp ở vào hoàn cảnh cực kỳ xấu. Y cũng không dám coi Diệp Mặc như một con sâu cái kiến nữa, Huyền Viêm Kích điên cuồng phát ra từng đợt từng đợt thanh âm rít gào, không đợi Huyền Viêm Kích của y lại một lần nữa đánh về phía Diệp Mặc, hai luồng Thần Văn vặn vẹo đã vượt qua không gian, đánh tới trước mặt y.

- Thái Sơ Thần Văn …

Sau khi trông thấy hai luồng Thái Sơ Thần Văn này, Hóa đạo Thánh đế này con mắt trở nên đỏ bừng, y giơ lên nắm đấm đấm ra một quyền.

- Ưng Hoàng Quyền.

Đây là đòn sát thủ của y, thần thông của Diệp Mặc cái nào cái nấy đều đáng sợ, y sao còn dam có nửa phần chủ quan?

Từng đạo gợn sóng không gian bị một quyền này của y đánh ra, một quyền này giống như thần thông Băng Không mới vừa rồi của Diệp Mặc vậy, giam cầm toàn bộ không gian lại. Rồi lại mang theo không gian bị giam cầm này, đánh vào trên hai luồng Thái Sơ Thần Văn của Diệp Mặc.

Uỳnh… Ken két…

Luồng quyền thế mang theo không gian bị giam cầm này đánh vào phía trên luồng Thái Sơ Thần Văn thứ nhất, không gian bị giam cầm này trong nháy mắt liền tiêu tán hết sạch trước Thái Sơ Thần Văn vặn vẹo, mà luồng Thái Sơ Thần Văn thức hai trực tiếp xé rách một quyền này thành nát bấy, nát bấy trải dài xuống, đảo mắt đã từ nắm đấm đến cánh tay, từ cánh tay đến bả vai.

BA~

Một tiếng nổ vang lên, nửa người của Hóa đạo Thánh đế này đều bị Thái Sơ Thần Văn nổ tung.

Hóa đạo Thánh đế này hồn phi phách tán, sao còn dám tiếp tục ở lại chiến đấu với Diệp Mặc, quay người mang theo một luồn độn quang, trong nháy mắt đã đi xa.

Diệp Mặc cười lạnh một tiếng, Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung đã rơi vào lòng bàn tay của hắn, đưa tay liền có hay cây Cốt Tiễn màu vàng kim bắn ra.

Hóa đạo Thánh đế này chỉ bay ra được nơi cách đó vạn dặm, đã bị một loại sát cơ bén nhọn bao phủ lấy. Y không dám di động tiếp dù chỉ nửa bước, bởi vì luồng sát cơ này đã mang đi toàn bộ sức sống chung quanh y, chặt chẽ khóa y lại.

Vèo… vèo… …

Hai vệt hào quang màu vàng kim trong chớp mắt đã đi tới sau lưng Hóa đạo Thánh đế này, xé rách lĩnh vực Thánh đế của y. Sớm đã trọng thương, Hóa đạo Thánh đế chỉ có thể lấy tay để bắt lấy một cây Cốt Tiễn màu vàng kim, đừng nói y đã trọng thương, cho dù là y không trọng thương, cũng không cách nào bắt lấy Cốt Tiễn màu vàng kim mà Diệp Mặc bắn ra.

Người có thể sử dụng thần thông ngăn trở Cốt Tiễn màu vàng kim, Diệp Mặc chỉ gặp qua một người là Chân Thánh đế. Cho đến bây giờ, Diệp Mặc lòng còn sợ hãi. Chân Thánh đế dũng mãnh so với Hóa đạo Thánh đế thông thường mạnh hơn nhiều lắm, đó là y còn dưới tình huống không có pháp bảo. Nếu Chân Thánh đế có các loại pháp bảo, Diệp Mặc không cho là mình nhất định có thể bắt được y.

Bành.

Cốt Tiễn màu vàng ở trong tay Hóa đạo Thánh đế này nổ tung ra. Hoạc là nói thứ nổ tung ra không phải là Cốt Tiễn màu vàng kim, mà là bàn tay và cánh tay của Hóa đạo Thánh đế này.

Sau một khắc, cây Cốt Tiễn màu vàng thứ hai đánh tới, khiến Hóa đạo Thánh đế đã tuyệt vọng này nổ tung thành mảnh vụn.

Diệp Mặc đưa tay thu hồi hai cây Cốt Tiễn màu vàng kim và một cái nhẫn, ánh mắt nhìn chằm chằm một nữ Hóa đạo bỏ chạy ở đàng xa, cười lạnh một tiếng không có đi truy đuổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.